"Cố Khuynh Thành, chuyện cô cùng Trần Mặc Thâm đi tuần trang, cô biết tại sao hết lần này tới lần khác Đường Thời đều biết không?"
Cố Khuynh Thành hơi dừng động tác một chút.
Ngồi ở một bên, vẻ mặt Đường Thời chẳng qua là đọng lại một chút, sau đó liền khôi phục vẻ mặt thong thả ung dung, không nhanh không chậm rót cho mình một chén trà, chậm rãi uống.
Trình Tả Ý giống như là khinh bỉ Cố Khuynh Thành, mang theo vài phần khinh miệt nói: "Đó là bởi vì, ta ở trên giường của cô tìm được tờ giấy cô viết cho Trần Mặc Thâm, tôi biết anh ta hẹn cô đi tuần trang, tôi cũng thấy 2 người cùng đi trạm xe lửa, sau đó tôi ở trên cầu mua thẻ điện thoại, khi đó thẻ điện thoại, còn không có phải tên thật, tôi nhắn cho Đường Thời, nói cho anh ấy!"
"Cố Khuynh Thành, cô vẫn đều mơ tưởng gả cho Đường Thời, có đúng hay không? Nếu như không phải là tôi gửi cái tin kia, có lẽ ba năm trước đây cô cùng Đường Thời đã ở chung một chỗ kết hôn sinh con rồi nhỉ?"
Cố Khuynh Thành cảm giác một đoàn lửa trong l*иg ngực mình, thiêu đốt càng lúc càng lớn, cô cảm giác mình cần cấp bách hạ nhiệt, nếu không sẽ bị chọc tức ra nội thương, cô túm chén trà trên bàn, hung hăng mà đem nước trà uống một hơi cạn sạch, sau đó nặng nề đặt ở trên bàn.
Đường Thời thì nhàn nhã nâng bình trà lên, chậm rãi rót đầy trà cho Cố Khuynh Thành.
Trình Tả Ý nhìn một màn này, khẽ cười lạnh một chút, khí thế bén nhọn nói tiếp: "Còn có, Cố Khuynh Thành, cô ở sơn trang nghỉ phép Hồng Viên, cùng Đường Thời ở trên đài ngắm cảnh làm gì, tôi đều thấy được, cô thật sự cho là Phùng Y Y tận mắt thấy các cô đi đài ngắm cảnh sao, là tôi thấy được, chẳng qua tôi muốn tại trước mặt của cô sắm vai người tốt, cho nên tôi mới làm bộ như lơ đãng nói cho Phùng Y Y."
"Dĩ nhiên, không chỉ những thứ này, cô còn nhớ rõ lần trước cô theo tôi đi dạo phố, tôi mua cho cô quần áo, kết quả cô lại bị bắt cóc không? Cố Khuynh Thành, nói thiệt cho cô biết, sở dĩ tôi đây hẹn cô, là sáng sớm tôi phát hiện có người theo dõi tôi, muốn bắt cóc tôi, tôi nghĩ muốn tìm sơn dương thế tội, cho nên tôi liền chọn cô, tôi muốn mượn sự kiện kia, phá hủy cô, mà cô, lại cho là tôi cảm tạ cô, mua quần áo cho cô a..."
Cố Khuynh Thành biết, Trình Tả Ý là chán ghét mình, cô cũng biết, cô ta làm rất nhiều chuyện chống đối mình, nhưng là cô còn chưa có biết, thì ra là ba năm trước đây cô cùng Đường Thời bộc phát mâu thuẫn, dĩ nhiên là Trình Tả Ý một tay thúc đẩy, cô cũng không biết ba năm sau cô trở lại, năm lần bảy lượt mạo hiểm, cũng là Trình Tả Ý ban cho đấy!
"Dĩ nhiên, không chỉ là những thứ kia, còn nữa, Cố Khuynh Thành, cô ở tô uyển hội sở bị đùa giỡn, người khác nói cô là kỹ - nữ, kia đều là tôi tản ra lời đồn..."
Cố Khuynh Thành lập tức tạc mao, bưng lên chén trà trước mặt mình, hướng về phía trên mặt Trình Tả Ý hất tới: "Trình Tả Ý, tôi thật không nghĩ tới, thì ra là cô so với trong tưởng tượng của tôi còn muốn hèn hạ như vậy!"
"Hèn hạ? Ha hả... " Trình Tả Ý giống như là nghe được cái gì rất buồn cười, ha hả nở nụ cười, sau đó ánh mắt của cô ta trong nháy mắt trở nên có chút lạnh lùng, nhìn chằm chằm mắt Cố Khuynh Thành: "Tôi làm những thứ này, chẳng qua chính là không chừa thủ đoạn nào muốn có được người tôi yêu, cùng bạn tốt của cô, Tứ Nguyệt có cái gì khác nhau? Cô ta cũng không phải không chừa thủ đoạn nào đổi lấy hôn nhân cô ta muốn sao? Côi nói tôi hèn hạ, chẳng phải là đang ở gián tiếp mắng Tứ Nguyệt bạn tốt nhất của cô hèn hạ sao?"