Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 150: Cố ý bỏ lại sương mù

11 giờ sáng, Tần Lạc vẫn ở trên mạng xem tin tức cho thuê phòng, bỗng nhiên nhận được điện thoại của Cố Nam Châu.

“Tôiở ngay đại sảnh khách sách, xuống cùngăn cơm trưa?”

“A? Anh nhanh như vậy đã đến rồi hả? “

Sauk hi Tần Lạc sửng sốt một giây nói, thật ra cô ấy vốn muốn cự tuyệt, tiếp xúcvớiCố luật sư quá nhiều sẽ chỉ làm mình thiếu anh ta quá nhiều, đến lúc đó còn không rõ rang.

Nhưng anh ta nghĩ cũng quá chu đáo, lại trực tiếp đến dưới lầu khách sạn mình ở, cứ như vậy mình quả thật không thể cự tuyệt.

“Ừ.”

Lời nói ngắn gọn, không có bất kỳdây dưa dài dòng gì.

Sau khi cúp điện thoại, Tần Lạc đành phải thay quần áo cầm lấy túi sách xuống tầng.

Tần Lạc mới vừa đi đến đại sảnh thì thấy Cố Nam Châu ngồi ở trên ghế sofa đọc báo, anh tangồi yên tĩnh ở đằng kia, bản thân trở thành một phong cảnh.

Hấp dẫn không ít các cô gái trẻ ghé mắt.

Tần Lạc lạnh nhạt đi đến ngồi xuống đối diện anh ta, trêu chọc nói: “Tôi vừa ngồi xuống, nhất định sẽ kéo đến không ít thù hận.”

Khuôn mặt Cố Nam Châu lạnh như trăng, ngướcmắtnhìn lập hiểurõ: “Chẳng lẽ không đúng vậy sao?”

Khóe môi Tần Lạc hơi vểnh, luật sư Cố thật biếtnói đùa làm con gái vui vẻ

Lập tức nói sang chuyện khác: “Chờ lâu rồi hả?”

Cố Nam Châu buôngtờ báo trong tay ra: “Vừa đến, tôi biết có một nhàhàng gần đây rất ngon, nếu không chúng ta đi thử một chút?”

Tần Lạc gật đầu, giống như nửa đùa nói: “Được! Nhưng nói trước, bữa cơm trưa hôm nay nhất định để tôi thanh toán, nếu không thì tôi không đi.”

Thông minh như Cố Nam Châu, tự nhiên hiểu ý Tần Lạc, cô là không muốn thiếu quá nhiều ân huệ với mình, muốn duy trì quan hệ bạn bè.

“Được!”

Nghe thấy anh ta đồng ý, bỗng nhiên Tần Lạc cảm thấy vui vẻ không thôi, giữa bạn bè nên có qua có lại như vậy! Nếu không mình sẽ cảm thấy thiếu luật sư Cố quá nhiều.

Trong lúc ăn cơm, hai người khó tránh khỏi nhắc đến Phùng Thiệu.

“Ngày hôm qua Phùng Thiệu không nói nhảm gì ở trước mặt cô chứ?”

“A... Anh ta! Một người có tính cách rất sảng khoái, nói với tôi rất nhiều chuyện thời đại học của các anh, còn nói anh khi đó là hot boy.”

Tần Lạc cắn chiếc đũa, vẻ mặt cười khẽ đáng yêu, lúc nói lời này không có ghen tị, chỉ có trêu chọc giữa bạn bè.

Trong lòng Cố Nam Châu hiểu rõ, xem ra tên Phùng Thiệu kia vẫn không quản được miệng mình, nhất định nói bừa ở trước mặt Tần Lạc, nếu không cô ấy cũng sẽ không

“Phùng Thiệu nói rất nhiều, thật ra cái khác đều rất tốt.”

“Đã nhìn ra, rất nhiệt tình.”

Nói đến đây, trên cơ bản không còn đề tài gì để nói, Cố Nam Châu nâng ly trà lên không nhanh không chậm uống một ngụm: “Lần này đổi công việc, có yêu cầu cụ thể gì không?”

Tần Lạc nhai nuốt đồ ăn xong mới chậm rãi mở miệng: “Không có, chỉ cần các phương diện tiền lương đãi ngộ có thể đều ok.”

Cố Nam Châu suy nghĩ: “Ngược lại phía bên tôi có hai nơi đi, thứ nhất là một công ty nước ngoài thường xuyên hợp tác, tổng bộ ở Dubai, có lẽ thường xuyên phải đi công tác qua bên đó.”

Tần Lạc gật đầu: “Được!”

Cố Nam Châu bật cười: “Tôi còn chưa nói đến nơi thứ hai!”

Tần Lạc cũng cười: “Tính tình tôi có chút nôn nóng.”

Cố Nam Châu tiếp tục nói: “Thật ra cá nhân tôi cảm thấy, lấy bằng cấp cùng năng lực của cô, hoàn toàn có thể thi vào bộ ngoại giao, phân công việc tương đối ổn định.”

Tần Lạc lắc đầu: “Bộ Ngoại Giao dĩ nhiên là tốt, nhưng tôi vẫn thích môi trường công ty, làm nhân viên công vụ gì gì đó quá cứng nhắc, tính cách tôi này ở bên trong phỏng chừng cũng ngoạn chơi không chuyển, tôi thích công việc thoải mái tự tại.”

Cố Nam Châu nhìn cô một cái: “Ừ, đó chỉ là đề nghị của tôi, quyết định cuối cùng vẫn ở bản thân cô.”

Tần Lạc khép mi cười yếu ớt: “Anh giúp tôi nhiều như vậy, tôi đã rất cảm kích rồi.”

Cố Nam Châu vẫn khiêm tốn trước sau như một: “Cùng học trung học nhiều năm như vậy còn cần khách khí như thế sao? Tôi không giúp được cô cái gì, chỉ là một cái nhấc tay giới thiệu mà thôi, cụ thể vẫn phải tự cô đồng ý đi cùng rồi bàn kỹ hơn.”

Tần Lạc nghe được mấy chữ “Cùng học trung học” này thì nơi nào đó trong lòng nhất thời thoải mái, có lẽ là mình suy nghĩ nhiều! Luật sư Cố đơn giản chỉ muốn giúp cô, không có ý khác với mình.

“Ừ.”

*****

Tần Lạc ở bộ phận phiên dịch tập đoàn Đế An từ chức nhanh chóng gây ra xôn xao, Lương Tinh nghĩ mãi không ra, bao nhiêu người chen lấn vỡ đầu muốn vào đây, Tần Lạc lại có thể nói đi là đi.

Ngày đó còn đang tạm rời cương vị công tác ngay cả trợ lý tổng giám đốc cũng dám không quan tâm, cô ấy là muốn lên trời sao?

Sau khi Chu Thiến với Hứa Vi nghe chuyện này, phản ứng hai người hoàn toàn khác nhau, người trước thì không cảm thấy cái gì: “Đoán rằng trong lòng xác định muốn đi, cho nên lá gan lớn! Bình thường nhìn thấy trợ lý Trình ai dám không cung kính! Hiếm thấy ai có thể lờ anh ta đi, nhiều sảng khoái! Đổi lại là tôi, tôi cũng chỉ mong sao có thể sảng khoái như vậy một lần!”

Lương Tinh có vẻ đăm chiêu gật đầu: “Ừ! Rất có lý! Một người muốn đi, còn sợ cái sợi len!”

Khóe môi Hứa Vi gợi lên chế nhạo: “Có lẽ người ta ỷ vào có hậu trường vững chắc?”

Lương Tinh cùng Chu Thiến đồng thời nhìn về phía cô ta: “Có ý gì? Chẳng lẽ cô biết tin tức gì mà chúng tôi không biết sao?”

Hứa Vi nhún vai: “Tôi cái gì cũng không biết, chỉ suy đoán mà thôi.”

Lương Tinh với Chu Thiến nghi ngờ nhìn cô ta một cái: “Thật sao? Gần đây cô bàn chuyện về Tần Lạc đều kỳ lạ, mỗi lần ý kiến đều khác với chúng tôi, nói thật ra, có phải cô phát hiện được cái gì không?”

Hứa Vi ngắm móng tay mình: “Tôi có thể phát hiện được cái gì? Nhưng cảm thấy Tần Lạc đột nhiên từ chức có chút kỳ quặc mà thôi, chẳng lẽ các cô không cảm thấy gần đây cảm xúc tổ trưởng Giang rất không ổn định sao?”

Lương Tinh hạ giọng: “Có! Làm cho lòng người tổ ba gần đây hoảng sợ, sợ không cẩn thận đắc tội với tổ trưởng Giang một cái sẽ bị đuổi đi.”

Chu Thiến lại bổ sung thêm: “Hơn nữa các cô có phát hiện không, gần đây tổ trưởng Giang đến công ty không siêng năng như trước, hôm nay đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện.”

Đáy mắt Hứa Vi cười châm chọc: “Cảm xúc tổ trưởng Giang khác thường ăn khớp với thời gian Tần Lạc tạm rời cương vị công tác.”

Cô ta nói chuyện luôn luôn có điểm dừng, nhưng cũng đầy đủ làm cho mỗi người mơ màng.

Lương Tinh với Chu Thiến nhất thời bừng tỉnh hiểu ra: “Oa! Khoan hãy nói, thật rất ăn khớp.”

Dừng một chút: “Nhưng cái này chứng minh được gì?”

Hứa Vi trợn trừng mắt: “Thôi, coi như tôi chưa nói, tôi cái gì cũng không biết.”

Sau đó, liền tự rời đi.

Lương Tinh với Chu Thiến liếc mắt nhìn nhau, đáy mắt đều có kỳ lạ, Hứa Vi không đơn giản! Nhất định cô ta phát hiện cái gì lại không muốn nói cho các cô.

“Chẳng lẽ Tần Lạc từ chức là vì đắc tội với tổ trưởng Giang?”

“Cô ấy đang êm đẹp làm sao có thể đắc tội với tổ trưởng Giang? Luật sư Cố lại còn yêu cầu chỉ rõ Tần Lạc làm phiên dịch cho anh ta! Theo lý thuyết, tổ trưởng Giang không nên vào lúc này xa thải Tần Lạc! Đây không phải tuyên bố đối nghịch với luật sư Cố sao?”

“Đúng vậy! Tôi thật sự không hiểu nổi rồi.”

Hai người chính đang trò chuyện, sau lưng bỗng nhiên vang lên một giọng nữ, “Vừa rồi các cô nói luật sư Cố yêu cầu chỉ rõ Tần Lạc làm phiên dịch cho anh ta?”

Lương Tinh với Chu Thiến cùng quay đầu lại, omg! Cư nhiên là Hoắc Thái Vi cháu gái của tổng giám đốc!

“Ách “

Hoắc Thái Vi có chút khó chịu với ấp úng của các cô: “Tôi hỏi các cô đó!”

Chu Thiến chỉ có thể nói: “Chuyện này tất cả mọi người ở bộ phận phiên dịch biết, nghe nói luật sư Cố với Tần Lạc là bạn thời trung học.”

Hoắc Thái Vi vênh mặt hất hàm sai khiến nói: “Tần Lạc đâu? Gọi cô ta đến gặp tôi!”

Vẻ mặt Lương Tinh đầy vạch đen: “Hoắc tiểu thư, Tần Lạc đã từ chức rồi.”

Lần này Hoắc Thái Vi khó hiểu: “Từ chức? Cô ta đi đâu rồi hả?”

Lương Tinh lắc đầu, nói thật: “Không biết, chúng tôi không thân thiết với cô ấy.”

Hoắc Thái Vi nghi ngời liếc nhìn hai cô, ngang ngược kiêu ngạo nói: “Tốt nhất các cô không cần gạt tôi! Nếu không tôi bảo chú ba lập tức xa thải các cô!”

Lương Tinh cùng Chu Thiến vội vàng kêu lên nói: “Chúng tôi không dám lừa Hoắc tiểu thư!”

Lúc này Hoắc Thái Vi mới hài lòng chuẩn bị rời đi, mấy ngày nay cô không đến đây, không nghĩ tới người phụ nữ Tần Lạc kia đã từ chức, coi như cô ta tự mình biết mình!

Đi được hai bước, lại xoay người lại: “Luật sư Cố đâu? Lúc này anh ta ở đâu?”

Lương Tinh cùng Chu Thiến đồng thời lắc đầu: “Hôm nay không thấy luật sư Cố đến đây, cụ thể chúng tôi cũng không rõ ràng lắm.”

Hoắc Thái Vi vốn định hỏi chút gì, nhưng các cô ấy chỉ là trước sân khấu, cũng không thể biết tin tức quan trọng gì, lập tức thì đi về phía phòng làm việc của Giang Ánh Tuyết, chỉ có hỏi chị ta mới rõ rang nhất.

Hơn nữa, bây giờ mình với Giang Ánh Tuyết cùng đứng trên một chiến tuyến.