Editor: Một Đời Bình An ( Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại s1apihd.com.)
******************
"Phụ thân, dung mạo của ngài thật quen mắt a!"
"Phụ thân, nghe nói ngài sẽ dạy ta cách trở thành Huyết tộc?"
"Phụ thân, tuổi ngài thiệt nhỏ, cái đầu cũng không cao......"
Lý Chính liếc mắt nhìn lướt qua cô một cái, đột nhiên dùng khuỷu tay thọc thọc Diêu Tiềm bên cạnh, "Ai, người anh em, sao ta có cảm giác phụ thân này của ta, hơi đàn bà?"
". . . . ."
(╯‵□′)╯︵┻━┻ Xốc bàn!
"Ta vốn dĩ chính là nữ!" Diêu Tư nhịn không được rống ra tiếng!
"A!?" Hắn càng thêm kinh ngạc, đầy mặt nghi hoặc quay đầu nhìn về phía Diêu Tiềm, "Người anh em, phụ nữ nơi này cũng có thể làm phụ thân sao? Khoa học kỹ thuật của các người thật thần kỳ a!"
Diêu Tư: "......"
Mộ Huyền: "......"
Diêu Tiềm: "......"
Diêu Tư càng ngày càng bối rối, rốt cuộc chuyện này là như thế nào? Tại sao Lý Chính lại đột nhiên gọi cô là phụ thân hả?
"Bệ hạ, Điện hạ." Diêu Tiềm than một tiếng thật dài, "Các ngài cũng thấy được, sự tình chính là như vậy!"
Như vậy? Là như nào a? Chiếu cố người thất học xem không hiểu số liệu, nói rõ ràng một chút đi a!
"Khoan đã, anh vừa mới nói anh gọi là gì?" Cô đột nhiên nhớ tới Lý Chính vừa mới tự xưng.
"Diêu Tư a!" Lý Chính vẻ mặt đương nhiên trả lời, nghĩ nghĩ lại nhịn không được bỏ thêm một câu, "Đây là cái tên mà ta nhớ rõ nhất, tuy rằng ta cũng không biết vì sao phải lấy cái tên không may mắn như thế, muốn chết muốn chết!"
"......" Cảm giác đầu gối trúng một đao, anh dựa vào cái gì lậu tên của ta, còn ghét bỏ á!
(╯‵□′)╯︵┻━┻
"Đây là truyền thừa ký ức, tất cả người thừa kế đều sẽ có tình huống này." Diêu Tiềm giải thích, "Trí nhớ đến từ người chuyển đổi hắn, cũng không phải là chính hắn."
"A, ta không gọi là Diêu Tư sao? Khó trách. . ." Vẻ mặt Lý Chính tỉnh ngộ, trong lòng thở phào một hơi thật lớn, "Ta nói sao mà ký ức trong đầu quái quái, không đàn ông một chút nào."
Diêu Tư càng hỗn loạn, vừa nãy Diêu Tiềm nói Lý Chính chỉ nhớ rõ ký ức ở Lam Tinh, mà những cái đó kỳ thật là ký ức của chính mình, vậy nói cách khác......
Trong lòng nhất thời "lộp bộp" một cái, yếu ớt nhìn sang Diêu Tiềm, "Thúc sẽ không nói cho ta, người chuyển đổi hắn. . . . Là ta chứ?"
"Đúng vậy!" Diêu Tiềm dùng sức gật đầu, tiếp tục chỉ vào số liệu trên quầng sáng trước người nói, "Hiện tại tất cả gen số liệu của hắn, đều hoàn toàn phù hợp với Điện hạ. Không hề nghi ngờ gì, hắn chính là người thừa kế của ngài."
Khóe miệng Diêu Tư run rẩy, chưa từ bỏ ý định bước đến cạnh màn sáng, trực tiếp kéo đến một dòng kiểm tra huyết thống cuối cùng, chỉ thấy phía trên có hai chữ chói lọi: Lục Đại!
Sáu. . . Sáu. . . Đời thứ sáu! Sao lại là đời thứ sáu?
○| ̄|_| ̄|○
Mộ Huyền là đời thứ tư, nếu là người thừa kế của hắn thì thấp nhất cũng là đời thứ năm. Hơn nữa hắn nói qua, từ sau khi thức tỉnh huyết mạch thủy tổ, đã không thể lại biến đổi người. Trước mắt toàn bộ Huyết tộc, người duy nhất có thể chuyển đổi Huyết tộc đời thứ sáu, chỉ có. . .
". . . . . ."
Cmn!
Lý Chính thật đúng là do chính cô biến đổi!
Nhưng là, tại sao lại như vậy? Cô không có làm cái gì a?
Từ từ!
Cô nhớ rõ lúc trước thời điểm bị Lý Chính một kiếm đâm thủng trái tim, chính mình dường như. . . Phun máu ra đầy mặt hắn. Sau đó trước khi Lý Chính té xỉu, cô nhìn thấy hình ảnh máu thấm vào trong thân thể hắn, vốn tưởng rằng là ảo giác, chẳng lẽ lúc ấy, hắn hấp thu chính là máu của mình? Cho nên biến đổi lần thứ hai? (lần đầu là từ người thành Huyết tộc)
"Mộ Huyền......" Cô nhịn không được quay đầu lại nhìn về phía người phía sau.
"Nếu hắn đã biến đổi lần thứ hai, đó chính là Huyết tộc hoàn toàn mới." Sắc mặt Mộ Huyền so với cô càng khó xem, lạnh lùng liếc mắt nhìn qua Lý Chính một cái, không biết có phải ảo giác hay không, cứ cảm thấy Lý Chính như vậy so với trước kia càng chán ghét hơn, "Trong tộc an bài người thừa kế như thế nào, cứ theo quy củ làm đi!"
Nói xong lần nữa liếc mắt nhìn đối phương một cái, cũng không đợi người kịp phản ứng, trực tiếp kéo cô ra cửa.
"Ơ?" Cứ vậy mà đi rồi, sự tình còn chưa có làm rõ ràng, cứ như vậy đi thật sự được không?
Diêu Tiềm cũng bị chiêu đột nhiên biến sắc mặt của Mộ Huyền làm cho hơi ngây ra, còn chưa kịp phản ứng lại, Lý Chính bên cạnh không hề phát giác, lại lần nữa thọc thọc tay hắn, vẻ mặt ngây thơ hỏi:
"Ai, người anh em, cái người hung hăng kia, chẳng lẽ là. . . Ông nội của ta?"
". . . . ."
Dưới chân Diêu Tư run lên, thiếu chút nữa đầu cắm xuống dưới, cả Mộ Huyền cũng hơi cứng đờ, sau đó càng thêm nóng nảy kéo cô đi.
Quả nhiên, người thừa kế gì đó, ghét nhất!
————————
Lý Chính thành người thừa kế của cô, là truyền thừa chân chính 24K (vàng 24K??). Mặc cho Viện nghiên cứu kiểm tra như thế nào, kết quả ra vẫn giống như nhau.
Diêu Tư hoàn toàn không nghĩ tới, chính mình có một ngày sẽ thể nghiệm một lần cảm giác___ vui vẻ làm cha.
Đây là cái dạng trải nghiệm gì, Diêu Tư không rõ ràng lắm. Chỉ là sắc mặt của Mộ Huyền càng ngày càng thối, quả thực giống như táo bón mấy tháng vậy. Cô cách thật xa cũng có thể cảm giác được, lão ba nhà mình đối với việc cô "vị thành niên đã làm cha" bài xích rất sâu và ghét bỏ mãnh liệt đối với Lý Chính.
Diêu Tư cũng không thể tưởng được, vì sao cô một Huyết tộc đời thứ năm, so với Lý Chính còn thấp một cấp, nhưng có thể áp được huyết thống của hắn, khiến hắn biến đổi lần thứ hai. Loại chuyện này nghĩ thế nào cũng không khoa học.
Sau lại trải qua Mộ Huyền phân tích, cô mới cho ra một cái đáp án tương đối đáng tin cậy. Nói đến cùng vẫn là cùng huyết mạch thuỷ tổ có quan hệ, lúc ấy cô vừa mới biến đổi thành công, mà Mộ Huyền đang toàn lực trả thù xã hội, lực lượng không hề giữ lại bộc phát hết ra ngoài, tự nhiên cũng ảnh hưởng đến trên người cô. Mà Lý Chính vừa vặn ngược lại, hắn chỉ còn lại có một hơi thở. Lực lượng đã tiêu hao không sai biệt lắm, trực tiếp bị huyết thống của cô bao trùm cũng rất bình thường.
Huống hồ hắn chịu một kích kia của Mộ Huyền, xác thực cũng đủ muốn mạng hắn rồi.
Hơn nữa huyết thống cộng thêm tử vong, hoàn toàn thỏa mãn điều kiện biến đổi, sau đó. . . Cô liền làm cha rồi!
╮(╯﹏╰ ) ╭
"Điện hạ......" Diêu Tiềm bên trong màn sáng muốn nói lại thôi nhìn cô một cái, dường như có chút không biết nói thế nào mới tốt, "Về vị kia......"
"Lý Chính lại làm sao vậy?" Sáng sớm liền nhận được thông tin của hắn, đáy lòng Diêu Tư căng thẳng, "Sẽ không lại xảy ra chuyện gì nữa chứ?" Mấy ngày nay thần kinh đã đủ căng rồi, cho cô chút thời gian được chưa.
"Không xảy ra việc gì, chỉ có một số việc muốn xin chỉ thị của ngài, dù sao bây giờ hắn cũng là người thừa kế của ngài." Diêu Tiềm cắn răng một cái có chút khó xử nói, "Dựa theo quy củ của Huyết tộc, tất cả người thừa kế, đều sẽ an bài đến Học viện tinh tế học tập, làm cho bọn họ mau chóng tiếp nhận ký ức truyền thừa, cùng với rèn luyện dị năng. Nhưng hắn...... Có chút đặc thù."
"Đặc thù?" Cô hồi tưởng lại chuyện mấy ngày trước, không khỏi có chút khẩn trương, "Dị năng của hắn làm sao?" Dị năng trước kia của Lý Chính là hệ hỏa, nhưng cường đại nhất là tinh thần lực, nhưng sau trận chiến ấy, tinh thần lực của hắn đã hoàn toàn tiêu tán, từ sau khi hắn tỉnh lại, vẫn luôn không có thức tỉnh dị năng mới.
"Không phải dị năng......" Diêu Tiềm lắc lắc đầu, "Là truyền thừa ký ức."
"Ký ức?" Diêu Tư sửng sốt, ý gì? "Không lẽ hắn vẫn còn tưởng rằng chính mình gọi là Diêu Tư chứ?"
"Này thì không phải." Diêu Tiềm than một tiếng, lúc này mới bắt đầu nghiêm túc giải thích, trải qua thí nghiệm, Lý Chính trực tiếp truyền thừa 80% ký ức của cô, đây cũng là nguyên nhân ngay từ đầu hắn cho rằng chính mình gọi là Diêu Tư.
Nhưng ký ức rốt cuộc chỉ là ký ức, cũng không thể truyền thừa cảm tình. Cái này giống như trong đầu đặt một bộ phim điện ảnh vậy, bạn nhớ rõ nội dung, khả năng sẽ có nhập cảm nhất thời, lại không thể luôn cho rằng chính mình là người trong phim đó.
Lý Chính đối với việc mình không phải là cô tiếp thu rất nhanh chóng, giống như những người thừa kế khác, rất nhanh liền đem những ký ức trong đầu thành tư liệu học tập thường thức mà đối đãi. Đây là ưu thế của người thừa kế, hoàn toàn không cần học tập trực tiếp liền có thể đạt được hơn một nửa tri thức căn bản của người biến đổi, đây cũng là nguyên nhân vì sao người thừa kế không được xem là con non.
Đây là hoàn toàn phù hợp logic, cũng là ưu thế của chủng tộc Huyết tộc, nhưng. . . Vấn đề tới!
Bởi vì...... Cô thành cái logic BUG này.
(⊙_⊙)
*********************
Hết chương 130.