Liêu Bóng Chí Dị

Chương 30

Tiểu Thiện dùng đuôi đạt lấy vị công tử trên người Cửu Vĩ Hồ đem qua bờ, công tử chỉ còn biết chạy là thượng sách

Lúc này Cửu Vĩ Hồ mặc quần áo vào rồi đi ra bên ngoài, bất giác nhìn quang cảnh hồ Tây

" Mỗi lần nghĩ đến cái chết của tiểu muội, lòng ta đau như cắt, càng hận đệ"

" Đệ biết là đệ có lỗi, nhưng đệ cũng phải nói cho huynh biết một điều, chúng ta có lòng từ tâm thì thanh gươm đó không có sức đe dọa, đệ đã ở bên cạnh Lê Hoàng suốt một ngày, tiểu muội đã không bao giờ nghe lời đệ, nhất quyết muốn hút lấy tinh nguyên của Lê Hoàng mới ra cớ sự như vậy"

" Đừng nói nữa"

Cửu Vĩ Hồ bay vụt đi, Tiểu Thiện nói theo sau

" Huynh đừng khai sát giới nhé, nếu không huynh khó tránh khỏi nạn kiếp"

Cửu Vĩ Hỗ đang lướt bay trên mặt nước, ngoáy đầu nhìn về con đò một cái

Kinh thành một ngày náo loạn, đội cẩm y vệ của triều đình dẹp đường cho một chiếc kiệu lộ thiên đi qua, Người ngồi trên cao có ngoại hình rất lạ thường, gương mặt bờm xòm râu quai nón. Y tên là Đạt Lai Thích Huệ, tu đạo theo Phật giáo mật tông. Tại sao triều Lý lại cho đội cẩm y vệ rước vị giáo sĩ này về , dùng đến cẩm y vệ ắt hẳn danh tiếng của vị giáo sĩ này lớn lắm

Một cẩm y vệ phía trước loang tin

" Pháp sư Tây Song Bản Nạp hồi cung, mọi người hãy tránh đường

Chỉ một chốc lát đội cẩm y vệ giải tán đám thảo dân đang vây quanh Tiểu Thiện chờ được múc thuốc. Tiểu Thiện ngước mặt nhìn, người này sát khí đằng đằng

Tây Song Bản Nạp là vùng đất phía tây nam của trung nguyên, nơi có những giao thương buôn bán và ngoại giao với nước Đại Việt

Tiểu Thiện chưa kịp di chuyển các nồi thuốc sắc đã bị đội cẩm y vệ quát mắng,

" Công tử kia có nhìn thấy pháp sư Tây Song Bản Nạp không? Dẹp dô đi"

Pháp Sư động tay mắt liền quay mặt nhìn Tiểu Thiện, nhãn pháp bất ngờ tỏ như bạch nhật, bật lên suy nghĩ trong tâm

" Con yêu nghiệt này đạo hạnh ngàn năm, sau khi ta vào chầu diện thánh sẽ bố trí trận pháp bắt ngươi sau"

Pháp sư nhìn thẳng về phía trước, vẻ mặc ung dung như không biết chuyện gì. Đoàn cẩm y vệ mở đường hộ tống chiếc kiệu đi vào hoàng cung

Nhà Vua Lý Thái Tổ sức khõe không được tốt, hay tin Đạt Lai Tây Song Bản Nạp đã đến liền mở chầu tiếp đón. Pháp sư dâng một ít lễ vật lên cho nhà Vua, buổi bàn bạc về hàn yêu phục ma ngay sau đó diễn ra. thì ra nhà Lý đã chiêu mộ kỳ nhân dị sĩ thập phương , bởi gần đây trên sông Nhĩ Hà mắc nạn hồ yêu, nghe các quan văn võ trong triều chuẩn tấu

Pháp sư liền nói

" Các vị không cần phải đến sông Nhĩ Hà, hay lên núi Hồ Sơn"

Các ánh mắt ngạc nhiên đổ dồn về phía pháp sư, chờ đợi nghe lời giải bày

" Cửu Vĩ Hồ đã đem yêu khí vào hoàng cung"

Mọi người nghe xong câu này đều giật mình. Bởi pháp sư vừa đến đã cảm nhận được tà khí lang tỏ, " Một đồng loại của nó đang ung dung tự tác ngay tại kinh thành"

Mọi người cảm thấy khϊếp vía, các quan văn võ đem ánh mắt nghi vấn nhìn nhau. Lý Thái tổ vuốt nhẹ chòm râu

" Vậy....pháp sư có cao kiến gì không?..có cần thêm đội cẩm y vệ để cùng bắt yêu quái?"

Pháp sư tự tại xòe bàn tay làm hiệu, " Không cần, lão nạp tự có cách bắt chúng"

Mọi người thở phào, tin rằng vị pháp sư thần thông quản đại này có thể một mình bắt được yêu tinh

Đêm lễ hội hoa đăng, các thiện nam tín nữ kinh thành tập trung về hồ Tả Vọng thả những đóa đèn l*иg làm đẹp lung linh mặt nước. Những chiếc thuyền rồng lưu chuyển các vị hoàng thân quốc thích chậm chậm trên mặt hồ . Thật là hiếm mới có dịp nhìn ngắm các vị vương tử,

Tiểu Thiện cũng đến bờ hồ, thả một đóa hoa đăng xuống mặt nước, nghe một giọng nói bên cạnh

" Đệ cũng đến đây sao?", Khi nói câu đó, Tiên sinh cũng đã cúi xuống thả một đóa hoa đăng xuống hồ Tả Vọng, Tiểu Thiện vẻ mặt đợm buồn, nhưng cố làm ra vẻ lạnh lùng, cất bước thật chậm vì không có ý rời xa người bên cạnh. Tiên sinh lại nói, " Huynh có chuyện muốn nói với đệ", Tiểu Thiện chỉ im lặng , trên gương mặt phản phất mấy ánh đèn lung linh, chàng cất những bước đi dài hơn

" Tiểu Thiện...."

" Huynh không làm gì sai, là tiểu muội của đệ muốn gϊếŧ hại huynh"

" Tiểu Thiện", Tiên Sinh nhanh mấy bước chân , bảo trì khoảng cách kề cận bên Tiểu Thiện, lúc này cầm lấy bàn tay, " Lúc đó huynh không biết mình phải làm gì mới bỏ đệ, không phải huynh sợ vì đệ là yêu tinh"

Có câu nói của Tiên sinh cũng cảm thấy nhẹ lòng, Tiểu Thiện đem ánh mắt đυ.c màu sang nhìn Tiên sinh

" Đệ không trách huynh đâu...huynh à", Tiểu Thiện chậm nói vài khắc, " Đệ sẽ từ từ cảm hóa đại ca của đệ, huynh hứa với đệ hãy chừa cho đại ca một con đường sống có được không?"

" Huynh hứa", Tiên sinh không do dự mà gật đầu ngay, lúc này Tiên Sinh bịn rịn hơn, " Đệ về khách điếm với huynh có được không?"

Tiểu Thiện không hé môi, nhưng vẻ mặt đã thay cho lời đồng thuận, sau đó Tiểu Thiện đi theo Tiên Sinh về khách điếm

*****

Trong hàng vạn đóa hoa đăng rợp kín mặt hồ, bổng có một đóa xoay mồng mồng trôi đến chiếc đò của một vương tử, từ trong những cánh hoa tỏa ra một luồng khói mỏng mang hương thơm kỳ diệu. vương tử thò tay xuống nước nâng đóa hoa lên tay, ngửi sâu một hơi, thầm nghĩ "là mùi thơm gì quyến rũ lạ lùng, kinh thành có nhiều hoa thơm dị thảo , nhưng hương thơm này đúng là lần đầu ta mới ngửi đượ", ít lâu sau vương tử mê sâu , cảm thấy buồn ngủ bèn đem theo đóa hoa đăng vào bên trong.

Cửu Vĩ Hồ hóa ra từ đóa hoa đăng, thổi thêm một luồn gió vào mặt vương tử cho chàng ngủ thật sâu. sau nở nụ cười ô thượt , nhẹ nhàng cởi bỏ bộ vương bào trên người vương tử ra

Cửu Vĩ Hồ đưa tay ve vuốt chiếc dương cụ , trong ba khắc dòng máu chảy vào dương cụ căng cứng như cây tùng, các đường gân nổi cồn. Cửu Vĩ Hồ le lưỡi liếʍ quanh mép, mùi máu tươi thật hấp dẫn

Cửu Vĩ Hồ lắc đầu một cái, nhe nhanh sắc nhọn ra cắn gim hai lỗ lớn vào chiếc dương cụ, ngậm chặt rồi hút dòng máu chảy từ trong đó ra. Bị hút cạn máu tươi và dương khí, trong cái nháy mắt vương tử biến dạng như gỗ mục, chiếc dương cụ teo tóp như một con sâu lông, thịt tan rã thành đống tro hiện ra trước mắt một bộ xương trắng toát

khách điếm treo rất nhiều chiếc đèn l*иg. bên trong một căn phòng, một màn phong tình nhìn thấy đã dục hỏa phân thân . Tiên sinh không vội làm loạn, chỉ có thể đè nén đợi cho Tiểu Thiện thuần thục dùng miệng trùm lên đầu khấc dươиɠ ѵậŧ sau nửa canh giờ thì mới tiến hành xâm nhập huyệt hậu

Tiên sinh mang bàn tay nắm lấy phía dưới dươиɠ ѵậŧ của Tiểu Thiện tận tình xoa bóp, âm thanh dâʍ đãиɠ kêu lên,

Tiên sinh nhảy xuống giường, đứng ở giữa háng Tiểu Thiện, hai tay cầm lấy hai bắp chân dang rộng ra, đem dươиɠ ѵậŧ của mình kê lên cửa huyệt, lay động bờ mông, để cho dươиɠ ѵậŧ cạ lên cạ xuống dọc trên cái khe vừa hở .

Tiểu Thiện không ngừng rêи ɾỉ nhỏ nhỏ, đem dịch nhờn thủy khẩu bôi vào, tươm ra lan dính vào đám lông đen mọc dọc hai bên mép ngoài, cũng có một ít khẩu thủy bôi trên đầu khấc dươиɠ ѵậŧ Tiên sinh

" Được rồi… cắm vào đi huynh..ahhh", Tiếng rên như thở của Tiểu Thiện

Tiên sinh nhận thấy hậu huyệt cũng đã trơn nhớt đầy đủ, có thể bắt đầu dừng lại cơn ngứa bên dưới được rồi, liền đem đầu khấc dươиɠ ѵậŧ nhắm ngay cái động khẩu có chút mở ra của Tiểu Thiện, bờ mông nhún một cái, dùng sức hướng vào hang động Tiểu Thiện cắm vào, thuận theo thế công của Tiên sinh, phát ra một tiếng thật dài “ ư…”.

Một phen mây mưa lập tức tiến đến .