Mạnh đang cầm dươиɠ ѵậŧ định cắm vào bướm người mẹ đã ngất lịm của mình thì thấy giường động đậy, cậu dừng lại động tác đó rồi nhìn chằm chằm vào thân hình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang từng bước lại gần phía mình. Nước bọt trong miệng Mạnh trào ra, hai mắt đỏ ngầu như một con sư tử săn mồi nhìn thấy con nai nhỏ đang ngơ ngác gặm cỏ bên dòng suối trong mát.
Thục Trinh khi đã trèo hẳn được lên giường, cô nhẹ nhàng kết hợp mông và tay đẩy cô Tố Quyên dịch vào phía trong giường, sát tường. 2/3 chiếc giường rộng rãi giờ đã là của cô. Thục Trinh run lắm, lần đầu tiên cô trần như nhộng không một mảnh vải che thân trước một nam giới. Dẫu biết rằng, Mạnh là người cô yêu, mà một khi đàn bà đã yêu thì sẽ sẵn sàng dâng hiến tất cả những gì mình có người ấy. Nhưng trong thâm tâm, Thục Trinh chưa bao giờ nghĩ mình sẽ dâng hiến trong hoàn cảnh này, cô vẫn luôn tưởng tượng đến một đêm tân hôn tròn trịa, dưới ánh nến lung linh lãng mạn, thời khắc quan trọng của đời người con gái, cô sẽ dùng một chiếc khăn trắng lót dưới mông để hứng giọt máu trinh, rồi chiếc khăn đó sẽ được cô lưu giữ mãi làm kỷ niệm.
Liếc xuống tự nhìn bản thân mình, Thục Trinh thấy hai bầu vυ' của mình nổi bật nhất theo ánh nhìn, núʍ ѵú nhỏ xíu mầu hồng nhuận như là điểm nhấn trang điểm cho 2 quả đổi nổi vồng lên ở khuôn ngực; Làn da bụng trắng nõn khi cô nằm ngửa xẹp xuống, chảy sang hai bên tạo thành cái eo khiêu gợi, khi cô đứng thì không có được cái eo như vậy đâu; Xuống sâu hơn một chút, Thục Trinh không thể ngờ được, mình đã tạo ra một tư thế vô cùng dâʍ đãиɠ, vô tình tình thôi, Thục Trinh đã gấp hai chân mình rồi banh ra hai bên, bởi cô đã sẵn sàng cho anh Mạnh xâm nhập, lúc này cô nhìn thấy chỏm lông l*и dài thượt, mượt mà mọc theo một đường dọc từ phía trên mu rồi hút xuống bên dưới. Cũng như thân hình của mình, mu l*и Thục Trinh to hơn so với người bình thường khác, nhưng ngoài đường dọc chính giữa từ phía trên rốn xuống là có lông, còn tuyệt nhiên những phần thịt khác trắng muốt như làn da em bé.
Thục Trinh chưa bao giờ tỉa lông l*и, nhưng không hiểu sao, lông l*и không thể mọc được ở những chỗ khác, mà chỉ tập trung vào đường dọc ấy thôi, vì tập trung một chỗ nên lông l*и khá dài, có sợi nếu dùng thước đo chi li cũng 7 – 8 centimet. Có lẽ vì vậy mà lần trước Mạnh đã nhìn thấy một vài đầu lông lòi ra khỏi chiếc qυầи ɭóŧ lọt khe.
Bằng cái giọng run run của mình, Thục Trinh nói với Mạnh mặc dù cô biết chắc anh cũng chẳng hiểu gì đâu. Trong cái ánh mắt đỏ như con sói của anh, Thục Trinh không nhìn thấy một chút lý trí nào cả:
– Vào đi anh. Anh thương em thì nhẹ với em thôi.
Trước mắt Mạnh là một người phụ nữ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, hai chân bạnh ra hai bên để lộ cái l*и hồng rực mầu máu. Không thể chờ đợi thêm, Mạnh rên những tiếng “hừ hừ hừ” trong cổ họng rồi cầm ©ôи ŧɧịt̠ của mình dí vào cửa l*и Thục Trinh. Khi đầu ©ôи ŧɧịt̠ chạm được vào l*и, Thục Trinh thở hắt ra vì có tiếng “nhóp nhép” phát ra chỗ đó. Cô thấy mình thật may mắn vì vừa rồi đã đứng ở ngoài cửa phòng nghe lén hai mẹ con anh Mạnh làʍ t̠ìиɦ, có lẽ cô cũng bị lây sự hưng phấn nên l*и mới có nước như vậy.
Đầu ©ôи ŧɧịt̠ sau khi di di vài cái vào cửa l*и thì chọc chọc lên phía trên, chạm vào đầu l*и làm Thục Trinh cảm thấy toàn thân mình tê rần. Cái cảm giác này lần đầu tiên Thục Trinh có, trước đây đã vài lần Thục Trinh nghịch bướm của mình, cũng dùng đầu ngón tay chạm vào chỗ đó, cũng sương sướиɠ nhưng không thể được như lúc này. Cái cảm giác đầu rùa nóng nóng, cưng cứng, sùn sụn chạm vào đầu l*и hoàn tác khác biệt so với đầu ngón tay, khẽ rên một tiếng, có lẽ là tiếng rên đầu đời về mặt tìиɧ ɖu͙©. Tiếng rên này mở ra một trang mới trong cuộc đời vất vả và nhiều lo toan của Thục Trinh:
– “Ưm ưm ưm”, đối với đàn bà, hạnh phúc nhiều khi đơn giản lắm, được trải nghiệm cảm giác tìиɧ ɖu͙© đầu đời do người mình yêu mang lại đôi khi cũng là quá đủ rồi.
Thế nhưng, nếu như lúc này Mạnh là một người bình thường thì chắc chắn anh sẽ còn làm nhiều điều hơn thế cho Thục Trinh. Giây phút sung sướиɠ ngắn ngủi ấy qua đi thật nhanh để nhường chỗ cho một cảm giác không hề dễ chịu chút nào, bởi ở sau vài cái vô tình chạm vào hộŧ ɭε, Thục Trinh cảm thấy ngay một áp lực không nhỏ tì vào chính cửa l*и mình. Đầu dươиɠ ѵậŧ dí thật Mạnh vào cửa l*и nhưng không thể chui vào trong. Cũng phải thôi, lỗ l*и chưa mở, nó chỉ là một điểm khác mầu nhỏ như đầu đũa, làm sao ngay lập tức có thể đón nhận cái đầu rùa to đùng ấy được.
Mạnh cứ ấn tận lực như một phát chọc sâu vào bên trong, Thục Trinh theo phản xạ tự vệ của bản thân lại nín thở thành ra cửa l*и càng khép chặt không cho đầu ©ôи ŧɧịt̠ xâm nhập. Trong người Thục Trinh lúc này chỉ có cảm giác sợ sệt và lo lắng mà thôi, cũng may, nước l*и còn sót lại lúc nãy không khiến cho da ngoài của l*и cô bị xước.
– “Em sợ lắm, từ từ thôi anh”, Thục Trinh hổn hển vừa nhìn Mạnh vừa ngó xuống điểm va chạm giữa hai cơ thể.
Đáp lại lời cầu xin của Thục Trinh vẫn là những tiếng hừ hừ như con thú vồ mồi trượt của Mạnh.
Thục Trinh biết có nói thế nào anh Mạnh cũng chẳng hiểu được đâu, giờ đây, không có gì có thể cản anh xâm nhập vào bên trong cơ thể mình. Thục Trinh đành ngậm ngùi nhớ lại những kiến thức tìиɧ ɖu͙© và sinh học mà mình có được từ sách vở và phim ảnh. Cô bặm môi lại rồi thò tay xuống bướm mình. Trước tiên, cô khẽ tách hai môi l*и lớn ra hai bên để đầu dươиɠ ѵậŧ vào chính giữa, đồng thời giữ nguyên tay ở đó để banh hai mép l*и rộng ra hai bên hòng cho lỗ l*и to hơn một chút.
Khi Thục Trinh vừa thở hắt ra một cái sau khi đã nhịn thở quá lâu, thì gần như ngay lập tức, cô hét toáng lên, sự việc chỉ diễn ra trong chưa đầy 1 giây đồng hồ:
– Á Á Á Á Á Á!!!!!!!!! Đau quá !!!!!!!!! Mẹ ơi đau quá!
Bởi đầu dươиɠ ѵậŧ đã như một quả tên lửa liên lục địa xuyên thẳng vào tận đáy l*и cô, chạm vào cửa tử ©υиɠ mới chịu dừng lại. Trên đường đi, nó mở toác cửa l*и một cách đột xuất rồi lao xuyên qua lớp màиɠ ŧяiиɧ mỏng, đùn vách l*и về tứ phía và thun thút chui vào. Sự việc chỉ diễn ra chưa đầy 1 giây đồng hồ làm Thục Trinh có cảm giác như ai đó dùng một mũi dùi đâm mạnh vào đùi mình. Cảm giác đau rát, cảm giác tê rần, cảm giác thốn tất cả hòa trộn lại một lúc làm Thục Trinh không thể có phản xạ thở, cô thấy mình như bị ai đó bóp nghẹn cổ lại, nước mắt cứ thế trào ra hai bên khóe mắt chảy xuống tai.
Khi thở lại một hơi chưa được thì ngay lập tức, cái dươиɠ ѵậŧ lại chuyển động rút ra. Cái lần rút ra này nó làm cho cô còn đau hơn lần nó đóng vào vừa rồi. Ma sát giữa thân dươиɠ ѵậŧ và chỗ rách màиɠ ŧяiиɧ khiến cho Trinh có cảm giác rát như có ai sát muối vào l*и.
Thu lại hai bàn tay ở dưới l*и, Thục Trinh đưa lên trước mặt, nửa bàn ấy dính máu đỏ lừ, đó chính là máu trinh, máu thể hiện từ nay cô không còn là trinh nữ, không còn là con gái nữa mà đã chính thức trở thành đàn bà.
Có ai đã từng đau đến nỗi không còn cảm giác đau nữa không nhỉ? tức là cái đau đã vượt qua ngưỡng cảm nhận của các giác quan. Lúc này đây, Thục Trinh hoàn toàn không cảm nhận được phần dưới của thân thể mình, chỉ còn phần trên với hai núʍ ѵú săn tít lại do tác động của cảm giác gai gai từ đốt sống lưng.
Thục Trinh khóc tu tu:
– Hu hu hu hu !!!!! Đau quá mẹ ơi!