☆, quan ải tuyết 15 ( cao H )
Thấy Dao Cơ không nói lời nào, Tông Tuyển liền ra vẻ lại muốn ăn tiểu nộn âʍ ɦộ của nàng. Dao Cơ bị ăn đến toàn thân vô lực, hạ thể nơi đó càng mất khống chế mà ướt đẫm, ngay cả cúc huyệt đều làm ướt, hoa huyệt ngứa không nói, bụng nhỏ càng là trướng trướng, lại bị đầu lưỡi kia không an phận đùa bỡn một phen, sợ là nói không chừng sẽ tè ra quần, đành phải cắn môi đáng thương cúi đầu: "Không chạy."
Tông Tuyển vừa lòng mà ở trên môi nàng hôn một cái, lại duỗi lưỡi đi vào đem hương vị ngọt ngào hắn vừa mới ăn vào trong miệng cho tiểu mỹ nhân, xem Dao Cơ nước mắt lưng tròng mà đem nước bọt nuốt vào, mới buông ra cái mông bắt được, đem nàng lật người lại, đem váy áo toàn bộ trừ bỏ, theo ánh nến hảo hảo thưởng thức thân thể tiểu thê tử một phen.
"Lần này liền thôi, nếu để ta nghe được nàng nói những cái đó mê sảng," Tông Tuyển khẽ mỉm cười, nắm hai nãi tiêm dùng sức nhéo nhéo, "Khả năng không đánh đòn đơn giản như vậy."
Dao Cơ ngây ngô mờ mịt: "Cái, cái gì mê sảng?"
Tông Tuyển vì chuyện này tức giận hơn nửa đêm, muốn nói chuyện người nọ thế nhưng hoàn toàn không để trong lòng, nhất thời hận đến không được, nhướng mày: "Nàng không phải buông lời nói không cùng ta qua lại?"
Hắn chợt hạ âm thanh, trong ngực thiếu nữ tức khắc co rúm lại run lên. Kỳ thật lời kia vốn là nổi nóng thuận miệng nói ra, thế nhưng Tông Tuyển lại đặt ở trong lòng, vừa nghĩ tới Ma La Kha, lại càng vừa chua xót vừa đố kị: "Không cùng ta qua, nàng còn muốn cùng ai qua, ân?" Dao Cơ thút tha thút thít đáp không được, Tông Tuyển liền bắt lấy nhũ thịt đầy tay thật mạnh xoa nắn, lại đem núʍ ѵú kia kéo thành một đường, dùng sức ấn về quầng vũ, đem hai viên anh quả đáng thương chà đạp đến sưng đỏ: "Có phải hay không muốn cùng Ma La Kha qua, nói!"
Dao Cơ có ngốc cũng biết lúc này được phản bác: "Không phải, không phải...." nàng nào đâu biết được Tông Tuyển đang ghen tị, chỉ cảm thấy xú man tử này không nói đạo lý, mình và Ma La Kha trong sạch, hắn càng muốn lấy việc này làm cớ, còn chưa phải mà đổi biện pháp khi dễ mình, huống hồ lần này xú man tử tức giận như vậy, nói không chừng chính mình liền phải bị thao đến mấy ngày không xuống giường được, trong khoảng thời gian ngắn ô ô mà nức nở, "Ngươi.. Ngươi chỉ biết khi dễ ta... Ngươi hỗn đản!"
Tông Tuyển lại không nỡ, lại yêu cái tiểu dáng dấp lê hoa đái vũ của nàng: "Ta không khi dễ nàng thì khi dễ ai," nhéo khuôn mặt nhỏ thiếu nữ để nàng nhìn chính mình, "Hôm nay ta cho nàng nhớ kỹ, chỉ có ta mới có thể khi dễ nàng, dã nam nhân khác đều không được," dứt lời bắt lấy nãi nhũ ở trong tay xoa nắn, "Ngực nàng chỉ có ta mới có thể chơi, còn có ngươi nữa tiểu âʍ ɦộ," côn ŧᏂịŧ sớm đã cứng rắn cách khố quần liền ở giữa hai chân thiếu nữ đỉnh đỉnh, "Chỉ có dươиɠ ѵậŧ của ta mới có thể thao, có hiểu hay không?"
Dao Cơ nào chịu dung cho hắn bá đạo như vậy, đang muốn đong đưa đầu nhỏ, chỉ thấy nam nhân nhướng mày giơ lên bàn tay to, lại không phải hướng về phía mông nhỏ, mà là muốn đánh cái vυ' trắng mềm của nàng, vội vã thút thít gật đầu: "Hiểu."
"Vậy nàng lặp lại một lần."
Dao Cơ ở dưới da^ʍ uy của nam nhân, khuôn mặt nhỏ xấu hổ đến đỏ bừng, nước mắt muốn ngã không ngã, nhỏ giọng mà đứt quãng đem những âm ngôn uế ngữ đó lặp lại một lần: "Vυ' Dao Dao.....Chỉ có Tông Tuyển mới có thể, mới có thể chơi.....Tiểu tao, tiểu tao âʍ ɦộ cũng chỉ có Tông Tuyển.......Dươиɠ ѵậŧ mới có thể thao........."
Sau khi nói xong đã ô ô mà khóc lên, Tông Tuyển vội vàng đem nàng ôm vào trong ngực, lại hôn tới vệt nước mắt trên mặt nàng: "Khóc cái gì, ân? Nàng là thê tử của ta, ta thao ngươi không phải là việc thiên kinh địa nghĩa?" Lại nhẹ nhàng xoa mông nhỏ sưng đỏ của Dao Cơ, đem núʍ ѵú ngậm ở trong miệng ôn liếʍ chậm mυ'ŧ, "Ta không chỉ muốn thao nàng, còn phải cho tiểu âʍ ɦộ rót tinh, làm bụng nàng lớn lên, để nàng sinh hài tử cho ta."
Dao Cơ nơi nào nghe qua loại lời nói vô vị này, xấu hổ đến lấy đôi bàn tay trắng như phấn liều mạng đấm vào trước ngực nam nhân: "Không cho nói, xú man tử.....Không cho nói!"
"Hảo hảo hảo, không nói không nói," chút khí lực này của tiểu thê tử Tông Tuyển tự nhiên không bỏ vào mặt, thấy nàng cũng không khóc, mới cười khanh khách đem côn ŧᏂịŧ nóng bỏng hướng trong tay Dao Cơ đưa, "Ngoan Dao Dao, mau, đem dươиɠ ѵậŧ phu quân ăn đi." Dao Cơ chân tay luống cuống, thổi phù một tiếng liền đem vật cứng rắn thô to kia cắm vào huyệt trung.