Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 499: Dì cả đến rồi

499.

Editor: May

"Ừ!"

Tần Cận vững vàng quẳng xuống một chữ, sau đó bàn tay to dùng sức kéo một cái.

Roẹt....

Vải vóc che ở trước ngực bị hung hăng xé nát, lộ ra một mảng lớn tốt đẹp của Diệp Tử.

"Á!"

Diệp Tử hét lên một tiếng, gần như theo bản năng dùng tay che ngực.

Trái tim nhảy lên thình thịch thình thịch, trong lúc nhất thời tâm loạn như ma.

Nhìn thấy cử động này của cô, Tần Cận không khỏi nổi giận: "Em mặc loại quần áo này, không phải là để ông đây xé?"

Không ngờ, Diệp Tử lại có thể đặc biệt uất ức phản bác lại lời của anh: "Người ta mặc loại quần áo này là cho anh nhìn."

Tần Cận mắng nhỏ một tiếng: "Mẹ kiếp."

Cúi đầu xuống, không nói một lời, trực tiếp hôn xuống dưới.

"Ưʍ...."

Tay Diệp Tử còn che chở ngực, cho nên không có một chút đường sống phản kháng.

Tay Tần Cận di động xuống dọc theo cánh tay của cô, dừng lại ở cái hông của cô, trực tiếp nắm giữ.

Lực đạo anh rất lớn, bóp đến thân thể nhỏ của Diệp Tử trực tiếp run run.

Động tác rất nhỏ như vậy, lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ phản ứng của Tần Cận lên, vốn lạnh chìm trong con ngươi lập tức thành một mảnh nóng bỏng, nếu nhìn quần áo tình thú như ẩn như hiện trên người cô nữa, lửa trong cơ thể liền thiêu đốt đến càng thêm tràn đầy.

Hôm nay Diệp Tử mặc chính là một bộ đồ viền tơ màu đen, phong cách quần áo là kiểu chữ V hơi mờ, vừa vặn che khuất vị trí xương sườn trước ngực.

Eo thon nhỏ bằng phẳng lộ ở bên ngoài, có chút gợi cảm, vào lúc này, đến cả nhìn qua rốn cũng làm cho người ta mơ màng không thôi.

Váy cũng là kiểu ngắn, che khuất cái mông và bắp đùi, hơi động một chút liền sẽ lộ ra nội y nhỏ cùng màu bên trong.

Không thể không nói, bộ nội y sεメy màu đen này mặc ở trên người Diệp Tử, cũng mặc ra một ý vị khác, trong khiêu gợi cũng mang theo vài phần đáng yêu.

Đối mặt với một người phụ nữ này, Tần Cận hoàn toàn không có biện pháp khắc chế, đột nhiên dâng du͙© vọиɠ lên.

Hiện tại anh chỉ có một xúc động, chính là muốn cô!

Bàn tay nóng rực dời xuống theo phần eo của cô, vừa mới chạm vào bắp đùi Diệp Tử, Diệp Tử liền bắt lấy bàn tay không an phận kia.

Động tác trên tay dừng lại, Tần Cận chống đỡ thân thể lên, rời khỏi môi của cô, híp nửa đôi mắt nóng rực liếc nhìn cô.

Bộ dạng như vậy, cực kỳ giống dã thú muốn nuốt con mồi vào.

Diệp Tử từ từ đối diện với tầm mắt của anh, đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng mím động, phát ra tiếng nói rất nhỏ, đến ngay cả chính cô cũng không nghe rõ: "Không cần, dì cả em đến rồi..."

"Hả?"

Hiển nhiên, Tần Cận cũng không có nghe thấy cô nói cái gì.

"Cái kia...." Diệp Tử cắn răng rối rắm một hồi, lại lặp lại câu nói mới vừa rồi lần nữa: "Dì cả em đến rồi..."

Cuối cùng Tần Cận nghe rõ ràng lời của cô, lập tức ánh mắt tối đi, ánh mắt nguy hiểm đến có thể gϊếŧ người.

"Dì gì?"

Giọng nói khàn khàn, giống như một cây dao găm sắc bén, đυ.ng một cái đến làn da người liền có thể cường ngạnh khoét đi một miếng thịt.

Diệp Tử tránh đi tầm mắt của anh, làm bộ nhìn về phía nơi khác, sau đó nhỏ giọng nói: "Dì..... Ưm!"

Lời của cô mới rơi xuống, Tần Cận liền cúi đầu ngậm lấy môi của cô, không chút thương tiếc gặm cắn.

"Ưʍ...."

Một trận đau đớn truyền đến, Diệp Tử nếm được hương vị tanh mặn

Là môi bị anh cắn rách rồi.

Cô đưa tay đẩy Tần Cận ra, Tần Cận lại dùng một tay giơ tay của cô lêи đỉиɦ đầu, tay kia xuyên qua tóc của cô chế trụ cái ót của cô.

Răng trắng tinh mài vân vê cánh môi của cô, đột nhiên, lại dùng sức cắn một cái.

"Ưʍ.... Đau...."

Nghe được Diệp Tử lại phát ra kêu đau lần nữa, cuối cùng Tần Cận buông tha cô, đôi mắt sâu thẳm tản ra lửa giận nồng đậm, như là nói: "Lá gan rất lớn ha? Kinh nguyệt đến mà vẫn cả gan dám mặc nội y sεメy cho ông đây xem!"