Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 216: Hủy hoại cô

Cả ngày, Tần Lạc đều cảm thấy trong đầu mình luôn luôn hiện ra một số ảo giác, mặc kệ làm cái gì đều không lái đi được.

Cô dứt khoát đi ra ngoài, có lẽ ra ngoài đi dạo cũng được, ngốc ở nhà sẽ chỉ làm cho cô suy nghĩ miên man hơn.

Con người là thế đấy, lúc ở một mình sẽ thích nghĩ một số thứ không tốt, trong đầu đã bị những cảm xúc tiêu cực chiếm hết, làm thế nào cũng không di dời được.

Khi cô ra ngoài gọi điện thoại cho Bùi Tử Ninh, hẹn cô tan làm cùng ăn cơm.

Bạn tốt, là người khi cô đơn cần cô ấy làm bạn nhất.

Ở trên đường cái đi chẳng có mục đích, Tần Lạc cũng không biết mình muốn đi đâu.

Cô nghĩ, mặc kệ đoạn trí nhớ kia có đau khổ thế nào, cô phải chấp nhận, dù sao cũng là một phần của mình.

Trong cuộc sống luôn luôn có các loại gặp gỡ, không thể hoàn toàn nhớ rõ, những thứ xấu xa này đều phải ném đi?

Có thể sao?

Theo góc độ kia mà nói, đoạn trí nhớ sáu năm trước kia không tốt để cho cô có Tiểu Tinh đáng yêu thông minh như vậy.

Cho dù là vì anh, mình cũng phải nhớ lại!

Lại đi khoảng nửa giờ, Tần Lạc chợt nghe có người gọi mình, giọng quen thuộc làm cho cô quay đầu lại, thì thấy mẹ kế mặc đồng phục dọn vệ sinh.

Khi Lý Thúy Như nhìn thanh là phía sau nàng, cũng không quản trên tay có cầm túi rác liền nổi giận đùng đùng đi tới phía cô: “Tần Lạc, nhìn thấy dáng vẻ tôi bây giờ cô rất vui vẻ phải không? Bây giờ cô được làm quý bà, lại đối xử người nhà của mình như vậy sao?”

Tần Lạc lạnh lùng liếc bà ta một cái: “Người nhà của mình? Lý Thúy Như, bà cũng xứng nói lời như vậy sao?”

Lý Thúy Như có chút khϊếp sợ khí thế mạnh mẽ của cô, nhưng ở trên đường cái bà ta cũng không có gì phải sợ, hiếm khi gặp được Tần Lạc một lần đương nhiên phải ầm ĩ để mọi người đều biết mới được, nếu bỏ lỡ thì không còn cơ hội rồi.

“Không phải sao? Tốt xấu gì tôi với ba cô nuôi dưỡng cô mười tám năm! Học phí đaiị học năm thứ nhất là chúng tôi đưa, sinh hoạt phí ba cô cũng đúng hạn gửi vào trong thẻ của cô từng tháng, coi như cô nói chưa từng động những đồng tiền này, nhưng vẫn không trả lại cho chúng tôi! Làm người không nên để bị chó ăn mất lương tâm! Bây giờ công ty ba cô xuất hiện nguy cơ, thân là con gái cô ngồi yên không thèm quan tâm đến?”

Bà ta cố ý nói thật to, chính là muốn tất cả mọi người nghe thấy.

Tần Lạc thờ ơ nhìn Lý Thúy Như, bà ta hoàn toàn không đếm xỉa đến sao?

Làm người sao có thể không biết xấu hổ đến mức này?

“Bà sai rồi! Trước mười lăm tuổi, sinh tôi nuôi tôi là mẹ ruột tôi, sau mười lăm tuổi bà mới tiến vào nhà tôi, về phần tất cả tiền tiêu của tôi, cũng là ông ngoại tôi để lại sản nghiệp, giao cho ba tôi kế thừa không có gì đáng trách, nhưng với bà có một xu quan hệ sao?”

Tần Lạc nói từng chữ rõ ràng, đối với tâm tư Lý Thúy Như, cô đã sớm nhìn thấu.

Đối phó người như thế, thì không cần phải mềm lòng!

Lại tiếp tục nói: “Nói đúng ra, từ khi bà tiến vào cửa nhà tôi kia, mỗi một phân tiền bà với con gái bà dùng đều là của nhà tôi, bà có cái gì tư cách đến chỉ trích tôi?”

Lý Thúy Như nhất thời biết đề tài bị lệch quỹ đạo, vội vàng đảo ngược: “Cái gì của nhà cô? Là cô bất kính với ba cô! Mặc dù công ty là ông ngoại cô sáng lập, nhưng ba cô cũng trả giá không ít tâm huyết, mẹ cô xảy ra tai nạn xe cộ qua đời đó là ngoài ý muốn, chẳng lẽ cũng bởi vì ba cô ở rể cho nên phải ở vậy cả đời? Vậy quá không thể nào nói nổi! Tất cả mọi người đến mà phân xử, chẳng lẽ bốn mươi tuổi vợ chết thì không có thể giá nữa sao?”

Bà ta cố ý vứt đề tài cho quần chúng vây xem.

“Bà nói lời này cũng đúng! Cho dù là làm con gái cũng không thể phản đối ba đi tái giá! Dù sao con cái đều sẽ lớn lên, cô đơn vẫn là ba mẹ.”

“Đúng vậy! Chỉ có thể nói con gái sống quá ích kỷ rồi! Cũng không suy nghĩ cho ba một chút.”

“Mọi người nhìn cách ăn mặc thì biết, mặc dù là mẹ kế, nhưng cay đắng ở trên đường cái làm người dọn vệ sinh, thân là con gái lại còn dùng thái độ hùng hổ ác liệt như vậy, vừa thấy cũng vì tư lợi!”

Trong lúc này, mọi người hắt tất cả nước bẩn về phía trên người Tần Lạc, dù sao đều chỉ nghe lời nói của một bên.

Trong lòng Lý Thúy Như vui rạo rực, thật tốt quá! Mục đích của mình cuối cùng đã đạt được một phần!

Tần Lạc hít một hơi thật sâu, lúc này bất luận cô giải thích cái gì sẽ không được những người này tin tưởng, Lý Thúy Như đã đánh cho một tay tốt!

Cô xoay người chuẩn bị rời đi, lúc này chỉ có rời xa phân tranh mới chính xác nhất, ở trên đường cái tranh luận với Lý Thúy Như những thứ không hề ý nghĩa này, về phần ánh mắt người xem chỉ là thái độ chủ quan, cô cũng không cần thiết giải thích từng cái cho mọi người nghe, như vậy quá mệt mỏi rồi.

Sao Lý Thúy Như có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy, đi trước một bước ngăn Tần Lạc lại: “Sao vậy? Đuối lý muốn rời đi? Bây giờ cô bám víu Tứ thiếu nhà họ Hoắc tự nhiên là một bước lên trời, không coi ai ra gì khinh thường chúng tôi, nhưng Tần Lạc cô cũng không thể quá thiếu đạo đức! Coi như cô muốn trừng phạt tôi, cũng không thể không quan tâm ba cô!”

Bà ta nói lời thâm tình, nước mắt cũng sắp chảy ra ngoài rồi.

Tần Lạc chỉ muốn cười lạnh mấy tiếng, bà ta không đi làm diễn viên thật là đáng tiếc!

“Bà Lý, tôi biết ý tứ cần phải trở mình của bà bây giờ, rất không dễ dàng ở trên đường cái gặp được tôi liền muốn lợi dụng quần chúng đồng tình với bà tiến hành chỉ trích tôi? Bà sờ lương tâm của mình có lòng tốt nói những lời này sao? Sao bà không kể đã làm cái gì với tôi?”

Ánh mắt Tần Lạc lạnh lẽo lợi hại, mỗi một câu nói đều làm cho Lý Thúy Như khϊếp sợ, ánh mắt né tránh không dám nhìn thẳng cô.

Đám người bên cạnh vây xem nhìn ra chỗ không thích hợp, trong lúc này mọi người cũng không biết ai đúng ai sai rồi.

Lý Thúy Như nghẹn họng: “Chẳng lẽ tôi nói không đúng sự thật sao? Cô không bám víu Tứ thiếu nhà họ Hoắc? Người ta đã mời dự họp báo tuyên bố tin tức, cô còn muốn phủ nhận sao?”

Tần Lạc cười lanh: “Ngược lại bà rất biết nhặt nội dung phi trọng điểm, sao bà không nói cho mọi người biết những năm gần đây bà đối xử với tôi như thế nào? Thân là mẹ kế, bà quả thật làm được mẹ kế ác độc nên có, có thể nói, không ai làm được tốt hơn so với bà.”

Lý Thúy Như vội vàng cắt ngang lời cô: “Cô đừng nói xấu tôi linh ting! Cô mới hỏi một đằng trả lời một nẻo! Cố nói cái khác.”

Khóe môi Tần Lạc cong lên nụ cười lạnh: “Bà Lý, dù sao nơi này là ở trên đường cái, tôi khuyên bà vẫn nên đừng đào hầm cho mình, so sánh với những chuyện bà làm với tôi, cho bà ở đây dọn dẹp đồ bỏ đi đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ bà, làm người không thể quá lòng tham.”

Bỏ lại những lời này, Tần Lạc một giây cũng không ngốc nổi nữa, về phần người chung quanh thấy cô thế nào, mặc kệ đi! Dù sao đều là người qua đường, hơn nữa cô nói đều là sự thật, cũng không sợ mọi người truy đến cuối cùng.

“Đây quả thực chính là ra ngoài diễn trò ngược mà! Thật không biết hai mẹ con này ai nói sự thật, ai nói dối. “

“Con người bây giờ! Thật sự là làm cho người ta nhìn không thấu!”

“Tản đi! Chuyện của nhà người khác vụ có quan hệ gì với chúng ta? Mẹ kế trên đời này có mấy ai sẽ thật lòng đối đãi con gái của chồng trước.”

Dường như tiếng nghị luận quần chúng lại thay đổi, nhưng đối với Tần Lạc mà nói, đều không sao cả, dù sao mình cũng không quan tâm những thứ này.

Mắt thấy tình thế rất bất lợi với mình, dưới tình thế cấp bách Lý Thúy Như la lớn: “Tất cả mọi người không thấy tin tức trên mạng sao? Cô ta chính là Tần Lạc ở khoảng thời gian trước cùng Tứ thiếu nhà họ Hoắc đồn ầm ĩ! Thật ra cô ta từ lúc sáu năm trước đã bị người ta bán đi Italy một năm, ai biết trong một năm kia rốt cuộc đã xảy ra cái gì? Nói cô ta lưu học ở bên kia thì tôi không tin!”

“Tôi nói đều là sự thật! Chính xác trăm phần trăm! Quả thật sáu năm trước Tần Lạc bị người ta giam ở Italy một năm, đối phương còn xin chúng tôi trong một năm không được liên lạc với cô ta, cô ta cũng chưa từng liên lạc với chúng ta, đủ để chứng minh trong một năm này cuộc sống của cô ta là bí mật không thể công khai!”

Lý Thúy Như khàn cả giọng kêu, bà ta muốn hủy hoại Tần Lạc! Hủy hoại hoàn toàn cô ta!

Dựa vào cái gì sau khi cô ta trải qua chuyện như vậy còn có thể quyến rũ được Hoắc Tứ thiếu, còn mình lại phải đi dọn dẹp quét đồ bỏ đi?

Còn có con gái Phỉ Phỉ của mình, nó mới xứng đôi làm người phụ nữ của Hoắc Tứ thiếu! Tần Lạc là cái rắm! Cô ra đã sớm dơ bẩn không chịu nổi rồi!

Bươc chân Tần Lạc dừng lại, đây là mục đích Lý Thúy Như sao? Cần phải ở trước mặt mọi người vạch trần chuyện cô không chịu nổi nhất ra ngoài, làm cho cô trở thành đối tượng để mọi người phỉ nhổ?

Phải biết rằng, mặc kệ là quá khứ hay hiện tại, mọi người luôn luôn sẽ coi thân thể phụ nữ thuần khiết là quan trọng nhất, một khi cô đã làm loại chuyện kia, hầu như đã bị mọi người phỉ nhổ.

Rất nhiều khi, mọi người luôn bị vẻ bề ngoài mê hoặc, từ đầu liền không đi chú ý bản chất, giống như hiện tại.

Ánh mắt người xem nhìn về phía Tần Lạc nhất thời tràn đầy khinh thường cùng căm ghét, giống như cô là u ác tính. ()