Editor: May
"Bảng số xe A9999, giảm tốc độ, dừng xe bên lề!"
Xe mới lái ra hai cây số, Thẩm Chanh liền gặp rắc rối.
Bởi vì vượt tốc độ, vượt đèn đỏ, đi ngược chiều trên đường một chiều, bị cảnh sát giao thông để mắt tới.
Dùng một cước đạp phanh lại, dừng xe lại.
Cô dừng lại như vậy, khiến xe cảnh sát đằng sau bất ngờ không cảnh giác, cũng may phanh lại kịp thời, mới không có đυ.ng lên xe của cô.
"Tiểu thư, tắt máy, xuống xe, lấy chứng minh thư và giấy lái xe ra."
Cảnh sát giao thông vừa bước xuống từ trên xe, đã bắt đầu tiến hành kiểm tra với Thẩm Chanh.
Thẩm Chanh cũng rất phối hợp, nghe theo từng cái.
Thấy thái độ cô coi như đoan chính, sau khi cảnh sát giao thông tra xét chứng minh thư và giấy lái xe, trực tiếp mở ra một tờ giấy phạt cho cô.
"Căn cứ hiển thị giám sát, ngươi vượt tốc độ một lần, vượt đèn đỏ một lần, đi ngược chiều trên đường một chiều một lần, hiện tại chúng ta theo như luật khấu trừ sáu phần giấy lái xe của cô, phạt tiền năm trăm đồng, mời lập tức đến nghành liên quan xử lý."
"Ừ."
Thẩm Chanh lạnh nhạt đáp lại một tiếng, quay người lên xe.
Vừa muốn lái xe đi, thấy cảnh sát giao thông đã đi xa lại vòng trở lại, gõ vang cửa sổ xe.
Cửa sổ xe hạ xuống, cảnh sát giao thông mở miệng: "Vừa rồi nhận được thông báo, cô chạy qua tất cả đoạn đường mấy giám sát bị trục trặc, cho nên không thể đoán ra cô có tuân theo quy định hay không, hiện tại xóa bỏ tất cả xử phạt với cô."
Thẩm Chanh:....
Cảnh sát giao thông: "Xin lỗi, mang đến bất tiện cho cô, xin tha thứ."
Thẩm Chanh không nói câu nào, trực tiếp đạp xuống chân ga, xe như tên rời cung, vèo một tiếng bay ra ngoài.
Tốc độ xe, ít nhất cao tới 60 km.
Mà con đường này, bởi vì có rất nhiều khúc cua, tốc độ hạn định là bốn mười km.
Vượt tốc độ này, tuyệt đối là lộ liễu!
Nhìn chiếc xe thể thao màu đỏ đi xa, lúc này cảnh sát giao thông mới lấy tay lau mồ hôi.
Vừa rồi, suýt chút nữa liền phạm vào một sai lầm cấp thấp.
Thẩm Chanh lái xe chạy đi mấy con đường, cuối cùng mở hướng dẫn ra, căn cứ nhắc nhở phía trên, mới thuận lợi lái xe đến bên ngoài dinh thự.
Bởi vì đây là một cái xe mới, bảo an chưa từng thấy qua, cho nên không có ý định muốn mở cửa.
Đến khi Thẩm Chanh thò đầu ra ngoài cửa sổ, bọn họ mới nhanh chóng mở cửa, rất cung kính đón Thẩm Chanh vào.
Nhìn thấy một chiếc xe thể thao màu đỏ lái vào từ bên ngoài, tất cả đám nữ hầu đều kinh ngạc không thôi!
Các cô cảm thấy bàng hoàng, cũng không phải bởi vì giá cả xe, bởi vì cho dù chiếc này có đắt hơn nữa, đối với Thi Vực mà nói cũng không tính là gì.
Mà là vì, chiếc xe này, là cỗ xe thứ mười ba....
Một người có tiền không đáng sợ, đáng sợ là một người có tiền tùy hứng còn mạnh tay như thế.
Đám nữ hầu lần lượt thả công việc trên tay xuống, châu đầu ghé tai lại.
"Các người nói, tại sao thiếu gia lại mua xe rồi?"
"Cái này còn cần hỏi? Cô không thấy được người lái xe là thiếu phu nhân sao! Theo tôi dự đoán, chiếc xe này là thiếu gia mua cho thiếu phu nhân."
"Tôi cũng cảm thấy đúng, nếu như là thiếu gia lái, ngài ấy nhất định sẽ không lựa chọn một chiếc màu đỏ xe, bởi vì không xứng với khí chất của ngài ấy! Nhưng nếu là thiếu phu nhân lái, ngược lại rất thích hợp...."
"Các người có ai nhận ra chiếc xe này không? Đắt lắm sao?"
"Hình như là Ferrari...."
"Đây cũng không phải là rất đắt?"
"Thiếu gia mua xe, ít nhất cũng là mấy trăm vạn!"
Đào Đào đi tới từ đàng xa, vừa vặn nghe được các cô đang nghị luận chuyện xe mới, không khỏi nở nụ cười, "Các người đó, cả ngày nghĩ ngợi lung tung! Thiếu gia chính là có tiền hơn nữa, cũng sẽ không tùy tiện đập bể ở trên thân người. Hơn nữa, thiếu gia và Thẩm tiểu thư mới quen biết thời gian bao lâu, cho dù có chút tình cảm, cũng sẽ không mạnh tay như vậy đâu, làm sao có thể vừa ra tay sẽ đưa cho cô ta một chiếc xe tốt chứ?"