[TFBoys] Ánh Lên Thời Thanh Xuân

Chương 6: Buổi sáng không yên lành

Sáng hôm sau...

Khả Nhi đến trường sớm với tâm trạng không mấy vui vẻ, vừa thấy được chiếc ghế thân yêu của mình, cô đã nhanh chóng thả chiếc cặp một cách mạnh bạo lên bàn rồi ngồi phịch xuống ghế, gập người xuống bàn thϊếp đi

Cô đã quá mệt mỏi với buổi tối hôm qua chỉ vì cứu mạng cái điện thoại yêu dấu của mình. Quản gia Lý cũng thật nhẫn tâm, bắt cô dọn dẹp, lau chùi nhà cửa từ lầu 1 đến lầu 5, để bây giờ mặt cô như gấu trúc, cũng may là cô đánh một lớp phấn mỏng chứ nếu không người ta nhìn còn tưởng cô thức khuya để chơi game rồi, nhan sắc thì có thể giấu được chứ tâm trạng thì chưa chắc

Rầm!!! - như tiếng đập bàn phát ra một cách mạnh bạo

“ Quái lạ, thằng đệ nào to gan mới sáng đã dám chọc bà mày thế không biết? “

Rồi cô lười biếng ngẩn đầu lên, liền thấy một đám thanh niên trước mặt

- Gì thế? - Cô lườm

- Đám học sinh năm nay cũng toàn hot girl vãi nhỉ? - một tên cao lớn chắc huýt đầu một cái, mấy bọn kia chỉ nhếch mép gật đầu

- Buồn cười, kệ bọn bay, có liên quan đến bữa ăn sáng của tao à? - cô nhướn mày - đi mà tìm mấy bọn hot girl ấy, tao không có họ hàng với chúng nó

- Mày...- thằng cha đó tức đến điên máu, một chân hất đổ cả bàn học lẫn ghế của Khả Nhi, không nhờ phản xạ nhanh thì giờ này chắc cô cũng nằm dưới phòng y tế rồi

- Aiya, thật là... cái đám không hiểu chuyện này, mới sáng đã làm hỏng giấc ngủ của tao là sao hả? - cô tức giận đá cái ghế lúc nãy văng ra thêm hai mét

- Nhóc con, mày ngoan ngoãn đi theo bao bọn này một đêm, tao sẽ xóa sổ tử cho mày

- Buồn cười, tạo sao tao phải làm vậy trong khi bọn bay mới là người cần tao dạy cho một bài học - cô nghiêng đầu khó hiểu

- Mày còn nói? - một tên chạy đến, mạnh bạo đấm vào môi cô mạnh đến chảy máu

Đám học sinh cùng lớp đứng xung quanh sợ có chuyện không lành xảy ra nên không dám can thiệp

Cô chỉ lấy tay lau nhẹ vết máu đang chảy xuống rồi đến chiêc bàn gần đó hất mạnh lên về phía bọn kia

Rầm!!!!

- Mày còn dám... - mấy tên đó tức giận

Vừa lúc đó, Vương Tuấn Khải bước vào liền chứng kiến sự việc, vội chạy đến trước mặt cô dang hai tay ra

- Mấy anh không đi tôi sẽ báo ban giám hiệu đó

- Mày có thằng bạn được lắm, con nhóc, đợi bữa sau tao còn bắt gặp mày thì coi chừng cái mạng

Rồinbonj chúng bỏ đi, học sinh xung quanh thấy vậy kiền đến gần Khả Nhi, hỏi thăm lia lịa

- Khả Nhi, không sao chứ?

- Xin lỗi, tại tớ sợ nên...

- Cảm ơn cậu nhiều, nếu không mỗi đứa cũng phải góp tiền vào để nộp cho bọn chúng rồi

....

- Chúng nó là ai vậy? - Khả Nhi lên tiếng

- Bọn trùm trường đấy, chuyên bắt nạt học sinh mới vào cấp 3

- Khả Nhi, không sao chứ?

Vương Tuấn Khải sau khi chỉnh lại bàn ghế liền dơd cô lên ghế ngồi

- Môi cậu sao vậy?

Nghe cậu nhắc, Khả Nhi mới để ý vết máu còn dính trên tay vì lúc nãy lau môi, cô chỉ cười nhẹ

- Bình thường mà, không sao đâu - cô cười, rồi lấy trong cặp ra một miếng băng cá nhân, dán nhẹ lên môi - chút nữa sẽ khỏi thôi

Mọi người xung quanh sau khi hỏi thăm cô cũng dần giải tán đi. Khả Nhi mệt mỏi tựa mặt xuống bàn. Nguyên cả tiết học cô không nói gì, cứ lơ mơ nhìn cô giáo rồi ngủ gật luôn, Vương Tuấn Khải liếc nhìn cử chỉ của cô, chỉ khẽ mỉm cười rồi lấy tạm quyển vở che mặt cô lại, tránh cho giáo viên thấy, rồi cậu lại lấy chiếc áo khoác của mình khoác cho cô. Nhìn cảnh tượng thơ mộng kia mà như cặp tiên đồng ngọc nữ đang quấn quýt lẫn nhau, cô gái đang thϊếp đi dưới sự che trở ấm áp của ai đó...