Là Vợ Cũng Là Con Dâu

Chương 1

Quốc gia quy định, sau khi kiến quốc không được thành tinh, nhưng ở trước khi kiến quốc, vẫn có một đám yêu tinh đã hoàn thành quá trình thành tinh. Nhóm yêu tinh cùng nhân loại ký kết hiệp ước hòa bình, hai bên nước sông không phạm nước giếng, cùng nhau sinh tồn.

* kiến quốc:

thành lập quốc gia

Triêu Tịch là tiểu hồ ly ở trước một ngày kiến quốc tu luyện thành tinh, bởi vì quá trình tu luyện rất vội vàng, khiến cho cậu chậm chạp không thể biến hóa, hơn nữa pháp lực lúc mạnh lúc yếu. Vài năm trước, Triêu Tịch ở dã ngoại bị đại yêu công kích, thiếu chút nữa tang mệnh, là một nam nhân nhân loại cực kỳ anh tuấn cứu cậu. Tuy rằng lúc ấy cậu là hình thái tiểu hồ ly, nhưng vẫn nhớ kỹ người đàn ông kia.

* dã ngoại:

những nơi hoang vu, vắng vẻ, ít người sinh sống

* tang mệnh:

mất mạng

Tìm vài năm, Triêu Tịch rốt cuộc xác định được thân phân của ân nhân, tổng tài tập đoàn Hoàng Phủ, Hoàng Phủ Diệu.

Tập đoàn Hoàng Phủ là ông trùm xưng bá toàn bộ giới giải trí châu Á, so với đầu sỏ Bắc Mỹ, cũng không thua kém bao nhiêu. Triêu Tịch muốn lấy thân báo đáp ân tình của ân nhân, vì vậy quyết định thi vào đại học Ảnh thị, ký kết trở thành nghệ nhân của tập đoàn Hoàng Phủ.

* đầu sỏ Bắc Mỹ:

ở đây ám chỉ những công ty nổi tiếng hàng đầu của ngành giải trí Bắc Mỹ (bao gồm Hoa Kỳ, Canada,

México…)

Hiệu trưởng trường đại học Triêu Ca là chú của Triêu Tịch, cho nên cuộc sống đại học của cậu thập phần thuận lợi. Gần đến tốt nghiệp, từ trường học ra mặt, mời các vị đại lão trong giới giải trí ăn cơm, nhóm đại lão cũng có thể mượn cơ hội này tuyển chọn một ít ‘thịt tươi’ mới mẻ, hoặc là ký kết hoặc là bao dưỡng, liền xem ý nguyện song phương. Ở dưới sự nỗ lực của Triêu Cả, lần này thuận lợi mời được Hoàng Phủ Diệu tới, nghe được tin tức các sinh viên đều sôi sục.

Trải qua tầng tầng tuyển chọn, rốt cuộc chọn ra 20 vị sinh viên tham gia bữa tiệc lần này. Triêu Tịch tự nhiên là trúng cử, hưng phấn ở trong ký túc xá đi lòng vòng, còn vô cùng nghiêm túc chọn quần áo.

Triêu Tịch làm một con hồ ly thành tinh, thời điểm biến hóa lại lựa chọn thân thể song tính, là một kẻ đê tiện yêu diễm có thể dựa vào diện mạo câu hồn đoạt phách người ta. Cậu mặc một chiếc áo sơ mi có cổ màu đen bó sát người dài tới thắt lưng, phối hợp với quần soóc ngắn vừa ngồi xuống có thể lộ mông, khẩn cấp đi tham gia bữa tiệc.

* yêu diễm:

miêu tả sắc đẹp khiến cho người ta say mê

Bữa tiệc được tổ chức trong khách sạn sang trọng ở thủ đô, phòng thuê riêng vô cùng lớn, người đến đây rất nhiều. Triêu Tịch vừa mới tiến vào, liếc mắt một cái liền thấy được Hoàng Phủ Diệu bên trong đám người. Nam nhân sắp tới tuổi bốn mươi, nhưng một chút cũng lộ ra già nua, nếu không có khí chất vừa tôn quý lại vừa tang thương mê người kia, bảo hắn hơn hai mươi cũng có người tin.

Hắn nhàn nhã ngồi ở chỗ kia, cử chỉ tao nhã, mang theo cao quý cùng kiềm chế của quý tộc cổ xưa, khuôn mặt anh tuấn, hết thảy đều vừa vặn, làm cho người ta không khỏi bị hắn hấp dẫn.

Triêu Tịch rất nhanh chiếm cứ vị trí bên phải Hoàng Phủ Diệu, Hoàng Phủ Diệu liếc mắt nhìn cậu một cái, đáy lòng có vài phần kinh diễm, không nghĩ tới trong phàm nhân còn có mặt hàng đạt trình độ cao như vậy, thoạt nhìn là một kẻ dâʍ đãиɠ cực kỳ mỹ vị.

Hoàng Phủ Diệu ở trong vòng luẩn quẩn ngây ngốc rất lâu, tuy rằng không đến mức hành vi phóng đãng, nhưng mà là một người có thể chơi đùa liền chơi đùa. Gặp được tiểu yêu tinh hợp khẩu vị, lúc này đem nửa ly rượu cầm trong tay hắt lên trên quần soóc của Triêu Tịch, vải vóc mỏng manh lập tức ướt đẫm, côn th*t tinh xảo của Triêu Tịch tức khắc hiện ra hình dáng, ngay cả âm mao cũng mơ hồ có thể nhìn thấy được.

* âm mao:

phần lông mọc quanh bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©

Triêu Tịch thuận thế dựa vào trên người Hoàng Phủ Diệu, dịu dàng nói: “Tổng tài, ngài thực xấu, làm ướt người ta…”

Hoàng Phủ Diệu cười khẽ: “Bộ dạng dâʍ đãиɠ như vậy, nên bị làm ướt.”

Hai người bên này vừa mới thông đồng, bữa tiệc liền bắt đầu, nhóm đại lão kia vây quanh đều là mỹ nữ hoặc soái ca ăn mặc hở hang, vừa ăn vừa chiếm tiện nghi. Hoàng Phủ Diệu không cho phép Triêu Tịch tự mình động đũa, để cậu dùng bàn tay nhỏ bé vuốt ve dương v*t cho mình, muốn ăn cái gì, mới có thể gắp cho Triêu Tịch một ngụm. Triêu Tịch cơ hồ nuốt không trôi đồ ăn, tràn ngập đầu óc đều là dương v*t to lớn trong tay, làm nũng nói: “Tổng tài, người ta muốn với tay vào trong quần của ngài, gắng sức vuốt ve cho ngài… Như thế này, người ta lo lắng dương v*t của ngài không thoải mái…”

Hoàng Phủ Diệu như cười như không: “A? Sốt ruột như vậy? Quả nhiên là một tiểu da^ʍ oa.”

* tiểu da^ʍ oa:

đứa nhỏ dâʍ đãиɠ

Qua loa ăn một chốc, có người đề nghị chơi trò chơi đại mạo hiểm. Chơi đại mạo hiểm trong trường hợp này tự nhiên là tiêu chuẩn đặc biệt, do app di động tự động lựa chọn, rút trúng yêu cầu nào thì phải làm theo yêu cầu đó.

* app:

phần mềm ứng dụng di động

Triêu Tịch vòng đầu tiên rút được chính là cởϊ qυầи, mỹ nhân thoát y, tự nhiên rước lấy thanh âm trầm trồ khen ngợi của một đám sắc lang. Triêu Tịch biểu tình thẹn thùng dựa vào trong lòng Hoàng Phủ Diệu, nam nhân không hề cự tuyệt, mà lại vươn tay vỗ vỗ lưng cậu. Một phen động tác này, là nói cho người bên ngoài, mỹ nhân này Hoàng Phủ Diệu coi trọng, cho dù Triêu Tịch thật sự cởϊ qυầи, người khác cũng sẽ không làm ra hành động quá quắt nào đó.

Triêu Tịch vừa lòng mỉm cười, thời điểm đứng dậy dùng sóng mắt câu dẫn Hoàng Phủ Diệu một cái, đem quần soóc ướt đẫm cởi ra, sảng khoái ném tới trên mặt đất. May mắn cậu bên trong có mặc qυầи ɭóŧ, tuy rằng cũng không che đậy được bao nhiêu. Triêu Tịch lớn mật nửa mông trần trụi ngồi xuống trên đùi Hoàng Phủ Diệu, dùng hạ thân ẩm ướt trêu chọc nam nhân.

Hoàng Phủ Diệu duỗi tay chạm vào hạ thân của Triêu Tịch, đẩy ra mảnh vải tinh tế ở chính giữa, sờ vào nơi tư mật của Triêu Tịch. Khi đυ.ng đến hoa huy*t, động tác của nam nhân ngừng lại một chút, nhưng lập tức giống như phát hiện ra món đồ chơi mới, không chút nào lưu tình bắt đầu đùa bỡn.

* hoa huy*t:

cách gọi tế nhị bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nữ giới =///=

Triêu Tịch tuy rằng biểu hiện phóng đãng, nhưng dù sao cũng là tiểu hồ ly vừa mới trưởng thành, còn chưa bao giờ bị khai bao, bị nam nhân ngưỡng mộ trong lòng gian da^ʍ nơi tư mật, thích tới mức cậu ngay tại chỗ kêu lên: “Ừm a, thật thoải mái… a, a ha… không chịu nổi…”

Cho dù không khí đã trở nên nóng bỏng, nhưng tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào mê người của Triêu Tịch vẫn bị nghe thấy. Tất cả mọi người đều nhìn qua đây, có đại thúc hói đầu đáng khinh hỏi: “U, tiểu mỹ nhân, đây là làm sao, như thế nào rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ như vậy?”

Triêu Tịch giả bộ thẹn thùng, nói: “Là Hoàng Phủ tổng tài ngài ấy… ngài ấy sờ tao huyệt của người ta… Nha a, lại tới nữa rồi, ừm ha… thoải mái chết mất, tổng tài ngài thật lợi hại…”

Mọi người không khỏi ồn ào, Hoàng Phủ Diệu cũng không tức giận, ở bên tai Triêu Tịch thấp giọng nói: “Tôi còn có thể lợi hại hơn nữa a, buổi tối cùng tôi đi thuê phòng làm chuyện thoải mái?”

Triêu Tịch vừa định gật đầu, lại tới phiên cậu chơi đại mạo hiểm, rút trúng chính là cùng người bên phải, làm ra tư thế bản thân thích nhất. Hoàng Phủ Diệu mang theo hứng thú nhìn cậu, Triêu Tịch thấp giọng nói: “… Chưa từng làm qua, không biết tư thế nào thì tốt.”

Hoàng Phủ Diệu thời điểm sờ tao huyệt của cậu, liền biết đây là một kẻ ngây ngô, nhưng thiên sinh tính tử còn dâʍ đãиɠ vô cùng, câu hồn đoạt phách. Hắn để cho Triêu Tịch quỳ xuống bên cạnh cái bàn, bản thân ưỡn người về phía trước, thấp giọng nói: “Tôi thích tư thế này, *** tao mẫu cẩu rất thích.”

* thiên sinh tính tử:

trời sinh có thể chất đặc biệt, ở đây nói tới vấn đề em thụ là song tính, có bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cả nam giới lẫn nữ giới

* tao mẫu cẩu:

chó mẹ dâʍ đãиɠ, bởi vì đoạn này anh công đang làm ra tư thế Doggy =///=

dương v*t chọc ở trên bờ mông căng tròn, Triêu Tịch bị trêu chọc nước chảy không ngừng, đặc biệt muốn ngay lập tức cùng nam nhân đi thuê phòng. Cậu càng ngày càng yêu thích đại thúc đẹp trai này, cho dù làm ra sự tình hạ lưu thế vậy vẫn luôn giữ nguyên bộ dạng ung dung trầm tĩnh, câu dẫn lòng người ngứa ngáy.

Triêu Tịch dứt khoát không đứng dậy, ngồi xổm trên mặt đất, đầu gối lên đùi của Hoàng Phủ Diệu, cách một lớp quần liếʍ láp dương v*t của hắn. Thấy quần tây trang bị chính mình liếʍ ướt một mảng lớn, tâm tình của cậu tốt vô cùng.

Thời điểm trò chơi một lần nữa quay vòng trở lại đây, yêu cầu chính là cùng người phía bên trái trao đổi qυầи ɭóŧ. Cái yêu cầu da^ʍ ô này khiến cho mọi người hưng phấn, Triêu Tịch đôi mắt trông mong nhìn Hoàng Phủ Diệu,

muốn xem hắn như thế nào ứng phó.

Để cậu ở trước mặt mọi người bị đại lão sờ soạn đùa bỡn, dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ thừa nhận. Hóa thân tao mẫu cẩu, cùng nam nhân trao đổi qυầи ɭóŧ.

Hoàng Phủ Diệu dứt khoát trực tiếp đứng dậy, cười nói: “Việc khó như vậy, tôi còn muốn cùng tiểu tdâʍ đãиɠ đi thuê phòng giải quyết, lát nữa quay lại video cho mọi người xem.”

Không ai dám ngăn cản hắn, Triêu Tịch tự nhiên lòng tràn đầy vui sướиɠ theo sát.

Đi tới phòng tổng thống ở trên tầng, Triêu Tịch vốn tưởng rằng Hoàng Phủ Diệu sẽ đi thẳng vào chủ đề, ai ngờ nam nhân cư nhiên thật sự lấy ra camera, ngồi ngay ngắn trên sopha, nói: “Được rồi, hiện tại chúng ta bắt đầu đổi qυầи ɭóŧ.”

Triêu Tịch thấy điệu bộ kia của nam nhân, liền biết là muốn bản thân phục vụ, cũng không thẹn thùng, nằm trên mặt đất, tư thái mê người dùng phần mông cọ cọ thảm lông, đem qυầи ɭóŧ kéo xuống bắp đùi. Đem qυầи ɭóŧ kéo xuống bắp đùi rồi, nương theo hai cái đùi ma sát lẫn nhau, quay tới quay đi, rốt cuộc đem qυầи ɭóŧ cởi ra. Hạ thể sớm động tình ướt đẫm một mảnh, âm mao sáng bóng, côn th*t cũng sôi nổi ngẩng đầu.

Triêu Tịch chuyển hướng chân ngồi xuống trên mu bàn chân của nam nhân, không chút nào ghét bỏ dùng tất của nam nhân cọ xát tao huyệt. Cái miệng linh hoạt cắn khóa kéo, kéo xuống, cậu kinh ngạc phát hiện, nam nhân cư nhiên không mặc qυầи ɭóŧ.

Ở đũng quần tây trang chính là đại dương v*t, thứ này cũng quá ‘hùng dũng’, Triêu Tịch lập tức thân thể mềm nhũn, dương v*t thật lớn, thực muốn bị *** không ngừng. Cậu chớp chớp đôi mắt hồ ly lên án nhìn về phía nam nhân, đáng thương hề hề nói: “Ngài gạt người, không có qυầи ɭóŧ.”

Nam nhân tao nhã cười, nói: “Đúng vậy, cho nên em không thể hoàn thành nhiệm vụ, phải nhận trừng phạt.”

~ ~ ~ ~ ~

* tư thế Doggy: