“Tiểu thư Nha Nha…thật là nàng
sao? Nàng thật sự muốn cứu ta ư?” Đôi mắt phiếm màu tím si ngốc, kinh ngạc
nhìn thân thể tuyết trắng như ngọc, trong đôi mắt hẹp dài lấp lánh thủy quang
mê ly, đã quá lâu rồi…nghĩ đến để có được ngày này đã phải chờ đợi quá lâu
rồi…
“Ừm…đúng, ta….ta sẽ không để
huynh phải chết đâu!!!” Cởi nốt phần y phục còn lại, sau đó vươn lại gần cởi
đồ cho hắn, nước mắt không kìm được tuôn rơi: “A Ngưu ca, ta không muốn huynh
chết!” Nói rồi nàng nhẹ nhàng ôm lấy hắn, xấu hổ
hỏi: “Huynh…còn sức không?”
(*phụt* chết cười mất)
“A…tiểu thư Nha Nha~~~” Được
thân thể xích͙ ɭõa ôm ấp, trên khuôn mặt trắng nõn tuấn mỹ của mỗ ngưu đỏ ửng
lên, trong đôi mắt sóng sánh nhu tình, chậm chạp nâng tay lên, chạm nhẹ lên
khuôn mặt đáng yêu của nàng, khóe miệng gợi cảm cong lên một nụ cười: “Còn
sức hay không rồi nàng sẽ biết! Ngoan, đừng khóc nữa!” Hắn vừa dịu dàng dỗ
dành nàng, vừa thỏa mãn thở nhẹ một tiếng, đôi mắt bỗng trở nên sâu thẳm:
“Chỉ cần là nàng, chỉ cần có nàng bên cạnh…ta đã rất hạnh phúc rồi.”
“A Ngưu ca…đến giờ huynh còn
nói vậy, sao vậy? Có còn lạnh nữa không?” Ta ngoan ngoãn để hắn ôm ấp, bàn
tay nhỏ bé nhẹ nhàng đặt lên ngực hắn cảm giác vô cùng lạnh, ta càng cố ôm
chặt hắn hơn nữa, thầm nghĩ muốn dùng nhiệt độ cơ thể mình giúp hắn cảm thấy
ấm áp hơn cả về thể xác lẫn tinh thần.
“Tiểu thư Nha Nha, có nàng ở
đây, ta không thấy lạnh nữa.” Hai đôi mắt sóng sánh ánh nước mông lung nhìn
từng động tác của ta, tử y nam cười vô cùng cưng chiều, trong lòng đầy yêu
thương, khóe miệng hơi cong lên, trong mắt phảng phất ánh màu tím nhạt: “Tiểu
nha đầu, đây là lần đầu tiên của ta, nàng phải dịu dàng với người ta đó!!!”
(Oa, rau sạch trong truyền thuyết a *rớt nước miếng*)
“A Ngưu ca~~~ mắt của huynhh
thật đẹp, còn có một chút ánh tím nhàn nhạt.” Nhìn nụ cười ôn nhu kia, lại
nhớ tới sự chăm sóc thầm lặng của hắn, còn cả đêm nay hắn liều mạng cứu mình,
ta như bị mê hoặc, bị nụ cười kia trói chặt, si ngốc ngả vào người hắn, rụt
rè vươn đầu lưỡi chạm vào bờ môi gợi cảm kia.
“Ưm~~~ tiểu nha đầu~~~ nàng
đang đùa với lửa đó.” Cho dù chỉ là sự mê hoặc ngây ngô nhưng vẫn khiến một
kẻ lạnh lùng như hắn không cách nào cự tuyệt, tựa như được nàng khích lệ, đôi
tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve thân thể trắng nõn, không thỏa mãn với hành
động vụng về của nàng, mỗ ngưu dùng lưỡi bá đạo tách đôi môi đang mím chặt
kia, vài lần thăm dò liếʍ mυ'ŧ thật sâu tiến nhập vào trong khoang miệng thơm
ngát của nàng.
“Ưm~~~” Ta không kìm được khẽ run
rẩy toàn thân, nhìn mỗ ngưu trước mặt đột nhiên trở nên nóng cháy gợi cảm, ta
căng thẳng muốn mím chặt môi lại nhưng bị đôi tay to lớn kia tác quái trên
người khiến sợ hãi đến mức vô lực phản kháng.
“Đừng sợ~~~ nếu không ta sẽ
dừng lại đó.” Hơi thở hổn hển, đôi mắt si ngốc dừng lại trước đôi mắt to mông
lung phiếm nước: “Tiểu nha đầu, nàng đừng sợ…” Nói rồi hắn dịu dàng mơn trớn
thân thể, tiếp tục lấn chiếm đôi môi anh đào kia.
“A~~~” Lưỡi bị cuốn chặt lấy,
không cách nào trốn chạy, chỉ có thể tiếp nhận…A Ngưu ca, đây là muội nợ
huynh, A Ngưu ca, ta sẽ không để huynh phải chết…
“Tiểu nha đầu, tiểu nha đầu của
ta, heo con của ta!” Hắn cực lực lấy lòng thiên hạ nằm dưới thân mình, lúc
thì dịu dàng ngọt ngào liếʍ hôn đôi môi nàng, lúc lại cuồng dã đùa giỡn cái
lưỡi phấn hồng kia. Nghe được từng trận thở gấp, đôi môi quyến rũ liếʍ nhẹ
lên cái tai nhỏ béo mập, nhìn thân thể vì mình mà run rẩy, ngón tay càng tà
ác chậm rãi di chuyển xuống dưới, kɧıêυ ҡɧí©ɧ bộ ngực sữa mẫn cảm của nàng.
“A~~~” Một cảm giác sung sướиɠ
dội lên từ đáy lòng, từng trận sóng nhiệt dồn dập tập trung phía bụng dưới,
từng đợt sóng tình trào dâng khiến ta tê dại, hô hấp khó khăn, đôi môi chạm
nhẹ lên người nam nhân: “A Ngưu ca, đừng mà!”
“Tiểu thư Nha Nha, xin lỗi, có
phải đã khiến nàng đau không?” Nhìn đôi mắt mở to chứa đầy sợ hãi của ta, mỗ
ngưu cố gắng áp chế du͙© vọиɠ: “Vậy ta dừng lại nhé?”
Nhìn đôi mắt đang cố kìm nén
du͙© vọиɠ, dung nhan anh tuấn hiện rõ sự thống khổ, trong lòng ta lại nổi lên
từng trận đau đớn, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, thân thể lạnh run dính sát vào
hắn: “A Ngưu ca, huynh cứ tiếp tục đi.”
“Tiểu nha đầu, đừng sợ~~” Hắn
đau lòng vuốt ve thân thể mỹ lệ không tì
vết: “Ngoan…không phải sợ…” Đôi môi
lại dịu dàng hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi lông mày đáng yêu, liếʍ đi giọt
nước mắt đọng trên mi mắt, sau đó một lần nữa ấn nhẹ lên đôi môi anh đào, ngón
tay dài linh hoạt vuốt ve eo nhỏ, tiện đà trượt nhẹ lên cánh hoa.
“Ưm…” Cảm nhận được sự vuốt ve
mang theo đầy yêu thương, một cỗ vui vẻ không biết từ đâu lại lần nữa tập kích
toàn thân, tiếng rêи ɾỉ khe khẽ không kìm được bật ra khỏi môi, nhẹ nhàng nâng
eo nhỏ đón nhận ngón tay tà ác: “A Ngưu ca~~~ mau~~”
“Rất thoải mái đúng không? Tiểu
nha đầu, ta yêu nàng nhất!!” Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn phiếm tình, nghe từng tiếng
thở dốc dồn dập, ôm chặt thân thể không kìm được mà run rẩy, đôi mắt hẹp dài
hoàn toàn bị du͙© vọиɠ chi phối nồng đậm sắc tím, ngón tay phía dưới cũng càng
lúc càng bạo dạn ra vào nơi u cốc.
“A Ngưu ca, đừng làm vậy nữa.”
Ta bất an giãy giụa thân thể, cảm giác thân thể như sắp bị thiêu đốt khiến ta
sợ hãi kêu to: “Huhu~~~ ta không muốn~~~”
“Tiểu nha đầu, đừng sợ, hãy cảm
nhận ta, đừng sợ, tiểu nha đầu!!” Một tiếng gọi triệu hồi đến từ nơi xa xôi,
mang theo vô hạn mê hoặc thổi vào trong tai ta, khí nóng trêu chọc khiến thân
thể ta run rẩy.
“Ư~~~ A Ngưu ca, cho ta~~~”
“Đến đây đi~~~ nha đầu đáng yêu
của ta~~” Ôm chặt khuôn mặt đỏ ửng xinh đẹp vào ngực, thân thể dán chặt vào
thiên hạ phía dưới để hô hấp dồn dập của hai người dính chặt vào nhau, du͙© vọиɠ
trong cơ thể càng dâng trào, khó nhịn: “Nàng có biết mình xinh đẹp như thế nào
không?” Ngắm nhìn thân thể đầy đặn gợi cảm đặt dưới thân mình, nơi nào đó còn
lấp lánh bọt nước, khuôn mặt tròn trịa của nàng ửng hồng vô cùng đáng yêu.
“Ưm…A Ngưu ca…đừng vậy nữa…sắp
hết một canh giờ rồi!!!” Trời ạ, muốn làm thì nhanh một chút đi, còn tiếp tục
đùa giỡn như vậy nữa, độc của hắn còn muốn giải nữa hay không đây, ta không
nhịn được thở gấp thúc giục hắn: “Muốn làm thì nhanh chút đi!” (Sốc nặng với
mợ này O>