Hoa Xương Rồng

Chương 35: Gia Đình Thục Trinh (3)

Tranh thủ lúc Mạnh đang ở nhà Thục Trinh ăn cơm, bà Tố Quyên và ông Đạt tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ôm cứng lấy nhau trong phòng ngủ. Hôm nay, cu Mạnh báo không ăn cơm ở nhà mà ông bà mừng như nông dân trúng vụ lúa. Chả là thời gian gần đây, như các bạn đã biết rồi đấy, màn kịch giận nhau của ông bà vẫn đang tiếp diễn. Tối nào bà Tố Quyên cũng ngủ ở phòng Mạnh. Thành ra vợ chồng thường thèm hơi nhau, tranh thủ những lúc Mạnh không có nhà là quặp nhau làm phát ngay. Hôm nay, họ ăn cơm tối thật nhanh cho gọi là có rồi mới chưa đến 8 giờ đã đóng cửa phòng trùm chăn ôm nhau.

Tố Quyên tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ôm dịt lấy chồng, mũi hít thật sâu mùi người từ chồng phát ra, một tay xoa xoa vào tí chồng, một tay thò xuống bên bên dưới tuốt nhè nhẹ cái dươиɠ ѵậŧ, chân gác lên đùi chồng làm mu bướm ẩm ướt khẽ chạm vào hông ông Đạt, Tố Quyên nói thật tình tứ:

– Hi hi hi hi! Thằng Mạnh ăn cơm nhà cái Trinh chắc phải hơn 10 giờ mới về, vợ chồng mình có 2 tiếng lận.

Còn phải nói 2 tiếng ấy quý giá như thế nào, nhưng sức người chứ không phải trâu bò, nếu giờ mà bem vợ luôn, ông Đạt liệu sức mình không trụ nổi 2 tiếng đâu, cỡ độ 45 phút thì ông chơi được. Ấy thế nên ông kéo dài thời gian bằng việc nói mấy chuyện bâng quơ, cũng là để nằm mà tận hưởng bàn tay mềm mại của vợ đang mơn trớn trên cơ thể mình:

– Mấy hôm trước thằng Mạnh giới thiệu cho anh một người đi làm ở công ty.

Tố Quyên chẳng quên việc mình đang làm, nhưng vẫn hỏi cho nó có, không lẽ để chồng nói chuyện một mình. Bà là bà muốn ông vào việc luôn, chứ bà nứиɠ l*и lắm rồi. Chuyện tối hôm qua làm bà suýt chút nữa thì vi phạm nguyên tắc:

– Ai vậy anh?

Kéo sát đầu vợ vào cổ để bầu vυ' ngọc ngà trắng trẻo ép sát vào ngực mình, ông Đạt nói:

– Nghe thằng Mạnh bảo đấy là con của bà lao công ở công ty nó. Thằng này tên là Quang, cũng bằng tuổi với thằng Mạnh. Du học bên Trung Quốc về. Nó đi làm sáng nay rồi. Mới gặp nhưng không hiểu sao anh có cảm giác hình như mình đã gặp ở đâu rồi thì phải.

– Giờ du học thì đầy ra đấy, như thằng Mạnh nhà mình, tiếng là du học nhưng nửa chữ bẻ đôi còn không biết. Quan trọng là làm việc như thế nào thôi.

– Cũng chưa biết thế nào, anh nói chuyện với nó có mấy câu, cũng cảm thấy ưng ưng. Anh bố trí cho làm thử tại một ban quản lý dự án trong Hà Nội. Xem cu cậu có năng lực thật không để còn biết mà sử dụng. Dù sao thì cũng là thằng Mạnh giới thiệu, cũng có ưu ái một chút chứ anh nào có quan tâm gì đến cái bằng cấp của nó.

Câu chuyện ngoài lề chỉ có thế, vợ chồng ông Đạt cũng ít khi trao đổi với nhau về công việc của từng người. Bởi mỗi người một ngành khác nhau, cả hai công ty đều quá lớn và đang hoạt động rất hiệu quả nên cũng chẳng có gì mà nói nhiều. Bà Tố Quyên thì bấn quá, muốn ông nhanh nhanh chuyển sang việc khác. Bóp thật mạnh vào ©ôи ŧɧịt̠ chồng, Tố Quyên chuyển chủ đề:

– Mà anh này, có khi mình nên dừng chuyện chữa bệnh cho thằng Mạnh đi anh ạ.

Ông Đạt ngạc nhiên hỏi:

– Sao, có chuyện gì à?

Bà Tố Quyên trần tình kể lại, chuyện mỗi đêm xảy ra điều gì bà trước giờ không giấu ông, đều thật thà kể lại, chuyện mà bà mò vào sờ ©ôи ŧɧịt̠ Mạnh, chuyện Mạnh móc lốp bà cũng chẳng có giấu. Nhưng đêm qua, có một sự việc đã xảy ra làm bà lo lắng muốn dừng lại:

– Vâng, đêm hôm qua. Em sợ ….. nếu tiếp tục …. mình sẽ đi quá giới hạn mất. Với lại nếu em đoán không lầm, thằng Mạnh giờ chắc cũng trụ được hơn chục phút rồi.

Ông Đạt phấn chấn hẳn ra, mỗi lần nghe vợ kể chuyện đêm qua, lần nào cũng thế ông đều nứиɠ không tưởng:

– Chuyện như thế nào? Em kể đi.

Trong tay bà Tố Quyên, ©ôи ŧɧịt̠ ông Đạt đã cứng rồi nhưng lại cứng thêm một nấc nữa, nóng hổi, gân guốc nổi hết lên, ở đầu lỗ sáo rỉ nước ra ướt nhẹp:

– Thì như mọi đêm trước, em giả vờ ngủ mơ rồi mò tay sang sờ chim nó như thế này này.

Tay bà Tố Quyên mâm mê ©ôи ŧɧịt̠ chồng, trong đầu bà đang tưởng tưởng lại cái hành động đêm hôm qua bà làm với Mạnh, bà tưởng như trong tay mình không phải là ©ôи ŧɧịt̠ của chồng mà là ©ôи ŧɧịt̠ của Mạnh, bà vuốt ve dươиɠ ѵậŧ ông Đạt giống y như những gì tối hôm qua bà vẫn làm. Bà nói tiếp:

– Cứ mỗi lần em sóc mà nó gần ra thì em lại dừng lại, cứ thế phải gần nửa tiếng đồng hồ, cu cậu cũng kiềm chế được khoảng dăm lần.

Ông Đạt hối, trong đầu ông cũng đang tưởng tượng ra cảnh vợ mình đang sóc lọ cho con trai. Ông chưa được nhìn thấy bao giờ, bởi khi ngủ thì Mạnh thường tắt hết mọi loại đèn nên căn phòng tối um, cửa có hé ông cũng không nhìn thấy gì:

– Sao nữa em. Em kể tiếp đi.

– Khϊếp, mới nghe đến đây đã cứng như thế này rồi. Rồi cũng như những đêm trước, em cho …. nó sờ ….. vào đây này.

Nói xong, bà Tố Quyên nằm ngửa người ra kéo tay ông Đạt đặt lên l*и mình giống như đã từng làm với Mạnh.

Tay ông Đạt chạm vào l*и vợ thì lập tức các ngón chẽ ra, một ngón móc sâu vào bên trong, một ngón đặt lên hộŧ ɭε cương cứng của vợ:

– Thế nó có móc …. l*и em giống như những hôm trước không? Mà l*и em cũng ướt quá rồi này. Còn nói anh nữa.

Vừa nói mà ông móc sâu vào tận bên trong l*и vợ, nước ở bên trong có khẽ hở ào ạt chảy ra ngoài làm lòng bàn tay ông ướt đẫm.

– Có, nó móc sâu vào trong giống như anh đang làm ấy.

– Thế lúc đó l*и em có nhiều nước như thế này không?

Không giấu giếm gì chồng, bà Tố Quyên thực thà miêu tả lại cảm giác của mình:

– Thì anh bảo, nửa tiếng sờ ©ôи ŧɧịt̠ nó, em không nứиɠ sao được. Lúc đó em khó chịu lắm, bướm em ướt sũng, ngứa ngáy mà lại phải giả vờ ngủ, đến rên cũng chẳng dám rên to, chỉ ú ớ kiểu đang mơ ngủ thôi.

– Em có lêи đỉиɦ không?

Lần nào cũng thế, mỗi lần Mạnh móc l*и là mẹ Tố Quyên lại lêи đỉиɦ vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ:

– Chuyện kia em chưa biết thế nào, chứ riêng khoản khởi động thì thằng Mạnh không kém anh đâu. Nó móc rất khéo, không làm em đau mà ngược lại rất biết những chỗ em kí©ɧ ŧɧí©ɧ, như cái điểm G ở bên trong âʍ đa͙σ, rồi cả hộŧ ɭε nữa. Tay nó lúc mạnh lúc nhẹ, lúc nhanh lúc chậm. Chẳng thế mà nó mới móc được khoảng mười phút thì em lêи đỉиɦ. Nếu em nhớ không nhầm, thì đêm qua, hình như em còn phọt cả nước ra nữa thì phải.

Ông Đạt cũng làm theo lời vợ, cố với ngón tay vào cái điểm cứng cứng ở bên trong l*и vợ, nhiều khi ông còn không phân biệt được đâu là cửa tử ©υиɠ, đâu là điểm G trong l*и vì hai cái đó đều cứng và ở gần nhau.

– Rồi sao nữa? Kể tiếp đi. Anh đang nghe đây.

Bà Tố Quyên nhắm mắt lại, vừa là để thưởng thức bàn tay chồng trong l*и, vừa hồi tưởng lại những gì diễn ra đêm qua.

– Khi em sướиɠ xong, thì cũng như mọi đêm, em quấn chăn rồi đi ngủ luôn, mà em cũng buồn ngủ thật sự. Rồi chắc khuya lắm, em chợt tỉnh giấc vì thấy ở dưới háng mình ngứa ngứa, buồn buồn. Em tỉnh hẳn và phát hiện ra thằng Mạnh đang ….. liếʍ l*и em.

Đây là cái mới mà các đêm trước không có.

Ông Đạt giật bắn người vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ, ông như một mãnh thú chồm lên rồi trườn xuống phía dưới, cúi đầu xuống vục vào l*и vợ, ông thè lưỡi dài của mình ra liếʍ một cái thật Mạnh từ trên đám lôиɠ ʍυ mượt mà của vợ xuống hết mặt l*и rồi ngoái lưỡi vào trong lỗ hậu môn, ông ngửng đầu lên hỏi vợ:

– Như thế này à?

Tố Quyên khẽ rùng mình một cái, miệng không kiềm chế được tiếng rên:

– Ưm ưm ưm, đúng rồi. Thằng Mạnh bú l*и em như thế. Hai tay nó khẽ chạm vào hai bên đùi non của em rồi banh ra hai bên. Em không biết cái chăn của mình đâu nữa, cái qυầи ɭóŧ của em cũng bị nó cởi ra lúc nào không biết, lúc đó, trên người em chỉ còn cái váy mỏng mà cũng bị kéo lên đến gần vυ' rồi. Toàn bộ thân dưới của em đã hoàn toàn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ. Em rùng mình nhưng không dám kêu lên, bởi lúc đó, thực sự em thấy …. sướиɠ lắm. Hình như thằng Mạnh sợ em tỉnh giấc hay sao ấy, nó liếʍ rất nhẹ, từng tí một, từng tí một. Nó liếʍ cả lông l*и của em, rồi nó dùng đầu lưỡi khẽ chạm vào hộŧ ɭε của em rồi vẩy vẩy đầu lưỡi.

Ở trên, bà Tố Quyên diễn tả đến đâu, thì ở bên dưới ông Đạt làm theo y như thế không sai một ly nào:

– Ưm ưm ưm, sau đó nó đưa lưỡi rê xuống bên dưới, nó ngừng lại ở lỗ tiểu của em rồi kí©ɧ ŧɧí©ɧ vào chỗ đó làm em buồn đái vô cùng. Lúc đó em chỉ muốn xả luôn cho thoải mái, nhưng may mà em kiềm chế được. Đừng anh, đừng làm như thế, em đái mất đấy.

Ông Đạt rút lưỡi của mình ra khỏi lỗ tiểu của vợ, cái lỗ tiểu nhỏ bé bóng lưỡng vì nước nhờn, ông sợ bà đái thật. Ông chưa thử uống nướ© đáı của ai bao giờ:

– Lúc đó em có rên không?

– Em rên chứ, nhưng chỉ là ú ớ giống như mơ thôi. Em không muốn thằng Mạnh biết là em đã tỉnh giấc. Như thế thì ngượng lắm. Ưm ưm ưʍ. Khi nó liếʍ xong lỗ tiểu, em những tưởng nó sẽ liếʍ theo trình tự đến lỗ l*и của em cơ. Lúc đó lỗ l*и em co mạnh lắm để chờ đợi cái lưỡi của nó. Nhưng nó bỏ qua, nó liếʍ xuống đến c̠úc̠ Ꮒσα của em. Anh biết không? Nó không làm như anh đâu. Nó chỉ liếʍ có vài lần vào c̠úc̠ Ꮒσα thôi rồi nó ….