Ngày Đêm (Nhật Dạ)

Chương 9

“Nhân thủ không thành vấn đề, bên em có mấy đối tác cũng có chút tiếng tăm trong phố, đã có khách quen đồng ý đặt hàng. Làm cái nghề này ấy, phải quen biết nhiều người, trên tay Lương Khâm Vũ có được không ít khách quen tích góp mấy năm nay, danh tiếng của anh ta…”

“Tiền vốn còn căng không?”

Tô Chỉ nói được một nửa đã bị Thiện Tuân nói toạc móng heo chặt đứt đề tài. Ngón tay người trước kẹp điếu thuốc run lên một cái, mím môi, lại mải miết hít mạnh một hơi, rồi nheo mắt lại nhìn Thiện Tuân, trong mắt mang theo ý cười, vòng khói màu trắng ngà từ trong xoang mũi phả ra bên ngoài. Trên tay Thiện Tuân cầm cái thìa, khuấy cốc latte theo chiều kim đồng hồ, ánh mắt dừng lại trên cổ Tô Chỉ. Người này mặc áo sơ mi, không chịu nổi tiết trời nóng bức nên tháo hai chiếc cúc trên cổ áo ra, caravat màu lam in hoa lỏng lẻo, hững hờ nằm trước ngực cậu ta. Có lẽ gần đây chịu không ít khổ, làn da so với trước thì đen hơn, màu tiểu mạch khỏe khoắn, tóc như vừa mới được tỉa tót, không dài như trước đây, đến nỗi cần cổ thon dài giống như tấm bia ngắm hoàn toàn bại lộ trước ánh mắt của người khác——kèm thêm mấy dấu hôn mãnh liệt phía trên.

Bị Thiện Tuân nhìn chòng chọc, Tô Chỉ cũng không khó chịu, gảy tàn thuốc vào gạt tàn, nói: “Vấn đề thời gian luôn có thể giải quyết được”

Thiện Tuân nói: “Để tôi giúp cậu tìm người xem sao. Năng lực của Lương Khâm Vũ tôi có biết, thế nhưng các cậu cũng vừa mới ra làm riêng, mọi việc vẫn nên cẩn thận…” Hắn nghiêng đầu nghĩ một lát, “Tôi ở phương diện này cũng chỉ là gà mờ thôi. Cậu có chuyện gì thì đi tìm Tần Duệ, cậu ta coi như có chút bản lĩnh”

Tô Chỉ cười: “Được, em theo anh cho bảo đảm”

Thiện Tuân cười nhạo một tiếng, cũng không nhiều lời.

Tháng trước Tô Chỉ từ chức, cùng mấy người bạn hùn vốn mở một công ty quảng cáo nhỏ. Cậu ta nhỏ hơn Thiện Tuân hai tuổi, trước cùng ngành với Tần Duệ, làm quan hệ xã hội. Tuổi còn trẻ mà đã lăn lộn thành tinh, nghe Lương Khâm Vũ nói, Tô Chỉ ở công ty rất được cấp trên coi trọng, chưa đến ba mươi đã có thể lăn lộn làm quản lý chi nhánh. Lương Khâm Vũ cùng công ty với cậu ta, người lập kế hoạch quảng cáo vương bài, đã ba mươi. Lúc nghe bọn họ muốn ra làm riêng, Thiện Tuân có hơi giật mình, nhưng nghĩ tới năng lực của hai người, tuổi tác của Lương Khâm Vũ cũng có thể hiểu được. Hai người mấy năm nay cũng tích góp được không ít nhân mạch, công ty mới còn chưa thành hình cũng đã có được một đội ngũ không tệ. Thiện Tuân từ lâu đã đề cập tới suy nghĩ làm đầu tư nhỏ, thuận lý thành chương, sau khi quyết định làm riêng, Tô Chỉ liền tìm hắn. Kiếp sống sáng tác mấy năm nay coi như thuận lợi, Thiện Tuân không thể nói là phú hào nhưng cũng có chút để dành, hỏi rõ tình huống sau đấy liền lấy một khoản tiền, tính hỗ trợ, cũng coi như đầu tư.

Hắn và Tô Chỉ là người trong giới, sớm nhất cũng là được người trong giới giới thiệu mà quen biết——tính ra cũng tầm bốn năm, khi ấy Tô Chỉ mới tốt nghiệp không lâu, trong xương còn có hương vị tuổi trẻ lỗ mãng. Hai bên thấy nhau vừa mắt, liền thuê phòng. Dáng người Tô Chỉ cao gầy sàn sàn Thiện Tuân, làn da lúa mạch, vóc người rắn chắc, cơ bắp vừa phải, có thể thấy được vô cùng chú trọng rèn luyện. Không nói hoàn toàn phù hợp với sở thích của Thiện Tuân, nhưng cũng coi là kiểu hắn để ý. Hai người đêm đó làm hai lần, sau đấy còn bật đèn tán dóc, mới biết được Tô Chỉ không phải thuần 0, cũng đã từng làm với mấy cậu trai xinh đẹp. Có lẽ là nguyên do mới ra đời, lòng cảnh giác của người này với Thiện Tuân không mạnh lắm, cái gì cũng tự nguyện nói cho hắn, chuyện phiền lòng trong công việc cũng nói ra. Thiện Tuân nghe cậu ta phun nỗi khổ tâm chất chứa, cũng không nói chuyện mình ra sao, tập trung vuốt lông, chốc chốc cho cậu ta ý kiến, tự đáy lòng cho rằng, người như vậy vẫn nên hảo tụ hảo tán, không phù hợp với tiêu chuẩn bạn đời của hắn. Vốn ngủ một giấc tỉnh lại liền đường ai nấy đi, nhưng hắn gặp là Tô Chỉ hai mươi ba tuổi, chắc là sau khi hắn ngủ, thằng nhóc này dùng di động hắn gọi điện để lưu số lại. Tô Chỉ phát huy lợi thế chuyên nghiệp của cậu ta, không bao lâu đã lăn lộn thành bạn của Thiện Tuân đơn thuần về mặt ý nghĩa. Thằng nhóc này thông minh, chắc trước đó đã nghe ngóng được lai lịch của Thiện Tuân, thông qua hắn hoàn thành không ít chuyện.

Hai người trái lại không nhắc đến chuyện làʍ t̠ìиɦ nữa.

Muốn nói phòng bị, Thiện Tuân mới đầu có. Tần Duệ cũng từng nhắc nhở hắn, thằng nhóc này rắp tâm bất lương. Nhưng tiếp xúc lâu dài với người này, phát hiện cái gọi là rắp tâm bất lương cũng chính là đơn thuần bấu víu người khác. Mà Thiện Tuân dường như cũng chả mất mát gì, từ hắn, cậu ta nảy sinh quan hệ với Lương Khâm Vũ, thậm chí còn sống không tệ.

Mấy năm qua, năng lực của Tô Chỉ bay nhanh rõ như ban ngày, Thiện Tuân tin rằng cậu ta sẽ không mạo hiểm quá lớn, hắn đầu tư, tỷ lệ đổ xuống sông xuống biển rất thấp. Chắc là chút tín nhiệm này, khiến hắn rất ít khi can dự vào việc của Tô Chỉ, hôm nay cũng là nhận lời mời của cậu ta mới tới nói tỉ mỉ.

Thứ hai, người trong quán cà phê thưa thớt, mấy người phục vụ nói chuyện phiếm trước quầy thu ngân, đè âm lượng xuống thấp nhất, thỉnh thoảng bật ra tiếng cười nhẹ, giống như có sợi lông chim gãi bên tai, ngứa ngáy. Thiện Tuân ngáp một cái, ngửa đầu ra sau ghế sopha, châm điếu thuốc.

Tô Chỉ nói với hắn một vài chuyện gặp phải gần đây, lược bỏ chỉ nói chuyện tốt, không kể chuyện xấu, Thiện Tuân cũng không đâm thủng, kiên nhẫn nghe cậu ta nói, chuyện liên quan đến lĩnh vực chuyên môn, cũng không phát biểu cái nhìn. Lúc hai người tách ra đã là ba giờ chiều, Tô Chỉ còn phải về công ty, cậu ta không lái xe tới, Thiện Tuân chở cậu ta một đoạn, lại quay đầu đi Walmart (1).

Thời gian có hơi muộn, xương sườn và thịt không đủ tươi, Thiện Tuân mua không nhiều. Còn lại đều dồn sự chú ý vào đồ ăn chay——số lần hắn xuống bếp không nhiều, sinh hoạt không quy luật nuôi thành chứng làm biếng. Hiếm khi xuống bếp, đủ loại món ăn mọc lên trong đầu như nấm mọc sau mưa, lại chẳng nghĩ ra được cái nào là sở trường, suy nghĩ nhiều, tay cũng không nghe sai khiến, lúc chuẩn bị tính tiền mới phát hiện rau dưa linh tinh nhét nửa xe. Lười trả từng cái về, cũng cứ để thế đẩy đi thanh toán.

So với phòng bếp của hắn, đồ vật trong phòng bếp bên chỗ Tiêu Quân Mạc đầy đủ hơn nhiều, gia vị thường dùng có đủ cả, ngay cả tinh bột, hồi hương cũng đầy ắp, đồ làm bếp nhỏ như dao bào, máy đánh trứng cũng không thiếu. Phần lớn thời gian Thiện Tuân đều qua cơm chiều mới tới đó, vừa lúc thấy anh thu dọn bát đũa. Người này ở nhà thường xuyên tự xuống bếp, chỉ là Thiện Tuân không may, số lần đói bụng mà tới cũng không có mấy, đều đυ.ng đúng lúc anh tan làm muộn, chỉ có kết cục hai người cùng gọi đồ ăn ngoài.

Lúc Thiện Tuân vào cửa chưa đến năm giờ, nhanh chóng rửa xương sườn, xắt gừng nấu canh. Ung dung thong thả rửa rau, trong lúc đó còn nhận mấy cuộc điện thoại. Dựa theo sở thích cá nhân, xào một đĩa thịt xào ớt xanh, đậu đũa cà tím, cà chua xào trứng gà. Lúc cho củ sen thái vào nồi thì phòng khách truyền đến tiếng động, Tiêu Quân Mạc về, hắn cũng không phân tâm, đổ giấm trắng vào nồi sau đấy bắt đầu đảo xào. Tiếng động trong phòng bếp dù sao cũng không nhỏ, chưa tới một lát Tiêu Quân Mạc đã đi vào, Thiện Tuân tắt bếp, xúc củ sen xào kỹ vào trong đĩa, mới bớt thì giờ nhìn anh. Đối phương mặc một chiếc sơ mi màu lam nhạt, caravat xanh đậm được nới lỏng ra, cổ áo mở rộng, lộ ra xương quai xanh gợi cảm, bên ngoài quá nóng, trên làn da còn dính dấp mồ hôi như cánh ve, làm ánh lên sự trơn bóng cho da thịt màu mật ong. Thiện Tuân sau khi nhìn chằm chằm một lúc lâu, nhịn xuống xúc động muốn gặm một cái, gật đầu với anh: “Về rồi à”

Tiêu Quân Mạc đã thay dép lê, hai tay đút trong túi quần tây, tựa vào kệ bếp, mày nhíu lại, cũng không nói lời nào.

Thiện Tuân nói: “Qua giúp bưng thức ăn cái”

Tiêu Quân Mạc rũ mắt, đường nhìn rơi xuống đĩa củ sen xào chay kia.

Thiện Tuân chờ một hồi, giục: “Anh câm à?”

Vẻ mặt Tiêu Quân Mạc nghiêm túc, hơi nghiêng đầu, đăm chiêu mà đánh giá hắn một phen từ đầu đến chân, nói: “Có hơi bất ngờ, cậu để tôi bình tĩnh lại cái đã”

Thiện Tuân mỉm cười, “Chiều ra ngoài bàn công chuyện, đi ngang qua siêu thị liền mua ít đồ về, đồ đạc bên chỗ anh đầy đủ, thuận tiện hơn chỗ tôi nhiều”

Tiêu Quân Mạc đưa tay đỡ lấy cái đĩa, bưng vào trong phòng ăn. Thiện Tuân tráng nồi trong bồn rửa, nghe thấy âm thanh Tiêu Quân Mạc mở tủ lạnh.

“Cậu tiện đường đều mua nhiều vậy cơ à?” Tiêu Quân Mạc nói.

Thiện Tuân không trả lời, rửa nồi sạch sẽ, lau khô rồi đặt trên lò vi sóng. Cầm bát canh trong tủ bát, mở nồi cơm điện, đổ canh xương ra, bưng bát ra khỏi phòng bếp. Tiêu Quân Mạc không tiếp tục đề tài này nữa, quay về phòng bếp bê cơm lên bàn ăn, hai người mới bắt đầu.

Bốn món ăn một canh, bữa cơm này có thể nói là phong phú——chí ít là đối với Thiện Tuân. Tài nấu ăn của hắn cũng không đến nỗi, tất nhiên sẽ không dở chứng đi hỏi Tiêu Quân Mạc mùi vị ra sao, người sau như con giun trong bụng hắn cũng không đánh giá, tập trung vào chuyện ăn uống, còn giống như mọi lần ăn đồ ăn bên ngoài vậy. Tiêu Quân Mạc không nói nhiều, điều này không lạ, Thiện Tuân cũng quen rồi, người này phải dựa vào việc pha trò mới hé miệng, mà Thiện Tuân còn chưa bắt đầu công trình đấy. Nhưng bữa cơm ăn được một nửa lại có phần kỳ kỳ, Thiện Tuân nói tới kế hoạch sáng tác, cũng chỉ nhận được vài câu trả lời ngắn ngủn, cảm giác chứa chan dịu dàng tưới vào kẽ băng nứt, nháy mắt đã đông cứng lại.

Vốn muốn nhờ anh chuyện của Tô Chỉ, thấy tình huống như thế liền bỏ ý nghĩ đó đi.

Một bữa cơm ăn rất nhanh, Thiện Tuân đứng dậy thu dọn bát đũa, lại bị Tiêu Quân Mạc cản lại, bảo hắn đi tắm trước.

“Cậu nấu cơm, tôi rửa bát coi như công bằng đi?” Tiêu Quân Mạc nói.

Thiện Tuân không có dị nghị, dặn anh đừng đổ mấy cái đĩa đi, bỏ vào tủ lạnh mai vẫn có thể hâm nóng ăn được, Tiêu Quân Mạc gật gật đầu.

Ngoan ngoãn quá mức.

Tiêu Quân Mạc đè nén lại sự không thoải mái trong lòng, vọt vào phòng tắm. Thời gian tắm hơi lâu, mới đầu còn hơi tức giận nhưng hắn trước giờ nghĩ thoáng, rất ít khi có chuyện có thể khiến hắn để tâm, nước ấm cọ rửa làn da, từng lỗ chân lông đều được dòng nước ấm áp vỗ về, mây đen trong lòng cũng tan đi. Người một khi tỉnh táo lại, thì có thể phân tích sự việc càng thêm khách quan hơn, Thiện Tuân cảm giác từng sợi thần kinh xao động đều được dịu dàng vuốt thẳng, ngay ngắn——lại nghĩ đến Tiêu Quân Mạc, cũng trở nên bình ổn.

Kéo dài thời gian, lúc về phòng ngủ Tiêu Quân Mạc đã tắm xong, nằm ở đầu giường nghịch di động, chỉ mặc một chiếc qυầи ɭóŧ bó sát người, cặp đùi thon dài rắn chắc vô ý thức mở ra. Thấy Thiện Tuân đi vào, rất phối hợp ném thứ trong tay đi, cởϊ qυầи lót, vịn cổ hắn lại hôn.

Quá đột ngột, cả người Thiện Tuân giống như bị sét đánh trúng cứng còng một lát. Làm thế nào cũng không nghĩ tới Tiêu Quân Mạc sẽ hôn hắn—— nụ hôn không hề làm nền. Từ trước tới nay Thiện Tuân chưa từng hôn môi, khẩu giao với bạn giường bao giờ, dưới cái nhìn của hắn hôn môi là thứ tiền đề nên bị vứt bỏ trong tìиɧ ɖu͙©, trợ lực thúc đẩy nhiều hơn phải là cảm xúc. Không biết Tiêu Quân Mạc có nguyên tắc như vậy không, hai người chưa từng hôn môi, cho dù có khẩu giao cho hắn, anh cũng chưa từng hôn hắn.

Trong lúc thất thần, thế tiến công của Tiêu Quân Mạc ngày càng mãnh liệt, Thiện Tuân bỗng hoàn hồn, cũng không còn đắn đo cân nhắc, cởi dép trèo lên giường, ôm thắt lưng khỏe mạnh của đối phương, dần dần tìm về quyền chủ động. Chờ ánh mắt Tiêu Quân Mạc có chút mơ màng, hắn mới mạnh mẽ áp đảo người nọ, nhẹ nhàng cắn một cái xuống môi dưới dày và mềm của anh, không bao lâu lại hôn xuống cằm, rồi trượt một đường xuống cổ, xương quai xanh——rất nhẹ, sẽ không để lại dấu vết, mãi đến khi môi chạm vào l*иg ngực cứng rắn, mới nổi cơn điên gặm cắm, một bàn tay cũng không rảnh rỗi, từ phần eo của đối phương lần xuống gò mông tròn trịa no đủ, vò ngắt lúc nặng lúc nhẹ.

Cắn một cái lên đầu v* của đối phương, Tiêu Quân Mạc rên lên một tiếng, ngọn lửa trong lòng Thiện Tuân vụt cái bốc cháy, dùng răng nghiền hết lần này đến lần khác, làm cho một bên nhũ cứng hẳn lên, lại chuyển sang bên khác, hàm răng dán vào liền trực tiếp lôi kéo. Trong miệng Tiêu Quân Mạc bật ra tiếng rêи ɾỉ sung sướиɠ trộn lẫn với đau khổ, kìm nén qua đi rêи ɾỉ biến thành than thở, hai tay kề sát trên gáy Thiện Tuân, cố ý hay vô tình vò tóc hắn.

Thiện Tuân thay phiên nghịch đầu v* của anh đến sưng, cứng như đá thì mặc kệ, lật người lại, để anh nằm nghiêng, cầm thuốc bôi trơn trên tủ đầu giường, nặn một khối to trên ngón trỏ, đầu ngón tay lập tức đâm vào cửa mình phía sau của đối phương. Không có lý do, Thiện Tuân mang theo sự ác ý, kéo dài thời gian mở rộng ra, mãi đến khi vào được bốn ngón tay rồi cũng không có ý định rời đi. Đầu ngón tay xoa ấn trong vách thịt nóng rực, đào móc, cào gẩy, dù là người giỏi chịu đựng như Tiêu Quân Mạc cũng không nuốt nổi từng chuỗi rêи ɾỉ triền miên. Thiện Tuân gác một chân anh lên vai, ánh mắt Tiêu Quân Mạc lóe lên, như là được giải thoát, thậm chí vô ý thức đong đưa hông. Bốn ngón tay của Thiện Tuân lại không thỏa mãn nguyện vọng của anh, nhân lúc anh thả lỏng cảnh giác, ngón trỏ bỗng dưng cào vào nơi sâu hơn trong vách thịt, cửa mình của người dưới thân đột nhiên co lại, tiếng rêи ɾỉ vỡ ra, quanh co nhấp nhô, mang theo vẻ quyến rũ.

Thiện Tuân lập tức ngẩng đầu nhìn Tiêu Quân Mạc, khóe môi nhếch lên nụ cười không chút nào che giấu. Người sau mặt đỏ đến đáng sợ, tức giận trừng hắn, lại nghiêng mặt đi, chôn xuống gối.

Thiện Tuân cúi người, một bàn tay đào con đà điểu cỡ lớn này ra khỏi gối, Tiêu Quân Mạc phản kháng kịch liệt, Thiện Tuân cũng không vội, đặt nụ hôn xuống gáy anh, mang theo sự vỗ về, cái sau so với cái trước càng dịu dàng hơn. Dần dà, thái độ của Tiêu Quân Mạc dịu hẳn, tự giác quay đầu sang. Thiện Tuân bắt được cơ hội, cắn một cái lên môi anh, đầu lưỡi tiến quân thần tốc, Tiêu Quân Mạc mới đầu có hơi ngớ ra, lập tức phản công trả thù, khuấy đảo đầu lưỡi Thiện Tuân đến phát đau. Như là đánh nhau, một nụ hôn dây dưa kéo dài, chờ đến khi Thiện Tuân rút ra ngoài, đầu lưỡi liếʍ môi dưới, vị máu tanh, hiển nhiên đã bị con sư tử này cắn rách da. Nghĩ đến mai còn phải đi ra ngoài, nhíu mày một cái, động tác rất nhỏ nhưng vẫn bị Tiêu Quân Mạc nhìn thấy, con ngươi tràn ngập tìиɧ ɖu͙© nguội lạnh. Thiện Tuân cảm giác được, mỉm cười, khẽ cắn một ngụm trên chóp mũi anh, rồi rút ngón tay ra khỏi cửa mình anh, ngồi dậy, tách hai chân anh giang rộng nhất.

“Xin tôi đi” Thiện Tuân nói.

Hô hấp Tiêu Quân Mạc hơi dài, đuôi lông mày hơi nhướn lên: “Cậu không được à?”

Thiện Tuân hơi dịch đầu gối anh gác trên vai, một cái tay mò đến bắp đùi Tiêu Quân Mạc, nhéo thịt non trong bắp đùi, chọc cho cặp chân dài của đối phương run lên mới chầm rãi mang bao, đặt dương vặt trên lỗ nhỏ hơi hé, trượt đến trượt đi bốn phía. Một bàn tay nắm chặt dương v*t đã cương cứng của Tiêu Quân Mạc, đầu ngón tay gãi trên chỗ lõm của qυყ đầυ. Tiếng thở dốc của Tiêu Quân Mạc nặng dần, vẫn cắn răng không nói. Thiện Tuân càng táo tợn thêm, ấn gảy trên lỗ niệu đạo, Tiêu Quân Mạc cũng sắp phát cáu, sống chết không lên tiếng. Thiện Tuân lại nghịch một lát, nhìn mi tâm anh nhíu lại, mặt đỏ đến sợ, môi mím lại không thả lỏng chút nào, nhất thời giống như tỉnh dậy từ giấc chiêm bao, có chút hối hận.

Thế tiến công dương v*t của anh trên tay buông lỏng, đỡ lấy dương v*t cắm vào trong lỗ nhỏ của đối phương. Mở rộng đầy đủ trước nay chưa từng có cắm vào thoải mái rất nhiều, Thiện Tuân đâm đến tận cùng, hai tay chống trên giường, đong đưa hông ra sức cắm rút. Tiêu Quân Mạc nhắm mắt lại, thân mình theo sự va chạm của hắn mà rung động, một bàn tay tìm đến dương v*t Thiện Tuân từng kɧıêυ ҡɧí©ɧ mà vuốt lên xuống. Tóc anh ngắn, thái dương cũng tỉa sạch sẽ, làm cho lỗ tai không hề có công sự che chắn, giờ phút này đỏ như ứ máu. Từ cổ cho đến l*иg ngực, trên cánh tay nhễ nhại mồ hôi, hô hấp trầm thấp ồm ồm. Thiện Tuân nhìn ở trong mắt, dương v*t lại lớn thêm một vòng, chuyển động cũng càng ngày càng kịch liệt hơn.

Làm có chút kìm nén.

Tiêu Quân Mạc không nói tiếng nào, mặc dù trước đây cũng không nhẫn nại giống vậy. Ngực Thiện Tuân xoắn lại đến đau, nhưng cũng không mở miệng, chỉ chuyên tâm ngăn lại động tác như máy đóng cọc của mình. Hai người cứ thản nhiên như thế làm chuyện của mình, giống như nơi duy nhất toàn thân liên hệ với nhau là chỗ dương v*t cắm vào và tiếp nhận vậy.

Hai người bắn một lần liền ngừng. Tiêu Quân Mạc duy trì tư thế nằm nghiêng, nhắm mắt lại ra sức thở dốc, Thiện Tuân lấy lại tinh thần từ trong cao trào bắn tinh, vừa vặn nhìn thấy hình ảnh này, Tiêu Quân Mạc như đã thϊếp đi, chỉ là nhìn tốc độ ngực phập phồng là biết không phải. Thiện Tuân dán mắt nhìn anh một lúc, vươn tay sờ gò má anh, ngón cái miết nhẹ, vuốt ve lặp đi lặp lại ở khóe môi. Lưu luyến đủ rồi, vừa muốn rút về lại bị một bàn tay khác đè lại.

Tiêu Quân Mạc mở mắt ra, nghiêng đầu qua chỗ khác, nhìn thẳng vào mắt hắn.

Lòng bàn tay anh rất nóng, kề sát vào mu bàn tay của Thiện Tuân không buông, đầu ngón tay nhẹ nhàng gãi lưng ngón tay hắn. Thiện Tuân nhìn thẳng anh một lúc lâu, mới nhấc tay ra, rút dương v*t khỏi tràng đạo của anh, xuống giường đi vào phòng vệ sinh.

Như cũ, hắn vào phòng vệ sinh ở phía bên kia ban công, Tiêu Quân Mạc dùng cái trong phòng ngủ. Lúc về phòng thì người nọ đã thay một chiếc T shirt màu đen nhàn nhã, dựa vào đầu giường chơi iPad, tóc còn chưa khô, giống như con chó lớn mới mò ra từ trong mưa, Thiện Tuân ngồi xuống mép giường, cầm lấy điều khiển từ xa, tăng điều hòa lên mấy độ.

“Nhiệt độ thấp coi chừng bị cảm” Hắn nói.

Tiêu Quân Mạc gật đầu, nói: “Xem phim này không?”

Thiện Tuân cũng không lại gần, nói: “Ngủ sớm đi, tôi thấy tâm trạng anh hôm nay không tốt lắm”

Tiêu Quân Mạc hơi sửng sốt, nhíu mày nói: “Thần kinh cậu tinh tế vậy à?”

Thiện Tuân cười: “Tôi chỉ không muốn làm người bị hại thôi”

Tiêu Quân Mạc không lên tiếng, cũng không quan tâm đến iPad, chỉ nhìn hắn trừng trừng.

Thiện Tuân nói: “Không có ý gì khác đâu, mấy người các anh công tác bận rộn, Đinh Thu cũng nổi cáu với tôi không ít. Tôi thấy tinh thần anh không tốt lắm, ngủ không đủ giấc cũng sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc”

Tiêu Quân Mạc trầm ngâm một lúc, đóng iPad lại, đặt lên tủ đầu giường. Thiện Tuân thấy anh như thỏa hiệp, đứng dậy từ mép giường, nói: “Tôi vào thư phòng của anh lên mạng đây”

Tiêu Quân Mạc im lìm không lên tiếng, chui vào ổ chăn, làm bộ muốn tắt đèn bàn. Thiện Tuân bỗng nhiên quay lại, ngăn động tác của anh, nói: “Sấy khô tóc đã”

Ngón tay của Tiêu Quân Mạc dừng trên công tắc đèn bàn, bỗng dưng mỉm cười: “Cậu cái đồ thần phiền”

Thiện Tuân cười không lên tiếng, vào phòng vệ sinh cầm máy sấy ra, cắm dây vào ổ điện trên đầu giường, ấn công tắc, chỉnh đến gió nóng, giúp anh sấy tóc. Lông toàn thân Tiêu Quân Mạc giống như được vuốt phẳng, phối hợp xoay người, hướng gáy về phía hắn. Thiện Tuân cứ thế đứng ở mép giường hầu hạ đại lão gia. Ngón tay Thiện Tuân xoa xoa qua lại tóc anh, động tác dịu dàng, hầu hạ người ta sắp ngủ, mãi đến khi tắt máy sấy, Tiêu Quân Mạc vẫn chưa hoàn hồn.

Thiện Tuân cất máy sấy về lại phòng vệ sinh, lúc đi ra, Tiêu Quân Mạc đã nằm xuống, nhưng mắt không nhắm, lại gắt gao nhìn chằm chằm hắn, Thiện Tuân làm như không thấy, đi đến trước cửa phòng ngủ——không đi ra ngoài mà đóng cửa lại.

Tiêu Quân Mạc dường như cũng có hơi bất ngờ.

Nhìn chằm chằm Thiện Tuân cởi dép trèo lên từ cuối giường, xốc chăn lên nằm xuống cùng, Tiêu Quân Mạc mới nói: “Không lên mạng à?”

Thiện Tuân nói: “Tắt đèn”

Tiêu Quân Mạc duỗi tay tắt đèn.

Thiện Tuân nói: “Tán dóc với anh”

Tiêu Quân Mạc cười: “Không phải bảo tôi ngủ sao?”

Thiện Tuân nói: “Sợ anh không ngủ được”

Tiêu Quân Mạc nói: “Săn sóc ghê”

Thiện Tuân kéo chăn lên trên cổ, nằm thư thái, bật ra một tiếng than. Nhìn chằm chằm trần nhà một lúc bỗng mỉm cười, nói: “Chuyện em gái anh sao rồi?”

Tiêu Quân Mạc nói: “Cậu dịch vào đây đi, cẩn thận lăn xuống giờ…Cái gì làm sao?” Nói rồi vươn cánh tay dài ra kéo vai hắn vào.

Thiện Tuân để mặc tay anh luồn qua sau gáy, hơi dịch người dán vào lòng anh, Tiêu Quân Mạc xoay người, dùng l*иg ngực kề lên cánh tay hắn. Thiện Tuân lúc này lại có vẻ thuận theo, giống như Golden Retriever ngoan ngoãn, nghiêng mặt sang cắn một cái trên cổ anh, vẫn giữ nguyên tư thế nằm thẳng, “Vụ yêu sớm ấy, không phải bảo muốn nói chuyện với nó à?”

Tiêu Quân Mạc nói: “À, không nói nữa rồi”

Thiện Tuân nói: “Không nói thì tốt”

Tiêu Quân Mạc liền kéo bả vai hắn nhéo lên cánh tay một cái, nói: “Làm theo ý kiến của cậu, nếu nó lớn lên lệch lạc cậu chịu không nổi đâu”

Thiện Tuân cười nói: “Tôi cmn thật tiện…”

Tiêu Quân Mạc nói: “Có điều tôi tính theo dõi vài lần, xem thằng nhóc kia thế nào”

Thiện Tuân suy nghĩ một lát, nói: “Có chừng mực là được, đừng để bị phát hiện, tâm lý phản nghịch của thanh thiếu niên rất mạnh, trong mắt tụi nó, anh là ghen tị không tôn trọng việc riêng tư của nó”

Tiêu Quân Mạc quay đầu, chôn mặt xuống đỉnh đầu hắn, chóp mũi dán vào ngọn tóc hắn cọ một hồi, “Cậu nói không sai, cứ cưỡng chế chia cắt chúng sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng, gây ảnh hưởng đến thành tích. Song cũng có tiền đề chính, thằng nhóc kia là loại người gì. Nếu là phần tử lưu manh, nói thế nào cũng phải tách chúng nó ra. Đọc sách không tốt cũng không sao, một con nhóc không thể cứ nhảy trong vũng bùn như vậy được”

Thiện Tuân không phản bác, xem như tán thành. Hai người kề sát cơ thể im lặng một lúc, Thiện Tuân mới nói: “Lại nói tôi có chút hâm mộ anh đấy, nhà tôi chỉ có mình tôi, chả có ai kiếm chuyện cho tôi cả”

Tiêu Quân Mạc chậc một tiếng, nói: “Cậu nhàn đến mốc meo rồi đúng không?”

Thiện Tuân nở nụ cười, ngược lại nghiêm túc suy nghĩ một lúc, đáp: “Chỉ có thể nói tôi tự do hơn mấy người các anh, nhưng tôi cũng phải kiếm sống. Giờ ngành xuất bản trong nước cũng không tốt đến vậy, cực kỳ bài trừ tác giả có đầu óc buôn bán, các tác giả còn lại, xuất bản nhiều sách thế, kết quả tiền vớt đến tay mình cũng không được nhiêu—— điểm ấy anh rõ ràng hơn tôi nhỉ? Anh chính là một trong mấy cái sàng đó mà”

“Vớ vẩn, ông đây mà là cái sàng thì tốt quá” Tiêu Quân Mạc ngắt lời nói, “Miễn cưỡng xem như cu li giúp sàng thôi”

Thiện Tuân bị chọc cho bật cười, nói: “Coi như tôi lỡ lời. Anh cũng biết…hình thức là như vậy, cho dù tác giả có sách bán chạy cũng không nhất định đều có nhiều tiền. Huống hồ tôi còn chưa lăn lộn đến mức đó, mấy năm trước còn bày ra bộ dạng thâm cừu đại hận với đạo văn, giờ đã nghĩ thoáng rồi…Tình hình bày ra đó, cho dù Đinh Thu không giục, tôi cũng phải vội vàng viết cho xong bản thảo. Có đôi khi bận rộn, như bị tách biệt hoàn toàn với thế giới ấy, người cũng muốn phát điên luôn”

Lần này Tiêu Quân Mạc không tiếp lời.

Thiện Tuân trầm ngâm hồi lâu, cười nói: “Không nhắc đến nữa, cứ như oán phụ vậy. Nghề này của bọn tôi, cũng coi như là ăn cơm tuổi trẻ, tôi cũng sắp ba mươi rồi, vẫn nên nghĩ đến việc chuyển hướng dần sang đầu tư…”

“Đầu tư?” Tiêu Quân Mạc bắt lấy từ mấu chốt.

Thiện Tuân nói: “Một người bạn cũ gần đây ra làm riêng”

Tiêu Quân Mạc nói: “Làm cái gì?”

Thiện Tuân nói: “Công ty quảng cáo”

Tiêu Quân Mạc trầm mặc một lúc, lại vùi đầu dùng chóp mũi cọ cọ một hồi trên tóc hắn, mới nói: “Người quen cũng phải cẩn thận, nếu cậu bỏ vốn, đừng cung cấp nhiều chi tiết cho họ, giữ trong lòng là được”

Thiện Tuân cười nói: “Biết rồi”

Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không đề cập với anh chuyện thiếu vốn. Dù sao—— với mối quan hện hiện giờ của hai người, Tiêu Quân Mạc cũng không cần phải bỏ tiền. Vốn muốn tâm sự về vấn đề quản lý của công ty mới, nghe lời mới nãy của Tiêu Quân Mạc, lại cảm giác hắn cũng không hiểu sâu lắm, dù sao không phải lĩnh vực chuyên môn, hắn đúng là ít can dự ——đối với Tô Chỉ, hắn có lòng tin.

Nhưng hắn không muốn mở rộng đề tài, Tiêu Quân Mạc cũng không nhắc lại nữa. Đảo một vòng, sự chú ý lại đặt về đề tài trước đó của hắn.

“Cậu là con trai một à?”

“Ừ” Thiện Tuân nói, “Vốn ba mẹ không đồng ý cho tôi ra ngoài ở, mấy năm qua vẫn có suy nghĩ như thế——muốn tôi trở về” Nói rồi bỗng nhiên mỉm cười, “Có điều anh cũng biết đấy, xu hướng tìиɧ ɖu͙© như tôi mà ở cạnh họ thì không tiện”

Thời gian im lặng hơi dài, lúc Tiêu Quân Mạc mở miệng trong giọng nói còn mang một chút không xác định: “Cậu chưa come out à?”

Thiện Tuân cười nói: “Sao lại chưa? Lúc tốt nghiệp trung học tôi đã phát hiện mình không bình thường rồi”

Không bình thường. Ba chữ này nói ra từ miệng hắn, mang theo chút ngả ngớn, nhiều hơn là dửng dưng, Tiêu Quân Mạc nghe vào trong tai, tim lại hung hăng xoắn lại.

Thiện Tuân không cho anh cơ hội mở miệng, ngay sau đó nói: “Lúc tôi tốt nghiệp trung học thì come out, bị ba tôi đánh cho một trận, ông không muốn cho tôi ra ngoài, hi vọng tôi báo danh vào một trường đại học địa phương. Nhờ có mẹ tôi, bà nói con trai cũng như vậy rồi, đời này xác định bấp bênh, ông lại lấp mất tương lai của nó, nó phải làm gì bây giờ?”

Ngữ điệu có chút khôi hài, Tiêu Quân Mạc lại không cười.

Thiện Tuân cũng không nói nữa. Trong phòng có hơi tốt, nhưng Tiêu Quân Mạc nghiêng người, vẫn có thể nhìn thấy được đường nét gò má của Thiện Tuân, thấy được con mắt trong veo của hắn. Anh kéo người vào trong l*иg ngực, từ đầu đến cuối vẫn không hỏi, vì sao hắn lại come out.

Thiện Tuân nhìn chòng chọc trần nhà ngẩn người, ý thức được bản thân thất thố, Thiện Tuân chậm rãi than một hơi, nói: “Hôm nay có ai chọc giận anh à?”

Tiêu Quân Mạc dường như cũng không tập trung, giữa hai người im lặng một lúc lâu, mới nghe thấy anh lười biếng bật ra một giọng mũi: “Hở?”

Thiện Tuân trêu nói: “Ai trêu anh chọc anh thế, từ lúc về đã không cho tôi vẻ mặt hòa nhã rồi”

Cánh tay Tiêu Quân Mạc đặt trên vai hắn hạ xuống, bàn tay dịch đến tóc sau tai hắn xoa nhẹ hai phát, có phần mất tập trung. Thiện Tuân giơ một tay lên bắt được bàn tay anh, đặt vào trong lòng bàn tay ngắm nghía, anh cũng không phản kháng. Bàn tay Tiêu Quân Mạc to lớn, chưa từng làm việc nặng, vô cùng nhẵn nhụi, ngón tay thon dài, móng tay cắt tỉa gọn gàng. So với ngón tay, lòng bàn tay anh lại dày mềm mại, nhiều thịt, sờ lên rất thoải mái. Ngón cái Thiện Tuân vuốt nhẹ đường chỉ tay trên lòng bàn tay anh, thỉnh thoảng nhẹ nhàng nhéo một cái, đúng là coi nó thành món đồ chơi.

Tiêu Quân Mạc bỗng nhiên nói: “Đổi trợ lý mới rồi”

Thiện Tuân dừng lại động tác tay, cười nói: “Nam hay nữ?”

Tiêu Quân Mạc chậc một tiếng, nói: “Nam, vừa mới tốt nghiệp, tay chân vụng về, không để tâm đến công việc”

Thiện Tuân nói: “Sao tự nhiên lại đổi trợ lý?”

Tiêu Quân Mạc nói: “Bà chủ gia đình toàn năng trước kia đi rồi”

Thiện Tuân cười một tiếng, nói: “Thế sao lại tìm phải người không vừa ý vậy, không phải anh phỏng vấn à?”

Tiêu Quân Mạc nói: “Đi cửa sau, bên trên nhét vào”

Cái này không còn lời nào để nói.

Thiện Tuân chưa từng làm chức vụ gì nhưng không phải không biết. Lấy chức vị, tính cách, năng lực của Tiêu Quân Mạc, trong lòng không buồn bực mới là lạ. Muốn an ủi vài câu, lại không phải nhân tài trên phương diện này, nói ra gì đấy có khi lại đổ thêm dầu vào lửa. Dứt khoát ngậm miệng, im ỉm không nói một tiếng tiếp tục ngắm nghía tay anh.

Cũng không biết qua bao lâu, cảm giác hô hấp của người bên cạnh đều đều dần, l*иg ngực kề vào hắn phập phồng chậm lại, hạ tiết tấu, che lấy cánh tay ấm áp.

Tiêu Quân Mạc ngủ.

Có lẽ không chỉ riêng chuyện trợ lý, người này đúng là mệt muốn chết rồi.

Chú thích:

(1) Walmart: Là một chuỗi của hàng bán lẻ bên Mỹ