Cha Và Con Gái Tình Thâm

Chương 9: Mua áo (1)

Chương 9: Mua áσ ɭóŧ (1)

Vẫn chìm đắm trong hồi ức về lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ với con, trên khuôn mặt Minh Đức bất giác nở ra một nụ cười vui vẻ! Bất thình lình hai chân của Hiểu Văn động một chút, hai chân cô mở rộng, vì thế hoa huyệt cũng theo chân mà được mở lớn ra, làm mắt Minh Đức bừng sáng, hắn thò đầu đến giữa hai đùi con gái, nhìn hoa huyệt của cô. Mặc dù hoa huyệt này đã bị hắn dò xét cắm rút hơn một năm rùi, nhưng vẫn khiến cho hắn nhịn không được nhìn chăm chú! Dán mặt vào hoa huyệt hoàn mỹ mê người còn con gái, hắn cảm thấy hoa huyệt của cô rất non mềm, y hệt như mật đào mọng nước làm hắn muốn được cắn một cắn, hắn càng cúi đầu tiền sát vào gần hoa huyệt con gái, ngửi mùi da^ʍ từ hoa huyệt con gái tỏa ra, hắn lại hồi tưởng đến lần đầu tiền mà hắn giúp con gái mua áσ ɭóŧ.

Đấy là vài ngày sau khi lần đầu cùng con gái phát sinh quan hệ tìиɧ ɖu͙©, hắn thừa dịp giờ nghỉ trưa đi mua đồ cho con, hắn đặc biệt đến cửa hàng của công ty giúp con chọn áσ ɭóŧ, sau đó mua được vài bộ, có kiều diễm lớn mật trưởng thành vũ mị, đương nhiên cũng có kiểu đáng yêu ngây thơ thích hợp với Hiểu Văn. Tự nhiên là hắn phải lấy danh nghĩa là mua đồ lót cho bạn gái để chọn.

Sau khi về đến nhà, hắn không lập tức đưa cho con gái, mà tính chờ đến tối sau khi tắm xong sẽ đưa cho con. Hắn để con gái đầu tiên đi làm bài tập, còn mình thì đi nấu ăn, kể từ khi vợ mất, hắn đều tự mình vào bếp, chờ đến khi bọn họ ăn cơm xong cũng quá bảy giờ!

"Ba! Con trước về phòng làm bài tập nốt, sau khi xong rồi sẽ lại ra đây với ba!"

"Ừm!"

Nhìn con gái nhảy nhảy nhót nhót trở về phòng, Minh Đức cũng đứng lên dọn dẹp bàn ăn, sau khi dọn dẹp xong bếp, hắn liền tới phòng khách xem tivi, nhưng ngồi coi tin tức một lúc, hắn phát giác mình căn bản là không có cách nào ổn định tinh thần, trong óc cứ không ngừng hiện lên hình ảnh thân thể nhỏ xinh chưa hoàn toàn phát triển kia của con, cùng hoa huyệt thủy nộn làm hồn hắn mê đắm. Hắn phát hiện ham muốn nhịn suốt hơn một năm qua của mình, từ sau lần làʍ t̠ìиɦ kia cùng con, không những không giảm đi, mà còn có dấu hiệu càng dâng trào.

Hắn cầm remote liên tục chuyển kênh, mắt thì không ngừng nhìn cửa phòng con gái, hy vọng con gái mau mau làm bài xong ra đây cùng hắn. Có rất nhiều lúc hắn không nhịn được muốn đứng lên theo ham muốn xông vào phòng, nhưng hắn biết chính mình không thể vì tư dục mà làm con gái lỡ bài vở! Hắn tự cười chính mình tại sao còn có thể nôn nôn nóng nóng giống hệt một thiếu niên thế này! Cười chính mình đã sắp bốn mươi, mà không có định lực hệt như một tiểu tử 17,18 tuổi.

Không biết từ lúc nào, Hiểu Văn đã tới phía sau Minh Đức, hai tay cô che lại mắt ba, cười khẽ: "Ba! Có nhớ con không?"

"Nhớ! Muốn! Chết!"

Minh Đức kéo tay Hiểu Văn, chuyển đầu nhìn cô con gái ngây thơ đáng yêu thẹn thùng, không nhịn được hôn lên môi con một cái.

"Mau tới đây ngồi với ba!"

Hiểu Văn nở một nụ cười mỉm ngọt ngào với ba, theo tay ba dắt vòng qua sô pha, ở lúc cô định ngồi xuống cạnh Minh Đức, thì Minh Đức đã vội vàng vươn tay ôm lấy cô, để cho Hiểu Văn ngồi lên đùi mình, ôm cô thật chặt.

"Ba yêu con lắm!"

"Ba! Con cũng rất nhớ ba nha!"

Hiểu Văn xoay người vòng hai tay qua cổ ba, ngẩng đầu đưa lên môi mình, Minh Đức dùng cánh môi khô khóc của mình nhẹ mổ vài cái trên môi con, sau đó hệt như nhịn đã lâu, dán lên miệng con đói khát hôn cuồng nhiệt, hai tay cũng không ngừng vuốt ve trên người con gái, cuối cùng tay hắn chuyển tới quần áo của Hiểu Văn, một tay cởi cúc áo đồng phục của con, một tay thì mò vào trong váy học sinh của con gái xoa nắn đôi chân ngọc. Hai tay của Hiểu Văn ôm lấy cổ ba, nhiệt tình hưởng thụ ba hôn, cô cũng dùng sức hôn ba mình, còn nhẹ cắn lên đầu lưỡi mà ba vươn vào miệng.

Hai cha con bọn họ cùng hôn sâu, trong miệng đầu lưỡi như quyện chặt, lẫn nhau bú ʍúŧ, niềm thích thú làm hai cha con bọn họ càng không ngừng ôm chặt thêm, đến khi cả hai đều có chút thở gấp mới chịu dời môi nhau. Sau khi buông môi con gái, Minh Đức bắt đầu dụng tâm âu yếm bầu vυ' của con, bàn tay hắn trượt vào trong áo, qua nịt ngực mà xoa nắn bầu vυ' ấy.

"Ừm...... Ba...... Nha......"

Hiểu Văn ngồi ở trên đùi ba, cúc áo sớm đã bị ba mở ra rồi, bầu vυ' trắng như tuyết lờ mờ lộ ra, váy học sinh cũng đã bị vén tới ngang hông, để đôi chân ngọc không hề được che giấu vắt trên sô pha, cô không kiềm được ép hai đùi lại kẹp lấy tay ba.

"Hử ~ Đây không phải là áσ ɭóŧ của mẹ con à?"

Minh Đức phát hiện Hiểu Văn đang mặc áσ ɭóŧ của người vợ đã mất, mặc dù vẫn còn rộng, nhưng quả thật rất gia tăng hương vị trưởng thành, tay hắn qua khe hở của nịt ngực mà chen vào, bàn tay vốn đang vuốt ve bắp đùi Hiểu Văn cũng mò tới hoa huyệt, qua qυầи ɭóŧ nhẹ nhàng xoa nắn.

"HIểu Văn! Sao con lại mặc quần áσ ɭóŧ của mẹ vậy?"

"Ừm...... Bởi vì...... Ư...... Áσ ɭóŧ của mẹ...... A...... Rất đẹp nha...... Nha......"

Tiếp theo Minh Đức hơi vén qυầи ɭóŧ của con ra, vươn đầu ngón tay vào, hắn dùng ngón giữa không ngừng vỗ về khe hẹp ở cửa hoa huyệt con gái.

"Hôm nay ba đã mua cho con vài bộ áσ ɭóŧ mới, chờ lát nữa sẽ đưa cho con nha. Còn bây giờ để cho ba xem con mặc qυầи ɭóŧ dạng gì nào?"

Nói rồi, Minh Đức đặt Hiểu Văn ngồi trên sô pha, hắn ngồi xổm ở trước mắt con gái, mở rộng hai chân cô ra, sau đó vén váy cô lên nhìn thử. Thấy con mặc là một chiếc qυầи ɭóŧ lụa bạc gần như trong suốt có dây buộc, hắn không ngờ con gái sẽ chọn mặc chiếc này, đều có thể thấy cả hoa huyệt, đến cả hai mép môi cùng hạt âʍ ѵậŧ cũng được nổi lên khắc rõ ràng trên lụa mỏng.

"Oa ~ Hiểu Văn! Con thật biết chọn, vậy mà lại mặc chiếc qυầи ɭóŧ gợϊ ȶìиᏂ nhất của mẹ con."

"Ư...... Ba...... Không nên nhìn nữa......"

Minh Đức đưa tay tới chọc chọc vào hạt trái cây nhỏ nổi lên kia,, rồi sau đó dùng ngón tay nắn bóp khe hẹp của con.

"A...... Nha...... Ba...... Nhẹ chút đi...... Đau quá...... A......"

Thân mình của Hiểu Văn bắt đầu không an phận vặn vẹo, mật ngọt trong hoa huyệt cũng từ từ chảy ra, thấm ướt qυầи ɭóŧ cô. Minh Đức nắm hai chân con kéo nhẹ ra, hắn vùi đầu vào giữa hai đùi con gái, qua lớp sa mong nhẹ nhàng liếʍ láp khe hẹp trên hoa huyệt Hiểu Văn.

"A...... Ba...... Ngứa quá...... Nha...... Hiểu Văn ngứa quá...... Ư......"

Cả người Hiểu Văn ngã nằm trên sô pha, hai chân cô bị ba kéo thật cao, hoa huyệt cũng theo đó bị nâng lên, cảm giác ngứa ngáy trong hoa huyệt làm cô không nhịn được càng đẩy hoa huyệt tới trước mặt ba mình.

"Ừm...... A...... Sao lại ngứa vậy...... Nha...... Con gái chịu không nổi...... Ư......"

Minh Đức vắt hai đùi con lên vai mình, ngón tay kéo hai dây buộc bên thắt lưng qυầи ɭóŧ con, sau khi cởϊ qυầи lót của con ra, hắn lại mở rộng hai đùi cô ra lần nữa, thấy hoa huyệt của Hiểu Văn đã đầy mật ngọt, Minh Đức lập tức đặt miệng xuống mơn trớn hoa huyệt của con.

"Hiểu Văn, giữ lấy chân mình."

"Ô...... Ưm Ư...... Ngứa chết con rồi...... Ba...... Vì sao con sẽ ngứa vậy?...... A...... Đừng ngừng......"

Hai tay Hiểu Văn tự nắm chân mình cả người co quắp trên sô pha, nhưng hoa huyệt của cô vẫn cao cao nâng lên, cô không ngừng vặn vẹo eo, hy vọng có thể giúp hoa huyệt đang ngứa được dịu lại.

"Ba...... A...... Con ngứa quá...... Vì sao...... A...... Không chịu nổi...... A......"

Sau khi Minh Đức dùng đầu lưỡi mở ra khe kẹp trên cửa hoa huyệt, liền không ngừng liếʍ láp hoa huyệt con, đồng thời tay cũng tự cởϊ qυầи áo trên người mình. Sau khi cởi xong, hắn đưa tay tới hoa huyệt con gái, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn âʍ ѵậŧ.

"A...... A...... Tuyệt quá..... Ba...... Ác ác...... Ngứa quá nha...... Ư...... Con chịu không nổi...... Nha......"

"Con gái ngoan của ba, tới đây! Ba cũng chịu không nổi!"

Minh Đức đứng lên, cởi nốt đống quần áo còn treo ở trên người mình ra, rồi kéo con gái đang nằm trên sô pha lại.

"Lại đây! Cởi váy ra! Đêm nay ba sẽ làm con ra đến chết!"

Hiểu Văn nghe lời cởi váy, lộ ra bờ mông tròn, ngồi yên lặng trước mặt ba đợi ba hành động.

"Ba! Không phải chúng ta nên vào phòng sao?"

"Không thích! Hôm nay làm ở đây được không?"

"Ở đây sao làm?"

"Ba sẽ dạy con! Lại đây ngồi lên đùi ba!"

Nhìn ba ngồi lên sô pha hai chân mở rộng để gậy thịt cứng ngắc dỏng cao, Hiểu Văn nhấc chân bước qua ngoan ngoãn giạng chân ngồi trên đùi hắn.

"Sau đó thì sao?"

Một tay Minh Đức vuốt eo Hiểu Văn, sau đó chậm rãi trút đi đồng phục của con, mở dây áo nịt ngực, nhìn những đường con trên thân thể con, bầu ngực hơi nhú của thiếu nữ, eo thon mảnh mai, da thịt trơn bóng mềm mại, Minh Đức nhìn mà ánh mắt như muốn phun ra lửa.

"Hiểu Văn! Cầm lấy gậy thịt của ba, từ từ đưa nó đâm vào trong hoa huyệt!"

Hiểu Văn nghe lời dùng tay cầm lấy gậy thịt của Minh Đức, còn ngạc nhiên thốt lên: "Ba! Gậy thịt của ba thô quá, rất dài nha!"

"Có thích không?"

"Dạ ~ Rất thích gậy thịt lớn của ba! Vừa cứng vừa nóng." Tay Hiểu Văn cầm nhục bổng của Minh Đức, điều chỉnh đặt đúng qυყ đầυ của nhục bổng ở miệng hoa huyệt mình, sau đó từ từ ngồi xuống, Minh Đức một tay ôm con gái, một tay cầm lấy dươиɠ ѵậŧ lớn cứng ngắc ưỡn cao của mình dẫn đường cho con từ từ cắm gậy thịt vào trong huyệt mềm!

"A!...... Ba...... Chậm...... Chậm một chút...... Gậy thịt của ba...... Lớn quá...... A...... Người ta chịu không nổi......"