Vì Trở Thành Tom Sue Mà Phấn Đấu

Quyển 5 - Chương 50

Ý thức của Cố Khanh có chút mơ hồ bất định, loại cảm giác này liền giống như khi mỗi lần đi tới thế giới khác, thân thể bị phân giải thành hàng trăm triệu mảnh nhỏ, cùng với một cỗ số liệu chảy về phía phương xa không biết.

Khi Cố Khanh mở mắt thật muốn hung dữ dựng thẳng ngón giữa với kịch tình thao đản này, nhưng hắn hiện tại cả sức động ngón tay cũng không có.

Hắn hiện tại đã đến thế giới hiện thực, lấy hình thái một con người.

Cố Khanh, là Cố Khanh thật, hắn kỳ thật cũng không phải như hắn cho là vậy, là một NPC ngẫu nhiên có ý thức của mình trong game, hắn kỳ thật chính là một con người.

Tổng thống Liên minh Hoa Hạ, Cố Hàm Điền, cùng Cố phu nhân có một người con trai, tên Cố Khanh.

Mười một năm trước, nội bộ Liên minh Hoa Hạ rung chuyển, Cố Hàm Điền bí mật đưa con trai duy nhất Cố Khanh đến một cô nhi viện loại nhỏ ở Nước Cộng hòa Phương Tây, vì cam đoan chất lượng sinh hoạt của con trai mà mỗi tháng thông qua con đường bí mật tài trợ vật tư, tài chính cho cô nhi viện.

Mà Cố Khanh biết cha mẹ là vì tốt cho mình, tuy rằng luyến tiếc nhưng vẫn ngoan ngoãn ở cô nhi viện, ai biết lại chọc mắt nhân vật chính thế giới Seville, lúc mười một tuổi bị Seville không chịu nổi nữa đẩy xuống cầu thang, ngã thành người thực vật.

Thế kỷ 31 tuy rằng y học cũng rất phát triển, nghiên cứu não bộ lại còn chưa quá sâu. Sau khi viện trưởng cô nhi viện đưa Cố Khanh vào bệnh viện chẩn đoán chính xác, thất thố nghiêm trọng liền thông báo cho người liên hệ Cố Hàm Điền.

Sau đó kỳ thật đảng phản loạn bên trong Liên minh Hoa Hạ đã rửa sạch không sai biệt lắm, còn lại đều là cá nhỏ tôm nhỏ không dậy nổi sóng lớn gì, biết được con trai duy nhất của mình thành người thực vật, Cố Hàm Điền đau lòng hối hận rất nhiều nhanh chóng đón con trai về Liên minh Hoa Hạ, mời bác sĩ hàng đầu chăm sóc.

Nhưng não bộ bị hao tổn là không thể bù lại, bác sĩ cũng chỉ có thể trì hoãn bệnh tình chuyển biến xấu mà thôi.

Trùng hợp 《 Thế giới thứ hai 》 sắp được nghiên cứu phát triển, có bác sĩ đề nghị có thể đưa tinh thần của Cố Khanh vào trong game, thông qua game kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến ý thức Cố Khanh một lần nữa thức tỉnh. Bọn họ thành công, Cố Khanh thức tỉnh ý thức, lại mất đi ký ức trước đây, coi mình thành NPC trong game, quy củ dựa theo thiết lập của game, đến chết nhân viên nghiên cứu phụ trách Cố Khanh cũng không phát hiện ý thức của Cố Khanh đã thức tỉnh.

Mà Cố Khanh hiện tại, khi tiếp xúc với Alviss cũng đã được nghiên cứu viên chú ý, khi bắt đầu mọi người không biết đầu não vì sao sẽ phụ thân trên người một tiểu nhị đến tửu lâu, đợi khi nhìn vài ngày, tất cả mọi người vây xem có loại cảm giác lòng hiểu mà không nói về sự ưu việt, đầu não là yêu phải con trai / thiếu gia nhà mình a.

Đầu não Alviss là máy móc không có tình cảm mà nghiên cứu viên phương Đông Tây cùng nghiên cứu ra, nó sẽ không thiên vị bất cứ một bên nào, mà hiện tại máy móc này yêu phải Cố Khanh, cũng liền có nghĩa cân bằng bị phá vỡ, Cố Khanh ở Liên minh Hoa Hạ trên trình độ nhất định đã ngăn chặn không cho Nước Cộng hòa Phương Tây biết.

Phó bản con đường vốn nên mở ra vào nhiều năm sau lại được mở ra trước, trùng hợp bị Seville phát hiện, sau đó dẫn theo Cố Khanh đi trước. Tất cả nhìn như ngẫu nhiên, sau lưng đều có bóng dáng của nhân viên nghiên cứu dưới cờ Cố Hàm Điền.

Bởi vì Cố Khanh tình huống đặc biệt, chỉ có thiết bị truyền tống ý thức, mà đón về thì lại không có, cho nên Cố Hàm Điền chuẩn bị lợi dụng lần con trai nổ số liệu duy nhất trong game để đón ý thức của con về.

Cố Hàm Điền thành công, bởi vì Cố Khanh hiện tại cảm giác được thực thể, thế nhưng phải có cái giá để trở về, là đầu não game xảy ra bùng nổ số liệu, giam tất cả người chơi ở trong game, năng lượng tích tụ trong cơ thể Cố Khanh cũng vì bảo vệ Cố Khanh không bị số liệu loạn lưu phá hủy mà tiêu hao hầu như không còn, cả hơi chút đề cao tố chất thân thể cũng làm không được.

__________________________________________________________________________

“Tình huống thế nào?” Cố Hàm Điền nhìn số liệu hỗn loạn, bất đắc dĩ hỏi.

“Không được, số hiệu đầu não quá mạnh, dựa vào năng lực hiện tại của chúng tôi là hoàn toàn không thể phá giải hắn.” Trên người nghiên cứu viên rơi xuống từng giọt mồ hôi, chỉ chốc lát sau trước người liền tích một vũng nước nhỏ.

“Tình huống của người còn ở trong game thế nào.”

“Tin tức đã phong tỏa, hình ảnh cuối cùng của game ba tiếng trước biểu hiện tất cả mọi người bị vây trong một loại trạng thái vô ý thức, số liệu thân thể bình thường, ý thức bị ngăn cách, không khác với tình huống của thiếu gia lúc trước, biến thành trạng thái người thực vật.” Trợ lý nói.

Khuôn mặt Cố Hàm Điền tương tự như Cố Khanh, mi tâm cao cao hở ra. Đầu não vì sao sẽ lại bùng nổ ông cũng rõ ràng, trong quá trình truyền ý thức vừa nãy thì số liệu liền bùng nổ, tiểu Khanh đến giờ chưa tỉnh, cũng không biết ý thức có về chưa. Có thể ngăn cản Alviss chỉ có tiểu Khanh, nếu không… Ông chính là tội nhân của nhân dân toàn thế giới.

Đột nhiên máy nhắn tin của trợ lý máy vang lên, trợ lý đi đến một bên nhận. Đầu não xảy ra vấn đề, hiện tại tất cả thông tin thiết bị chỉ có máy nhắn tin như đồ cổ là có thể sử dụng, tắt máy nhắn tin trợ lý kích động chạy chậm trở về nói với Cố Hàm Điền: “Tổng thống, thiếu gia tỉnh!”

“Tiểu Khanh, tiểu Khanh con nhìn mẹ này, mẹ là mẹ đây, con có biết mẹ không?” Cố phu nhân đỏ vành mắt nhìn Cố Khanh hai mắt đẫm lệ mông lung.

Cố Khanh gật đầu không thể nhận ra, môi khẽ nhúc nhích, vô thanh phun ra tiếng mẹ.

Cố phu nhân thấy thế nhịn không được khóc thành tiếng đến, vừa khóc vừa đáp: “Hức, hức, mẹ ở đây. Tiểu Khanh con còn biết mẹ, còn biết mẹ.”

Khi Cố Hàm Điền vào phòng nhìn thấy chính là cảnh tượng này, Cố Khanh nhìn thấy ông, môi lại khép mở, hơi hơi kêu một tiếng “Ba”, cho dù là Cố Hàm Điền như người sắt, đôi mắt không khỏi có chút đỏ. Nhưng hiện tại không phải lúc để cảm động, sinh mệnh của hàng trăm triệu người đang nắm giữ trong tay con trai mình, cho dù Cố Hàm Điền có đau lòng con trai nhưng vẫn mạnh mẽ tự nhịn xuống, tận lực duy trì bình tĩnh đi đến trước giường Cố Khanh.

Nhìn con trai gầy yếu như biến thành cây gậy trúc, Cố Hàm Điền vẫn co rút đau đớn trong lòng một chút.

“Tiểu Khanh, hiện tại ba ba cần con giúp.” Cố Hàm Điền nhẹ nhàng nói.

__________________________________________________________________________

Tinh thần Cố Khanh lại bị đưa vào trong game, lấy thân phận một GM người chơi.

Tiến vào game Cố Khanh cơ hồ nghi ngờ mình có phải lại xuyên không hay không, mây đen che đỉnh, cát vàng che trời, chim hoa chết hết, đất đai nứt nẻ, chẳng có chút nào giống《 Thế giới thứ hai 》 tựa như thiên đường.

Nghĩ đến trước khi mình biến mất nhìn thấy đôi mắt tràn ngập thống khổ kinh hoảng của Al, tim Cố Khanh bỗng dưng đau xót, bước chân lại càng kiên định vào rừng Tinh Linh, nơi hắn biến mất.

Hiện tại 《 Thế giới thứ hai 》 toàn bộ liền giống như nơi hoang mãng không hơi người, một đường đi tới NPC toàn bộ biến mất, chỉ còn lại người chơi ánh mắt mờ mịt khắp nơi, dại ra đứng tại chỗ, không nhúc nhích.

Đi đến rừng Tinh Linh, đi đến cửa hang động kia, Cố Khanh không chút do dự lắc mình nhảy xuống, dọc theo đường đi quen thuộc đến cửa đại điện kim bích huy hoàng kia.

Càng chạy càng gần, Cố Khanh bị ngăn cản cũng càng lớn, đây là đầu não tự mình bảo vệ, hoặc là nói trục xuất bản thân, hắn đang xóa số liệu của mình! Cố Khanh trong lòng căng thẳng, bước chân nhanh hơn nhận áp lực vào trong.

Nhưng thân thể này dù sao cũng là do số liệu tạo thành, số liệu loạn lưu lấy Alviss làm trung tâm, số liệu bản thân đã bắt đầu có chút tan rã, miễn cưỡng đi đến cửa đại điện, Cố Khanh một bước cũng không bước được.

Nhìn người đàn ông xa lạ trong số liệu cuồng phong, quỳ trên mặt đất đầy mặt thống khổ tuyệt vọng, cho dù chưa bao giờ gặp qua Cố Khanh lại biết hắn chính là Al. Từng cỗ số liệu loạn lưu đang lấy hắn làm trung tâm, gió cuồng như khuếch tán ra, theo thời gian trôi qua, thân thể Al bắt đầu có xu hướng trong suốt.

“Al!” Cố Khanh hô to, lại không biết dưới tình huống như vậy thanh âm có thể truyền vào trong lỗ tai Al. Nhưng hắn cũng không có cách dừng, chỉ có thể một tiếng đến một tiếng hô to, “Al! Al!!”

Cũng không biết qua bao lâu, Alviss vẫn không có một tia phản ứng, mà thân thể hắn đã gần hoàn toàn trong suốt.

Không có cách nào, Cố Khanh chỉ có thể từ trong linh hồn rút ra một tia năng lượng, để thanh âm bám vào năng lượng này truyền đến bên người Al. Phương pháp này hẳn là hữu dụng, bởi vì Cố Khanh nhìn thấy lỗ tai Alviss giật giật.

Liên tiếp rút năng lượng vài lần lấy phương pháp như thế đưa đến bên tai Alviss, Cố Khanh cơ hồ duy trì không được ý thức, Alviss đang ngồi chồm hổm chợt ngẩng đầu, nhìn về phía Cố Khanh đang đứng trong mắt là kinh hỉ khi đã mất rồi lại có được. Lập tức Alviss nháy mắt dời thân đến bên Cố Khanh, ôm chặt lấy hắn, số liệu bắt đầu chảy trở về.

Số liệu chảy trở về, nhưng tiêu hao sức mạnh linh hồn lại không dễ chữa trị như vậy. Cố Khanh ôm chặt lấy Alviss, đến gần bên tai hắn nhẹ nhàng nói một tiếng: “Chờ em.” Lập tức tê liệt ngã xuống trong lòng Alviss.

Cảm giác được linh hồn trong thân thể này đã biến mất, Alviss tâm thần tan vỡ, số liệu chảy trở về có xu thế phân tán. Nghĩ đến câu ‘Chờ em’ của Cố Khanh kia Alviss miễn cưỡng ngừng lại xúc động bùng nổ, ôm chặt thân thể này đến gần bên tai hắn trầm thấp cầu xin, “Em nhất định phải trở về, anh, chờ em.”

“Tổng thống, đầu não đã tỉnh táo lại.” Nghiên cứu viên vẻ mặt kinh hỉ.

“Người chơi thế nào?”

“Đã có người chơi offline, nhưng họ hình như không biết trong game xảy ra chuyện gì, giống như, như bị thôi miên.”

“Thiếu gia đâu?”

“Thiếu gia đã trở lại, bác sĩ nói là tiêu hao quá lớn, tạm thời hôn mê, nghỉ ngơi điều dưỡng thật tốt thì khỏe, thế nhưng…”

“Cái gì?”

“Bác sĩ nói thiếu gia mệt thân, sinh mệnh có thể sẽ ngắn chút, chỉ có một chút.”

“… Ừm, nó là anh hùng của nhân loại.”

__________________________________________________________________________

Cố Khanh sống một trăm bốn mươi lăm năm, lấy thân phận người chơi ở trong《 Thế giới thứ hai 》 một trăm ba mươi bảy năm, sinh mệnh tuy ngắn hơn con người ở thế kỷ 31 một chút, nhưng cũng không ngắn.

Trong một trăm ba mươi bảy năm, Cố Khanh liền sánh đôi với Alviss, ở trong game chơi đùa, nhìn cảnh đẹp đại lục phương Đông Tây, hoặc đùa giỡn NPC, hoặc đe dọa ma thú, hoặc đến địa ngục bắt quỷ, hoặc đi Thiên Đường bứt lông chim.

Đến cuối cùng linh hồn cũng bị thương, Cố Khanh lần đầu tiên rời khỏi thế giới trước người yêu, nhưng thế giới sau, họ nhất định sẽ gặp lại nhau.