Vĩnh Hằng Chí Tôn

Chương 39: Nhiệm vụ câu cá

Dịch giả: rolland

Nhiệm vụ của đệ tử Ngoại Tông tương đối đơn giản, Lý Phù Trần chọn một nhiệm vụ câu cá.

Địa điểm câu cá là Thương Lan Hồ sâu trong nhưng dãy núi của Thương Lan Tông.

Đây là một hồ nước rộng khoảng bảy tám dặm, sâu không thấy đáy, có người nói, dưới đáy Thương Lan Hồ, có một kiện tuyệt thế dị bảo, khí tức của đi bảo, làm cá trong Thương Lan Hồ xảy ra biến dị, từ loại cá phổ thông biến thành Bảo ngư.

Dựa theo mức độ trân quý của Bảo ngư, Thương Lan Tông chia Bảo ngư thành nhiều đẳng cấp.

Theo thứ tự là Bảo ngư phổ thông, Bảo ngư cấp một, Bảo ngư cấp hai, Bảo ngư cấp ba . . .

Bảo ngư có dinh dưỡng rất cao, nếu nói Đan dược và Dược thảo là thuốc bổ, thì Bảo ngư là món ăn bổ dưỡng.

Nhưng Bảo ngư rất khó câu.

Cho dù loại Bảo ngư phổ thông nhỏ, cũng có mười cân lực, loại Bảo ngư phổ thông lớn thậm chí có mấy trăm cân, mấy nghìn cân lực.

Dựa theo trọng lượng, Bảo ngư phổ thông có giá một cân mười điểm cống hiến, Bảo ngư cấp một có giá một cân một trăm điểm cống hiến, cứ thế mà suy ra.

Đầu tiên phải có một cần câu tốt cùng mồi câu quý.

Cần câu cũng chia làm cần câu phổ thông, cần câu cấp một, cấp hai, mồi câu cũng giống như vậy.

Hạ quyết tâm, Lý Phù Trần dùng ba ngàn kim tệ mua một cần câu cấp hai, sau đó tốn năm trăm kim tệ mua năm mươi hộp mồi câu cấp một.

Dọc theo đường núi, đi chừng ba ngày, Lý Phù Trần mới bờ hồ của Thương Lan Hồ.

Phóng đi tầm mắt, hồ nước trong suốt xanh biếc, trên mặt hồ có gợn sóng ánh lấp lánh, giống như được khảm nạm từng viên bảo thạch, lóng lánh chói mắt.

Ở Thương Lan Hồ, muốn câu Bảo ngư, chọn lựa vị trí Điếu Ngư Đài rất trọng yếu, nếu như tuỳ tiện trên bờ câu cá, thì câu không được gì, hiệu suất rất thấp.

Sau một lúc lâu, Lý Phù Trần tìm được một Điếu Ngư Đài hắn cho là tốt.

Điếu Ngư Đài giống như một cây cầu đá, kéo dài vào trong hồ nước, mặt trên có nhiều gian nhà, đệ tử đến câu cá, buổi tối có thể ở bên trong.

- Cuối cùng cũng có một gian nhà trống.

Lúc trước Lý Phù Trần cũng vừa ý một Điếu Ngư Đài, nhưng đáng tiếc bên trong đều có người ở.

Sau khi chào hỏi, Lý Phù Trần cầm cần câu cùng mồi câu, hướng đầu Điếu Ngư Đài đi đến.

Một tòa Điếu Ngư Đài, có thể chứa mười người cùng câu cá, lúc Lý Phù Trần, bình đài chừng trăm thước, cứ khoảng hai mươi thước có một người ngồi.

- La sư huynh, có người mới đến.

Những vị trí tốt nhất do mấy người thiếu nhiên hơi lớn tuổi chiếm lấy, một thiếu niên da ngâm đen cười hì hì nói.

Cách đó không xa là một thiếu niên khôi ngô khoảng mười bảy mười tám tuổi, hắn nhìn Lý Phù Trần, nhếch miệng nói:

- Hy vọng hắn có thể câu được mấy con Bảo ngư, đến lúc đó chúng ta có thể lấy nhiều một chút.

- Ôi, câu Bảo ngư quá khó, một tuần có thể câu được mấy con đã không tệ rồi.

Thiếu niên ngâm đen không hề quan tâm Lý Phù Trần, chuyên tâm câu cá.

Thời gian trôi qua từng chút, Lý Phù Trần kiên trì chờ đợi, tới gần tối, cần câu giật giật.

Lý Phù Trần nhướng mày, vội vàng giơ cần câu lên.

"Thật mạnh."

Cảm thụ lực đạo truyền từ cần câu, Lý Phù Trần đoán con cá dưới nước có lực lượng hơn mười cân, người bình thường đừng nói câu, không chừng còn bị té xuống nước.

Ào!

Một con cá nhỏ màu trắng bạc nhảy khỏi mặt nước.

Con cá này chỉ to bằng bàn tay, vảy toàn thân đều trắng bạc, giống như do kim loại tạo thành.

Ngân Thiết Ngư, Bảo ngư phổ thông loại nhỏ, chỉ nặng một hai cân, như khí lực rất lớn, trong nước có thể phát huy ra hơn mười cân lực.

"Không hổ là Bảo ngư."

Lý Phù Trần rất khó tưởng tượng, một con cá lớn chừng bàn tay, như thế nào lại phát huy ra được mười cân lực.

- Vận khí không tệ, ngày đầu tiên liền câu được một con Bảo ngư.

Thiếu niên khôi ngô cười lạnh.

Mấy ngày kế tiếp, Lý Phù Trần trung bình mỗi ngày đều câu được một con Bảo ngư phổ thông, con lớn nhất khoảng một cân tám lượng, nhỏ nhất khoảng một cân hai lượng, vận khí vô cùng tốt.

Câu cá có thể kiếm điểm cống hiến, nhưng Lý Phù Trần cũng không đem tất cả thời gian đi câu cá.

Hiện tại, hắn có nhiệm vị trọng yếu hơn, đầu tiên là tu luyện Hồng Ngọc Công tới tầng thứ bảy, thứ hai là nhanh chóng đề thăng cảnh giới của Xích Hỏa Quyết.

Theo Linh hồn mày xanh nhạt từ từ chuyển thành Linh hồn màu xanh, ngộ tính của Lý Phù Trần cũng tăng theo, mạnh hơn lúc đầu mấy thành, nếu không, hắn cũng không thể tu luyện Hồng Ngọc Công từ tầng thứ ba đến tầng thứ sáu nhanh như vậy, đuổi thẳng tới Quan Tuyết.

Đương nhiên, hắn nghe nói sau khi Quan Tuyết tiến vào Thương Lan Tông, thiên phú so với trước kia còn cao hơn, mới bốn tháng, tu vi đã đột phá đến Luyện Khí cảnh bát trọng, Bạch Lãng Quyết cũng tu luyện tới cảnh giới tầng thứ năm, có người nói, thực lực của nàng đã đạt tới cấp bậc trước năm trăm của đệ tử Ngoại Tông.

Phải biết rằng Thương Lan Tông có ba vạn đệ tử Ngoại Tông, tu vi đạt tới Luyện Khí cảnh cửu trọng, có ít nhất năm ngàn, Quan Tuyết bằng vào tu vi Luyện Khí cảnh bát trọng tiến vào hàng ngũ năm trăm đệ tử Ngoại Tông, thiên phú có thể tưởng tượng được.

Tu luyện Hồng Ngọc Công không giống với Xích Hỏa Quyết.

Hồng Ngọc Công tuy cũng là công pháp dương cương nóng cháy, nhưng chân ý nội liễm, không thể tu luyện ban ngày, bằng không rất dễ tán công, làm nhiều công ít.

Tu luyện Xích Hỏa Quyết thì ngược lại, nếu nói Hồng Ngọc Công là một đoàn hoả diễm bất động, Xích Hỏa Quyết lại là một đoàn hoả diễm đang thiêu đốt dữ dội, chân ý bá đạo rộng lớn, duy ngã độc tôn, ban ngày tu luyện, làm ít công to.

Lúc ánh trăng mọc lên, Lý Phù Trần tu luyện Hồng Ngọc Công.

Lúc mặt trời mọc, Lý Phù Trần tu luyện Xích Hỏa Quyết.

Tu luyện luân phiên hai công pháp, khiến Lý Phù Trần hiểu rõ không ít chân ý của thiên địa.

Ào ào ào . . .

Tiếng rẽ nước cuộn trào mãnh liệt, cách trăm thước đều nghe được.

- Thật đẹp, là Bảo ngư cấp một.

- Nhìn con này, chỉ sợ có bảy tám cân đi, đây chính là bảy tám trăm điểm cống hiến a.

Câu được Bảo ngư cấp một chính là Lý Phù Trần, lực lượng cùng Chân khí bạo phát, kéo cần câu lại, một con Bảo ngư ba màu dài một thước bị kéo ra khỏi mặt nước.

Tam Sắc Ngư, Bảo ngư cấp một loại nhỏ, lực lượng trong nước chừng mấy trăm cân.

Thiếu niên khôi ngô và thiếu nhiên ngâm đen đều ngẩn ra, mấy ngày này, bọn họ biết vận khí của Lý Phù Trần rất tốt, trung bình mỗi ngày đều câu được một con Bảo ngư phổ thông, không nghĩ lại tốt tới mức này, dĩ nhiên câu được một con Bảo ngư cấp một.

Đồng dạng là Bảo ngư, nhưng khí lực của Bảo ngư cấp một lớn hơn Bảo ngư phổ thông rất nhiều, cũng giảo hoạt hơn, đôi khi mồi câu tự nhiên biến mất, là do Bảo ngư cấp một làm chuyện tốt.

- La sư huynh, vị sư đệ mới tới này, vận khí có chút nghịch thiên a!

Thiếu niên ngâm đen không nhịn được nói.

Thiếu niên khôi ngô nheo mắt lại:

- Không có thực lực, vận khí có tốt cũng vô dụng, ta hy vọng vận khí của hắn tốt hơn một chút.

Hai người không biết, Lý Phù Trần cũng không dựa vào vận khí mà câu cá, mà dựa vào Linh hồn mạnh mẽ để câu cá.

Hắn phát hiện, ý thức của hắn, có thể bám vào Chân khí, theo cần câu kéo dài tới lưỡi câu, kể từ đó, hắn liền thấy rõ tình huống dưới đáy nước, nơi nào có Bảo ngư, lưỡi câu của hắn liền di chuyển tới đó.

Đương nhiên, ý thức bám vào Chân khí cũng rất tiêu hao, Lý Phù Trần cũng không dám dùng nhiều.