Hải Thần và Kraken trông thấy Trường Thiên vào thì lập tức khom người cung kính, mấy người Megumon nhìn một màn liền biết nam tử trước mặt mới là kẻ đứng đầu. Đùa gì đây? Nhân vật khiến Hải Thần - người mạnh nhất Hải Hà đại lục phải cúi đầu thì còn kinh khủng bậc nào mới làm được điều đó chứ??
Megumon nghe Trường Thiên hỏi thì luống cuống tay chân, hợp tác?? Ta hiện tại nói không được sao? Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng ngoài mặt Megumon vẫn cố gắng tươi cười, khép nép nhất có thể để kéo dài thời gian đủ cho mình tìm hiểu được mục đích của đối phương là gì, như vậy mới không chịu quá nhiều thiệt thòi.
"Thưa đại nhân!! chúng ta có thể thương lượng kỹ lưỡng hơn được không ạ?"
Trường Thiên làm sao không nhận ra ý đồ tầm thường đó được chứ, hắn nhếch miệng cười nhạo khiến Megumon chột dạ cúi đầu không dám nhìn nữa. Trầm ngâm trong chốc lát Trường Thiên gật nhẹ đầu.
"Không thành vấn đề! Nhưng trước đó mấy con kiến hôi yếu ớt tự giác rời khỏi đây, chuyện ta sắp bàn bạc cùng Megumon thống lãnh các ngươi không có tư cách nghe!!"
Giọng điệu bá đạo không cho phép thương lượng kèm theo nụ cười ngạo nghễ khiến đám tướng lãnh xám ngoét mặt mày, cảm giác bị sỉ nhục nặng nề dần lan tỏa, xâm chiếm tâm thần mỗi người. Từ khi xuất sinh tới nay bọn họ còn chưa từng chịu tuổi nhục, chán nản như bây giờ đâu.
Rốt cục cũng có người chịu không nổi, một vị tướng quân Vũ Tôn Nhị Tinh hét lớn, vận khởi Chân khí tay cầm cự kiếm hướng Trường Thiên tấn công.
"Zudi!!! Lui xuống!!"
Megumon quay đầu nhìn vị tướng quân liều lĩnh quát, tuy nhiên hắn lại không hề ngăn cản, Trường Thiên mang đến cho hắn cảm giác tà ác, run rẩy tận tâm linh chứ không đem lại áp lực cường đại đến ngộp thở như Hải Thần và thần bí nhân bên cạnh. Ngoại trừ uy áp thiên địa khi Trường Thiên xuất hiện ra thì Megumon chẳng có tí thông tin gì về thực lực của Trường Thiên cả, vừa hay có tên định lực kém làm chuột bạch, dại gì mà đi can ngăn cơ chứ.
Tuy nhiên, ý tưởng thì hay nhưng sự thật thường khắc nghiệt hơn những gì bạn tưởng tượng nhiều lắm.
Hải Thần cùng Kraken đứng im tại chỗ không hề có ý can thiệp, biểu cảm duy nhất của hai người ngoài khinh thường thì cũng chỉ có khinh thường mà thôi. Quả nhiên, Trường Thiên nhẹ nhàng nâng bàn tay lên sau đó nắm chặt lại, động tác đơn giản tưởng chừng vô nghĩa nhưng...
Không gian xung quanh Zudi đột nhiên dao động nhè nhẹ, từng đợt sóng lăn tăn lan tỏa bao phủ người hắn vào bên trong. Sắc mặt Zudi đại biến, hắn định phản ứng có điều tất cả đã quá muộn. Toàn bộ cơ thể Zudi bắt đầu vặn vẹo biến dạng điên cuồng, chỉ vài tích tắc một Vũ Tôn Nhị Tinh cường đại bỗng hóa thành một cơn mưa máu kinh tởm, dường như nhiêu đó là chưa đủ tàn nhẫn, cơn mưa máu vừa thành hình đã bị không gian nuốt chửng, tan biến vào hư không.
Chỉ ngắn ngủi mười mấy giây nhưng lại không khác gì mấy mươi năm đối với những người đứng xem, mồ hôi đã thấm ướt toàn thân bọn họ từ lúc nào. Trường Thiên thậm chí còn chưa chạm vào người Zudi nữa kìa, Megumon thật sự là khóc không ra nước mắt, vốn tưởng Trường Thiên sẽ mất chút thời gian để giải quyết Zudi, không ngờ mọi chuyện diễn ra lại quá sức kinh hãi thế tục. Megumon thà không chứng kiến còn hơn để bây giờ ám ảnh như này.
Những kẻ vừa rồi có ý định giống Zudi thầm cảm tạ sự nông nổi của hắn, nhờ đó mà cứu được không ít người. Mọi người liếc mắt nhìn nhau sau đó ba chân bốn cẳng vội vàng rời khỏi gian phòng, trước khi đi không quên vái chào Trường Thiên một cái.
Chiêu gϊếŧ gà dọa khỉ của Trường Thiên phải nói là thành công vượt sự mong đợi, "Không gian áp súc" là tên gọi hắn đặt cho chiêu thức sử dụng lên người Zudi, đây là một phần tác dụng của Thiên Địa Thánh Hỏa, với tu vi, sức mạnh hiện tại thì Trường Thiên chỉ có thể thi triển lên một vùng không gian nhỏ hẹp cách hắn trăm mét đổ lại, và một điều hạn chế nữa là "Không gian áp súc" không thể tác động tới những ai mạnh ngang và hơn hắn.
Tuy nhiên dùng trong trường hợp Zudi thì dư sức, Trường Thiên hài lòng mỉm cười, hắn cúi đầu xuống sát tai Megumon rồi nói nhỏ.
"Ta hy vọng không có lần sau!! Ngươi hiểu ý ta chứ?"
Megumon hít một hơi khí lạnh gian nan gật đầu, giỡn? Giờ có cho hắn thiên đan diệu dược cũng không dám có tâm đi thử thực lực tên hung thần trước mặt lần nào nữa.
"Tốt lắm!! Nơi này không tiện nói chuyện!!"
Nói xong Trường Thiên phất tay, một ngọn lửa màu trắng sữa hiện ra thiêu rụi toàn bộ căn phòng trước sự ngỡ ngàng của Megumon và một vài người khác.
"Được rồi, đi theo ta!!"
Nói xong Trường Thiên đạp bước bay thẳng lên trời, Hải Thần và Kraken không nhanh không chậm theo sát sau lưng hắn. Đợi khi ba người gần khuất bóng thì Megumon mới thở phào nhẹ nhõm, áp lực từ đầu đến giờ không phải dễ dàng gì.
Tepter mắt nhìn chằm chằm thân ảnh đang dần xa của Trường Thiên mà nhịn không được buộc miệng hỏi.
"Chúng ta bây giờ phải làm sao??"
Megumon lắc đầu cười khổ, hắn cũng muốn biết phải làm gì bây giờ lắm chứ.
"Tới đâu hay tới đó, thực lực của ba tên đó đâu phải là ngươi không thấy, chưa kể đến nam tử biếи ŧɦái kia, chỉ riêng Hải Thần và người bên cạnh cũng đủ sức miểu sát chúng ta rồi. Trước khi nghĩ ra kế sách gì hay ho thì vẫn nên làm theo lời hắn ta là tốt nhất!!"
Mọi người xung quanh gật đầu đồng ý, ở đây tụ tập những cường giả đỉnh phong đến từ bốn Đế quốc, mỗi người đều có kiêu ngạo của riêng mình, nhưng với tình hình hiện tại thì xem ra Megumon đã trở thành thủ lĩnh chính thức.
"Nhanh lên, mất dấu họ là chúng ta xong đời đấy!!"
Sáu người đồng thanh ứng tiếng sau đó cùng nhau phi thân đuổi theo hướng Trường Thiên vừa đi qua.
...
"Đại nhân!! Liệu chúng sẽ sa lưới chứ??"
Mục Hải vẫn giấu nghi hoặc từ khi kế hoạch bắt đầu, không phải hắn nghi ngờ Trường Thiên mà bởi vì mấy tên kia dù sao cũng sống đủ lâu để nhận ra những điểm đáng ngờ trong chuyện này.
Nghe Mục Hải đưa ra vấn đề rất xoáy vào trọng tâm, Trường Thiên đương nhiên không kiệm lời khen ngợi.
"Hỏi hay lắm!! Bọn chúng đều là Vũ Tôn cấp cường đại, sống cũng không ít năm rồi, chuyện gì trên đời mà chúng chưa gặp chứ. Tuy nhiên ta đâu có bảo là sẽ tính kế mấy tên đó đâu!! Hắc hắc!!"
"Thứ lỗi thuộc hạ bất tài vẫn chưa hiểu được ý của đại nhân lắm..."
"Bọn chúng muốn tấn công Đế đô trong im lặng với điều kiện rằng ta sẽ không ở sau lưng làm ngư ông đắc lợi. Đã vậy thì ta sẽ thành toàn cho chúng thôi!!"
Mục Hải càng nghe càng to đầu, hắn dám cá rằng mình sống lâu và có kinh nghiệm nhiều hơn Trường Thiên không biết bao nhiêu lần, nhưng những suy tính, mưu mô mà Trường Thiên nghĩ ra thì hắn lại không cách nào hiểu được, thậm chí còn thua rất rất xa là đằng khác. Mục Hải biết nghĩ vậy là tự bôi nhọ bản thân, tuy nhiên lại không cách nào phủ nhận được điều đó.
"Ngươi nghĩ rằng chúng ta bắt buộc sẽ giao chiến với đám người Chu Tước giúp bọn Megumon, hoặc là bọ ngựa bắt ve chim sẻ ở sau sao? Haha, ngươi suy nghĩ đơn giản quá đấy, thứ ta quan tâm chính là kết quả và con đường ngắn nhất để đạt được kết quả đó. Mục tiêu của chúng ta lần này là gì?"
Mục Hải liếc mắt nhìn Kraken thì thấy hắn cũng đang nhìn mình, mặc dù rất khó hiểu nhưng Mục Hải vẫn trả lời rành mạch.
"Hủy diệt Chu Tước Đế quốc, giúp Darka bước đầu thành lập một vương quốc hoàn toàn mới."
Trường Thiên gật đầu khẽ cười, nụ cười của hắn khiến Mục Hải có cảm giác cao thâm khó lường, giống như mọi chuyện đã nắm trong lòng bàn tay, chỉ chờ gió đông là có thể thi hành.
"Hủy diệt Chu Tước, hay nói đơn giản hơn là phá hủy Đế đô, gϊếŧ sạch đám người hoàng thất đi là xong. Việc đó không phải đã có bọn Megumon lo rồi sao, nhiệm vụ của chúng ta là giúp Darka cứu nhiều dân thường nhất có thể. Còn vì sao thì đến lúc đó hai ngươi sẽ hiểu, chỉ hy vọng tiểu tử đó không quá mất bình tĩnh mà làm hỏng đại sự thôi. Hắc hắc!!"
Vài phút sau, mọi người rốt cục cũng tới vị trí do Trường thiên chỉ định, và cứ thế một màn anh em ruột cùng cha cùng mẹ gặp nhau diễn ra không mấy suôn sẻ.
Thời điểm vừa đáp xuống ngọn cây thì Tepter ngay lập tức nhận ra Darka đã đứng đó chờ từ bao giờ.
Kinh ngạc, hoảng sợ, bối rối,...đủ loại tư vị cảm xúc dồn vào não bộ của cả hai người, thế nhưng Tepter chỉ bối rối trong chốc lát rồi trở lại bình thường. Nếu đã bị lộ thì có cố gắng giải thích cũng vô dụng, với lại điều đó là không cần thiết nữa.
Tepter là kẻ lừa đảo, giả tạo cho nên hắn không hề có chút tình cảm nào, nhưng Darka thì khác, hắn là người cực kỳ trọng tình cảm, nhất là đối với hai đứa em ruột thịt của mình. Cũng vì phần tính cách này nên Trường Thiên mới quyết định giúp Darka tạo dựng một đất nước cho riêng mình.
May mắn Darka hiện tại không còn yếu đuối như hồi xưa nữa, thực lực tăng lên đồng nghĩa với việc trọng trách mình phải gánh cũng trở nên lớn lao hơn. Vì vậy Darka không cho phép bản thân quá yếu đuối, kể cả chuyện người thân nhất phản bội đi chăng nữa cũng không làm hắn lung lay. Đáng tiếc nghĩ là một chuyện, còn nội tâm vẫn cứ đau âm ỉ cực kỳ khó chịu.
Dark một tay ôm ngực cố gắng đè ép nội tâm đang cuộn sóng, đôi mắt mang theo sự cầu khẩn nhìn chằm chằm vào mắt Tepter, hắn hy vọng em trai mình còn lại chút lương tâm nào đó. Nhưng....có sao???
Không đợi Darka nhận được phản hồi thì Trường Thiên đã xuất hiện trước mặt đá văng hắn đi. Đợi Darka lồm cồm bò dậy xong Trường Thiên mới chậm rãi cất tiếng.
"Ngươi có thể thông minh hơn dùm ta được không? Thằng nhãi kia vốn đâu phải là em trai ngươi!!"
Hắn vừa dứt lời thì có hai người đồng thời chấn động, Darka trợn trừng mắt không thể tin, còn Tepter thì lắp ba lắp bắp kinh hãi không thôi.
"Làm sao... Bằng cách nào... Sao ngươi có thể...có thể biết được chứ???"
Trường Thiên nghe vậy thì hừ lạnh khinh thường, ngay từ đầu hắn đã biết chỉ là làm biếng vạch trần mà thôi, hiện tại lòi ra chuyện Tepter là anh em ruột của Darka nên hắn không thể tiếp tục làm ngơ nữa.
"Ảo thuật, dịch dung ta không nhìn ra được, nhưng loại linh hồn tạm bợ như ngươi thì cho dù giấu sâu cỡ nào ta cũng có thể thấy rõ mồn một. Bình sinh ta ghét nhất mấy kẻ giấu đầu hở đuôi mà cứ thích giả tạo, may mắn cho ngươi là vì ngươi vẫn còn chút tác dụng nên ta mới cho qua. Tốt nhất là đừng làm chuyện gì quá phận, nếu không đừng trách ta giúp ngươi bỏ qua công đoạn đầu thai, chính thức hôi phi yên diệt."
"Nói như vậy là em trai ta..."
"Chết rồi!!"