Hắn nói sau đó thuận tay ôm lấy nàng.
Hancock đã không nghi ngờ gì, nàng chỉ hơi ngạc nhiên rồi cũng hòa vào ôm ấp của hắn, hạnh phúc mà gật đầu:
- Ừm.
Cảm nhận sự ấm áp và yêu thương một hồi, nàng bỗng đỏ mặt hỏi:
- Vậy sau này chúng ta sẽ kết hôn sao?
- ...
Hắn có chút ngây ngốc, chợt nhớ đến cô nàng này có một tín niệm mạnh mẽ với việc kết hôn, tuy nhiên lại dám nói rõ trước mặt hắn như vậy thì cũng có chút quá mạnh mẽ đi.
Cái này không giống nguyên tác a.
Nàng bình thường không phải là tự nghĩ hoặc chỉ nói khi không có mặt người mình thích hay sao.
Giờ bỗng chủ động như vậy thì hắn sao kịp ứng phó nổi.
Có lẽ cũng do đã xác định rõ tìm cảm với hắn, thêm cả những lời hứa hẹn, thân mật của hắn trước đó nên nàng mới hỏi như vậy.
Trong suy nghĩ của Hancock, kết hôn dường như là điều đẹp nhất của tình yêu.
Nhưng trong tư tưởng của Văn Trung, kết hôn tại thế giới của hắn lại không phải điều gì quá vui vẻ.
Dù chưa thử nhưng hắn từng nghe nói qua: Hôn nhân giống như một cuốn tiểu thuyết mà trong đó hai nhân vật chính chết ngay từ chương đầu tiên.
Tuy nhiên, hắn vẫn biết hôn nhân rất quan trọng và nàng thích điều đó, hẳn như vậy là đủ.
Hancock thấy hắn hơi im lặng liền có chút lo lắng thêm cả ngại ngùng nên trái tim càng đập liên hồi.
Hắn cảm nhận rõ từng tiếng đập bên trong l*иg ngực nàng, sau một hồi liền nghiêm túc nói:
- Tất nhiên rồi! Sau này nàng cùng ta, ta nhất định sẽ kết hôn với nàng....
Nhìn Hancock bộ dạng vui vẻ, hắn rất nhanh chuyển sang cười gian nói:
- Nàng muốn kết hôn vậy thì có biết kêt hôn xong người ta thường làm gì không?
Hancock nghĩ đến điều gì đó, mặt đỏ bừng, chỉ im lặng không trả lời.
Hắn nhân cơ hội tiến công:
- Không biết hả? Vậy để ta dạy nàng.
Nói xong liền bế nàng ngang hông tiến tới bên giường.
Hancock ôm chặt lấy cổ hắn, giọng líu nhíu:
- Nhưng chúng ta chưa kết hôn mà.
- Dù sao cũng làm rồi, giờ học tập thêm chút để sau này kết hôn xong lại tiếp tục.
Hắn đặt nàng xuống giường, trả lời một cách đầy thuyết phục. Không để nàng có cơ hội nói thêm gì đã lập tức hôn tới.
Hancock không cự tuyệt,lần này nàng chỉ ngơ ngác một chút rồi chủ động đáp lại hắn.
Cả hai liền say sưa hòa quyện, rất nhanh chiếc áo xẻ rộng cùng áo choàng của nàng đều được giải khai.
Cặp ngực tuyết trắng lập tức lộ ra ngoài không khí, bàn tay hắn vội đưa tới chiếm giữ.
Nhưng không vồ vập mà mềm mại vuốt ve, xoa nắn khe khẽ, ngón tay day nhẹ hai hạt đỏ hồng của nàng.
Một lúc sau hắn đẩy ngã nàng xuống giường, miệng hắn cũng rời khỏi khuôn mặt đang đê mê của nàng, cúi xuống lần lượt tấn công hai đỉnh đồi đã dần cương cứng kia.
Hancock không còn nhiều e thẹn như lần trước, nàng không ngăn cản mà còn khẽ ưỡn người tới,đôi tay hơi run rẩy bám chặt lấy đệm giường mặc cho hắn công kích.
Tính cách mạnh mẽ chỉ là một phần, quan trọng là nàng hiện giờ đã thực sự mở lòng với hắn, lớp ngăn cách do những nghi vấn trước đó đều đã được phá bỏ.
Không còn lo lắng hay nghi ngờ trói buộc, nàng mặc sức cảm nhận sự tê dại, kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ bộ ngực truyền tới, hơi thở dần trở nên hỗn loạn, trong miệng thi thoảng phát ra tiếng rêи ɾỉ mất hồn.
Hắn liên tục xoa bóp cặp ngực đầy đặn của thành đủ mọi hình dạng sau đó mới đưa tay cởi đai lưng, tuột váy nàng xuống.
Ngón tay lại qua chiếc qυầи иᏂỏ mềm mại chầm chậm ve vuốt một hồi, rồi mới đưa vào bên trong cấm địa tìm hiểu.
Hancock bám lấy đệm giường mỗi lúc một chặt nhưng dường như không đủ để tóm chắc, tay nàng bâng quơ một hồi rồi vươn lên bám lấy thành giường.
Bộ ngực trong lúc vô tình bị đẩy cao lên, bên dưới cũng dần ẩm ướt hơn.
Bỗng hắn kéo xuống vật che giấu cuối cùng, để thân thể nàng hoàn toàn lộ ra trước mặt.
Hắn dừng lại nhìn ngắm thật kỹ thân thể tuyệt đẹp, quyến rũ và đầy dụ hoặc của vị nữ hoàng hải tặc này.
Thấy ánh mắt của hắn,Hancock đang xấu hổ thầm nghĩ nên hay không che lại một chút thì nàng chợt thấy hắn nhìn tới bên dưới của mình rồi khẽ cúi đầu xuống, liền vội kinh hô:
- Đừng, chỗ đó..... ah...a!
Cảm giác hơi thở nóng rực cùng cảm giác kì lạ tại nơi đó, thanh âm của nàng dần biến chuyển, tay chân đều bám chặt lấy đầu hắn, khuôn mặt đỏ ửng lên.
Không biết sau bao lâu đang run rẩy thì cả thân thể nàng bỗng khựng lại, rồi đạt tới cao trào.
Hắn cũng dừng lại mà ngẩng lên. Hancock cực kỳ xấu hổ quay mặt không dám nhìn hắn.
Thấy vậy, hắn tưởng nàng giống lần trước giận dỗi hắn, liền nâng lên bên má nàng dịu dàng hỏi:
- Không thích sao? Nàng lại giận ta à?
Hancock quay ra nhìn hắn không trả lời, khiến hắn hơi ngây ngốc không biết phải làm gì.
Thấy bộ dạng lúng túng của hắn. Có lẽ vì việc vừa rồi nên hắn cũng không dám chủ động hôn nàng, Hancock mới thoải mái kéo hắn xuống mà hôn lên một ngụm rồi nói:
- Không phải, tại việc đó... không tốt lắm có lẽ đừng nên...
Nghe vậy, hắn liền vui vẻ đoán được đa phần là vì nàng xấu hộ chuyện đó nên mỉm cười nói:
- Không sao đâu! Mọi thứ của nàng, ta đều thích. Chúng ta chuyện kia đều đã làm rồi, chuyện này có là gì.
- Nhưng...
- Để ta làm thêm vài lần nữa, nàng sẽ quen thôi.
- Không, đừng mà.
Hancock sợ hãi, vội ngăn hắn.
Hắn cũng không tiếp tục mà cười hỏi nàng:
- Sao vậy? Trước đó, chúng ta lần đầu làm tới chuyện kia nàng còn rất quyết đoán cơ mà. Lúc đó, ta còn chưa nói thật với nàng cơ.
- Là... là vì ta đã nghĩ đến anh lúc đó, hơn nữa anh cũng hoàn toàn khác, khá ấm áp và rất quan tâm đến ta nên bất giác mà quyết định như vậy.
- Đây là muốn nói đã sớm thích ta sao? Nhưng vậy mà không hỏi ta, còn dám tránh mặt ta. Sau đó tuy đã mạnh dạn tỏ tình nên sẽ có thưởng nhưng vẫn phải có cả phạt.
Hắn nói vậy nhưng cười càng vui vẻ, rồi lại hôn nàng một cái sau đó từ từ cởi xuống quần áo của mình.
Lời nhắn: Chap sau tiếp tục có sắc! Nội quy cấm cảnh sắc nặng nhưng cũng chỉ là cấm không quá chi tiết cảnh sắc, không nói rõ cụ thể là ở mức độ nào. Ta thấy nhiều truyện khác viết cảnh sắc nặng hơn ta khá nhiều mà không bị khóa, nên không biết có nên viết cỡ như mấy truyện đó không hay cứ nhẹ với vừa cho an toàn. Có gì ai đọc thì giúp cho ý kiến ở bình luận đi.