Phòng trong, Kiều Vũ Huyền vừa lòng nhìn Hách Liên Diễm bị đυ. đến đôi mắt mê ly, sắp mất đi ý thức, ác liệt cười nói: "A Diễm, hôm nay gia thưởng cho ngươi một thứ tốt, nhất định phải kẹp chặt đó. "
Dứt lời, bụng Kiều Vũ Huyền dùng sức, một dòng nước ấm áp mạnh mẽ đột nhiên vọt vào vách ruột đã bị ȶᏂασ thành vô cùng mẫn cảm của Hách Liên Diễm, rất nhanh cái bụng Hách Liên Diễm đã bị nướ© ŧıểυ của Kiều Vũ Huyền rót tới phồng lên.
"A a...Hạ Nô tạ chủ nhân ban thưởng." Hách Liên Diễm không nghĩ tới Kiều Vũ Huyền sẽ trực tiếp tiểu vào trong cơ thể của mình, không rảnh màng đến sự nhục nhã kia, lập tức kẹp chặt c̠úc̠ Ꮒσα, không dám làm cho nướ© ŧıểυ của Kiều Vũ Huyền chảy ra một giọt nào, vành mắt đỏ lên nói tạ ơn.
Kiều Vũ Huyền nhìn Hách Liên Diễm đang chịu đựng vô cùng vất vả, đại phát từ bi lấy một cái nút bịt qua, nhét vào c̠úc̠ Ꮒσα Hách Liên Diễm, sau đó kéo kéo núʍ ѵú sưng đỏ của hắn nói: "Cởi dây xích trên người xuống đi."
"Dạ, tạ ơn chủ nhân." Cảm nhận được có nút bịt lại c̠úc̠ Ꮒσα, Hách Liên Diễm thở dài nhẹ nhõm một hơi, vội vàng tháo dây xích trên người xuống, bò đến giữa hai chân Kiều Vũ Huyền, cẩn thận ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ bự vừa mới đυ. mình đến chật vật bất kham vào trong miệng, liếʍ sạch sẽ nước da^ʍ và nướ© ŧıểυ còn sót lại ở mặt trên, kiềm nén nội tâm khuất nhục xấu hổ. Dù sao cũng đã trở lại bên người chủ nhân, sau này hầu hạ chủ nhân bắn tinh đi tiểu là chuyện không thể thiếu...
Kiều Vũ Huyền nhìn cái bụng của Hách Liên Diễm chứa đầy nướ© ŧıểυ của mình, trong mắt hiện lên một tia thỏa mãn, A Diễm của ta, trong ngoài của ngươi đều là hương vị của ta.
"Uống ngon không?" Nhìn Hách Liên Diễm đang chôn dưới háng nỗ lực hầu hạ chính mình, Kiều Vũ Huyền nhịn không được trêu ghẹo nói.
"Uống...ngon..."
"Vậy sao? Là mùi vị của cái gì ngon?"
"...Chỉ cần là mùi vị của gia... A Diễm đều thích ăn."
"Ha ha ha..." Bị Hách Liên Diễm lấy lòng, Kiều Vũ Huyền rốt cuộc lộ ra nụ cười to, ôm Hách Liên Diễm nằm xuống giường.
Sáng sớm, trời còn chưa sáng rõ, Hách Liên Diễm mở bừng mắt, tuy rằng còn chưa tới thời gian hầu hạ theo quy định, nhưng đã một ngày không bài tiết, còn bị rót một bụng nướ© ŧıểυ, Hách Liên Diễm bị nghẹn căn bản ngủ không được, không dám quấy rầy Kiều Vũ Huyền nghỉ ngơi, lại không dám tự mình bài tiết, chỉ phải quỳ gối giường chân, chờ đến giờ hầu hạ chủ nhân, hy vọng chủ nhân có thể khai ân, thưởng cho hắn cơ hội bài tiết một lần.
Chờ đến canh năm, nghe tiếng quét sân bên ngoài của hạ nhân, Hách Liên Diễm mới thật cẩn thận xốc lên một góc chăn, sau đó sờ soạng đến ©ôи ŧɧịt̠ đang phồng to nóng rực dưới háng Kiều Vũ Huyền, vươn đầu lưỡi liếʍ ướt ©ôи ŧɧịt̠ lớn cách qυầи ɭóŧ, cho đến khi cảm giác được cơ thể chủ giật giật, biết chủ nhân sắp tỉnh, mới cẩn thận cởϊ qυầи lót, thu răng lại nuốt trọn đầu ©ôи ŧɧịt̠ bự vào trong miệng, đầu lưỡi dọc theo cán ©ôи ŧɧịt̠ liếʍ đến trứng dái phía dưới, phát ra tiếng "chụt chụt" rung động.
Kiều Vũ Huyền nửa mộng nửa tỉnh, chỉ cảm thấy giữa hai chân có một cái miệng nhỏ ướŧ áŧ nóng rực đang gắt gao mυ'ŧ chặt ©ôи ŧɧịt̠ của mình, một bên ngậm lấy đầu khấc, một bên liếʍ láp gân xanh trên cán ©ôи ŧɧịt̠, ngay cả hai hòn dái phía dưới cũng được cẩn thận liếʍ láp mυ'ŧ hút, hắn sướиɠ đến da đầu tê dại, không khỏi mổt hai mắt đang mông lung buồn ngủ...
Y cúi đầu, thấy giữa hai chân là một khối thân thể trắng nõn tràn ngập sức bật đang hèn mọn quỳ mọp, cái mông chu lên cao, trên lưng chứa đầy vết roi hỗn độn, có thể dễ dàng gợi lên du͙© vọиɠ làm nhục của người khác, làm người ta nhịn không được muốn hung hăng mà đυ. cᏂị©Ꮒ, dùng sức véo xoa, hung hăng quất đánh, làm cho cơ thể tuyết trắng này che kín dấu tay và vết máu, không thể cao ngạo được nữa.
Hách Liên Diễm thấy chủ nhân tỉnh, vì thế thả lỏng yết hầu, buộc chặt khoang miệng, ngậm ©ôи ŧɧịt̠ lớn nuốt vào toàn bộ cho đến gốc rồi lại phun ra, làm cho ©ôи ŧɧịt̠ Kiều Vũ Huyền thọc thẳng đến chỗ sâu nhất trong cổ họng mình. Kiều Vũ Huyền được hầu hạ thoải mái, cũng không muốn hành hạ hắn nữa, rất nhanh đã bắn ra trong miệng Hách Liên Diễm.
Giải quyết xong du͙© vọиɠ vào sáng sớm, Kiều Vũ Huyền lười nhác ngồi dậy, dùng ngón chân trắng muốt chạm chạm cằm Hách Liên Diễm, ý bảo hắn nuốt vào, lại chỉ chỉ vào dưới háng.