Chương 97: Leo Herrick
Thử thách thứ nhất là mang quả cầu tránh né những hòn đá không ngừng lăn xuống. Đá không lăn theo quy luật, không thể bị đá đυ.ng vào, một khi đυ.ng tới thì tính là thất bại.
Lộ Lê đoán trước đường đi của đá, nhauh chóng tránh đi, không mất bao lâu liền tới thử thách thứ hai. Lần này là đẩy quả cầu lên trên, đặt ở lỗ thủng ở vị trí cao nhất là thành công. Nhìn có vẻ đơn giản, thật ra không dễ dàng.
Chướng ngại không nhiều lắm, chủ yếu là có trọng lực, quả cầu vốn không mấy nặng nề, vừa đến thử thách thứ hai, trọng lượng như gia tăng gấp mười lần, thậm chí mấy chục lần. Nếu không có chuẩn bị, nói không chừng đã giật mình rồi thất bại.
Lộ Lê sớm đoán được không có khả năng đơn giản như vậy, đã sớm chuẩn bị tinh thần, những người khác liền không may mắn như y.
Không ít người lần đầu tiên gặp thử thách kiểu này, nhưng không bao gồm thiếu gia Leo, cảm nhận được trọng lực, Leo cười lạnh, tinh thần lực ổn định vững chắc ôm quả cầu, không một chút đong đưa.
Không phải bởi tinh thần lực của hắn có mấy mạnh mẽ, mà là hắn đã luyện qua, mấy ngày trước ngày kiểm tra.
"Dù bổn thiếu gia đã chắc chắn được chọn, vị trí đứng đầu cũng sẽ không để cho các ngươi." Leo chỉ cần nghĩ đến mình bị mấy người kia vượt mặt, sắc mặt càng thêm khó coi. Lúc này, hắn không tin mình không thể đứng đầu.
Nghĩ vậy, Leo lập tức đẩy nhanh tốc độ.
Thử thách thứ hai thoạt nhìn đơn giản, nhưng bởi vì trọng lực, muốn nhanh chóng hoàn thành vẫn khá khó, ngay cả với Leo, ngoại trừ một người.
Lộ Lê nhẹ nhàng chống lại trọng lực, còn có thể cảm giác được áp lực không chỉ đến từ phía trên, còn cả từ phía dưới, không ngừng hút quả cầu xuống, nhưng với y đều không phải vấn đề quá lớn.
Lộ Lê chỉ dùng ba phút để hoàn thành quả đầu tiên, mười phút để hoàn thành cả ba viên. Phát hiện thời gian mới trôi đi một phần ba, lúc này chắc chưa ai hoàn thành đâu, y lại ngồi trong phòng thêm mười phút mới đi ra ngoài, dù sao chỉ cần hoàn thành trong nửa giờ là có thể vào vòng sau.
Trở lại đại sảnh, Lộ Lê thấy có hai người đã đứng đó, mỗi người đứng một góc, không có giao lưu. Hai người chú ý tới y, đánh giá kỹ y vài lần mới thôi.
Phía sau có tiếng bước chân, Lộ Lê quay đầu lại thì thấy vị thiếu gia Leo kia bước nhanh đi ra, như bị ai đuổi đằng sau. Khi hắn thấy ngoài đại sảnh đã có ba người, sắc mặt có chút đen.
Mấy vòng khảo hạch tuy không dựa vào xếp hạng để lọt qua, nhưng đối với cơ sở nghiên cứu và phát minh cơ giáp Lan Linh, họ có khuynh hướng dựa vào xếp hạng, dựa vào thực lực tổng hợp để chọn.
Ưu thế của Leo ở vòng thứ nhất đã không rõ ràng, vòng thứ hai vẫn không thể đứng top 3, hắn còn gì là thể diện.
Chỉ có ba vòng kiểm tra, nếu vòng thứ ba vẫn không có gì bất ngờ, dù được vào cơ sở nghiên cứu và phát minh cơ giáp Lan Linh, thanh danh của hắn chỉ sợ cũng không tốt. Mọi người nhắc tới hắn khẳng định sẽ nhìn ra hắn đi cửa sau.
Cho dù đó là sự thật, Leo vẫn không cho phép bị nói như vậy.
Hắn có một quyết định.
Lộ Lê đang nhắm mắt dưỡng thần, cảm thấy có người đứng trước mặt, mở mắt ra thì thấy Leo thần sắc ngạo mạn, cao cao tại thượng không coi ai ra gì đứng đó. Người này chắc chắn thuộc loại khinh thường tất cả mọi người ngoài mình, cảm thấy mình cao nhân nhất đẳng, không ai có thể so.
"Có việc gì?" Lộ Lê dựa lưng vào vách tường, mí mắt nhẹ nâng, có không chút để ý hỏi.
"Tôi là Leo Herrick." Leo Herrick cao ngạo nâng cằm, ánh mắt coi khinh nhìn Lộ Lê, trả lời.
"Cho nên?" Y không rõ ý của người này.
Leo Herrick phát hiện người này nghe thấy họ của hắn mà chẳng có phản ứng gì. Hắn không tin đối phương không biết nhà hắn, cho rằng đối phương đang giả bộ trấn định, nhìn quanh đại sảnh rồi đắc ý nói: "Cho dù có nỗ lực thế nào, anh cũng sẽ không được Lan Linh chọn, bởi vì một vị trí trong đó thuộc về tôi. Thành tích tổng hợp của anh, nếu tôi không đoán sai, hẳn là xếp thứ ba. Dù thành tích của anh ở vòng cuối cùng không tồi, cũng tốn công vô ích thôi."
Thì ra là thế, Lộ Lê đã hiểu chủ ý của người này. Cố tình nói cho y chân tướng, mục đích là làm y chùn bước, dù không chịu bỏ cuộc thì tâm lý cũng ít nhiều sẽ bị ảnh hưởng, ở vòng cuối cùng có khả năng phạm vào sai lầm, do đó làm ảnh hưởng đến xếp hạng.
"Dù có được tuyển hay không, tôi đã làm hết sức là được. Biết đâu người của Lan Linh cảm thấy anh đi cửa sau nhưng không có tiềm năng bằng tôi ở vị trí thứ ba, cũng không phải không thể nào." Lộ Lê nhếch khóe miệng, cười trào phúng.
"Dám cười nhạo tôi? Anh sẽ không sợ gia tộc của tôi tìm đến anh sao!" Leo Herrick không thể tin tưởng trừng lớn đôi mắt.
"Nhà Herrick? Xin lỗi, chưa từng nghe nói qua." Lộ Lê không phải cố ý kí©ɧ ŧɧí©ɧ đối phương, y thật sự không biết đến nhà Herrick. Y biết mấy gia tộc quý tộc đỉnh cấp ở Vinh Diệu tinh, nhưng trong số đó không có nhà Herrick.
"Được lắm, anh sẽ biết, đắc tội Leo Herrick tôi sẽ có kết cục gì!" Leo Herrick không, sắc mặt âm trầm như nước, ném xuống câu nói uy hϊếp này rồi xoay người đi.
Có người lo cho Lộ Lê, có người tỏ vẻ vui mừng trước nỗi khổ của kẻ khác. Nhà Herrick này, ở Vinh Diệu tinh có tiếng là chó điên, bắt được ai liền cắn người đó, hoàn toàn mặc kệ mình có sai hay không, thế cho nên rất nhiều người thấy họ đều sẽ tránh đi. Người này bị Leo Herrick mang thù, chỉ sợ từ giờ sẽ không được yên.
Hết thời gian, người chưa hoàn thành cũng bị đuổi khỏi phòng, hai tên đi theo Leo Herrick thực lực không đủ, đều bị đào thải. Hai người ủ rũ cụp đuôi đi đến trước mặt Leo, nghĩ rằng sẽ bị mắng vô dụng. Leo lại không tức giận, còn gọi hai người lại gần nói nhỏ vài câu. Hai người lập tức sống lại, vỗ ngực cam đoan sẽ không làm hắn thất vọng.
Lộ Lê phát hiện họ nhìn qua phía y, cũng không để ở trong lòng.
Vòng thứ hai đã đào thải hơn một nửa nhân số, chỉ còn lại hơn năm mươi người. Người đàn ông trung niên lại lần nữa xuất hiện.
"Nội dung của vòng cuối cùng là chế tạo linh kiện, thời gian là một tiếng. Linh kiện sơ cấp có số liệu đạt tới 90 trở lên sẽ được tính, đối với linh kiện trung cấp là 80 trở lên. Căn cứ thực lực tổng hợp để xếp hạng, mười người đứng đầu sẽ tham gia vòng khảo hạch quyết định."
Mọi người "ồ" lên, yêu cầu không thấp, rất nhiều chế tạo sư dựa vào vận may cùng kinh nghiệm mới có thể đạt tới số liệu đó, hầu hết đều duy trì ở mức trên dưới 80.
Dù thế nào, quy tắc là như vậy rồi, cũng không có khả năng gian lận, họ chỉ có thể căng da đầu vượt qua.
Lộ Lê tiến vào căn phòng thứ bảy, giữa phòng đặt một cái bàn lớn, bày rất nhiều vật liệu, phần nhiều là để lắp linh kiện cấp thấp.
Vật liệu chế tạo linh kiện cấp E chiếm đa số, còn lại là vật liệu cấp D. Khó trách quy tắc là như thế, chế tạo ra linh kiện trung cấp mà số liệu cao thì vẫn tốt hơn chế tạo linh kiện cấp thấp, cũng là để cho những người kém may mắn ở những vòng trước một cơ hội.
Nhưng cơ hội luôn đi đôi với nguy hiểm, linh kiện trung cấp khó hơn dẫn đến tỉ lệ thất bại cao hơn. Thời gian chỉ có một giờ, thất bại thì sẽ rất mất thời gian làm lại.
Có được tất có mất.
Lộ Lê chọn ra một vài loại vật liệu thường thấy, y từng thử chế tạo linh kiện trung cấp, thất bại kha khá nhưng cũng có nắm chắc. Y cảm thấy không cần thiết phải dốc hết toàn lực, chỉ cần bảo đảm có thể vào top 10 là được.
Không phải ai cũng nghĩ giống y, mọi người cảm thấy linh kiện cấp D hẳn là được thêm điểm. Thứ hạng của họ vốn không cao, nếu muốn vượt lên thì vòng này cần phải làm liều, nên quyết định chế tạo linh kiện cấp D. Một giờ để chế tạo một linh kiện cấp D đơn giản là đủ rồi, nếu là cấp C thì không được.
Leo Herrick cũng nằm trong số này, nhưng hắn không phải làm vì thứ hạng, mà là vì khoe ra thực lực.
Thời gian từng chút trôi qua, Lộ Lê không tới mười phút đã chế tạo ra một linh kiện cấp E. Bởi vì y cố ý khống chế để số liệu không quá cao, cho nên số liệu là 95,9.
Chế tạo xong, y không tiếp tục, thời gian vừa đến liền ra khỏi phòng, rất nhiều người đã ra, không ít người sắc mặt xám trắng, hiển nhiên là thành tích không như ý.
Trên màn hình xuất hiện bảng thành tích, ít người, nên liếc nhìn là biết. Người không vượt qua được vòng này đều có màu xám, tức là bị loại.
Lộ Lê thấy tên của mình, và thật không vừa khéo, Leo xếp ở ngay phía dưới.
Chương 98: Không phục cũng phải phục