Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 542: Ơ, đây không phải là thư ký thẩm sao?

“Thẩm Chanh?”

Có người nhìn thấy cái tên này, trong mắt hiện lên chút nghi hoặc.

Bên cạnh có người nhìn thấy nét mặt của cô, không nhịn được hỏi: “Sao, cô biết cô ta?”

Người nọ lắc lắc đầu: “Không quen nhau.” Dừng một chút, lại nói tiếp: “Nhưng trước đó lúc tôi ở trên mạng xem tin tức trực tiếp, hình như đã

từng thấy một người tên là Thẩm Chanh, không biết là sinh đứa nhỏ cho

ai, lúc xuất viện dẫn tới oanh động đặc biệt lớn. Nhưng truyền bá chưa

đến một phút đồng hồ, hình ảnh liền tối đen, tin tức quay phim cũng

không truyền đi nữa.”

”À đúng! Tôi đã nói sao tôi lại cảm thấy hai chữ Thẩm Chanh này quen

thuộc như vậy, đoạn thời gian trước tôi cũng xem tin tức đó. Cũng là bị

xóa video...” Người nói chuyện, là nhân viên công tác vừa mới tiếp đãi

Thẩm Chanh.

”Như vậy sao?” Có người nói: “Vậy thử nhìn trên Baidu Search xem, nếu lai lịch của cô ta thật sự không nhỏ, vậy nhất định có thể tìm được.”

Vì vậy, các cô lấy điện thoại di động ra tìm kiếm.

Nhưng sau khi tìm kiếm, trang chỉ bắn ra một nhắc nhở: Không tìm tài liệu liên quan đến Thẩm Chanh.

”Không tìm được, xem ra cô ta hẳn không phải là nhân vật lớn gì.”

”Có thể chỉ là một kẻ có tiền an phận thôi....”

”Đúng, cô ta làm cho người ta có ấn tượng không tồi, không có một chút đỏm dáng.”

”Đây là khí chất của kẻ có tiền!”

Sau khi Thẩm Chanh rời khỏi tiệm ảnh cưới, đầu tiên là về biệt thự

nhìn hai đứa nhỏ một chút, bởi vì có chuyên gia chăm sóc, cô cũng không

cần lo lắng, cho nên muốn đi tập đoàn Đế Cảnh.

Bởi vì lúc mang thai có làm việc ở công ty mấy ngày, về cơ bản đều

biết được kết cấu của công ty, cho nên cố ý đi vài lối đi ít người, sau

khi vào thang máy trực tiếp ấn 18.

Sau khi ra khỏi thang máy, chạm mặt mấy người nhân viên.

”Ơ, đây không phải thư ký Thẩm sao?”

”Thư ký Thẩm, hưởng tuần trăng mật với ông xã lâu như vậy, cuối cùng cũng bằng lòng về công ty đi làm rồi ư?”

”Thư ký Thẩm, có ông xã làm dịu chính là không giống nha? Nhìn khuôn

mặt nhỏ này, càng ngày càng xinh đẹp rồi! Hơn nữa dáng người cũng trở

nên tốt hơn, thật xinh đẹp.”

Trong mấy tháng Thẩm Chanh không ở công ty, mọi người đều cho rằng cô xin nghỉ dài hạn, mà chức vụ thư ký vẫn chưa có người mới thay, cho nên mọi người vô cùng rõ ràng vị trí này là cố ý giữ cho cô.

Dù sao, mọi người trên dưới công ty đều biết, boos có cảm tình với thư ký này, hơn nữa còn không ngại cô ấy đã kết hôn.

Thẩm Chanh híp mắt nhìn nhân viên nữ chào hỏi cô cuối cùng, ánh mắt

dừng ở trước ngực cô ta một giây, sau đó gợi môi lên: “Thân hình của cô

không tồi.”

Nói xong, trực tiếp đi qua bên cạnh mấy người nhân viên đó.

Nhân viên nữ được khen vóc người không tồi cúi đầu liếc mắt nhìn ngực của mình, 34A, cũng không tồi?

Một đồng nghiệp bên cạnh nghe được lời của Thẩm Chanh, không nhịn

được trêu chọc nhân viên nữ đó: “Thư ký Thẩm nói cũng không sai, thân

hình của cô cũng rất tốt, chỉ là ngực quá nhỏ một chút.”

”Tuy hơi nhỏ một chút, nhưng cũng không đến nỗi dùng quá nhỏ để hình dung chứ?”

”Dù sao ỵ́ đều giống nhau.”

Nghe đến phía sau truyền tới tiếng nói trêu chọc, Thẩm Chanh cười cười, xoay người đi phòng giải khát.

Pha một ly cà phê đi ra, cô đưa tay gõ cửa phòng làm việc của tổng giám đốc.

”Vào đi.”

Giọng nói hơi khàn khàn, vô cùng từ tính.

Thẩm Chanh nhẹ nhàng đè tay nắm cửa xuống, đẩy cửa phòng ra đi vào.

Bên cửa sổ sát đất rộng lớn, Thi Vực ở trên bàn viết, nghiêm túc tɧẩʍ ɖυyệt mấy phần văn kiện kế hoạch dự án vừa đưa tới.

Một tay anh chống đỡ trên bàn xoa nắn khóe mắt, một tay động tác thuần thục liếc nhìn tư liệu, tư thái ưu nhã lại ung dung.