Người Chồng Mạo Danh

Chương 2

Mang giấy tờ tới cổng làng sao? Phương Anh sẽ chẳng bao giờ đến đâu. Tốt nhất là đừng có nghe cô hứa hươu hứa vượn vì chẳng bao giờ cô thực hiện cả. Được khỉ lông xanh hot boy tạm tha cô đã bắt luôn grab mà về nhà luôn. Nếu ko nhầm thì lúc về trời đổ mưa mà cổng làng lại chẳng có mái che, xung quanh là những bãi đất trống bị bỏ hoang. Chắc chắn muốn tìm chỗ trú thì ướt như chuột lột xong mới tìm thấy nhà dân. Cứ coi như ăn ko được thì đạp đổ đi cô thừa biết bản thân mình sẽ ko bao giờ sánh vai với hot boy khỉ lông xanh và cả hai hoàn toàn ko có khả năng để yêu nhau.

Lúc trở về nhà Phương Anh phải tẩn cho cậu em quý hoá một trận nên thân. Dám bỏ rơi chị gái, thế mà lúc cậu đánh nhau tay đôi với trùm của trường, cô ko ngại cái áo trắng 150k mà lao vào ôm hai tay của địch để cậu lốc ao. Lần thứ hai cô mang danh hộ em trai đi đánh ghen vì bạn gái cậu công khai nɠɵạı ŧìиɧ với hot boy trường khác. Lần ba, lần bốn, lần năm.....lần thứ n cô giúp đỡ mà ngày hôm nay mới biết cái tính siêu ích kỷ của Nguyễn Hoàng Nam phản bội Nguyễn Hoàng Phương Anh.

" Em thực sự xin lỗi " Bỏ mặc chị gái, trong thâm tâm cậu cũng hối hẩn lắm chứ bộ. Cơ mà tình huống cấp bách, cậu chỉ còn nước chạy mà nói chạy thì thà bảo chị gái đi bộ còn hơn. Loại con gái chạy như đi bộ ko bị bắt mới lạ.

" Câm mồm " Nếu xin lỗi mà có thể giải quyết hết mọi chuyện thì chẳng cần đến tập đoàn khỉ lông xanh làm gì.

Ông bố đứng cạnh nhận ra núi lửa sắp phun trào, ông sợ hãi núp ở nhà bếp ko dám can ngăn. Đứa con gái này của ông, ông thừa biết cái tính dở dở ương ương, quyết ko khuất phục mọi thứ dù có là thần tiên đi chăng nữa.

Khách sạn năm sao AT......

Trong phòng Minh Đức cuộn tròn trong một tấm chăn bông, cả người lạnh cóng vì dính mưa, mũi hắt xì liên tục. Có mơ anh cũng ko dám nghĩ cô gái tên Phương Anh đó lại ác độc như vậy. Làm anh chờ cả ngày, sợ cô đến mà ko gặp nhau, anh ko dám rời đi nửa bước. Nhưng cái anh nhận được là cơn mưa rào mãi ko dứt. Hậu quả là ốm nặng, nghỉ ốm mất hai tuần liên tiếp. Xem ra cô gái này anh nhất định phải bắt đền bù thiệt hại gấp đôi.

Rất nhanh anh đã tìm thông tin về cô, tên Nguyễn Hoàng Phương Anh, mười bảy tuổi.....ngon chưa đủ mười tám tuổi đã lái xe phân phối lớn. À mà xe của cô vẫn chưa mang về. Nghĩ tới đây anh nở nụ cười đầy ẩn ý. Anh cho người mang xe tới nhà anh và liên hệ với bố mẹ cô.

Lúc này Phương Anh ko hề hay biết giông bão sắp tới cô bình thản ngâm mình dưới làn nước trong veo ở hồ bơi. Dù chưa đủ mười tám tuổi nhưng cơ thể cô đã lớn phổng phao hơn những bạn bè trang lứa. Bộ ngực tròn đầy là kết quả của việc ngày nào cũng uống sữa đậu nành. Đôi chân thon dài cùng cặp mông săn chắc do hàng ngày chăm chỉ tập gym. Vì hồ bơi ko có người, cô dũng cảm mặc bikini hai mảnh tách rời nhau màu xanh toát lên làn da trắng nõn nà của cô.

Minh Đức ở đằng sau anh ko ngừng tán dương số đo ba vòng chuẩn tới từng centimet của Phương Anh. Giá như anh được tắm cùng cô, lau người cho cô, được ngắm mãi thân hình thon thả bất ngờ của một cô bé chưa tròn mười tám tuổi kia thì tốt biết mấy.

" Tôi có chuyện muốn nói với em " Có chuyện quan trọng hơn cần giải quyết với cô nên anh đã tạm thời rời mắt khỏi thân hình quyến rũ, gợi cảm của Phương Anh.

Anh đứng trên bờ, tia xuống đỉnh đầu Phương Anh, vậy mà cô ko hề để ý vẫn nô đùa với làn nước mát lành.

Cảm giác có người lạ ngày càng trỗi dậy mạnh mẽ Phương Anh vội vàng ngước lên, bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo ko tưởng của Minh Đức, cô đỏ mặt ngụp người xuống. Hai tay che đi bầu ngực thập thò trong chiếc áo mỏng tang.

Mặc kệ Phương Anh bây giờ đang nghĩ gì, anh cầm cổ tay trái của cô kéo lên. Phần thân trên lộ ra, cô sợ hãi hét toáng lên: " Aaaaaaaaaaaaa " Phương Anh như người chết đuối bơi vào bờ, dùng khăn tắm lớn choàng lên người, che đi những phần nhạy cảm.

" Anh.....anh là đồ đáng ghét " Chửi xong cô bỏ vào trong thay đồ.

Minh Đức tần ngần đứng mãi mới sực nhớ chuyện quan trọng, cũng nhanh chóng theo vào nhà.

Trong nhà năm con người, năm mặt, năm lời bố mẹ Phương Anh đưa giấy tờ chính chủ cho Minh Đức xem, anh cẩn thận soi sét từng chút một. Thấy biểu hiện của anh, Phương Anh bĩu môi nói đểu: " có cần phải cẩn thận thế ko, đúng là khỉ lông xanh ".

Tai anh ko bị điếc và rõ ràng anh nghe thấy rất rõ. Anh trả lại giấy tờ cho bố mẹ cô, rồi bắt đầu vào chuyện quan trọng hơn: " cháu muốn cưới con gái bác " Anh đã suy nghĩ rất kĩ và anh muốn cô làm vợ, cũng như trở thành chồng của cô trên giấy tờ.

" Anh bị điên hả " Phương Anh đứng bật dậy.

Bố mẹ và Nam nhìn nhau, ko hiểu chuyện gì đang xảy ra. Con gái họ, Nguyễn Hoàng Phương Anh......cuối cùng đã có người tới cầu hôn và họ xúc động phát khóc, ôm chầm lấy nhau, phần Nam cậu vô cùng cảm kích anh khỉ lông xanh vì xét ra laptop đã về tay cậu. Còn nhớ mấy tuần liền chia phe cánh, đấu nhau bao nhiêu trận ko nên hồn chỉ để trở thành chủ nhân của chiếc laptop.

" Mọi người đồng ý cũng ko sao tuy nhiên Phương Anh đã phạm phải ba lỗi: chưa đủ tuổi lái xe, xe ko chính chủ và ba là.....làm tổn thương cháu " Vì ai mà người ta bị cảm nặng, tưởng như mãi mãi nằm trên giường, quấn cái chăn bông nóng như lửa mà bỏ ra thì như tảng băng đè lên người.

Lỗi thứ nhất và lỗi thứ hai Phương Anh nhận sai nhưng lỗi ba cô quyết ko phục. Là anh đần độn tự nguyện đợi chứ cô đâu bắt anh phải đợi.

" Điều ba tôi ko chấp nhận " Cô kịch liệt phản đối: " hôn lễ này tuyệt đối ko bao giờ xảy ra ".

" Ko xảy ra thì em phải đi tù, chắc em từng nghe tới cái tên Trần Minh Đức lẫy lừng khắp năm châu " Anh cố ý nhắc nhở cả gia đình Phương Anh.

" Trần Minh Đức, a em nhớ rồi anh ta là con trai của thủ tướng Trần Minh Sơn, cháu trai của bộ trưởng bộ công an. Nói chung là con ông cháu cha, thông minh sáng dạ hơn người " Trước đây Nam từng tìm hiểu vì bạn gái cậu chết mơ chết mệt cái tên này.

" Thì sao nào? Dù anh có là thần tiên tôi cóc.......ưʍ.....ưm " Bố cô nhanh tay bịt mồm cô lại.

" Thật ngại quá tôi ko biết cậu đại giá quang lâm, thất lễ thất lễ " Làm trong ngành nhiều năm, ông thừa biết người nào nên động vào và người nào ko nên động vào. Con cháu Trần Minh Sơn, ông đã nghe được rất nhiều hướng khác nhau, tóm lại là ko nên mạo hiểm khiến họ mất lòng. Vậy mà ông ko ngờ con gái ông lại lọt vào tầm mắt của Trần Minh Đức.

" Bố vợ ko cần khách khí, chuyện hôn lễ con đã bàn bạc với bố mẹ. Ngày kết hôn sẽ là vào tuần sau, bây giờ con xin phép trở về kẻo muộn rồi " Anh ko cần biết bên thông gia đồng ý hay ko nhưng chuyện bản thân đã quyết nhất định sẽ thực hiện.

" Bố nói gì đi, mẹ nữa, hai người mau đánh cho anh ta một trận đi " Chẳng ai chú ý đến Phương Anh, bố mẹ mải tiễn khách quý, đứa em trai thì ôm laptop như mạng sống.

Trần Minh Đức - tên khốn nhà ngươi.