Thứ bảy, ngày 5 tháng 7 năm 2019, trời quang.
Đêm qua là lần đầu tiên tôi không hôn chúc ngủ ngon với vợ tôi.
Bởi vì tôi thật sự rất đau lòng. Tôi sợ lúc hôn, nước mắt sẽ không cẩn thận mà rơi xuống mặt em ấy.
Tôi cũng không ôm vợ tôi ngủ như lúc bình thường nữa. Tôi sợ rằng nếu như nhìn thấy mặt em ấy, tôi sẽ không nhịn được mà hôn em ấy mất.
Thế là tôi với vợ tôi nằm quay lưng lại vào nhau.
Tôi nhớ có một bộ phim tên là
“Brokeback Moutain” (*).
Kết phim là cảnh nam chính ôm một bộ quần áo khóc rấm rứt.
Tôi có cảm giác tôi còn thảm hơn cả nhân vật nam chính kia nữa, đến cả bộ quần áo để ôm cũng chả có nổi.
Đương lúc tôi đang nghĩ không biết có nên trộm đi lấy một bộ quần áo của vợ tôi hay không thì đột nhiên vợ tôi lên tiếng.
Sao lạnh thế nhỉ?
Tôi nói,
hay là tăng nhiệt độ điều hòa lên nhé?
Vợ tôi đáp,
không cần, tăng nhiệt độ lên thì lại sợ nóng.
Tôi nói,
hay để anh lấy thêm chăn cho em nhé?
Vợ tôi đáp,
không cần, đắp hai chăn thì lại nặng quá.
Lúc tôi đang định khóc vì cảm thấy mình quá vô dụng, không phải là một người chồng tốt, thì đột nhiên vợ tôi lại quay ra ôm lấy thắt lưng của tôi.
Hôm nay anh không vui có phải không?
Vợ tôi hỏi.
Tôi muốn đáp là đúng thế, anh đã biết chuyện của em và bạn trai cũ của em rồi, anh cực kỳ không vui. Thế nhưng mà lúc em ấy ôm tôi, hơi thở nóng rực của em ấy phả lên gáy của tôi, hơi ấm từ người em ấy cũng không ngừng cuồn cuộn mà truyền sang người tôi, tất cả đều khiến cho tôi hạnh phúc tới nỗi muốn bay lên trời, cho nên tôi cũng không còn tâm tư đâu mà đi đáp lại lời em ấy nữa.
Vợ tôi thấy tôi không nói gì, liền chầm chậm di chuyển tay xuống phía dưới.
Lúc ngủ tôi thường không hay mặc quần sịp.
Tôi nuốt nước bọt, cảm thấy yết hầu có chút khô ráp.
Vợ tôi nói,
giờ thấy sao rồi?
Tôi cảm tưởng như trong đầu mình đang bắn pháo hoa giống như trong lễ mừng năm mới vậy, tôi đã hoàn toàn không thể nghe được thêm bất kỳ âm thanh nào khác nữa, chỉ còn lại vào kɧoáı ©ảʍ như ánh lửa bắn ra khắp bốn phía mà thôi.
Tôi ghìm tay vợ tôi lại, trong đầu lại nhớ tới bộ phim “Brokeback Mountain” kia.
Tôi có cảm giác như vợ của tôi mới chính là nhân vật nam chính, còn tôi chính là bộ quần áo nhăn nhúm mà em ấy ôm vào trong lòng.
Hình như tôi lại quên mất chuyện gì rồi thì phải?
Yêu vợ của anh.
—
(*) “Brokeback Mountain” là bộ phim điện ảnh Âu Mỹ về đề tài đồng tính rất nổi tiếng. Cơ mà vì phim có kết thúc buồn nên đến tận bây giờ mình vẫn chưa dám mò vào xem TT.TT Theo thông tin mình biết thì phim này cực kỳ cảm động và có ý nghĩa, còn có cả những cảnh quay trần trụi nữa, tóm lại là nó thuộc thể loại “hiện thực hướng”. Chắc là nhiều người cũng biết đến phim này rồi nhỉ:v