Huyết Vực Mê Đồ

Chương 42: Không anh tuấn một chút nào

          "Ta đi gọi hầu gái vào." Jonas hủy bỏ kết giới.

"Ta muốn uống cái này." Sami Keener đen mặt, chỉ chỉ ấm trà.

"Thay trà nóng." Jonas hiển nhiên không lĩnh hội được ẩn ý bên trong, đưa ấm trà cho hầu gái.

"Ta nhất định phải dùng loại trà hoa này." Sami Keener lại lần nữa cường điệu.

"Vâng." Hầu gái cung cung kính kính lui ra ngoài.

......

"Danny đâu!" Lấy cớ khác không được, chiến binh thiên sứ đành phải "không chút để ý" hỏi ra miệng. Vì sao sau khi tìm người về, hắn lại không thấy, ít nhất cũng phải trở lại báo cáo một chút a!

"Ta làm sao biết được." Jonas buồn bực, "Ngươi tìm nó có việc?"

"Hắn không phải đi ra ngoài tìm ngươi à?" Sami Keener nghe vậy nhíu mày.

"Nó đi ra ngoài?" Jonas giật mình, "Nó lớn lên rất giống Sera lại không có ma pháp, ngươi sao lại để nó một mình chạy ra ngoài! Thành phố này với nó mà nói nơi nơi đều là bẫy rập!"

Vừa dứt lời, Sami Keener đã lao ra ngoài.

Dùng pháp thuật cảm ứng tìm kiếm khắp cả tòa thành cũng không tìm được hơi thở của Huyết tộc sủng vật, sắc mặt Sami Keener âm trầm trực tiếp đến phòng ngủ xách Carl Gadeok ra.

"Ngài tìm ta có việc gì?" Carl Gadeok người đầy bọt xà phòng cố lấy khăn tắm che, quả thực khóc không ra nước mắt ―― khốn kiếp, mình đang tắm mà!

"Có nơi nào mà Thần giới cảm ứng thuật tìm không đến không?" Sami Keener hỏi.

"...... Cái gì là cảm ứng thuật?" Tự hỏi hồi lâu, Carl Gadeok cẩn thận hỏi lại.

Sami Keener thề, mình thật sự rất muốn một chân đá bay đầu hắn đi.

"Không thấy Danny." Jonas cùng Sera cũng vội vã chạy tới, "Thành phố này có khu vực nào không thuộc về Ma giới quản hạt?"

"...... Chỉ có duy nhất khu rừng đen phía đông?" Carl Gadeok trả lời, "Nơi đó rất quỷ dị, có rất nhiều truyền thuyết khủng bố, ngẫu nhiên người đi vào nhầm đều biến mất, vẫn luôn bị coi là cấm địa."

"Thủ vệ nói Danny đi về phía đông." Mặt Sera bị dọa trắng bệch, "Trời ơi, nó sẽ không xông vào trong rừng đi?"

"Ta lập tức phái người đi tìm." Carl Gadeok quấn chặt khăn tắm.

"Không cần." Sami Keener nhíu mày, "Người quá nhiều sẽ kinh động kẻ địch, uy hϊếp đến an toàn của Danny, ta đi một mình."

"Ta cũng đi." Sera nhấc tay.

"Ngươi không được đi!" Jonas trừng mắt.

"Ta phải đi phải đi!" Sera la lối khóc lóc.

Hai người còn đang tranh chấp, Sami Keener đã bay ra ngoài.

Chướng khí của khu rừng đen vờn quanh không trung, Sami Keener mở ra kết giới bảo vệ, giấu đi thân hình rơi xuống rừng cây. Những nhánh cây khô héo không ngừng rơi trên mặt đất, bốn phía yên tĩnh một mảng, không có chút dấu hiệu sinh mệnh nào.

Sami Keener một bên chậm rãi đi, một bên ngưng thần cảm ứng bốn phía chỉ sợ bỏ lỡ bất cứ tia khác thường nào.

Mà trong lúc đó, sâu dưới rừng rậm vài chục mét, Danny cuộn tròn trong địa lao, vẻ mặt đề phòng nhìn nam nhân áo đen trước mặt.

"Tên gọi là gì." Hồ Địch trưởng lão thanh âm âm trầm.

Danny cúi đầu, không nói lời nào.

"Ta đang hỏi ngươi, nói đi!" Hồ Địch ngồi xổm xuống, dùng ngón tay nâng cằm cậu, móng tay sắc bén giống như lưỡi dao, ở trên da thịt lưu lại vết máu.

Danny ngậm chặt miệng, không chịu nói một chữ.

"Vẫn không nói?" Hồ Địch cười lạnh, phất tay gọi tên ác ma lúc trước, "Vậy để hắn dạy ngươi, đến tột cùng nên nói như thế nào."

Ác ma cười dữ tợn tới gần, thân trên trần trụi, chỉ mặc một cái quần dài rộng thùng thình màu trắng, nhìn qua vừa da^ʍ mĩ vừa tình sắc.

Danny rúc trong góc tường, toàn thân đều đang run rẩy.

"Ngươi làm gì vậy." Thời khắc mấu chốt, ma nữ đẩy ác ma ra che phía trước Danny, "Hắn chỉ là một đứa bé!"

"Đây là ta mang về!" Hồ Địch trưởng lão bất mãn.

"Thế thì thế nào?" Ma nữ không chút nào nhượng bộ, "Đi ra ngoài!"

Ác ma muốn nổi giận, lại bị Hồ Địch trưởng lão giữ chặt, đành phải căm giận cùng hắn ra khỏi địa lao.

Bốn phía an tĩnh lại, ma nữ nhìn Danny, ôn nhu mở miệng, "Đừng sợ."

Danny do dự mà ngẩng đầu, trước mắt nữ nhân cười vẻ mặt hòa ái, nhìn qua so với những kẻ còn lại thiện lương hơn nhiều.

"Bọn họ thô lỗ quá, ngươi không cần để ý." Ma nữ ngồi đối diện cậu, "Nói cho tỷ tỷ, ngươi tên là gì?"

"...... Đây là nơi nào?" Danny run  giọng hỏi.

"Nơi này là lô cốt tư nhân của chúng ta, không thuộc về Ma giới." Ma nữ thay cậu sửa lại tóc rối, "Chúng ta đều đã từng ngồi tù rồi vượt ngục, hiện tại đang bị Ma giới đuổi bắt, cho nên mới trốn đến nơi này."

"Vượt ngục?" Danny ánh mắt rõ ràng lại hoảng lên.

"Ngồi tù không nhất định là người xấu, chúng ta đều là bị oan uổng." Ma nữ cười cười, "Ma giới pháp luật không hoàn thiện, chúng ta không muốn làm vật hi sinh, huống hồ tòa lô cốt này rất tốt, khu rừng đen cũng có rất nhiều thứ thú vị."

"Vì sao lại bắt ta tới đây?" Danny hỏi.

"Đây là hiểu lầm." Ma nữ áy náy cười cười, "Bởi vì ngươi xông nhầm vào cấm địa của chúng ta, ước gì A Tư không mang ngươi vào đây, xin lỗi."

"Ta đây...... còn có thể trở về không?" Danny do dự mà hỏi.

"Đương nhiên." Ma nữ gật đầu, "Bất quá phải đợi một thời gian nữa, chờ đến khi những người vừa rồi tức giận tiêu bớt, ta mới có thể tìm cớ mang ngươi ra ngoài, được không? Nhưng ngươi cần phải ngoan ngoãn, như vậy ta mới có thể bảo hộ ngươi."

"Cảm ơn ngươi." Danny đầy mặt cảm kích.

"Nếu ngươi nguyện ý, vậy gọi ta là tỷ tỷ đi." Ma nữ phất tay, tại địa lao biến ra một cái giường, "Cậu bé đáng thương, trước cứ nghỉ ngơi cho tốt, ta đi giúp ngươi chuẩn bị bữa tối."

Sau khi ra ngoài, Hồ Địch cùng A Tư Ba đều canh ở ngoài cửa, "Thế nào?"

"Yên tâm đi, đứa nhỏ này rất ngây thơ." Ma nữ đắc ý nói, "Hắn đã hoàn toàn tin tưởng ta, chờ hắn thích ứng sinh hoạt, sẽ bắt đầu chậm rãi dạy dỗ cũng không muộn."

"Vì sao lần nào cũng là ngươi làm người tốt?" Ác ma bất mãn.

"Nhìn bộ dáng của ngươi, muốn làm người tốt cũng khó quá đó." Ma nữ khinh bỉ, "Làm tốt chuyện của ngươi, những việc còn lại không cần ngươi nhọc lòng!"

Thời gian từng chút một qua đi, ma nữ đúng giờ đưa tới bữa tối, Danny không cần người khuyên nhủ, chủ động ăn hamburger và canh sạch sẽ ―― chỉ có ăn no bụng, mới có sức tìm cơ hội chạy trốn.

Hồ Địch nhìn cậu trong thủy tinh cầu, tấm tắc lắc đầu, "Thật là đứa ngốc."

Trong rừng ánh trăng thanh lạnh, Sami Keener vẫn không thu hoạch được gì, Jonas khuyên hắn, "Đi về trước đi."

"Danny làm sao bây giờ!" Sami Keener đáy mắt có chút lửa giận.

"Chúng ta đã tìm khắp khu rừng cũng không có bất luận thu hoạch gì. Sera đã phái bầy dơi cùng u linh đi tìm, bọn họ không dễ bị địch nhân cảm nhận được, hiệu suất cũng rất cao." Jonas nói, "Chúng ta có thể đi về trước ngẫm lại biện pháp khác".

"Danny không ra khỏi cửa thành, cũng không ở trong thành, vậy chỉ có khả năng ở chỗ này." Sami Keener lơ lửng giữa không trung, nhìn xuống rừng rậm quỷ dị dưới chân kia, "Ta sẽ không đi, nói không chừng giây tiếp theo hắn sẽ xuất hiện, là ta bảo hắn đi ra ngoài, ta cần bảo đảm hắn an toàn."

"Tùy ngươi vậy." Jonas thở dài, "Thời gian tới Sera cũng có thể có nguy hiểm, cho nên ta không thể cùng ngươi đi tìm đi tiếp được, phải về bảo hộ hắn."

Sami Keener hết sức chăm chú quan sát dị động dưới chân, một phiến lá rơi xuống cũng không bỏ qua, hoàn toàn không nghe hắn nói.

Jonas thở dài, mở cánh bay trở về.

Tại phòng ngủ, Sera ôm chăn một mình quay cuồng, đột nhiên cảm thấy trên cửa sổ có thêm một người.

"Ngươi rốt cuộc đã trở lại!" Sera ngạo kiều.

Trên cửa sổ truyền đến tiếng cười khàn khàn, tà ác quen thuộc, Sera tức khắc cảnh giác, nghiêng người ngồi dậy.

Nam nhân mặc áo choàng đen đang cười với cậu, tóc xám trắng, ánh mắt âm trầm.

"Prune Tucker?" Sera trừng lớn đôi mắt.

"Thực tốt, ngươi còn nhớ rõ ta." Vu yêu vương cười dữ tợn.

"Ngươi tới đây làm cái gì!" Sera ở sau người ngưng kết ma pháp, bình tĩnh hỏi.

"Đương nhiên là đến nhìn ngươi." Prune Tucker phất tay, bốn phía giáng xuống kết giới màu đen, "Như vậy sẽ không cần phải lo lắng bị người khác phát hiện."

"Ngươi tới nhìn ta làm cái gì, ta ghét ngươi!" Sera phẫn hận, "Trả Huyết Tinh Thạch về cho ta!"

"Ngươi yên tâm, sinh mệnh thạch của ngươi ta bảo hộ rất tốt." Prune Tucker khắc mở lòng bàn tay ra, nửa khối tinh thạch đang loang loáng bên trên.

"Trả lại cho ta!" Sera duỗi tay.

"Cùng ta về Vu Yêu tộc." Prune Tucker nói.

"Ngươi nằm mơ đi!" Sera trừng hắn.

"Ta nghe nói các ngươi vừa mới cãi nhau?" Prune Tucker cũng không để ý hắn thất lễ, tiến lên hai bước.

Sera ngưng kết ra cầu năng lượng ném qua, kết quả nửa đường đã bị chặn đứng. Sương mù đen chặt chẽ bao quanh cầu năng lượng đỏ, tiếng nổ nhỏ vang lên gần như không thể nghe thấy.

"Tiểu yêu tinh, ma pháp của ngươi một chút tiến bộ cũng không có." Prune Tucker tấm tắc.

"Ngươi là cá nheo vương đáng ghét!" Sera tức giận, ném dép lê qua, "Ngươi không được lại đây, ta ghét ngươi ghét ngươi!"

"Vẫn tùy hứng và đáng yêu như vậy." Prune Tucker nhìn cổ chân cùng cẳng chân trần trụi, đáy mắt dâng lên ngọn lửa.

"Có bản lĩnh ngươi bắt ta trở về a!" Sera đứng ở trên giường, khí phách nhìn hắn.

"Ngươi cho rằng ta không dám?" Prune Tucker cười lạnh.

"Ngươi chính xác là không dám!" Sera khinh bỉ, "Ngươi sợ Huyết tộc cũng sợ Ma giới! Ngươi là kẻ đê tiện nhát gan! Nếu là dám nói, một ngàn năm trước ngươi đã đem ta trói về rồi!"

"Ta chỉ là không muốn cưỡng bách ngươi." Đôi mắt Prune Tucker hóa đỏ, dữ tợn nói, "Có vẻ xem ra ngươi cũng không cần."

"Cho dù qua một vạn năm nữa, ta cũng sẽ không thích ngươi!" Sera chống nạnh, "Bởi vì ngươi không thể cùng ta diễn truyện cổ tích!"

"Ta vì sao không thể?" Prune Tucker hỏi.

"Bởi vì ngươi không anh tuấn một chút nào hết!" Sera chỉ vào mũi hắn, "Xấu chết! Một chút cũng không giống vương tử!"

"Im miệng!" Prune Tucker rống giận.

"Hừ!" Sera ngạo kiều.

"Ngươi tin ta bóp nát sinh mệnh thạch của ngươi hay không!" Prune Tucker nghiến răng nghiến lợi.

"A! Sợ quá!" Sera che lại ngực.

......

Trong nháy mắt này, Vu yêu vương thật sự rất muốn nắm tay vung qua.

"Hung dữ cái gì mà hung dữ!" Sera ngồi xếp bằng ở trên giường, "Đi ra ngoài đi ra ngoài, ta muốn đi ngủ, ta không muốn nhìn thấy ngươi!"

"Hắn đến tột cùng có cái gì tốt!" Prune Tucker rít gào.

"Anh tuấn!" Sera không cần suy nghĩ đã trả lời.

Prune Tucker thề, đây là hai chữ mình ghét nghe nhất!

"Một ngàn năm trước, là ta ném hắn xuống ác ma vực sâu!" Prune Tucker cường điệu, muốn biểu hiện thực lực cường đại.

"Cho nên ta mới nói ngươi là tiện nhân!" Sera miệng lưỡi sắc bén.

"......" Prune Tucker nắm tay niết vang răng rắc, trong không khí tràn ngập mùi thuốc súng.

"Ô ô ô, các ngươi cũng chỉ biết bắt nạt ta......" Sera đột nhiên che mặt lại, thương tâm khóc to.

Prune Tucker tức khắc mặt đầy vạch đen, rốt cuộc ai có thể nói cho hắn biết, trong đầu tiểu yêu nghiệt này, đến tột cùng suy nghĩ những thứ kỳ kỳ quái quái gì!