“Iallophil, ngươi nghiêm túc sao?” Brent chẳng thèm vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề. Một câu hỏi không đầu không đuôi như vậy lại không có ai hiểu sai ý hắn.
“Ta chưa từng nghiêm túc như bây giờ.” Nhìn ánh mắt hoặc nghiêm túc, hoặc lo lắng hay bất an của ba hảo hữu, Iallophil kiên định trả lời. Hắn đã trốn tránh sự thật quá lâu rồi, không nghĩ tiếp tục lãng phí thời gian nữa, sau khi hiểu rõ tình cảm của mình với Fei, hắn mới nhận ra bản thân khao khát Fei nhiều đến mức nào, cũng không nguyện ý buông tay.
“Ngươi có từng nghĩ đến, thế nhân sẽ nhìn cả hai ra sao không?” Donald muốn Iallophil hiểu được tình cảm của hắn có bao nhiêu kinh thế hãi tục, nó sẽ không được người đời chấp nhận.
“Ta mà cần để ý bọn họ nghĩ gì ư?” Iallophil trào phúng nói. Chính là, từ những lời này, mấy người Donald có thể cảm giác được Iallophil đã thay đổi rồi, không phải là cao ngạo như lúc trước, Iallophil hiện tại mang trong người sự ngạo nghễ không nhìn hết thảy mọi thứ, không phải là không biết tự lượng sức mình, chẳng hiểu trời cao đất rộng, mà là có tư cách để không đặt thứ gì vào mắt.
“Vậy ngươi có từng nghĩ cho Fei sao?” Không thuyết phục được Iallophil, như vậy liền đổi một góc độ khác.
Iallophil ngừng lại một chút, “Fei không để ý.” Đúng vậy, với tính cách của Fei, y tuyệt đối không thèm quan tâm những chuyện này.
“Iallophil.” Brent lạnh lùng cười giễu cợt, “Cảm tình của Fei đối với ngươi cũng không giống thứ tình cảm mà ngươi dành cho hắn.” Điểm này, bọn họ đều hiểu được.
Iallophil mím môi. Fei tín nhiệm hắn, mà không yêu hắn, thế nhưng thứ hắn muốn không chỉ là sự tín nhiệm, cả tình cảm lẫn thân thể của Fei, hắn đều muốn có.
“Quá khứ của Fei ra sao, Iallophil, ngươi chẳng lẽ lại không biết? Như vậy làm sao Fei lại không khát vọng có một gia đình bình thường, có một hài tử cho riêng mình? Iallophil, ngươi không thể cho Fei những thứ này.” Brent nói nhanh, “Ngươi không cho Fei cơ hội lựa chọn? Ngươi muốn Fei mất đi cơ hội có một gia đình bình thường? Ngươi muốn Fei mất đi những thân tình hắn có thể có được?…”
“Đủ rồi!” Iallophil giận dữ rống lên, nét mặt vô cùng khó coi. Không cần phải nói, những gì Brent nói đã đâm sâu vào nỗi đau cùng điểm yếu của Iallophil.
Đối với quá khứ của Fei, Iallophil vô cùng thương tiếc, sau khi nhận ra tình cảm của mình, sự khổ sở cùng đau xót của hắn chỉ càng thêm sâu sắc, sau đó lại đối xử tốt với Fei gấp bội để có thể đền bù cho những thương tổn Fei từng trải qua. Hắn muốn Fei được hạnh phúc, hắn muốn làm cho Fei hạnh phúc, thế nhưng, như những gì Brent nói, Fei hẳn cũng khát vọng thân tình, hẳn cũng muốn có một hài tử đi, không thể cho, chỉ có những thứ này, hắn không thể cho Fei được, cho dù hắn mạnh đến mức có thể hủy thiên diệt địa, thế nhưng số phận đã định sẵn hắn không thể cho Fei những thứ kia.
“Iallophil, ngươi suy nghĩ thật kỹ đi.” Nhìn Iallophil đang giãy giụa cùng đấu tranh tư tưởng vô cùng thống khổ, trong lòng Brent cũng không hề dễ chịu.
Nếu như vậy cũng không ngăn được Iallophil, hắn cũng đành phải bó tay. Chỉ cần Iallophil có cảm tình với Fei, sẽ vì Fei mà suy nghĩ, nhưng liệu có thể duy trì bao lâu? Vẻ điên cuồng nơi đáy mắt Iallophil cho thấy nguy cơ y sẽ sớm vùng thoát khỏi mọi trói buộc quanh mình, nếu vậy, phải làm sao mới ngăn cản được y đây? Xem ra phải làm chút động tác nhỏ với Fei.
“Brent, thế là được rồi sao?” Ra khỏi mật thất, Garvin nhìn Brent, hỏi.
“Ta cũng không biết, Iallophil hiện tại đã không còn là người mà chúng ta từng nhận thức nữa rồi.” Brent lắc đầu.
Nghe Brent nói thế, cả Donald lẫn Garvin đều đồng ý, bọn họ cũng cảm thấy vậy.
“Chẳng lẽ không có biện pháp nào sao?” Donald thực đau đầu.
“Cảm tình là chuyện khó ngăn cản nhất, hơn nữa những lý do mà ta nói kia liệu có thể kiềm chế Iallophil được bao lâu? Phải biết rằng, cảm tình càng kiềm nén, khi bùng nổ lại càng mãnh liệt a.” Cứ nghĩ đến một ngày nào đó thứ tình cảm kia bạo phát sẽ kinh khủng đến mức nào, Brent liền run rẩy.
“Vậy phải làm sao đây?” Garvin thực phiền não a, một người là hảo hữu, một người lại là huynh trưởng mà hắn sùng kính.
“Tình cảm của Fei đối với Iallophil vẫn còn rất đơn thuần, cũng có nghĩa nó có khả năng thay đổi, giả như Fei cũng có tình ý với Iallophil, vậy thì dù chúng ta có làm cái gì cũng không ngăn nổi Iallophil.” Brent phân tích.
“Như vậy, trước khi tình cảm của Fei thay đổi, chúng ta phải chặt đứt hết mọi khả năng dẫn đến sự chuyển biến ấy, hoàn toàn chặn đứng mọi cơ hội của Iallophil.” Donald tiếp lời Brent.
“Chúng ta phải làm thế nào?” Garvin hỏi.
“Làm cho Fei yêu mến nữ nhân.” Brent cùng Donald đồng thanh trả lời.
“Fei còn chưa từng chạm qua nữ nhân nhỉ?” Brent sờ sờ cằm, bắt đầu nghĩ kế, theo như đoạn đối thoại ngày hôm nay thì chắc chắn là chưa.
“Thế thì phải để cho Fei cảm nhận được sự tốt đẹp của nữ nhân.” Vốn là một hoa hoa công tử, Donald vô cùng thấu hiểu chuyện này, thậm chí nghĩ rằng, ở Hắc Ám đại lục, Iallophil nhất định là không có nữ nhân xoa dịu nên mới sinh ra cảm tình quái dị kia với Fei.
“Đại ca sẽ cảm thấy hứng thú với nữ nhân sao?” Garvin lại hỏi.
Sau đó cả ba đồng thời nhận ra mức độ khó khăn của vấn đề này, Fei là loại người chỉ một mực tiến lên trên con đường trở thành cường giả, cùng yêu thích mỹ thực, một kẻ như vậy sẽ có hứng thú với nữ nhân sao? Đây quả thực là một nan đề a.
“Chúng ta phải tìm nữ nhân biết nấu ăn.” Nên xuất phát từ điểm yếu của Fei.
“Có thể tìm thấy ai nấu ngon hơn Iallophil sao?” Câu nói của Garvin như một chậu nước lạnh dội xuống đầu hai người.
Cả ba người họ đều đã nếm qua thức ăn Iallophil làm, cho nên không ôm hy vọng có thể tìm được nữ nhân nào nấu ăn ngon hơn cả Iallophil. Người có tay nghề tốt hơn Iallophil nhất định là có, thế nhưng những đại trù này có lý lịch thế nào? Bao nhiêu tuổi? Lại có mấy người là nữ?
Iallophil, ngươi có nhiều tài năng xuất chúng như thế để làm gì? Ngay cả nấu cơm cũng giỏi hơn cả nữ nhân. Ba người cùng oán giận trong lòng.
“Đành phải đi bước nào tính bước ấy thôi, trước hết cứ thế đã.” Brent cắn răng nói.
Lúc này, Iallophil cũng hạ quyết định. Đấu tranh dằn vặt hồi lâu, cuối cùng hắn lựa chọn thỏa hiệp, hắn không nỡ khiến Fei phải khổ sở, không đành lòng để Fei có tiếc nuối, hắn tình nguyện bản thân mình chịu đựng tất cả, chỉ cần Fei hạnh phúc là đủ rồi.
“Fei, ta sẽ tìm cho ngươi nữ nhân tốt nhất.” Một nữ nhân sẽ đối xử với ngươi thật tốt, vì ngươi sinh nhi dục nữ (sinh con dưỡng cái), cho dù ta sẽ vì thế mà tan nát cõi lòng đến chết, cũng muốn cả cuộc đời ngươi không có bất cứ tiếc nuối nào.
Mới vừa nhận ra tình cảm của mình, lại không thể không buông tay. Iallophil ở trong mật thất mà cuồng tiếu. Ngày mai, hắn lại chính là minh hữu tốt của Fei. Cam tâm sao? Tất nhiên là không, hạnh phúc của Fei, không phải do hắn mang đến, sao mà cam tâm cho được? Yêu một người, sẽ dành cho người ấy những gì tốt đẹp nhất. Câu nói này, thật sự khiến người ta phải chán ghét a.
Trong mật thất, Iallophil để mặc cho nước mắt mình chảy xuống, vì quyết định này, thực đau đớn xiết bao.
Chính là, quyết tâm này của hắn có thể duy trì được bao lâu? Khi thấy một nữ nhân khác đứng bên cạnh Fei, Iallophil thực sự có thể chịu đựng được sao? Thực sự có thể tiếp tục kiên trì sao?
Ngày hôm sau, Iallophil ra vẻ như không có chuyện gì, xuất hiện trong phòng của Fei.
“Sớm a, Fei” Nhìn Fei vẫn đang nằm trên giường, tâm tình Iallophil rất tốt, lên tiếng chào hỏi, ánh mắt lại tham lam đem bộ dáng của Fei thu vào trong óc.
Mở mắt nhìn người vừa sáng sớm đã đến quấy rầy mình, Fei nghĩ rằng Iallophil nên cảm thấy may mắn vì hắn không có chứng rời giường khí(khởi sàng khí, chỉ tình trạng tâm tình không tốt khi thức dậy, có thể là dễ giận dữ, nổi cáu với người khác, thường kèm theo huyết áp thấp, tứ chi vô lực, chóng mặt, …), nếu không thì Iallophil nhất định vô cùng thê thảm.
Fei đứng dậy rời giường, đi vào phòng tắm.
“Fei, khi nào thì xuất phát?” Đứng ở trong phòng, Iallophil hỏi người đang ở phòng tắm, tiếng nước chảy ào ào cùng những hình ảnh tưởng tượng trong đầu khiến cho Iallophil bắt đầu mất bình tĩnh.
“Đều đã chuẩn bị xong mọi thứ?” Fei hỏi. Trước khi ra ngoài, việc chuẩn bị là rất trọng yếu.
“Đều đã chuẩn bị xong.” Lại cho hắn thêm chút thời gian, để cho hắn có thêm cơ hội ở cùng với Fei, lưu lại nhiều hồi ức nữa, như vậy cho dù có đem Fei giao cho người khác, hắn cũng có thứ để hoài niệm.
“Vậy hôm nay liền đi thôi.” Ngày hôm qua, Fei vừa về đến tiểu viện đã nhìn thấy người mẫu thân đã sinh hạ hắn đứng ở cửa, dùng ánh mắt từ ái đầy giả dối mà nhìn hắn, cho dù nàng có diễn tốt đến đâu, hắn cũng có thể nhận ra là thật hay giả. Nghe nàng nói xong những lời quan tâm, áy náy cùng bất đắc dĩ của bản thân, bởi vì nàng là mẫu thân, cho nên hắn mới quyết định lắng nghe, hắn cũng không phải là kẻ ngốc, làm sao sẽ không hiểu được phía sau những lời ân cần kia, mẫu thân muốn ám chỉ hắn trợ giúp nàng, dùng lực lượng của hắn làm chỗ dựa cho nàng.
Thực buồn cười, dù là có ân với hắn, cũng đừng hòng nghĩ đến chuyện xem hắn như công cụ. Phụ thân của hắn so với vị mẫu thân này thông minh hơn nhiều, dù có ý lợi dụng hắn, nhưng không hề đem hắn trở thành công cụ thực hiện ý đồ của mình, cũng không có ý định hoàn toàn nắm giữ hắn trong tay.
“Làm sao vậy?” Iallophil nhạy cảm phát hiện ra chỗ không thích hợp trong giọng nói của Fei, nó hàm chứa sự châm chọc.
“Gặp mẫu thân.” Thanh âm lãnh đạm của Fei truyền ra từ phòng tắm.
“Nàng làm gì ngươi?” Ánh mắt Iallophil trở nên lạnh lẽo.
“Rất ngu ngốc, muốn dùng thân tình để hoàn toàn nắm giữ ta, lợi dụng ta.” Fei không hề cố kỵ người kia là mẫu thân hắn, lên án không chút lưu tình.
“Ngươi trả lời nàng thế nào?” Iallophil không hề để ý hỏi, hắn nảy sinh sát ý với Red Creek công tước phu nhân, thế nhưng, hắn không thể làm vậy, bởi vì đó là mẫu thân của Fei, cho dù bây giờ Fei không có cảm tình gì với nàng, hắn cũng không dám ra tay, bất cứ chuyện gì khiến Fei có khả năng chán ghét hắn, hắn nhất định không làm. Chỉ có điều, hắn sẽ dùng phương pháp của mình cho vị phu nhân kia biết rằng, không cần đem những chủ ý xấu xa kia đánh lên người Fei.
“Trực tiếp nói với nàng, báo đáp nàng thế nào ta đã nói với phụ thân, từ phụ thân làm chủ.” Trực tiếp đem vấn đề giao cho phụ thân giải quyết, loại chuyện này, hắn thực chán ghét.
“A ha ha.” Iallophil cười nhẹ, hắn có thể tưởng tượng ra, vẻ ngạc nhiên cùng ngây ngốc trên mặt Red Creek công tước phu nhân lúc đó, Fei của hắn cũng không ngốc a, đối với những ý tưởng dơ bẩn thế này, không phải hắn không hiểu, mà là lười quan tâm thôi.
“Đại ca.” Đúng lúc này thanh âm của Garvin vang lên. Tối hôm qua vì chuyện của Iallophil cùng đại ca mà hắn trằn trọc không ngủ cả đêm, sáng sớm liền chạy đi tìm Fei, hắn quyết định làm theo kế hoạch, khiến Fei nhận ra những điểm tốt đẹp của nữ nhân.
Alvar cùng Ngao đã bị Iallophil ra lệnh đến nơi khác tìm thức ăn, hắn muốn cùng Fei ở chung nhiều một lát, cho dù là Alvar cùng Ngao cũng khiến hắn thấy vô cùng chướng mắt, đặc biệt là Ngao, nhớ tới bộ dáng Ngao làm nũng với Fei, dụi dụi vào người Fei, Iallophil liền có suy nghĩ, một đao gϊếŧ nó còn nhân đạo lắm.
Do đó, Garvin vào trong viện không gặp chút khó khăn nào, hắn biết lúc này Fei hẳn đã rời giường nên mới đứng ở sân hô to gọi nhỏ.
Không nghĩ tới, khi cửa phòng Fei mở ra, người Garvin nhìn thấy không phải đại ca của hắn, mà là Iallophil.
“Sao ngươi lại ở đây?” Garvin kêu lên sợ hãi, tiếp đó hàng loạt ý tưởng thoáng qua trong đầu, sắc mặt hắn luân phiên biến đổi, lúc đỏ lúc trắng. Chẳng lẽ Brent đã tính sai? Chẳng lẽ ngày hôm qua Iallophil đã cưỡng bức đại ca? Không không không không, Garvin, đại ca mạnh như vậy, làm sao sẽ bị cường bạo được? Chính là, Iallophil… Tóm lại, Garvin lúc này đã lâm vào hỗn loạn.