Chương 287: Tổ năm đầu sói
Tần Vũ đi qua, khí thế hắn cường thịnh, ánh mắt âm trầm, khuôn mặt lãnh khốc, thoạt nhìn như là tới gây sự, thật không dễ chọc, chủ tiệm lập tức căng thẳng cảnh giác.
"Thịt này, bán thế nào."
Người đàn ông trung niên chỉ bày một khối thịt dã thú, thoạt nhìn chỉ mấy chục cân.
Tuy kém hơn nguyên con hoàn chỉnh, nhưng một cân thịt có thể bán mấy chục vạn tinh tệ, mấy chục cân là phải ba bốn ngàn vạn tinh tệ.
Thịt dã thú đắt như vậy, lần đầu tiên trong đời Lộ Lê nhìn thấy, tuy nhiên nó cũng khó có được, trừ hành tinh Chiago có bán, địa phương khác tuyệt đối không có khả năng nhìn thấy.
"Nơi này tôi chỉ nhận lấy vật đổi vật." Người trung niên thấy hắn không giống như là tới gây sự, tuy nhiên vẫn không dám thả lỏng cảnh giác.
"Ông muốn thứ gì?" Lộ Lê đi tới.
"Một bộ cơ giáp cấp B." Người trung niên nói.
Lộ Lê nhướng mày, "Một bộ cơ giáp cấp B giá trị không chỉ 4000 vạn tinh tệ, ít nhất cũng phải hơn trăm triệu, nơi này ông mới có hơn 50 cân thịt, nhiều nhất bán hơn 4000 vạn, việc lỗ vốn như vậy, không ai sẽ mua, trừ phi ông lại lấy thêm thịt cho đủ một trăm triệu, nếu không thì giảm yêu cầu một chút, ông thấy thế nào?"
"Thịt đã không còn, chỉ có nhiêu đây." Người trung niên nói.
Lộ Lê nhún vai, "Vậy không có biện pháp, ông ra giá một lần nữa đi."
"Một bộ cơ giáp cấp C, không thể quá kém." Đây là thoái nhượng duy nhất người trung niên nhân có khả năng làm, không phải cơ giáp cấp C, cũng không có tác dụng gì với ông ta.
Lộ Lê có cơ giáp cấp C, nhưng số liệu có thể so với cơ giáp cấp B, đưa ra ngoài như vậy, y cũng mệt.
"Tôi có cơ giáp cấp D, nhưng số liệu không kém hơn cơ giáp cấp C, muốn hay không?"
Người trung niên nhăn mày lại, "Phải thật sự là số liệu không kém hơn cơ giáp cấp C, nhưng sao tôi biết anh có gạt tôi hay không."
"Tôi có mang máy trắc nghiệm đơn giản, ông có thể tự mình kiểm tra xem, nếu còn chưa tin, chúng ta có thể tìm một chỗ, tự ông thử xem."
"Tìm một chỗ đi, tôi biết một chỗ có thể thí nghiệm." Người trung niên nói rõ không tin dụng cụ của y, ở nơi như khu 2 này, không thể không cẩn thận nhiều hơn.
Lộ Lê không tức giận, đổi lại là mình cũng sẽ làm như vậy.
Người trung niên dọn dẹp quầy hàng, dẫn bọn họ đến một nơi có thể thí nghiệm số liệu cơ giáp, cách quầy không quá xa, đi nửa giờ là đến.
Đó là một cửa hàng cơ giáp, cơ giáp cấp bậc tối cao chỉ có cấp C, giá cả rất đắt, một bộ cơ giáp cấp C phải bán một trăm triệu hai ngàn vạn tinh tệ, tương đương với giá của cơ giáp cấp B.
Ba người nghĩ đến hoàn cảnh sinh tồn của Bạch Ải Tinh Hệ, có thể lý giải ít nhiều, ỷ vào nhu cầu của khách hàng cao, chém người.
Khó trách người trung niên không tới nơi này mua cơ giáp, bởi vì quá lỗ vốn.
Ở chỗ này mua một bộ cơ giáp cấp C, bên ngoài gần như có thể mua hai bộ.
Người trung niên nói ý đồ đến đây, giao phí xong để cho Lộ Lê lấy cơ giáp ra.
Có Tần Vũ và Tần Sương ở đây, Lộ Lê cũng không sợ ông ta sinh ra suy nghĩ tham lam, y lấy bộ cơ giáp cấp D kia ra.
Người trung niên thoạt nhìn không giống cơ giáp chế tạo sư, nhưng lại rất rõ quá trình thí nghiệm số liệu cơ giáp, không đến hai mươi phút đã nhanh nhẹn kiểm tra xong rồi, đôi mắt kích động.
"Xác thật là số liệu cơ giáp cấp C." Không chỉ có như thế, người trung niên còn phát hiện bộ cơ giáp này có lực phòng ngự không kém, sở dĩ ông ta muốn cơ giáp cấp B, không chỉ nhìn trúng lực công kích, còn có lực phòng ngự.
"Vậy giao dịch không?" Lộ Lê biết ông ta sẽ vừa lòng.
"Giao dịch." Người trung niên nào có đạo lý không đáp ứng.
Hai bên quyết đoán làm giao dịch.
Người trung niên lấy được cơ giáp xong gấp không chờ nổi chạy đi dùng thử.
Tổng thể mà nói, Lộ Lê cũng coi như vừa lòng, "Đến lúc đó thịt này cầm đi cho La Quân Y và giáo sư Smith kiểm nghiệm xem, thịt dã thú có thể đề cao tuổi thọ tế bào, lần đầu tiên em nghe nói."
Tần Vũ nhăn mày lại.
Lộ Lê chú ý đến, trước khi Tần Vũ mở miệng, y đã biết nguyên nhân, đơn giản chính là muốn mua cho y ăn, "Chúng ta xem tiếp đi, nói không chừng còn có nữa, người này phí công sức săn một con như vậy, không có khả năng chỉ có hơn 50 cân thịt, hơn nữa La Quân Y nghiên cứu hẳn cũng không cần dùng quá nhiều."
Ba người đi xem tiếp, khi đi dạo đến một cái sạp, Lộ Lê phát hiện phía trên có vài loại kim loại hiếm, trong đó một loại mà động cơ tách hạch yêu cầu.
Đối phương hiển nhiên không biết tác dụng và giá trị của kim loại này, Lộ Lê mua mấy khối kim loại hiếm, sau đó mua thêm khối kia, y rất dứt khoát, quán chủ liền đồng ý.
Đi đi dừng dừng, quả nhiên có rất nhiều thứ, danh sách thầy đưa cũng tìm được vài loại, chỉ là tiêu tiền như nước chảy, đồ nơi này đều rất đắt.
Còn may Lộ Lê cũng không đau lòng lắm, tinh tệ y kiếm, còn có tinh tệ Tần Vũ kiếm, vẫn luôn không biết xài như thế nào. Lúc trước cái kiểu nhìn thấy một trăm triệu tinh tệ đã cảm thấy đặc biệt nhiều, tiêu một ngàn vạn tinh tệ đã đau lòng, bây giờ y đã không còn nữa.
Bởi vì mua quá nhiều đồ, bọn họ vẫn bị một đám người theo dõi, đi đến nơi nào, đều có thể cảm giác được có người ở chỗ tối nhìn chằm chằm bọn họ.
Chờ khi bọn họ lại tiêu tốn một trăm triệu tinh tệ, chuẩn bị chạy lấy người, rốt cuộc có kẻ nhịn không được, trực tiếp đi ra chắn trước mặt họ. Bọn chúng tổng cộng có năm tên, lệ khí và sát khí trên người có thể dễ dàng nhìn ra, loại người này đều là kẻ liếʍ máu trong nguy hiểm hàng năm, nhưng lại không giống lính đánh thuê, trên mặt bọn chúng còn có cuồng vọng tự đại, tự tin diễu võ dương oai.
Người chung quanh vừa nhìn thấy bọn chúng, những kẻ ban đầu cũng có " hứng thú " với nhóm Lộ Lê lập tức ngừng bước chân, vừa vui sướиɠ trên nỗi đau của người khác, vừa tiếc nuối.
"Không ngờ là tổ năm đầu sói, ba tên mới đến này xong đời rồi."
"Tổ năm đầu sói sao trở lại nhanh như vậy, lúc trước không phải nghe nói bọn nó đến Hồng Hạt tinh số 3 sao, về nhanh như vậy?"
"Không phải là quay về trước à, tao thấy trên người bọn nó còn có máu, hẳn là vừa trở về không lâu, đúng lúc gặp bọn họ."
"Nói như vậy, tổ năm đầu sói lần này cũng chẳng thuận lợi ở Hồng Hạt tinh số 3."
"Tao đánh cuộc 99%, nếu thuận lợi thì lệ khí sẽ không nghiêm trọng như vậy, cũng sẽ không chọn người xuống tay nhanh như vậy."
Lộ Lê tai thính mắt tinh, tiếng đối thoại khe khẽ cũng không bỏ sót.
Tổ năm đầu sói là thứ gì, nghe tên hoàn toàn không khí phách.
"Mấy người anh em ra tay thật hào phóng, vừa thấy mấy chú em giao dịch vài trăm triệu tinh tệ không chớp mắt, chuẩn bị rất đầy đủ, nếu mấy chú em tới khu 2, hẳn là biết chút quy củ chứ. Giao phí bảo hộ đi, có thể đảm bảo mấy chú em sẽ không bị người khác theo dõi nữa, thế nào?" Phía sau tên đầu trọc dẫn đầu tổ năm đầu sói có một kẻ cao gầy đi ra, mắt tam giác vừa thấy đã biết không phải người tốt gì.
Lộ Lê nhìn năm người bọn chúng, có vài miệng vết thương còn đang nhỏ máu tí tách, đã thảm như vậy còn dám ra đòi phí bảo hộ, xem ra là rất tự tin với thực lực của mình: "Các anh muốn phí bảo hộ bao nhiêu?"
"Ý tứ một chút, tùy tiện một trăm triệu là được, người anh em ra tay rộng rãi, nói vậy một trăm triệu tinh tệ đối với chú em mà nói chỉ là chút lòng thành nhỉ." Tên cao gầy nhìn chằm chằm bọn họ một cách đáng khinh, ánh mắt sắc bén, chỉ tiếc lực chấn áp không đủ.
Lộ Lê hơi mỉm cười, "Một trăm triệu tinh tệ, chém gió hơi to rồi đấy?"
Tên cao gầy nhếch một bên khóe miệng, cười như có như không trông có chút nham hiểm, "Trừ phi người anh em cho rằng ba cái mạng là gió to thổi tới, một trăm triệu tinh tệ không mua được mạng đâu."
"Cái này thì không có khả năng, một trăm triệu tinh tệ đừng nói mua mạng chú em của tôi, có thêm một trăm lần cũng không đủ, huống chi là ba cái mạng." Lộ Lê cười tủm tỉm.
Tần Sương không hiểu nhìn về phía chị dâu nhà mình, lại nhìn anh cả bảo bọc chị dâu chặt chẽ như vậy, sờ sờ cái mũi, được rồi, xem như cậu đã thấy rõ ràng, cậu chính là tầng dưới chót trong ba người. Tuy nhiên cậu ta không ngờ tới, ở trong mắt chị dâu, giá trị cậu ta vượt quá 10 tỷ tinh tệ, cậu ta thích.
Tên cao gầy hừ một tiếng, "Vậy mấy chú em tính toán ra bao nhiêu tinh tệ mua mạng đây?"
Lộ Lê kiên nhẫn lắc đầu, "Không, ý tôi là, các anh hẳn nên suy xét một chút, ra bao nhiêu tinh tệ có thể mua mạng của mình."
Tên cao gầy sửng sốt một chút, chợt lạnh mặt, nụ cười nơi khóe miệng biến thành cười lạnh, "Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt."
Lộ Lê thở dài, "Ngày thường tôi rất ít khi uống rượu."
Cồn sẽ gây tê mỏi thần kinh, do đó ảnh hưởng lớn đến não, quan trọng nhất của cơ giáp chế tạo sư chính là tinh thần ổn định, nếu không dễ dàng gây ra sai lầm.
"Vô nghĩa cái gì, chú ba, dạy dỗ chúng nó đi." Tên đầu trọc mang ánh mắt ác độc lên tiếng.
"Vâng, đại ca." Chú ba tức là tên cao gầy.
Một cánh tay gã có vết thương, nhưng máu đã ngừng chảy, thoạt nhìn không có gì trở ngại.
"Tần Sương, em lên đi, dạy dỗ bọn họ một chút, để bọn họ biết không phải người nào cũng có thể cướp." Lộ Lê lôi kéo Tần Vũ lui về phía sau hai bước.
Tần Sương bất đắc dĩ quay đầu lại, "Chị dâu à, hợp lại em đã là tầng dưới chót, lại còn đảm đương tay đấm luôn?"
"Không phải chính em nhất định phải đi theo sao, nếu anh cả em ra tay, thì không còn cơ hội cho em thể hiện nữa." Lộ Lê nói.
"Lời này của chị dâu thật quá đáng."
"Lên đi, cẩn thận đánh lén." Lộ Lê nhắc nhở.
Tần Sương đã nhận ra, tên cao gầy nhân lúc bọn họ nói chuyện đột nhiên ra tay, lặng yên không một tiếng động xuất hiện phía sau cậu ta, không cần quay đầu lại đã có thể ngửi được mùi hôi trên người gã.
Dao găm sắc bén đâm sượt qua sườn cậu ta.
"Chậc, tốc độ còn khá nhanh, nhưng vẫn quá chậm." Tần Sương ra tay như chớp, bóp chặt cổ tay cầm dao găm của đối phương, dùng sức vứt gã ra.
Tên cao gầy bổ nhào trên không trung, rơi xuống đất, còn chưa đứng thẳng, Tần Sương bỗng nhiên xuất hiện trước mặt gã, một quyền đánh vào bụng, tiếng nôn mửa vang lên, tên cao gầy bay ra, lăn bốn năm vòng trên mặt đất mới dừng lại, trong lúc nhất thời không bò dậy được.
""Chú ba."
Anh em tên cao gầy lập tức có hai người lao tới, liên thủ công kích Tần Sương.
Những người này thời kỳ đỉnh cao cũng không phải là đối thủ của Tần Sương, huống chi là bị thương, một mình cậu ta là đủ hành hết đám này.
Phân thắng bại rất nhanh, năm phút sau, ba người đều bị đánh ngã, bị thương càng nặng thêm, miệng vết thương vốn đã cầm máu nay lại chảy đầy đất.
"Còn hai người, cũng cùng lên đi, để tôi lĩnh giáo một chút sự lợi hại của tổ năm đầu sói nào, bằng không phải xin lỗi cái danh hiệu này mất, các người nói có phải hay không?" Tần Sương bẻ cổ tay đi qua chỗ tên đầu trọc.
"Từ từ đã, là chúng tôi có mắt không thấy Thái Sơn, các anh đi đi." Tên đầu trọc sắc mặt khó coi nhận thua.
Phía mình chỉ dư lại hai người, đối phương lại còn có hai người chưa ra tay, thắng bại đã rõ ràng.
"Chậc, ngữ khí này tôi không thích nghe, cái gì gọi là các anh đi đi, hiện tại là các người buông tha cho chúng tôi sao, các người muốn nguyên vẹn rời đi, còn phải hỏi xem nắm tay tôi có đáp ứng hay không." Tần Sương dẫm một chân lên người tên cao gầy.
Tên đầu trọc trầm mặt xuống, "Người anh em, đừng quá quá mức, sau lưng tổ năm đầu sói chúng tôi có người đấy."
Tần Sương gằn giọng nói, "Tôi sợ quá cơ, anh nói xem tôi gϊếŧ các anh, người sau lưng có thể cố ý tới tìm chúng tôi gây phiền toái hay không?"
Tên đầu trọc nhíu mày, không trả lời vấn đề này, "Các người muốn thế nào?"
"Lưu lại thứ có thể mua mạng của các người, đến khi làm tôi vừa lòng mới được, nếu không tôi đành phải gϊếŧ thôi." Tần Sương cười tà ác, tựa như đao phủ.
Tên đầu trọc căng da đầu, trước mắt bao người, nếu cúi đầu lần này, tổ năm đầu sói có thể thành trò cười, nhưng nếu không cúi đầu, gã không nghi ngờ lời đối phương nói, tuy bọn chúng kiêu ngạo ương ngạnh, nhưng đều tiếc mạng, suy nghĩ thật nhanh, để mạng nhỏ lại thì không thể, lưu lại còn có thể báo thù.
Đại ca thỏa hiệp, những người khác cũng không thể không thỏa hiệp, liên tục lấy ra những thứ có thể mua mạng mình.
Bọn họ đến Bạch Ải Tinh số 98 lần này không phải hoàn toàn không có thu hoạch, chỉ là ít hơn so với ngày thường một chút, không thể không lấy ra mua mạng mình.
"Chị dâu ơi, anh nhìn xem mấy thứ này được không?" Tần Sương như hiến vật quý đưa cho Lộ Lê.
Lộ Lê dò xét một chút, không ngờ tài nguyên Bạch Ải Tinh rất phong phú, đều là những thứ tinh cầu tầm thường không sinh trưởng được. "Được rồi."
"Rồi, các người có thể biến." Tần Sương phất tay.
Hai tên còn lại lập tức đỡ ba người rời đi.
Chương 288: Bãi săn thú