Liêu Bóng Chí Dị

Chương 32

Thái tử Lý Phật Mã đã dẹp loạn được tam vương

Cửu Vĩ Hồ thất bại , rời bỏ hoàng cung trốn vào hang động ở phía tây thành

Thánh Mẫu Âu Cơ ngồi kiết bàn trên một ngọn núi cao, chung quanh mây mù, lạc cảnh an nhiên vô cùng cực lạc. bất chợt Thánh Mẫu khai nhãn, cởi bạch hạc bay qua một ngọn núi, phía dưới là vực thẩm bất tận, không trông thấy đáy mà chỉ toàn mây mù bồng bền, vách núi thẳng đứng như cột trụ trời, nơi thiên địa gặp nhau trên đỉnh phù vân vời vợi

Từ đằng Đông Lý Đoàn Long cỡi chim công bay đến đảnh lễ. Thánh Mẫu nói"

" Chuyện đó các ngươi đã làm tới đâu rồi"

Lý Đoàn Long chấp tay vừa kể công , vừa chịu tội, " chúng tiên bất tài đã phụ lòng Thánh Mẫu, chúng tiên đã dùng thất tinh bắc đẩu bảo vệ long thể cho thái tử Lý Phật Mã, Nhưng chúng tiên không ngăn được triều đình nhà Lý loạn Tam Vương, lại để cho Cửu Vĩ Hồ bỏ trốn. Hồ Tiểu Thiện tuy tu tâm tích Đức gần với tiên giới nhưng vẫn lưu luyến trần tục, ái tình khó đoạn chúng tiên không thể dẫn độ về tiên giới lạc cảnh"

Thánh Mẫu lấy làm thất vọng, bắt tay chánh niệm một khắc. Lý Đoàn Long nói

" Sông Nhĩ Hà dài vạn dặm, hằng hà sa số hang động, chúng tiên cúi xin Thánh Mẫu cho mượn nước vạn sông của Long Quân thu phục Cửu Vĩ Hồ, "

Thánh Mẫu từ bi nói, " Dâng nước vạn sông có thể khiến Cửu Vi Hồ hiện thân nhưng gây thiệt hại cho muôn dân, đó là tối sách, các ngươi hãy đến phía Tây thành, nơi có một hòn đá gối lên sông Lô Giang, Cửu Vĩ Hồ đang trốn ở đó, ngay khi Long Quân dân nước thủy triều hãy thừa cơ bắt nó, còn chuyện độ tiên cho Hồ Tiểu Thiện cứ để nó tự sinh tự diệt, thiên địa ắt có định đoạt"

" Đội ơn Thánh Mẫu"

Con Bạch Hạc cỡi thánh mẫu bay vào đám mây mất dạng. Lý Đoàn long và Khổng Tước bay về phương Tây

Buổi sáng, Tiểu Thiện bay lên núi Tản Viên tìm kỳ hoa dị thảo để nấu thuốc, Đại Sư thừa cơ đột nhập khách điếm bắt Tiên Sinh , trước khi đem người đi, ông phóng một phi tiêu gim một lá thư trên cột. Lúc Tiểu Thiện về không thấy Tiên Sinh , nhổ phi tiêu mở lá thư ra đọc

" Muốn cứu tình lang hãy đến rừng thủy trúc phía đông thành"

Đọc xong lá thư, lập tức Tiểu Thiện bay đến khu rừng trúc, chàng trông thấy Tiên Sinh bị trói vào một cây trúc

" Tiểu Thiện đừng qua đây, có trận pháp hoàng phù"

Tiểu Thiện nhìn chung quanh, vạn vật trông rất đổi bình thường, lại nóng lòng cứu Tiên Sinh nên bay vụt vào. Bất ngờ một màn nhện ánh sáng vàng hiện ra cản lại làm Thiểu Thiện văng xuống đất. Ngay lập tức một trận cuồng phong thổi tốc những lá trúc khô dưới chân lộ ra hàng trăm lá bùa vàng. Đại Sư ở đâu đó lắc chuông một tiếng, tức thì các lá hoàng phù vụt lên dáng vào các cây trúc tạo thành bốn bức tường quang sáng rực. Tiểu Thiện chịu không nổi thứ ánh sáng đó nên đã để lo ra rất nhiều lông trắng trên mặt cùng với chiếc đuôi ngoe ngẫy như con bạch xà

" Tên Đại sư kia, trận hoàng phù có thể bắt được ta nhưng không bắt được đại huynh ta đâu, đại huynh ta sẽ không tha cho người...ahhhhhhhhhhhhh"

Tiên sinh đau lòng hét, "Tiểu Thiện"

Đại sư vừa chưởng đến một luồng pháp khí đánh tan công lực ngàn năm của Tiểu Thiện. Tức khắc Tiểu Thiện hiện nguyên hình thành một con cáo trắng nằm phủ phục trong lòng trúc. Ông hô một tiếng cởi trói cho Tiên Sinh rồi ôm con cáo bay đi

"Tiểu Thiện"

Cửu Vĩ Hồ lướt bay trong gió, mở nhãn pháp nhìn xuống khu rừng Trúc, trông thấy Tiểu Hiện liền hạ thân đáp xuống mặt đặt. Trước mặt Cửu Vĩ Hồ là một cái l*иg trúc , bên trong đang nhốt một con cáo trắng. Cửu Vĩ Hồ giật chột thốt

" Tiểu Thiện..đệ"

Con cáo cất tiếng nói " Đại huynh mặc kệ đệ, tên Pháp Sư dùng đệ để dụ huynh vào hoàng phù trận đó"

Nghe xong câu này, Cửu Vĩ Hòa vận pháp hóa ra chín chiếc đuôi đánh nổ tung các cây trúc xung quanh, cuồng phong liền kéo đến thổi tung thảm lá phía trước để lộ ra những tấm bùa. Cửu Vĩ Hồ bật một nụ cười

" cao nhân Tây Song Bản Nạp chỉ có vậy thôi sao?"

Cửu Vĩ Hồ dang rộng hai tay, tức thì mặt đất nức ra, tạo thành một vực thẩm cuốn hết những tấm bùa vàng xuống vực, Cửu Vĩ Hồ chuyển một chiếc đuôi đến phá vỡ l*иg trúc mang con cáo trắng ra ngoài. Cửu Vĩ Hồ xếp chân ngồi xuống thảm cỏ vận công truyền pháp, muốn giúp Tiểu Thiện trở lại hình người nhưng không được toại ý. Tiểu Thiện trở thành nửa người nửa thú, chiếc đuôi và lông lá khắp nơi không mất đi được. Cửu Vĩ Hồ cố gắn truyền thâm nội công. Tiểu Thiện thều thào nói

" Huynh à, đừng truyền công lực thêm cho đệ nữa, huynh đã mất quá nhiều công lực rồi"

Đúng lúc này. một toáng giáo sĩ mật tông, chúng đệ tử của pháp sư Đạt Lai rần rật bao vây rừng trúc, dán những tấm bùa khắp nơi

Tiểu Thiện không muốn nhận thêm công lực nữa , chàng đẩy luồng ánh sáng nhập trở vào cơ thể Cửu Vĩ Hồ

" Huynh chạy đi, đừng lo cho đệ, bọn chúng đã bao vây nơi này rồi"

" Tiểu Thiện......Tiểu Thiện....Tiểu Thiện", Tiếng gọi của Tiên sinh mỗi lúc một gần

Đôi mắt Cửu Vĩ Hồ bật lên, ngay tức khắc đứng dậy thủ phục. Tiểu Thiện nói, " Đại Huynh à, đừng đã thương huynh ấy, huynh ấy đã hứa với đệ là sẽ không làm tổn hại huynh, chúng ta đừng gây thù chuốc oán nữa, hãy tìm cách đối phó đại sư"

Tiên sinh liền chạy đến ôm chầm lấy Tiểu Thiện, mặc dù người yêu của chàng bây giờ chỉ còn một nửa hình hài của con người. Cửu Vĩ Hồ nhìn thấy cảnh tình cảm cũng không còn oán hận, nói

" Ngươi hãy đưa Tiểu Thiện đi đi, ta sẽ cản chân Đại sư"

" Đại huynh hãy bảo trọng"

Tiểu Thiện nói rồi để cho Tiên Sinh dìu mình đi về hướng Đông, Cửu Vĩ Hồ vụt bay về hướng tây

Trên đường phát hiện một hang động, Tiên sinh đưa Tiểu Thiện vào , đặt chàng nằm lên một tản đá

" Đệ không sao chứ?"

" Đệ không sao", Tiểu Thiện nói như vậy nhưng sự thật thì mất mệt , môi tím tái và mồ hôi tỏ ra rất nhiều, Tiên sinh rất lo lắng, bèn hứng nước nhiễu ra từ thạch nhũ đưa cho Tiểu Thiện uống một ngụm, " Đệ không sao đâu...huynh à....đại ca đã truyền cho đệ rất nhiều công lực..e rằng không chống đỡ nổi hoàng phù trận...huynh là người phàm có thể đυ.ng đến những lá bùa đó, hãy đi giúp đại ca"

" Nhưng làm sao ta có thể bỏ đệ ở đây?"

" Huynh đi đi, đệ vận công một lát sẽ khõe thôi"

" Đệ ở đây chờ huynh nha, đừng đi đâu đó", Tiểu Thiện hối thúc liên tục, Tiên Sinh đắn đo nửa canh giờ mới chịu rời xa

Một toáng giáo sĩ phật tông khiêng một chiếc kiệu đi giữ hai hàng trúc , bổng mắc phải một trận cuồng phong làm linh đảo , không giữ vững kiệu liền đặt đặt sư xuống đất

Từ trên cao, Cửu Vĩ Hồ trong hình hài nam nhân áo trắng hạ dần xuống đất, phía sau có tới chín chiếc đuôi lất phất trong gió

Chúng đệ tử giàn trận cùng xông tới một lượt, tức thì chín chiếc đuổi bủa ra khắp nơi, dài vô tận đánh văng một lượt 18 người. Nhóm còn lại nhấp nhữ không dám tiến lên. Cửu Vĩ Hồ dùng đuôi quấn lấy một người đem lại hút cạn nguyên khí, biến người sống thành trơ xương trắng ném đến. Mọi người khϊếp hãi tháo chạy, bỏ sư phụ của mình lại một mình

Lúc này chín chiếc đuôi tiến đến chiếc kiệu, pháp sư liền nhảy ra ngoài, tung lên một lá bùa lớn

Sau ông quăng lên trên trời một chiếc chuông, hô một tiếng hóa chiếc chuông to ra vạn lần. Từ trong chiếc chuông phát ra một l*иg quang bao quanh Cửu Vĩ Hồ, đồng thời chiếc chuông từ từ hạ xuống. Cửu Vĩ Hồ vương 2 tay lên chống đỡ , đẩy chiếc chuông trở lên. Pháp sư nao núng bèn phóng những lá bùa vàng dán vào chiếc chung. lần này Cửu Vĩ Hồ không tài nào đẩy lên được mà chiếc chung mỗi lúc mỗi đè xuống

đúng lúc này Tiên sinh xuất hiện

" Tiên sinh cứu ta", Cửu Vĩ Hồ khắc khổ gọi. Tiên sinh chạy vụt đến gỡ hết các lá bùa xung quanh ra.

" Mau tránh xa ra", Cửu Vĩ Hồ nói gấp. Một lúc sau vận pháp làm nổ chiếc chung. Pháp sư ọc máu liền bỏ chạy