Đội Trưởng Đội Cảnh Sát Hình Sự

Chương 1-2: Ở quán bar câu dẫn chú cảnh sát

Chu Dã đi đến bên cạnh người đàn ông, vươn ngón tay sơn màu đỏ vuốt ve cà vạt của người đàn ông " Chú, tôi đói bụng. Chú có thể mời tôi ăn một chút gì được không?" Ăn đại dươиɠ ѵậŧ của chú

Chú?

Trình Mục Dương đối với xưng hô này nhíu mày. Nhưng theo bản năng nghề nghiệp làm cho anh ngay lập tức bắt đầu đánh giá cô gái trước mắt này.

Cô gái thoạt nhìn không ra bao nhiêu tuổi, nhưng cô nói năng tùy tiện, tươi cười làm cho Trình Mục Dương lập tức có thể đại khái suy đoán.

"Theo tôi biết, váy trên người cô tuy nhìn không ra nhãn hiệu nhưng thủ công hoàn mỹ, chất liệu được dùng chính là loại da cao cấp mà làm thành. Trên cổ mang vòng cổ giá trị xa xỉ đế vương phỉ thúy, trên chân mang giày đều được khảm kim cương vụn. "Cô chắc cần tôi mời đi ăn cơm? "

Trình Mục Dương gạt tay Chu Dã ra, hai tay đút túi quần vẻ mặt nghiêm túc mà nói.

Sau khi Chu Dã nghe người đàn ông nói, nhất thời có ảo giác như bản thân đang bị thấm vấn. Nhưng giọng nói người đàn ông trầm thấp dễ nghe, sau khi nghe xong giữa hai chân Chu Dã đã ướt.

"Chính là người ta muốn ăn đồ vật mà chỉ có chú mới có "

Chu Dã kéo ống tay áo của Trình Mục Dương, sau đó đến gần ở bên tai anh nói: "Hơn nữa chú không nhìn xem quần áo tôi ở phía dưới có gì đó sao? Chính là tiểu anh đào xinh đẹp." Vì không muốn trực tiếp dọa người đàn ông này chạy, nên Chu Dã gọi núʍ ѵú của mình gọi là tiểu anh đào. Nếu là đàn ông hẳn là có thể nghe hiểu từ này.

Ánh mắt Trình Mục Dương nhất thời sáng lên. Lần này anh cải trang thành người thường mục đích vì muốn tìm một người tên là Tiểu Anh Đào trùm của một tổ chức buôn lậu thuốc phiện. Chỉ là anh không nghĩ tới người của tổ chức buôn lậu thuốc phiện lại là một tiểu cô nương thoạt nhìn nhỏ nhắn như vậy.

Nhưng nghĩ lại cô gái này mặc trên người ít nhất mấy chục vạn nhân dân tệ, điều này người bình thường không phải ai cũng có thể mua nổi.

"Vậy chú, chú muốn tiểu anh đào không"

Chu Dã hướng về phía Trình Mục Dương chớp chớp mắt.

Trình Mục Dương thấy đối phương mắc câu, anh lập tức gật đầu nói: "Tất nhiên là muốn. Nhưng mà trước tiên tôi muốn nhìn xem trước đã."

Chu Dã che miệng cười khẽ. Người đàn ông này thoạt nhìn có vẻ đứng đắn, không nghĩ tới dĩ nhiên là cái muộn tao. Quả nhiên là người đàn ông bề ngoài nhìn càng cấm dục bên trong lại càng sắc tình.

"Được, chú nói muốn nhìn, vậy đến khách sạn nhìn đi. "

Chu Dã kích động nắm lấy tay Trình Mục Dương. Buổi tối hôm nay cuối cùng lão tử cũng có thể phá thân, còn là một đại soái ca.

Nhìn cô kích động ở trong mắt Trình Mục Dương liền trở thành vì giao dịch thuốc phiện sắp tiến hành nên phấn khích.