Vòng Tay Của Quỷ

Chương 4

Cha Huy Lê sững sờ, nhưng cũng rất nhanh bình tĩnh lại và hỏi:

– Quỷ ư? Con gặp quỷ ở đâu?

Ông Bình cất giọng:

– Thưa cha, để cha hiểu rõ chuyện này, thì con xin phép được kể lại tường tận những sự việc mà con đã gặp…

Ông Bình nói xong thì liền đem hết những chuyện mà hai ngày này ông đã gặp phải, về con mèo, cũng như về tính cách của Trọng thay đổi thất thường. Kèm theo sự kinh khủng trong khi Trọng sát hại những con chuột cống và uống máu chúng.

Cha Huy Lê nghe xong, không nói thêm lời nào. Chỉ lặng thinh mà ngẫm nghĩ.

Thấy cha Huy Lê hồi lâu không trả lời. Ông Bình liền quỳ xuống chắp tay nói:

– Xin cha hãy cứu giúp chúng con, xin hãy lặng lẽ giải quyết con quỷ đó khỏi con trai của con. Nó đã bị quỷ nhập. Cha hãy giải quyết điều ấy và đừng nói cho nó biết là con đã đến gặp cha. Đây sẽ là một bí mật, thằng bé không hề có đức tin. Nó sẽ hủy hoại tất cả nơi này nếu như nó biết con đến gặp cha để thông báo chuyện này. Con sẽ gặp nguy hiểm, cũng như sự lanh ác trong con người nó khiến nó khó có thể thoát nổi gọng kìm của loài quỷ dữ.

Ông Bình nói xong liền làm ra dấu chữ thập ấn lên khuôn mặt rồi cúi gập người lạy tạ cha Huy Lê. Thêm nữa còn nói một câu “Amen” thật rõ ràng rồi mới rời khỏi nhà thờ.

Cha Huy Lê không nói gì, không có nghĩa là ông ta sẽ không hành động. Ngay buổi tối hôm đó, ông ta đã tập hợp những cha xứ của giáo đường, và hẹn gặp mặt những giáo đồ sùng đạo nhất để trợ giúp mình.

Bọn họ mang theo kinh thánh, nước thánh và thánh giá. Ẩn nấp gần khu vực nhà ông Bình, bọn họ sẽ xem xét xem lời ông Bình nói có phải là đúng. Có phải đã có quỷ xuất hiện, một con quỷ chính là một kẻ tội đồ, nó là bầy tôi của quỷ Satan phản lại chúa trời và phải bị trừng trị. Nó không nên xuất hiện trên nhân gian, cũng như làm ảnh hưởng đến cõi người.

Khi chuông đồng hồ điểm đúng mười hai giờ, thời điểm loài quỷ ngự trị. Một tiếng động khục khặc vang lên lanh lảnh trong màn đêm. Nó xuyên thấu từ tầng lầu căn nhà xuống đến mặt vườn. Một thứ ánh sáng nhá nhem phát ra từ một căn phòng, kèm theo những tiếng lầm bầm gào rú hết sức điên loạn.

Một vị cha xứ bước đến gần cha Huy Lê và cất giọng hỏi:

– Cha Huy Lê, đây liệu có phải là quỷ thật không? Theo tôi thấy thì tám chín phần mười là đúng rồi.

Cha Huy Lê gật đầu nói:

– Chính xác là quỷ rồi. Nhưng đừng đánh động nó. Vài người cầm theo dây thừng có tẩm nước thánh, mang nó trói lại rồi đem đến nhà thờ. Những chuyện này phải hết sức âm thầm. Ông Bình là người quan trọng luôn quyên góp cho giáo xứ ta, ông ấy muốn chuyện này phải được giải quyết một cách lặng lẽ, chúng ta cũng nên hết lực trợ giúp cho ông ấy.

Mọi người đều đồng ý gật đầu. Hai người thanh niên được lệnh cầm theo dây thừng lẻn vào trong căn nhà của ông Bình.

Khi họ lẻn vào tới nơi thì đã thấy mọi chốt cửa đều được mở sẵn. Dường như là ông Bình đã biết trước chuyện này và cố ý làm ra sự chuẩn bị thuận lợi dành cho bọn họ.

Bọn họ mở cửa căn phòng của Trọng, đang trong lúc hắn lui cui bất cẩn gặm nhấm mấy con chuột cống ghê tởm, thì cũng là lúc bọn họ choàng cái dây quấn quanh xiết chặt lấy người hắn. Hắn chuyển sang giãy giụa kêu gào điên loạn một cách ghê gớm. Tròng mắt hắn chuyển sang màu đen kịt và miệng phun ra những thứ ngôn ngữ ngoại quốc, có thể đó là tiếng Latinh.

Hắn nguyển rủa liên tục, quằn quại trong khi cả thân mình bị dính nước thánh. Mắt hắn bị hai người thanh niên nhanh chóng dùng một tấm vải trắng bịt lại. Rồi bọn họ lôi cả thân người hắn bắt đi. Sau đó lại đóng cửa lại như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Bọn họ đem Trọng ra bên ngoài, Trọng bị ép quỳ xuống trước mặt cha xứ Huy Lê. Cha xứ hắng giọng một hồi rồi giơ cây thánh giá chĩa thẳng đến trước mặt hắn và nói:

– Ta nhân danh thánh thần, nhân danh chúa trời muốn hỏi ngươi. Tên của ngươi là gì?

Trọng không hề trả lời, mà chỉ cười khục khặc liên tục.

Cha Huy Lê vẫn không hề bỏ cuộc, tiếp tục nhấn mạnh nói:

– Tên của ngươi là gì, hỡi bầy tôi của Satan?

Rồi nói xong lại vẩy một chút nước thánh vào mặt của Trọng. Trọng quằn quại giãy giụa rồi chửi rủa nói:

– Mày nghĩ tao là kẻ ngu ư? Mày muốn biết tên của tao để bắt ép tao rời khỏi thế giới này ư?

Nói xong Trọng lại khục khặc cười. Nói cho đúng hơn, thì cái thứ đang ngự trị bên trong Trọng lúc này không phải là bản thân hắn, mà chính là một con quỷ. Một con quỷ đã ám hắn khiến hắn bị nô dịch cả về thân xác lẫn lý tính.

Cha Huy Lê không tiếp tục bắt ép hắn nữa, mà chỉ khẽ khàng ra lệnh:

– Đem hắn về nhà thờ!

Rồi hai thanh niên kia nhất mực nghe theo. Bọn họ khiêng Trọng lên vai trong sự cuồng nộ kêu gào chửi rủa của hắn.

Trong góc nhà lúc này, có hình bóng một người đang dõi theo con trai của mình bị đem đi giống như kiểu bắt cóc. Nhưng ông ta không cảm thấy hoảng sợ, cũng không cảm thấy lo lắng cho con trai của mình, mà chỉ có cảm giác như mình vừa mới được giải thoát, một cảm giác nhẹ nhõm.



Tại nhà thờ của giáo xứ.

Cha xứ Huy Lê đặt Trọng ngồi ở một chiếc ghế gỗ, dưới chân hắn được vẽ bởi một hình thù kỳ quái vây quanh khiến cho mắt hắn long sòng sọc, miệng mở lời chửi rủa liên tục.

Cha xứ tiếp tục vẩy nước thánh vào mặt hắn, và liên tục đọc kinh thánh muốn trục xuất con quỷ. Những lời kinh thánh phát ra đều khiến cho Trọng quằn quại kêu gào. Chung quy cuối cùng cả cơ thể hắn cũng buông rũ xuống, hắn tỏ vẻ hoảng sợ nói:

– Đủ rồi, để ta nói, để ta nói.

Cha Huy Lê nhanh chóng chớp lấy cơ hội khi con quỷ đã cầu xin, ông ta hỏi ngay:

– Ngươi nói đi? Tên của người là gì?

Trọng gào lên và nói:

– Envy… ta là Envy…

Nói xong hắn lại cười khành khạch như điên loạn. Cha Huy Lê tỏ vẻ thỏa mãn và hài lòng, ông ta gật đầu nói:

– Được, vậy Envy. Ta nhân danh thánh thần và chúa trời, trục xuất người về cõi địa ngục!!!

Cha Huy Lê gào lên và đem cái tên Envy đọc ra. Trọng quằn quại hồi lâu và lăn ra bất tỉnh, dường như vừa có một thứ gì đó giải thoát khỏi con người của hắn, là một tội lỗi.

Cha Huy Lê đem chiếc khăn bịt mắt của Trọng tháo xuống, rồi vạch mí mắt hắn ra xem xét và nói:

– Mắt của hắn đã trở lại bình thường, con quỷ đã bị trục xuất và đi rồi. Vì hắn quá đố kỵ nên mới để cho Envy có cơ hội xâm nhập vào cơ thể của mình, con quỷ đó quả là một thứ đáng sợ. Trong cuộc đời ta thì đây đã là lần thứ hai mà ta gặp Envy, có vẻ như nó ngày càng ranh ma hơn thì phải.

Cha Huy Lê nói xong thở phào. Rồi ra lệnh cho người ta âm thầm đem Trọng trả về căn nhà cũ của hắn ta.

Sớm hôm sau, ông Bình nhìn thấy Trọng có vẻ bình thường trở lại, hắn rất vui vẻ và nói rất nhiều. Gu ăn mặc thời trang cũng bình thường như thế. Với những màu tươi sáng tràn đầy sức sống.

Trọng bước tới ngồi xuống ghế, và chia sẽ với ông Bình:

– Bố à, dường như con vừa phải trải qua những giấc mộng vậy. Con cảm thấy những ngày qua thật tồi tệ và bây giờ con đã được giải thoát.

Ông Bình gật đầu mỉm cười mà không nói gì. Nhưng kỳ thực trong lòng ông đang cực kỳ vui vẻ. Thật may mắn vì ông đã kịp lúc báo cho cha Huy Lê biết mọi chuyện, nếu không thì không biết Trọng sẽ gặp phải những chuyện gì.

Chờ cho Trọng đi làm khuất bóng, ông Bình lại chậm rãi xuống gara xe ô tô. Hôm nay Trọng lựa chọn chiếc xe màu bạc, và để lại chiếc xe màu đen mà hai ngày qua hắn ta vẫn đi ở nhà.

Chiếc xe màu đen này thường được ông Bình lựa chọn để đi, và hôm nay cũng vậy. Ông muốn tới nhà thờ để gửi một lời cảm ơn đến cha Huy Lê, đồng thời cũng vì cảm kích tấm lòng mà muốn quyên góp cho nhà thờ một số tiền.