Canh Cua Viên 2 [Khải Nguyên]

Chương 2: Tính Phúc Sinh Hoạt [2]

2.

“Tiến độ khảo sát đến đâu rồi?”

[. . .]

“Tốt, hai ngày nữa tôi sẽ về công ty, hiện giờ đều giao cho cậu, đừng có oán hận tôi nếu không tôi bảo em trai bỏ cậu bây giờ.”

[. . .]

“Hừ, ai bảo nó em là trai tôi chi, được rồi không nói nữa, tôi không đi dự tiệc đâu, rồi lại bắt tôi nhảy cùng mấy tiểu thư trong công ty à, cứ nói là tôi bị bệnh.”

Karry cúp máy, sờ sờ cằm suy nghĩ về chuyện công ty một chút, quay trở về phòng.

Trong phòng bây giờ trang hoàng một màu trắng tinh sạch sẽ, cửa sổ đóng chặt, đèn mở lớn, ánh sáng lan ra khắp ngõ ngách nhỏ bé. Một người mặc áo blouse trắng đứng trước mặt anh, mắt kính trong suốt trên sống mũi che giấu đôi con ngươi lạnh lùng, phất phất tay: “Lên giường nằm, bị bệnh mà còn chạy lung tung.”

Karry ngoan ngoãn nằm lên giường, còn phối hợp cho đối phương kiểm tra đầu mình và tứ chi, hai tay gác sau đầu nhịn không được hỏi khẽ: “Bác sĩ Roy, tôi rốt cuộc là bị bệnh gì a?”

“Vẫn chưa có kết luận cụ thể, anh lộn xộn cái gì.” ‘Bác sĩ Roy’ lườm hắn một cái, cởi cúc áo phanh ra l*иg ngực rắn rỏi khỏe mạnh của hắn, ánh mắt từ từ chuyển thành nóng rực, quét đi quét lại trên cơ bụng mỹ lệ. Cậu mê luyến vuốt ve chúng, hô hấp có chút dồn dập, tiếp tục di chuyển xuống bên dưới, lột phăng cái quần, nhìn chằm chằm vật nằm giữa hai chân nam nhân, nuốt nước bọt một cái.

Cái kia vừa thô to dữ tợn vừa dài cứng, màu tím đỏ cùng gân xanh nổi lên hưng phấn vô cùng, hoa cúc trống trơn dưới lớp áo blouse của Roy đói khát mà siết lại một cái, cậu liếʍ liếʍ môi, cúi đầu ngậm lấy.

“Tiểu bảo bối, em. . .!”

“Đừng kinh động, tôi đang chữa bệnh cho tiên sinh.” Cậu hàm hàm hồ hồ muốn nuốt xuống côn ŧᏂịŧ, cái cảm giác nắm trong tay sinh mệnh của người mình yêu này quả là tuyệt vời. Bác sĩ Roy từ từ bò lên giường, khóe môi đỏ hồng không ngừng phun ra nuốt vào liếʍ láp cắn cắn côn ŧᏂịŧ, làm cho nó dính dấp đầy nước bọt bóng loáng, còn vì ấm áp và kinh ngạc mà trướng to một vòng. Qυყ đầυ đâm đến tận cổ họng khiến cậu có chút khó thở, nhưng vẫn cường liệt ngậm mυ'ŧ, còn nuốt sạch dâʍ ɖị©ɧ rỉ ra từ lỗ nhỏ.

Roy vô thức vểnh cao hạ thân, áo blouse trượt xuống để lộ cái mông trần trụi không có gì che, bên dưới đã sớm cương cứng thẳng tắp, khe mông cũng ướt đẫm một mảng chứng tỏ tâm tình kích động của cậu bây giờ.

Karry hưng trí để mặc cho cậu làm, trước giờ trong việc tính sự Roy luôn luôn không hề ngại ngùng nhưng rất hiếm khi chủ động phục vụ hắn như bây giờ. Hắn nhìn vẻ mặt mê đắm tình sắc của cậu, nghĩ đến côn sắt của mình trong miệng cậu liên tục được mυ'ŧ chậc chậc liền không khống chế mà cứng hơn, sợ bắn trong miệng Roy, vội vàng kéo cậu ngồi dậy.

Roy đã động tình đến mức khó nhịn, vừa được ôm lên liền nhào tới cùng anh môi lưỡi giao triền, cậu xoay thắt lưng nhắm thẳng nơi côn ŧᏂịŧ đang bừng bừng phấn chấn mà ngồi mạnh xuống, hoa cúc sớm đã cơ khát được ăn cự vật liền ra sức hút chặt lấy nó, sung sướиɠ tiết ra nước nhớp nháp dính dấp. Côn ŧᏂịŧ một đường đâm sâu đến tận cùng, xuyên xỏ cọ xát bên trong hậu huyệt đầy nước, âm thanh ‘phốc phốc’ vang lên liên tục, mãi đến khi đã hoàn toàn chui vào cúc huyệt mới dừng lại, ở bên trong nó không ngừng rung mạnh.

Cậu chống tay lên người hắn phía trên vẫn còn mặc áo blouse thuần khiết nghiêm túc, ngay cả kính cũng không bỏ xuống, mà phía dưới lại cực kỳ da^ʍ tao vặn vẹo lắc lư, dang rộng hai chân cử động cái mông nhổm lên hạ xuống phun nuốt côn ŧᏂịŧ. Hình ảnh gậy sắt tím đỏ bén nhọn của mình được một cái tao huyệt không có tiết tháo vừa nóng bỏng vừa ẩm ướt liên tục ngậm lấy ra ra vào vào đập thẳng vào mắt Karry, khiến cho tâm lý lẫn mỹ quan của hắn đều được thỏa mãn tuyệt đối. Roy tùy ý trên người hắn chơi trò cưỡi ngựa, hạ thể phát tình đong đưa qua lại rất có nhịp điệu, cậu nâng mông lên cao chỉ chừa lại qυყ đầυ trong cơ vòng tiểu huyệt rồi mạnh mẽ ấn xuống, mỗi lần thả rơi đều đem côn ŧᏂịŧ đỉnh đến nơi sâu nhất, tinh nang đánh vào mông ba ba không ngừng, dâʍ ŧᏂủy̠ ròng ròng bắn loạn ra khắp nơi, tình cảnh vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến hắn phải cố lắm mới kìm nén mình không đè cậu xuống hung hăng mãnh thao.

“Bác sĩ. . .Rốt cuộc là tôi bị bệnh gì. . .?” Karry theo kịch bản mà diễn, giọng nói trầm thấp vì tìиɧ ɖu͙© mà khàn khàn phát ra. Hắn đưa tay cầm lấy mông cánh hoa tách ra hai bên, trợ giúp Roy luật động lên xuống, sẵn tiện bóp nắn cấu véo cái mông tròn của cậu một chút.

“A. . .” Qυყ đầυ bừng bừng phấn chấn bên trong nhóp nhép va chạm vào điểm mẫn cảm, mông bị chơi đùa cộng thêm sự thỏa mãn khi được chinh phục làm tiểu yêu tinh run rẩy cả người, eo nhỏ vì kɧoáı ©ảʍ mà uốn cong thành cung độ mềm dẻo, ngay cả tính khí cương thẳng tắp phía trước cũng cứng ngắc trào niêm dịch càng nhiều. Roy thở dốc liên tục, xoay eo lắc mông ở trên người nam nhân tao lãng mỗi lúc một quyến rũ, mái tóc dính bết mồ hôi trên trán, gương mặt ửng đỏ màu anh đào dụ nhân. ‘Ba’ một tiếng ngồi trên khố hạ nam nhân, cậu tạm thời ngừng luật động, đứt quãng rêи ɾỉ: “Anh, anh. . .rất khỏe mạnh, không có bệnh. . .A~ Ông xã, chạm tới rồi, chạm tới rồi. . .”

Vừa muốn bày trò một chút thì em đã lộ nguyên hình rồi. Karry vừa yêu thương vừa sủng nịch hôn cậu, lần mò đến chỗ hai người kết hợp: “Tiểu bảo bối có muốn ngón tay của ông xã không?”

Roy kinh ngạc hổn hển thở, nghĩ đến cúc huyệt căng tràn của mình đã chứa một vật thô dài, còn chỗ đâu mà nhét ngón tay vào, song cậu lại không nhịn được hưng phấn rên lên, để mặc ngón tay hắn nửa vào nửa ra mà gảy nhẹ miệng huyệt, móng tay cưng cứng gãi ngứa lên mị thịt đỏ tươi, làm cho cậu suy suyễn rêи ɾỉ nỉ non: “Ông xã, ông xã. . .”

Karry rút ngón tay ra, đem dâʍ ɖị©ɧ bôi loạn thân thể run rẩy của cậu, bàn tay chạy đến đâu thì nơi đó cứ như bị châm lửa, toàn thân rục rịch hưng phấn, Roy lại bắt đầu động đậy mông, sau cùng ép hắn bắn bên trong cúc hoa, toàn bộ đều lưu lại tại nơi mẫn cảm bí mật.

Roy kẹp chặt cúc huyệt không cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ trào ra, trèo xuống giường bắt đầu cởϊ áσ blouse, lộ ra hai đầṳ ѵú sưng đỏ tươi hương diễm phiến tình. Karry hai mắt sung huyết nhìn chằm chằm thanh niên xích͙ ɭõa đi trong phòng, miệng khô lưỡi khô, bụng dưới nóng lên, vũ khí vừa phát tiết xong cũng không nhịn được mà chào cờ thêm lần nữa.

Roy đi đến cạnh bàn, bật nhạc lên, mỉm cười quyến rũ: “Ông xã, em nhảy cho anh xem.”

Âm nhạc như ma huyễn lan tràn khắp không gian, thanh niên trần trụi bắt đầu những động tác mềm dẻo mê người, ngón tay thon dài của cậu di chuyển trên bắp đùi, chạy dọc theo eo hông mảnh khảnh lên đến ngực, khẽ chạm vào hai tiểu đầṳ ѵú hồng hồng. Cậu xoay người liếʍ môi một cái, tiếp tục vuốt ve chính mình, cái mông đĩnh kiều lay động lắc lư qua lại theo nhịp điệu khiến người ta phát điên. Roy hạ thấp người nằm lăn trên sàn, chân dài miên man gập thành hình chữ M, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong cúc huyệt không giữ được mà trào ra, dính dấp hỗn độn tại cái miệng nhỏ đói khát, làm cho cảnh sắc nóng bỏng phiêu nhiên lại càng thêm phần da^ʍ mỹ. Karry mở to mắt hận không thể lưu lại màn biễu diễn gợi cảm nhất mà hắn từng xem, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức máu mũi cũng muốn phun ra rồi!

Roy ghé vào bàn làm việc trong phòng, quay lưng về phía hắn cười ngọt ngào, hai tay banh cánh mông sang hai bên lộ ra huyệt khẩu dính dấp hỗn độn, mị thịt co khép rỉ nước thật nhiều, tận tình vặn eo lắc mông câu dẫn hắn: “Ông xã, mau đến đây, ông xã, người ta muốn anh cùng nhảy.. .Còn có, bên trong thực ngứa thực ngúa, người ta bị giày vò muốn chết rồi, ông xã tới gãi ngứa cho em đi. . .”

Nhìn người trong lòng mời gọi hưởng dụng, Karry không kịp nghĩ nhiều đã lao qua, đem côn ŧᏂịŧ sớm đã đau nhức khôn cùng cắm thẳng vào tao động nóng rực kia, trong nháy mắt dịch trắng đυ.c phụt một tiếng bắn ra, tao động ướt đẫm gắt gao bọc lấy côn ŧᏂịŧ sung sức. Hắn có  chút điên cuồng đem tiểu huynh đệ hì hụi đâm rút chọc ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ ban nãy bắn vào, vươn lưỡi cắn cắn cái cổ trắng ngần của cậu.

“A~ Thích quá, ưm,. . .nhanh, nhanh một chút a. . .” Thanh niên nhếch mông cố gắng làm cho góc độ đâm chọc bên trong càng sâu, đôi môi đỏ tươi rêи ɾỉ nóng bỏng. Nam nhân bị cậu kí©ɧ ŧɧí©ɧ rõ ràng cương cứng hơn trước, tách cánh mông ra căng hết cỡ, ra sức đâm sâu vào bên trong nội huyệt, mạnh đến mức cả hạ thể cậu đều giật nảy lên, hai chân lơ lửng trong không trung run rẩy liên tục, thứ chống đỡ duy nhất chính là bộ vị kết hợp của hai người. Côn ŧᏂịŧ cứng như sắt không ngừng chọc chọc vào điểm mẫn cảm, kéo ra thụt vào làm cho cúc huyệt nhuyễn thành nước, tùy ý nó làm bậy.

“Ưm~! Ông xã thao mạnh quá, thao lỏng da^ʍ huyệt của em rồi…!” Roy ngửa đầu oán trách, cái mông vẫn như cũ kẹp chặt cự vật nam nhân, mị nhãn như tơ khép hờ ướŧ áŧ trông vô cùng dụ hoặc.

“Tiểu bảo bối đẹp quá, ông xã nhịn không được muốn ăn em.” Hắn hôn hôn bả vai cậu: “Tao động của bà xã vĩnh viễn đều kẹp chặt ông xã, em đừng sợ.”

Nói rồi hắn luồn tay xuống bắp đùi, tách rộng hai chân Roy sang hai bên thành hình chữ M, sau đó cứ như vậy bế bổng cậu lên, di chuyển cơ tay làm cho cúc huyệt thụ động phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ. Cái mông phía sau ma sát liên tục với bụng hắn, khiến Karry càng thêm hưng phấn đem cậu nhấc cao thả xuống, đâm côn ŧᏂịŧ càng sâu.

Roy bị hắn đổi tư thế bất ngờ có chút mê muội, sau đó cảm giác được kɧoáı ©ảʍ từ trong cốt tủy chỉ có tăng chứ không giảm liền thuận theo hắn chơi đùa, tính khí cứng rắn vươn thẳng tắp vì luật động mà đung đưa trong không khí, toàn thân cậu không có lực thăng bằng, đành phải vươn tay ra sau lung tung ôm cổ hắn, lưng dán dính vào ngực hắn cọ xát lại cọ xát.

Hắn bế cậu đi đến trước gương, nhỏ giọng nói: “Bác sĩ Roy, nhìn xem bộ dạng cậu trong gương có hình thái gì, mở mắt ra nhìn đi nào, thật khiến người ta nổi tà tâm a. . .”

Roy chớp đôi mắt nhòe ướt, thất thần nghe theo lời hắn. Đó là một thanh niên xinh đẹp đầy mê hoặc, hai chân mở lớn tùy ý nam nhân xằng bậy, hai núʍ ѵú sưng to mang màu sắc phiến tình, tính khí đáng thương đã muốn chịu không nổi mà rung rung liên tục, mà da^ʍ động phía dưới giống như vô cùng cơ khát ngậm lấy cự hành lửa nóng của nam nhân, khiến cho mỹ cảm bị chà đạp lăng ngược càng thêm phần phóng dật. Roy nhộn nhạo cả người, nhịn không được cong thắt lưng bắn ra, toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều dính lên gương.

“Anh, xấu xa. . .cố ý để em tiết ra. . .” Roy nũng nịu hờn dỗi, lại không có nửa phần oán trách.

“Bà xã cao trào tuyệt quá, gợi cảm chết mất. . .” Karry đem cậu trở về giường, mỗi bước đi đều đỉnh đến nơi sâu nhất làm cho Roy không thể không xụi lơ trong lòng hắn, vừa chạm đến giường là lấy lại quyền làm chủ, bắt đầu co rút cơ vòng cúc huyệt siết chặt thứ kia, quấn lấy hắn để hai người dán dính vào nhau, tiếp tục đâm rút.

“A. . .Ông xã đâm mạnh quá, giỏi quá, tiểu bảo bối bị đâm hỏng rồi. . .”

“Tiểu bảo bối của anh, cái miệng nhỏ dâʍ đãиɠ của em thật nhiều nước. . .Càng thao càng chảy nước, em nói đến tột cùng là sao đây?”

“Ưʍ. . .~ Là, là do tao huyệt thiếu thao, ông xã mỗi ngày đều thao nó, sẽ không chảy nước nữa.. .”

“Thật không, như vậy tiểu bảo bối đừng mặc quần, để tùy thời ông xã đều cắm vào bên trong em. .”

“A.. .” Cậu vì lời nói kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, liền không không chế được co rút hậu đình.

Cuối cùng bác sĩ Roy vì tận tâm thực hiện chức trách của lương y mà bị bệnh nhân Karry ăn sạch sẽ không còn một miếng, vui sướиɠ ôm bệnh nhân chui vào chăn ngủ say.

Một ngày cuối tuần, Karry rốt cuộc cũng không trốn được nữa mà phải đến công ty tham dự họp cổ đông, sau khi trở về nhà. . .

Liền thấy tiểu bảo bối chỉ khoác đúng một cái khăn tắm vắt vẻo trên hông, mang theo dấu hôn xanh tím bắt mắt, cái mông tròn ẩn hiện sau lớp vải mỏng tanh, nằm trên sofa nghiêng đầu theo tiếng nhạc trong TV, nhác thấy hắn về liền lật người bày ra cảnh xuân vô biên, mê hoặc mời gọi: “Ông xã. . .”

Karry nuốt nước bọt, gào______!!

END