Yêu Ma Đạo

Chương 278

Xúc cảm chân thật khiến cho nam nhân sững sờ chốc lát.

Là thật.

Không phải là ảo giác.

Xúc cảm mãnh liệt này vẫn khiến trong não nam nhân ong ong, hai tay của Xích Luyện ôm chặt bụng của hắn, để hắn thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngồi ở thành mộc dũng.

Xích Luyện nghiêng đầu, hôn đôi môi no đủ đầy xúc cảm của nam nhân, cái cổ trắng nõn của y ở dưới ánh trăng phủ lên quang hoa xanh trắng mê người, sợi tóc màu đen kia bao phủ ở trong quầng sáng.

Xích Luyện nửa híp mắt, không có chút nào xao động, đáy mắt u tĩnh cũng một mảnh quang mang trong suốt, ánh trăng phảng phất xuyên thấu đôi mắt mê người.

Trên thân thể nam nhân sót lại giọt nước lờ mờ, bọt nước nhỏ vụn theo da thịt màu mật ong chậm rãi trượt xuống, bọt nước ở cằm nam nhân nhỏ xuống ***g ngực.

Bọt nước này theo làn da mềm dẻo trượt về hướng bụng của nam nhân, đồng thời cũng đã ươn ướt đầu ngón tay Xích Luyện……..

Thân thể rắn chắc của nam nhân phơi bày ở dưới ánh trăng, thân thể mê người có bọt nước nhẹ nhàng chảy xuống, hai chân thon dài tự nhiên buông thỏng, cánh tay hắn rắn chắc hữu lực, hắn bấu chặt thành mộc dũng, ổn định thân thể của chính mình bị Xích Luyện nhấc lên.

Ngực nam nhân hơi phập phồng………

Hai tay của Xích Luyện vuốt ve cái bụng nhạy cảm của nam nhân, toàn thân cao thấp của nam nhân đều tản ra mị lực nam tính thành thục, đôi môi nam nhân bị đầu lưỡi Xích Luyện nhẹ nhàng cạy mở ra.

Đầu lưỡi của nam nhân bị Xích Luyện bị quấn quanh, bị nhẹ nhàng gặm cắn: “Tích đại ca, nếu ngươi nghĩ ta là ảo giác, vậy ta chính là ảo giác, nếu ngươi nghĩ ta là tồn tại chân thật, vậy ta liền là tồn tại chân thật”.

Trong lòng nam nhân xúc động khó diễn tả được, mấy năm nay, hắn mệt mỏi, khóc, bị thương, đau đớn, nhưng hắn đều là chịu đựng, rốt cuộc hắn cũng không biết chính mình là vì cái gì.

Hắn muốn cuộc sống yên tĩnh.

Không có.

Hắn lớn tuổi, cần một bạn lữ (bạn đời) chân tâm, kết quả là cũng vẫn không có……..

Tới bây giờ hắn đều vẫn là hai bàn tay trắng.

Không có địa vị.

Không có bằng hữu.

Không có gia thất. (gia đình, nhà cửa)

Ngay cả tiền của hắn, danh xưng nhà giàu nhất Biên thành, đều dựa vào thừa kế di sản Trương gia mới có được, những năm gần đây hắn rời khỏi Thanh Sơn, thực sự là không có thành tựu gì.

Mà ở trong mắt người khác, hắn cũng chẳng qua là 1 thứ tiêu khiển dùng để đánh cược vui đùa một chút mà thôi, tuy rằng hắn bình thường không nói, luôn luôn nghĩ không cần để ý, thế nhưng hắn cũng là người, nhiều lần cũng sẽ có phản ứng, cũng sẽ có cảm giác.

Một lần hai lần không hề gì, thế nhưng mỗi lần đều như vậy, hắn cũng sẽ không chịu nổi, tình tự hắn đè nén tại trong lòng mình, toàn bộ đều bạo phát.

Hắn thật muốn đẩy Xích Luyện ra, thế nhưng hắn sớm đã hết hơi hết sức.

Tâm của hắn đã sớm mệt mỏi quá, mệt mỏi quá, mệt tới không biết nên đối mặt người trước mắt như thế nào.

Xích Luyện lần lượt yêu cầu hắn, đùa giỡn hắn, hắn đều có thể coi như không có phát sinh, hắn chỉ hy vọng trôi qua liền quên đi, hắn không muốn so đo, hắn chính là không muốn lại phát sinh loại sự tình này, hắn thật sự không muốn lại bị người biến thành thứ tiêu khiển, trở thành trò cười, trở thành thứ đặt cược, hoặc là thay thế phẩm………..

“Ta không hy vọng là sự thật, cũng không hy vọng lại gặp lại ngươi, ngươi đừng lại tới ảnh hưởng cuộc sống của ta, ta không cần ngươi thương hại ta, cũng không cần bố thí của ngươi………”.

Nam nhân biết Xích Luyện nhất định là không gặp được Thanh Thiên Tôn nên mới trở về, trước kia cũng không phải không có phát sinh qua loại sự tình này, Xích Luyện không tìm thấy ái nhân của chính mình thì sẽ tới tìm hắn.

Hắn cũng không phải công cụ tiết dục.

Hắn biết trước kia Xích Luyện ôm hắn là bởi vì nhiệt độ cơ thể của hắn cao, có thể làm cho hàn thể của Xích Luyện thoải mái, cho dù hắn trì độn ra sao, cũng có thể cảm giác ra nguyên nhân Xích Luyện ôm hắn.

Chỉ là vì thoải mái mà thôi, cũng không phải bởi vì có cảm tình, hoặc là yêu thích.

Hắn không muốn lại tiếp tục như vậy, hắn cự tuyệt Xích Luyện.

Hắn đã sớm cự tuyệt thẳng thừng như vậy……….

Hắn nghĩ tới cuộc sống mới, không muốn bị sự tình đã qua trói buộc, thương tâm cũng vậy, khổ sở cũng vậy, chỉ cần không nhìn thấy Xích Luyện thì hắn đều sẽ chậm rãi quên đi, hắn biết Xích Luyện là bởi vì không tìm thấy ái nhân, vì cô đơn mới ôm hắn.

Hắn không muốn đem chính mình đặt ở vị trí thấp hèn như vậy, nhưng mà Xích Luyện cố tình lại định vị (xác định vị trí) cho hắn như vậy, làm cho hắn vĩnh viễn cũng không lật người được, vĩnh viễn phải làm dự bị.

Vĩnh viễn đều phải thấp hèn so với người khác………

Xích Luyện hôn môi của nam nhân, không có buông ra, cảm giác được nam nhân đang giãy dụa, y trực tiếp bế nam nhân ra khỏi mộc dũng, lần đầu tiên nam nhân phản kháng y mãnh liệt như vậy.

“Thả ta ra, cho dù ngươi không phải là ảo giác, là thật là giả đều được, ta cũng không muốn gặp lại ngươi……..”. Thân thể trần trụi của nam nhân bị Xích Luyện ôm vào trong ngực, Xích Luyện trực tiếp ôm nam nhân tới trong phòng, phi thường trực tiếp thả tại trên giường.

Xích Luyện làm cho hắn lần lượt thương tâm, lần lượt mất mác, lần lượt cảm thấy chính mình càng lúc càng đê tiện, nam nhân cảm thấy chính mình đều còn không bằng so với nam sủng.

Cho dù là nam sủng, kỹ nữ, sau khi làm xong cái loại chuyện này, còn có thể ưđược cho chút tiền thưởng, chính là hắn tiện nghi, một đồng tiền cũng không thu, làm xong bước đi đều có thể.

Thời điểm muốn làm lại tới là được.

Hắn đều sẽ ai tới cũng không cự tuyệt, dỗ hai câu là xong, xem hắn đáng thương bao nhiêu kìa, có lẽ đúng là bởi vì hắn như vậy, mới dung túng loại hành vi này của Xích Luyện đối hắn, đều là chính hắn không tốt.

Nam nhân thân tâm (thể xác và tinh thần) mệt mỏi nằm ở trên giường, hắn căn bản là không có phản kháng, cũng không muốn làm phản kháng dư thừa, nhưng hắn cũng tràn ngập đau khổ nhìn Xích Luyện: “Bất kể lần này ngươi là vì cái gì mà hạ phàm, xin ngươi sau này đừng lại xuất hiện ở trước mặt ta, ta không phải ái nhân của ngươi, cũng không phải thay thế phẩm của ái nhân ngươi, nếu ngươi muốn hoan ái liền tìm người khác……..”.

Hắn thật sự không được.

Hắn không muốn mỗi lần trả giá đổi lấy đều là đồng dạng kết quả, nam nhân biết chính mình có lẽ đối nữ nhân có lẽ không được, nhưng hắn lớn tuổi rồi, vẫn là một người, người như thế trên thế gian đều rất ít, người khác đến tuổi hắn thì nhi tử đều hơn 10 tuổi rồi, có nhi tử thành nhân (trưởng thành) rồi, hắn vẫn là cái gì đều không có.

Hắn cũng muốn tìm một người chân tâm yêu thương hắn, cùng hắn an ổn sinh sống cùng nhau, tìm tìm kiếm nhiều năm như vậy, thủy chung đều vẫn là tìm không thấy………

“Trên người ta không có thứ đáng giá ngươi lưu luyến, ngươi vẫn là sớm quên ta đi, Xích huynh đệ, ta không muốn làm hại ngươi”. Nam nhân khéo léo cự tuyệt, hắn hy vọng Xích Luyện có thể hiểu được, tại giữa không chân thành cùng nói dối lưu lại cảm tình là không có ý nghĩa, nếu chính là nɧu͙© ɖu͙© (tính dục, xá© ŧᏂịŧ), vậy tùy tiện ai đều có thể, hắn không muốn làm thế thân của người khác.

Xích Luyện ngồi ở bên giường, lẳng lặng nhìn nam nhân đang thương tâm: “Ta không phải cái ý tứ kia, ta không có cảm thấy ngươi chậm trễ ta, cũng không có cảm thấy ngươi không quan trọng”.

Thanh âm của Xích Luyện thực thong thả………

“Tiên phàm khác biệt, chúng ta là không có khả năng, hơn nữa ngươi ở trên trời còn có ái nhân, xin ngươi đừng đem ta trở thành ván cược hoặc là tiêu khiển, ta không chống đỡ được, cũng ngoạn không dậy nổi”. Nam nhân cố lấy dũng khí nói ra lời ấy, trong lòng hắn nhịn xuống đau đớn, nhìn về phía Xích Luyện diện vô biểu tình (mặt không chút thay đổi, ko có biểu cảm), hắn cảm thấy Xích Luyện tựa hồ sắp mất kiên nhẫn.

Nam nhân thấy Xích Luyện ngồi ở bên giường không nói gì, hắn giơ tay kéo chăn qua, che lên thân thể trần trụi của chính mình, xoay người qua đưa lưng về phía Xích Luyện, không muốn nhìn vẻ mặt bất mãn của Xích Luyện.

“Ngươi nhanh đi đi, lát nữa Nham Vân liền trở về, bị y thấy sẽ không tốt”. Nam nhân nằm ở trên giường, nhắm mắt, trên môi của hắn còn lưu lại độ ấm của Xích Luyện.

Hắn ngoại trừ đuổi Xích Luyện đi, cũng không còn cách khác.

Dù luyến tiếc thì cũng phải đuổi Xích Luyện đi, sớm đoạn tuyệt 1 chút, sớm một chút không cần lại gặp phải tra tấn khi bị vứt bỏ, mỗi lần Xích Luyện đều sẽ nói những lời nói làm cho hắn mềm lòng để bù đắp, nhưng mà hắn vẫn là không thoát khỏi được vận mệnh bị vứt bỏ.

“Ta không đi”. Xích Luyện chậm rãi đứng lên, nhìn chằm chằm nam nhân đang quấn chăn quá chặt trên giường kia, “Tích đại ca, ta chỉ là muốn dùng phương thức của ta đối đãi ngươi, không nghĩ tới ngươi sẽ nghĩ về ta như vậy, lần này ta hạ phàm là bởi vì Thanh Thiên Tôn không ở trên trời, cho nên ta mới trở về tìm ngươi”. Ngón tay thon dài kia của y chậm rãi nắm chặt chăn bông trên người của nam nhân.

Đô mắt nam nhân chớp chớp, dưới lông mi đọng nước mắt: “Ta biết, ngươi không cần lại nói nữa, ngươi làm chuyện gì đều không liên quan tới ta, ta cũng đều không muốn lại biết được”.

Xích Luyện gỡ bỏ chăn bông trên người của nam nhân, y áp tại trên lưng của nam nhân, chặn nam nhân đang lộn xộn lại, mà nam nhân cũng rất nhanh chợt nghe tới thanh âm y cởi y sam, cảm giác được ***g ngực trần trụi của Xích Luyện chậm rãi đè lên phía sau lưng trơn bóng của hắn, độ ấm quen thuộc kia làm cho nam nhân có chút run rẩy, bởi vì thân thể của Xích Luyện thực lạnh.

“Xích huynh đệ, ngươi đừng đối ta như vậy……..”. Nam nhân có chút nghẹn ngào nói thầm, trước nay hắn chưa có bất lực như vậy, nhưng Xích Luyện tựa hồ không có nghe thấy, cúi đầu ngậm cái lổ tai của nam nhân, nhẹ nhàng mυ'ŧ vào, ái muội liếʍ lộng vành tai mẫn cảm của nam nhân.

Đầu lưỡi của Xích Luyện chậm rãi trượt xuống bên tai của nam nhân, y ngăn chặn 2 tay của nam nhân, hai tay giữ chặt 2 tay của nam nhân, ngón tay y chậm rãi đan xen mười ngón tay của nam nhân…….

“Vậy ngươi nói cho ta biết, ta nên đối với ngươi như thế nào, ngươi mới có thể hài lòng?”. Xích Luyện dán tại bên tai của nam nhân, từ tốn hỏi vặn lại nam nhân, “Ta muốn đối đãi ngươi thật tốt, dùng phương thức ngươi thích”. Y mới vừa nói xong, liền chậm rãi quấn chặt chăn, thân thể của hai người bọc trong đệm chăn, hạ thể trần trụi của y dán tại giữa cặp mông rắn chắc của nam nhân, ái muội cọ xát………

Khiến cho nam nhân không thể không phát ra tiếng hừ nhẹ khó có thể nhẫn nại, Xích Luyện liếʍ lỗ tai của nam nhân, chậm rãi từ bên tai mẫn cảm của nam nhân, một đường hôn tới sườn mặt ướŧ áŧ của nam nhân……..

Đầu lưỡi của Xích Luyện chậm rãi liếʍ khóe mắt ẩn chứa nước mắt của nam nhân, thưởng thức nước mắt của nam nhân, nước mắt nóng bỏng kia nóng tới đầu lưỡi của y nhẹ nhàng run rẩy.

Xích Luyện không muốn thương tổn nam nhân.

Nhưng mà nam nhân tựa hồ không quá cảm kích.

Xích Luyện tựa vào bả vai của nam nhân, đưa tay vói vào trong y sam ở đầu giường, y một bên giơ tay vuốt ve sườn thắt lưng mẫn cảm của nam nhân, một bên từ trong y sam mò ra một cái hộp nhỏ tinh xảo………

“Tích đại ca, cho tới bây giờ ta đều không có thích qua ngươi”. Thanh âm thong thả của Xích Luyện vang lên ở bên tai nam nhân.

Nam nhân bất động.

“Ta làm hết thảy đều là lừa ngươi, mặt hàng có tuổi như ngươi vậy, ta như thế nào có thể để ý, hơn nữa ta còn có một ái nhân ta cực kỳ yêu đang đợi ta”. Xích Luyện dán tại bên tai nam nhân, vô thưởng vô phạt nói ra.

Tâm của nam nhân đều vỡ nát.

“Ngươi chẳng qua là trò chơi ta tiêu khiển ở nhân gian thôi”. Cổ của Xích Luyện kề ở cần cổ của nam nhân, mỗi khi y nói một câu “Lời nói thật lòng” thì thân thể của nam nhân đều sẽ khẽ run rẩy.

Cổ họng của nam nhân bị bóp nghẹt, vùi mặt vào trong cái gối, hắn muốn che giấu khuôn mặt của chính mình bị nước mắt ướt đẫm kia, hắn không muốn thua quá nam kham (không chịu nổi, khó chịu nổi), nhất là trước mặt Xích Luyện……..

“Đừng nói nữa”. Nam nhân cả người vô lực ghé vào trên giường, thanh âm nghẹn ngào lại càng phát ra rõ ràng.

Xích Luyện không có chút ý tứ buông tha cho nam nhân, ngược lại ôm sát thân thể run rẩy của nam nhân: “Không phải ngươi muốn ta nói như vậy, ngươi mới vừa lòng, nhưng mà thực tế, rõ ràng đều không phải là như vậy……..”. Y an ủi hôn lên sườn mặt của nam nhân, động tác kia cực kỳ ôn nhu, liền giống như hôn người tâm ái (yêu dấu, yêu thật tâm)…….

“……..”

“Là ngươi bức ta nói như vậy”. Xích Luyện hôn bả vai của nam nhân, ôm nam nhân không chịu buông tay, đầu lưỡi của y theo lưng của nam nhân chậm rãi đi xuống………

“Xích huynh đệ……..”.

Nam nhân giơ tay bắt được bàn tay đang vuốt ve đùi của hắn, nhưng ngón tay của Xích Luyện lại như cũ nhẹ nhàng xoa đùi của hắn, chậm rãi thăm dò vào trong sườn đùi.

“Tích đại ca, cũng không phải là ta không muốn đi tìm ngươi, thượng đế phạt ta diện bích một ngày, ta không thể trốn đi”. Đầu lưỡi của Xích Luyện theo lưng của nam nhân trượt xuống, liếʍ lên thắt lưng của nam nhân……..