Lọ Kẹo

Phiên ngoại 18: Kẹo que (Kiều Tước x Sở Ninh)

Ngày thường Sở Ninh vừa dính vào gối đầu đã ngủ say như heo, nhưng sau khi mang thai ba tháng cậu ngủ không được sâu lắm, ban đêm chỉ cần có một tiếng động nhỏ cũng có thể làm cậu tỉnh lại.

Nửa đêm, Sở Ninh bị tiếng vang kì quái ngoài phòng khách đánh thức, trong ổ chăn không có Kiều Tước, có chút lạnh, người nọ tựa hồ đã rời giường rất lâu rồi.

Sở Ninh duỗi tay vuốt phẳng mép chăn, một cái đầu nhỏ màu vàng bỗng nhiên chui ra khỏi chăn - -

Lòng Đỏ Trứng bị Sở Ninh dọa tỉnh, còn đang buồn ngủ mà nhìn chằm chằm chủ nhân, ngáp một cái, liếʍ liếʍ bàn tay Sở Ninh, lười biếng chui qua bên chỗ cậu.

Sở Ninh cào cào đám lông dưới cằm Lòng Đỏ Trứng, hôn trán nó một cái: "Mau ngủ đi, baba đi xem xem anh và daddy con đang làm gì."

Cậu vốn cho rằng tiếng vang trong phòng khách là do hai mèo nhỏ đùa giỡn, nhưng mà Lòng Đỏ Trứng đang ở chỗ này, chắc Hổ Phách cũng không thể nào đánh nhau một mình nhỉ?

Sở Ninh nhẹ tay nhẹ chân ra khỏi ổ chăn, xuống giường mang giày, kéo cửa đi xuống lầu. Đèn đêm trong phòng khách đang bật, mơ hồ có thể thấy được Hổ Phách đang ngủ say trong ổ.

Tiếng vang kia đã biến mất.

Lường trước được âm thanh kia là do Kiều Tước làm ra, Sở Ninh cũng không bật đèn lớn, khẽ meo meo quan sát xem phòng khách có chỗ nào kì lạ, mới phát hiện băng ghi hình trên giá thiếu mấy cuộn, mà cửa phòng sách cũng đang khép hờ.

Sở Ninh đi dọc theo hành lang, dần dần nghe rõ bên trong là tiếng thở dốc cậu quen thuộc.

Trong nhà này chỉ có một mình cậu và Kiều Tước, nháy mắt Sở Ninh đã biết Kiều Tước đang làm gì, nhưng vẫn không được dụ hoặc mà đẩy cửa ra - -

Phòng sách chỉnh tề, mấy kệ sách cao cao vây quanh cửa sổ sát đất, không khí nghiêm túc, ở giữa là bàn làm việc, chủ nhân luôn luôn cao quý ưu nhã quả nhiên ngồi phía trên, nhưng lại đang nhìn video làʍ t̠ìиɦ trước kia của hai người trên màn hình máy tính mà thủ da^ʍ.

Trong phòng bật đèn nhỏ, áo ngủ Kiều Tước nửa cởi, đường cong cơ bắp duyên dáng phía dưới Sở Ninh vô cùng quen thuộc, nhưng tình trạng nửa che nửa lộ như vậy vẫn làm người miên man.

Nhìn xuống chút nữa, căn dươиɠ ѵậŧ đỏ tím kia đang nổi gân xanh ngẩng cao đầu dưới áo ngủ, ngón tay khớp xương rõ ràng đang máy móc vuốt ve lên xuống, trên mặt Kiều Tước vẫn là bộ dáng không chút để ý như cũ, mắt đen bình tĩnh nhìn chằm chằm Sở Ninh bị hắn đè chặt trên màn hình, giống như người đang cương cứng không phải là hắn.

Sở Ninh ngơ ngác đứng tại chỗ, cơ hồ nháy nắt đã bị điện giật tê rần, kẹp chặt hai chân muốn ngăn lại cảm giác kia, nhưng chỉ càng khiến cho lỗ nhỏ vì khẩn trương mà càng ướt.

Kiều Tước lơ đãng nhìn qua, tiếng hít thở của Sở Ninh làm hắn không muốn phát hiện cũng khó, chỉ thấy hắn không chút hoảng hốt, ngược lại cong môi lên cười cười, lười biếng nhìn Sở Ninh: "Lại đây, bảo bối, ngồi trên đùi anh."

Giống như là bị mê hoặc, Sở Ninh chỉ cảm thấy không thể tự điều khiển chính mình, thuận theo tiếng lòng mà đi qua, mở chân ngồi trên đùi Kiều Tước đối mặt với hắn, áo ngủ hình cừu con trên người tương phản rõ ràng với quần áo rộng mở của Kiều Tước.

"Bảo bối thật ngoan." Kiều Tước vì dáng ngồi tự giác của cậu mà cười, cúi người dán lên thân thể của nhóc con, bàn tay tiến vào trong áo ngủ của Sở Ninh, dọc theo đường cong phần lưng tuyệt đẹp vỗ về, xúc cảm ấm áp vô cùng tốt đẹp.

"Hừ." Trên mặt Sở Ninh mang theo màu hồng nhạt, tựa hồ bởi vì hành động giống như đứa háo sắc vừa rồi của chính mình mà ảo não, nhăn mũi lên án: "Em ngoan thì làm được gì, anh còn giấu em làm chuyện xấu."

Kiều Tước rút tai nghe, âm thanh lúc hai người làʍ t̠ìиɦ trước kia lập tức vang lên, ngay cả tiếng quần áo cọ xát cũng vô cùng rõ ràng.

Vuốt ve tấm lưng nháy mắt căng thẳng của nhóc con, Kiều Tước dụ dỗ cậu nhìn video trên màn hình, cắn lỗ tai cậu nói: "Ai bảo lúc chiều bảo bối cứ luôn dụ dỗ ông xã chứ?"

Sở Ninh nhìn hình ảnh chiếm cứ toàn bộ màn hình, đôi mắt nhịn không được ướt đẫm - -

Video được quay dưới thị giác của Kiều Tước, chính mình đang ở dưới thân hắn, hai chân tách rộng, đầṳ ѵú dựng thằng, khuôn mặt ửng hồng, biểu tình say mê, bàn tay đang siết chặn đệm chăn, tiếng kêu xấu hổ cùng lời nói dâʍ đãиɠ đập vào trong màng tai.

Tốc độ ra vào của Kiều Tước vô cùng kinh người, khiến cho hơn nửa khăn trải giường đều bị cọ rơi xuống đất, Kiều Tước vẫn còn đang tiếp tục.

Sở Ninh cũng không biết khi đó chính mình là cái bộ dáng này, ngày thường cậu rất ít nhìn thấy hình ảnh như vậy, bây giờ lại thấy được một cách rõ ràng từ trong video.

Chỗ tiếp giáp của hai người là một mảnh hỗn độn, bướm non bị Kiều Tước chà đạp đến sưng đỏ, mép bướm cũng bị dươиɠ ѵậŧ căng ra, nước da^ʍ và chất lỏng trên qυყ đầυ Kiều Tước trộn lẫn, làm dơ cả bộ lông của Kiều Tước. Mỗi khi Kiều Tước rút ra đều có thể nhìn thấy thịt bướm mềm mại mẫn cảm ra sức cắn chặt lại, ngay sau đó lại bị lấp đầy.

"Ưm a...A..." Sở Ninh nhịn không được kẹp chân, hai cánh hoa cọ xát nhau muốn giảm bớt tình triều đang kích động trong cơ thể.

Kiều Tước không tắt video, tùy ý để nó tiếp tục chạy, duỗi tay cách quần ngủ trấn an bướm nhỏ đang ướt đẫm, môi mỏng dán vào vành tai Sở Ninh nói nhỏ: "Nếu bảo bối có ý kiến, vậy chúng ta cùng nhau làm chuyện xấu nhé?"

Kiều Tước đẩy ghế dựa ra, để cho hắn và Sở Ninh xếp thành tư thế 69.

Vừa trấn an Sở Ninh đang hoảng sợ, vừa cởϊ qυầи ngủ của vật nhỏ ra - - nhóc con vốn dĩ là eo nhỏ mông vểnh, bởi vì mang thai mà làn da càng mềm mại hơn ngày thường, da thịt trơn bóng, mông thêm chút thịt sờ càng tốt.

Kiều Tước vuốt ve mông vểnh trắng nõn, chỉ một lát đã khiến cho làn da đỏ lên, mới nâng mông cậu, ngậm lấy côn ŧᏂịŧ đang cứng ngắc của nhóc con.

"Ưʍ...A..." Sở Ninh chịu đựng xúc động đang lao tới, cái mông nhịn không được hơi xoay xoay, tay nhỏ đỡ căn hung khí kia của Kiều Tước, trước tiên dùng khuôn mặt cọ cọ, mới vươn đầu lưỡi mềm mại từ dưới hướng lên trên liếʍ láp gân xanh đang nổi lên, cuối cùng ngậm lấy qυყ đầυ to béo, môi cọ qua khe mũ, đầu lưỡi liếʍ mạnh qua mã mắt.

"Ưʍ...Bảo bối nhẹ thôi..." Kiều Tước phản xạ có điều kiện mà thẳng eo, ngay sau đó liền nhịn xuống động tác kế tiếp, không có cắm vào trong miệng Sở Ninh, chỉ trấn an vuốt ve cánh mông cậu.

Sở Ninh rầm rì một tiếng, không phun ra qυყ đầυ, ngược lại chậm rãi nuốt xuống, tay vuốt ve hơn phân nửa căn dươиɠ ѵậŧ còn ở ngoài, một cái tay khác xoa xoa hai viên tinh hoàn no đủ, cho đến khi Kiều Tước phát ra tiếng rêи ɾỉ, Sở Ninh cảm giác được cơ bụng dưới tay căng chặt, mạch máu cũng nổi lên mới cong khóe môi.

"Bảo bối học hư." Kiều Tước ngậm lấy căn côn ŧᏂịŧ sạch sẽ trong miệng liếʍ mυ'ŧ, mới thả nó ra, tùy ý cho căn vật nhỏ kia đánh vào trên mặt hắn, khuôn mặt bị làm ướt cũng không ngại.

Sở Ninh hiển nhiên cũng cảm giác được, không biết có phải đã đoán được Kiều Tước dự mưu hay không, theo bản năng nâng mông tránh né, lại bị Kiều Tước duỗi tay giam chặt.

Kiều Tước ngửa đầu dùng cái mũi cao thẳng cọ cọ đóa hoa ướt đẫm, nhìn nó ngượng ngùng co chặt, môi mỏng dán lại gần hút lấy mật hoa đang chảy róc rách, đầu lưỡi đâm mở mép bướm, trêu đùa hai cánh hoa nhỏ, mới chậm rãi cắm vào lỗ nhỏ đang chảy nước.

"A!...Không...Ưʍ..." Sở Ninh kẹp chân kêu sợ hãi, không rảnh liếʍ cho Kiều Tước nữa, con mắt ướŧ áŧ, ngửa đầu thở dốc, trong lòng cảm giác được như vậy là không đúng, nhưng kɧoáı ©ảʍ tê dại kia lại làm cho cậu không cách nào cự tuyệt.

Kiều Tước tách cặp đùi Sở Ninh ra không cho cậu khép lại, đóa hoa nhỏ tùy theo động tác mà nở rộ trước mặt hắn.

Giống như cảm giác được Sở Ninh chần chờ, cái lưỡi linh hoạt của Kiều Tước tiến quân thần tốc mà đâm mở cửa động chật hẹp, quấy rối bên trong, ngón tay cùng nhau vói vào, moi đào sờ soạng vách bướm mẫn cảm.

"Đừng...Ưʍ...Đừng như vậy mà..." Sở Ninh bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ run rẩy thở dốc, cả người ửng đỏ, đùi ngọc bị tách ra phát run, ngón chân cuộn tròn, hiển nhiên đã sắp bắn.

Kiều Tước gia tốc moi đào, lưỡi dài linh hoạt đâm vào trong, một tay nhanh chóng xoa nắn âm đế vẫn luôn bị vắng vẻ.

"A...Ư...Không được...Buông ra...Muốn bắn...Ưʍ...Buông ra...A...A..." Sở Ninh bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mềm nhũn nằm trên người Kiều Tước, đôi mắt còn nhìn thấy cảnh tượng trong video. Trên màn hình, bướm nhỏ của mình đang bị cây dươиɠ ѵậŧ thô cứng cᏂị©Ꮒ đến sưng đỏ, hai mép bướm bị Kiều Tước ra vào lôi kéo, ngay bên mặt lại là nghiệt căn nóng rực của Kiều Tước, gân xanh mặt trên nổi lên, tất cả đều là nước da^ʍ của mình và Kiều Tước, quanh mũi tràn đầy hormone nam tính.

Bướm nhỏ đói bụng đã lâu dưới kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt cơ hồ trong thoáng chốc đã cơ khát run rẩy, cơ thể chủ nhân của lỗ nhỏ mềm mại ửng đỏ, cái mông nâng cao cao, cột nước kịch liệt phun trào ra ngoài, chảy vào trong cổ họng Kiều Tước..

"Thật ngon, nước da^ʍ của bảo bối thật ngọt." Hầu kết Kiều Tước lăn lộn, giọng nói khàn khàn còn mang theo chưa đã thèm, hiển nhiên hắn cũng đã kiềm chế rất lâu.

Sở Ninh xấu hổ đến toàn bộ cơ thể đều phiếm hồng, mỗi lần hô hấp đều hít vào mùi hương của Kiều Tước, hơi thở tràn đầy hormone làm cậu thật sự chịu không nổi, mặc dù cái eo mềm nhũn vẫn chống trên cơ bụng Kiều Tước mà ngồi dậy, quay đầu lại nhìn hắn: "Sao anh còn chưa bắn?"

Nửa người dưới của nhóc con trơn bóng, nửa trên vẫn còn treo áo ngủ cừu con chỉnh tề.

"Anh kéo dài bao lâu em còn không biết sao?" Kiều Tước xoa xoa cái mông vểnh của cậu, dọc theo thịt đùi sờ đến sau eo, thuận thế bế cậu lên, để cậu khóa ngồi trên đùi đối mặt với mình, môi mỏng dán lên mặt cậu: "Ngoan, hôm nay vẫn chưa thể đi vào bên trong của bảo bối."

Tư thái nam nhân lười biếng, lông mi rũ xuống, nửa thân trên thon dài mạnh mẽ, người yêu nhỏ đang khóa ngồi trên người, nhưng chỉ có thể đối diện với cậu dùng tay thủ da^ʍ.

Sở Ninh bị hắn câu dẫn cơ hồ sắp hỏng mất, đôi mắt to ướt án thuần khiết nhìn hắn, nhịn không được phát ra tiếng thở dốc nức nở.

Nhìn Kiều Tước thủ da^ʍ còn mang đến cho cậu kɧoáı ©ảʍ đáng sợ hơn so với lúc cao trào vừa rồi, người này quả thật là yêu nghiệt, Sở Ninh càng nhìn càng không nhịn được thở dốc, côn ŧᏂịŧ lại cứng lên.

Kiều Tước như gần như xa mà hôn cậu, mồ hôi mỏng trên trán hai người giao hòa cùng nhau.

Nhìn động tác trên tay Kiều Tước càng lúc càng nhanh, Sở Ninh biết hắn sắp lêи đỉиɦ, bướng bỉnh hôn lên môi mỏng Kiều Tước một cái, rũ mắt cởϊ áσ ngủ cừu con ra, lộ ra bụng nhỏ trắng nõn và cặρ √υ' mềm mại, mới chậm rãi ngước mắt, ánh mắt sạch sẽ lại si mê.

Hô hấp Kiều Tước nặng nề, cúi đầu bá đạo hôn lên môi đỏ của Sở Ninh, đầu ngón tay cọ qua qυყ đầυ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun trào mà ra, tiếng thở dốc nặng nề gợi cảm quanh quẩn bên tai Sở Ninh.

"Hừ ưʍ..." Tϊиɧ ɖϊ©h͙ mãnh liệt phun vào trước ngực Sở Ninh, chọc cho Sở Ninh phát ra tiếng rêи ɾỉ, rũ mắt nhìn chúng nó dọc theo đầṳ ѵú chảy xuống, lấp đầy cái rốn, mới chậm rãi chảy qua bụng nhỏ.

"Đi rắm rửa nào, nếu không lát nữa bảo bối lại lạnh." Kiều Tước mất tiếng nói, môi lại không nhịn được lưu lại một dấu hôn thật đậm trên xương quai xanh của Sở Ninh, giống như là sợ người khác không nhìn thấy.

Sở Ninh hiểu rõ ý của hắn, tuy rằng cậu cũng giống Kiều Tước muốn tiến thêm một bước, nhưng vẫn là nhịn xuống, sờ sờ bụng nhỏ bắt đầu trướng lên, ngẩng đầu cười tùy ý để Kiều Tước ôm cậu đi tắm.

HẾT

---

Editor: Lại lấp xong một bộ nữa rồi =))) Tung bônggggg 🌷🌷🌷

Dự là tiếp theo sẽ đào 3 cái hố một lần luôn nhé :)))