Bảo Bối Của Từ Thiếu Gia

Chương 11

Trong khi Thụy An đang dần nhớ lại những kí ức giữa cô và anh thì Minh Khang gần như điên lên và tuyệt vọng khi hơn 1 giờ đồng hồ rồi cô vẫn bặt vô âm tín." Alo " Khi nghe tiếng chuông điện thoại reo, anh cầm lên, ủ rũ nói.

" Cậu mau tới đây nhanh đi. Có vẻ trong nhà kho này có một hệ thống nào đó. Có lẽ bên dưới có một đường hầm. Cậu mau tới đi " Bên kia, Khánh Minh sau khi nghe báo cáo nói.

Nghe có tin của Thụy An, Minh Khang lập tức phóng xe như điên trên đường tới nhà kho lúc nãy.

Nhà kho bây giờ đã giăng bốn phía dây vàng. Bên trong, một đám cảnh sát vẻ mặt căng thẳng đang tập trung hết sức. Còn Khánh Minh tựa mình vào một góc của nhà kho, nét mặt đầy vẻ u buồn.

Đại tiểu thư Trịnh Gia, cũng là Thiếu phu nhân Từ thị bị bắt cóc giam giữ. Trịnh phu nhân nghe tin dữ như vậy, huyết áp tăng cao, vẫn đang bất tỉnh trong bệnh viện tư nhân. Người của Trịnh gia cùng Từ gia, tổng cộng hơn 1000 người đi tìm hơn 3 tiếng, vẫn chưa hề có tin tức gì. Trong 3 tiếng, Thụy An có thể đã bị hành ra tới dạng người không ra người, quỷ không ra quỷ rồi. Người làm anh như Khánh Minh cũng chỉ có thể trách mình không thể bảo vệ tốt em gái duy nhất này.

" Anh "

Nhìn bộ dáng thất thần của anh vợ, Minh Khang nén không nổi tiếng thở dài. Bảo bối của anh, em rốt cuộc đang ở đâu?

Nghe tiếng gọi mình, gương mặt điển trai của chàng thanh tra trẻ Trịnh Khánh Minh nổi tiếng toàn cục cảnh sát giờ sắc mặt phờ phạc, trên khuôn mặt muốn bao nhiêu đau khổ liền có bấy nhiêu ngẩng đầu lên: " Cậu tới rồi à? Người của tôi đang cho đào sâu xuống bên dưới rồi "

Nhìn một người hay chú trọng bề ngoài như Minh mang sắc mặt này, anh giật mình hồi lâu mới trấn tĩnh lại: " Chắc chắn sẽ tìm được con bé thôi "

Minh gật đầu: " Hi vọng là sớm tìm được "

Một viên cảnh sát trẻ tuổi hét lên: " Thanh tra, đào ra được rồi "

Hai người đàn ông đang trầm mặc vì câu nói này, lập tức chạy vào bên trong, đích đến là cái tầng hầm quỷ quái kia!

Bên dưới tầng hầm có một con đường dài nhưng khá hẹp. Đứng trước một ngã rẽ làm hai, cả hai người đều trầm mặc. Cuối cùng, Khánh Minh không hề nói gì, anh đi vào ngã rẽ bên trái, Minh Khang dĩ nhiên hiểu ý mà đi vào ngã rẽ bên phải...

Hơn 1 giờ sao, trước mặt Minh Khang là một bậc cầu thang. Nắm chắc khẩu súng trong tay, anh hít một hơi thật sâu bước lên bậc cầu thang.

Pằng...pằng...

Vừa đẩy miếng gỗ lên, Minh Khang đã bắn ra 4 viên đạn, lập tức thủ tiêu 4 tên đang canh phòng.

Tiếng súng kinh động tới hơn 10 tên còn lại bên ngoài. Theo lệnh ông chủ, chúng lập tức ùa vào.

Đối với Kyler mà nói, 10 tên này chỉ là muỗi.

Nhanh chóng tặng mỗi tên một viên kẹo đồng để đi tới âm phủ, tiếng vỗ tay ngoài cửa vang lên.

Người đàn ông vận đồ đen đứng đầu chính là người vỗ tay: “Khá lắm Kyler” Ngừng một chút, ông ta rít lên: “Mày chuẩn bị chết đi”

Theo sau ông ta, chính là một đội quân hùng mạnh.

Minh Khang nhếch mép, lạnh lùng phun ra từng chữ: “Chết ư? Đừng đùa”

Pằng....pằng...pằng

Một làn đạn được phóng ra. Người của sát thủ Kyler đã tới.

Lại gần chiếc giường, Thụy An trong bộ đồng phục đơn giản nhưng vẫn rất đẹp. Sờ tay lên người cô, Minh Khang giật mình. Nóng quá!!!!

Dùng tốc độ nhanh nhất mang Thụy An thoát ra khỏi nhà kho, bên ngoài đã được người của anh cùng cảnh sát dọn dẹp sạch. Một viên cảnh sát trông thấy anh ôm nạn nhân đi ra, liền nhanh chóng lái xe đưa hai người tới bệnh viện. Trần đời cũng thật lạ, khi không cảnh sát lại cùng sát thủ đi giải cứu con tin...

oOo