Giấc Mộng Ngàn Năm

Chương 10

Lý Lạc Tân lúc này mới đem sự chú ý đặt lên lên người Quý Trần Lăng: “Không phải đã nói là không được xuất hiện trước mặt tôi sao?” ngữ điệu lạnh nhạt, không dịu dàng như lúc nói chuyện với Vương Quân Thời.

Quý Trần Lăng không khỏi đố kỵ nhưng không dám biểu hiện ra.

“Em muốn gặp anh.” Quý Trần Lăng chậm chạp mở miệng.

“Quý thiếu khát tình đến thế sao? Đàn ông con trai mà thế sao?” Lý Lạc Tân lộ vẻ trào phúng.

Quý Trần Lăng không chịu nổi việc Lý Lạc Tân hiểu nhầm, vội vàng giải thích: “Không phải, em chỉ muốn em, em nhớ lúc anh thao em, em yêu anh.”

“Yêu? Đáng tiếc, tôi không tin vào yêu.”

“Chỉ cần Lạc Tân tin em, không cần hiểu yêu là gì, anh cứ như thế cũng được, chỉ cần em yêu anh là được.” Quý Trần Lăng thâm tình chân thành nói. Cậu thực sự yêu Lý Lạc Tân, mặc kệ nguyên nhân gì, dù cho thịt nát xương tan cậu cũng không buông bỏ.

“Tôi sẽ kết hôn, cậu cũng không ngại sao?” Lý Lạc Tân chống tay lên bàn.

Nói đến đây, Quý Trần Lăng lập tức u ám, bởi cậu không thể để sinh con nên Lý Lạc Tân mới đi cưới người khác.

Nếu Lý Lạc Tân biết suy nghĩ của cậu, tuyệt đối sẽ nói cậu nghĩ quá rồi.

“Lạc Tân, có phải nếu có con thì anh sẽ không kết hôn?” Quý Trần Lăng hỏi, mang theo hy vọng.

“Đương nhiên…” Lý Lạc Tân nhìn nụ cười chờ mong của cậu, nở nụ cười ác liệt. “Không phải.” Nhìn đối phương bị đả kích đến mặt mày ủ rũ, Lý Lạc Tân chợt thấy tức cười.

Rõ ràng là một người đàn ông chính hiệu, bên ngoài hô mưa gọi gió, ở trước mặt anh lại chẳng khác gì con chó, Lý Lạc Tân phát hiện thằng em mình hình như bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến ngẩng cao đầu.

Tâm trí của cậu đều đặt trên người Lý Lạc Tân, thấy anh có phản ứng như vậ, cậu tự nhiên sẽ không thể bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một này được.

“Lên xe làm không?” Quý Trần Lăng ưỡn ngực, lại như khổng tước xòe đuôi.

Lý Lạc Tân quyết định chiều theo du͙© vọиɠ của bản thân, cứ sướиɠ trước đã.

Hai người tiến ra khỏi quán cà phê. Vừa tiến vào xe, Quý Trần Lăng nhiệt tình xông tới, không kiềm chế được mà hôn liên tiếp từ mặt xuống cổ anh, tay cũng ôm chặt lấy Lý Lạc Tân, anh cũng không khách khí mà đoạt lấy quyền chủ động, khóa tay cậu ra đằng sau lưng, một tay khác kéo thô bạo kéo tóc cậu về phía sau, để Quý Trần Lăng không thể không ngước cổ lên.

Lý Lạc Tân cắn lên xương quai xanh của cậu, để lại dấu răng.

Quý Trần lăng bị kích động thở hổn hển, cậu cấp thiết muốn Lý Lạc Tân, nhưng tay bị khóa ngược ra sau lưng, tóc bị giật ra sau nên không thể tiếp cận anh, chỉ biết rêи ɾỉ: “Lạc Tân, Lạc Tân, sờ em đi, sờ em đi…Lạc Tân…nhanh chạm vào em đi.”

Lạc Tân khóa chặt tay cậu, tìm về phía sau: “Chưa được làm sạch sao?” Lý Lạc Tân có hơi khiết phích, nếu đối phương không sạch sẽ thì tuyệt đối không làm.

“Đã sạch, không biết lúc nào Lạc Tân sẽ dùng đến, lúc nào cũng sẵn sàng chuẩn bị.” Lý Lạc Tân buông tay, Quý Trần Lăng lập tay xoa hậu huyệt, cái mông cũng phối hợp với chuyển động ngón tay của Lý Lạc Tân.

Lý Lạc Tân lúc này mới cắm ngón tay vào: “Lúc nào cũng sẵn sàng chuẩn bị? Cậu vẫn thường tự đâm? Vậy tự làm sướиɠ hơn hay tôi làm sướиɠ hơn?”

“A…Là Lạc Tân, là Lạc Tân làm em sướиɠ…Em…ưm…em không tự làm, thời điểm rửa sạch, ngón tay em cũng không tiến vào sâu…A…Thật thoải mái….chỉ có Lạc Tân mới có thể đâm em…Em là của Lạc Tân…A..a…em là của Lạc Tân…” Quý Trần Lăng run rẩy, bắn ra mãnh liệt.

“Lý Lạc Tân lúc này cũng cứng đến phát đau, ấn đầu Quý Trần Lăng xuống: “Liếʍ ướt.”

Quý Trần Lăng thuận theo nằm xuống, ngậm lấy tiểu huynh đệ của Lý Lạc Tân, liếʍ lên liếʍ xuống. Đồng thời, cái mông cũng nhô lên cao, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lý Lạc Tân.

Lý Lạc Tên trên giường không thích giúp bạn tình mở rộng, cứ thế thô bạo cho ba ngón tay vào. Quý Trần Lăng cảm giác hậu huyệt tê rần, không cảm thấy khó chịu, trái lại càng chủ động di chuyển hông, bởi vì Lac Tân cho cậu, chỉ cần Lạc Tân cho thì dù đau đớn đến mấy thì cậu cũng chịu được. Đồng thời, trong miệng Quý Trần Lăng không ngừng nghỉ, trực tiếp ngậm lấy thằng em của Lý Lạc Tân, để thứ đàn ông ấy chạm vào nơi sâu xa nhất trong cuống họng anh, cố gắng phục vụ nó tận tình.

Chọc ngoáy bên trong một lúc, Lý Lạc Tân lập tức rút ngón tay ra, đẩy cái đầu Quý Trần Lăng ra, cố định lấy mông cậu rồi trực tiếp tiến vào, sau đó liều mạng đút vào.

Quý Trần Lăng rên lên một tiếng, cảm giác tê rần, nhưng theo đó là cảm giác thoải mái, cậu cảm nhận rõ Lý Lạc Tân đang ở bên trong cậu. Điều này làm Quý Trần Lăng hưng phấn không thôi, vẻ mặt mê loạn.

“Lạc Tân….A….Đâm vào, dùng sức đâm vào đi, sảng khoái quá…A….Lạc Tân….Lạc Tân cho em đi….”

Lý Lạc Tân thoải mái càn quét cơ thể cậu, Quý Tràn Lăng dưới thân anh bắn hết lần này đến lần khác, cả người như nhũn ra.

Rốt cục, Lý Lạc Tân đạt đến cao trào, bắn thẳng vào bên trong Quý Trần Lăng, cậu run rẩy, cũng bắn ra, nhưng lần này chỉ bắn ra một chất lỏng gần như nước gạo, nhưng màu sắc lại mờ nhạt vô cùng.

Lý Lạc Tân giữ nguyên tư thế một chút, hưởng thụ dư âm của cảm giác lêи đỉиɦ, rồi mới từ từ rút ra. Lười nhác ngồi lên trên xe, lấy ra một điếu thuốc.

Quý Trần Lăng kẹp chặt hậu huyệt, quay đầu chôn vào giữa chân Lý Lạc Tân, dùng đầu lưỡi làm sạch sẽ cho anh.

Lý Lạc Tân nhìn cậu như vậy, cười lạnh: “Ti tiện thật.”

“Em chỉ vì Lạc Tân mà ti tiện.” Quý Trần Lăng nói xong lại tiếp tục liếʍ mυ'ŧ.

Thằng em Lý Lạc Tân bị liếʍ đến ngẩng lên lần nữa, nhưng mà trên xe lại quá chật hẹp, thật sự không tiện. Chân anh đạp lên l*иg ngực cậu, đẩy cậu ra xa.

“Sao cậu lại có thể đê tiện đến thế? Nếu thế thì là sạch hết những chỗ cậu bắn ra đi.”

Vừa rồi Quý Trần Lăng bắn đến không hết bao nhiêu lần, trên xe chỗ nào cũng có tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu, thậm chí cửa sổ xe cũng dính

Nghe vậy, Quý Trần Lăng không hành động ngay, trái lại còn làm mặt ghét bỏ, nói một hồi:

“Lạc Tân, có thể hay không cần dùng đầu lưỡi, em dùng giấy lau được không?”

“Cậu thích nhất à cái này sao? Làm sao mà không muốn?”

“Em chỉ yêu Lạc Tân! Đầu lưỡi của em cũng là để hầu hạ Lạc Tân.”

“Vậy cậu dùng giấy mà lau đi.”

“Cảm tạ Lạc Tân, Lạc Tân là tốt nhất.” Quý Trần Lăng rạo rực niềm vui nói.

Chỉ chốc lát Quý Trần Lăng đã dọn xe sạch sẽ, Lạc Tân cũng kéo quần lên.

Quý Trần Lăng nhìn thấy Lạc Tân chỉnh tề quần áo, có hơi thất vọng: “Lạc Tân, làm lần nữa được không.”

“Cút đi!”

__(*´σЗ`)σ__