Qủy Ba Ba

Chương 28

Uyên ương dục

Về tới nhà, hắn vẫn không nở đem Ngả Diệp buông xuống, cũng không để ý tới kháng nghị của Ngả Diệp, cứ thế ôm y đi thẳng vào phòng, an trí cho y ngồi lên một chiếc ghế: “Ta đi nấu nước cho ngươi.”

“Không cần đâu!” Ngả Diệp nghĩ muốn đứng lên, bất quá lại bị bàn tay to lớn của Hàn Liệt đè lên bả vai.

“Nghe lời!” Ngữ khí của Hàn Liệt mặc dù ôn nhu, bất quá trong lời nói vẫn mang theo khí phách không cho người khác xen mồm vào.

“Ác…” Ngả Diệp ngồi trở về, nhìn hắn ở trong phòng chạy ra ngoài phòng, bề bộn đến bề bộn đi. haehyuk8693

Trong chốc lát, y liền nhìn thấy hắn cuộn hết tay áo lên, khiêng theo thùng gỗ chứa đầy nước ấm tiến vào…Khí lực khổng lồ như vậy đã làm cho Ngả Diệp không khỏi tặc lưỡi.

“Đến đây đi!” Hàn Liệt đem thùng nước thả trên mặt đất, cầm lấy trái bối kết, hướng Ngả Diệp phất tay: “Cởϊ qυầи áo!”

“Hả!? Này…Vậy ngươi có thể ra ngoài trước không?”

“Vì cái gì ta không thể đợi ở bên trong? Ta đã đọc qua biết bao thi sách, nhưng chưa từng nghe nói nam nam thụ thụ bất thân à~ “

“Nhưng là như thế này rất quái lạ… Hả? Ngươi cũng muốn tắm cùng ta sao?” Nhìn thấy Hàn Liệt đang cởϊ qυầи áo trước mặt mình, lộ ra vóc người *** tráng, Ngả Diệp vội cúi đầu, dùng tóc che dấu khuôn mặt đã đỏ ửng như máu. Bất quá y vẫn không thể nào khống chế ánh mắt của mình, đôi lúc sẽ không tự chủ được ngắm nghía thân thể cường tráng đầy cơ bắp của ai kia.

Chỉ có điều là, tầm mắt của y cũng vừa lúc chống lại đường nhìn nóng rực của Hàn Liệt: “Đều là nam nhân, cố kỵ cái gì?”

“Ta…” Ngả Diệp trảo lấy vạt áo chính mình, vẫn còn có chút do dự…Đồng dạng cũng là nam nhân, y nhìn thấy vóc người của Hàn Liệt sẽ cảm thấy tự ti, chậm chạp không dám cởϊ qυầи áo.

“Không thì thế nào? Hay là ngươi là con gái?” Hắn bắt đầu nói giỡn bậy bạ.

“Mới không phải!” haehyuk8693

“Vậy chính là nói… Ngươi cho rằng ta là phụ nữ?” Hàn Liệt đánh một cái ngáp lớn.

“Cũng không phải…

“Cái này không phải cái kia cũng không phải? Nếu không tắm nhanh, một chút nữa nước nguội hết bây giờ!” Hàn Liệt vừa nói vừa hướng Ngả Diệp đi đến, trực tiếp đem vạt áo của y cởi xuống, kết quả đương nhiên là bị Ngả Diệp cự tuyệt “Hả! Không nên… Chính ta tự thoát!”

Thật vất vả đem quần áo cỡi hết, cả người Hàn Liệt đã chìm vào thùng nước từ lâu, nước trong thùng còn tràn ra một ít.

“Tiểu Diệp, còn không mau tiến vào?” Ngữ khí thúc giục của hắn còn chứa đựng cả sự không kiên nhẫn.

“Hảo!” Không biết làm sao, ngữ khí của Hàn Liệt tựa hồ như mang theo khí thế không cho người khác phản khán, khiến cho Ngả Diệp chỉ có thể nghe theo lệnh của hắn, hai tay ôm ngực chậm rãi hướng đến thùng gỗ.

Kích thước thùng rất nhỏ, hai người bọn họ tắm chung nên càng phải chen chúc với nhau, cho nên Hàn Liệt liền trực tiếp ôm y vào trong ngực. Cảm giác được thân thể trong lòng đang khẽ run rẩy, Hàn Liệt lập tức cầm lấy bố khăn đã ngâm trong nước nóng, cẩn thận lau chùi phần sống lưng nhạy cảm của y.

“Cha! Chính ta tự làm là được rồi.” Ngả Diệp muốn cướp lấy bố khăn, nhưng không ngờ lại bị đối phương bắt được tay.

“Không được, để phụ thân làm cho con!” Lần này, trong giọng nói của Hàn Liệt còn mang theo chút tùy hứng… Ngả Diệp không có biện pháp, đành phải để cho hắn thay mình “phục vụ”. haehyuk8693

Không biết có phải là do ảo giác không, Ngả Diệp chung quy vẫn cảm giác được phương thức chà lau này của Hàn Liệt sao mà giống với cách tình nhân âu yếm vuốt ve thế này… Chậm rãi từ lưng của y đến cánh tay, cổ, xương quai xanh, ngực, bụng…Từng nơi từng chổ khi bị bố khăn xẹt qua đều giống như có một dòng nước ấm sảng khoái lủi qua thân thể…Cũng làm cho trái tim trong ***g ngực của y đập càng thêm gia tốc, thân thể đã không còn thuộc sự khống chế của chính y.

“Chờ chút, chổ này để ta tự làm!” Điều đáng nói chính là, bố khăn kia vừa mới di chuyển đến bên trong bắp đùi của y sáp qua sáp lại vài cái một lúc thì đã dừng lại.

Không đợi Hàn Liệt đáp ứng, Ngả Diệp đã đem bố khăn đoạt lấy, vô cùng nhanh chóng chà lau hạ thân của mình.

“Không nên qua loa như thế, phải tẩy sạch sẽ!”

“Hảo! Hảo!” Ngả Diệp lại thả chậm tốc độ, vừa đem phân thân của mình lật lên tử tế quét dọn một hồi, tiếp đó y còn đem hai quả cầu bóng láng tẩy rửa sạch sẽ. Cuối cùng, y còn đưa tay thâm nhập vào phía trong hậu huyệt dò xét… Nhưng khi làm động tác này, y hoàn toàn không có phát hiện ra đáy mắt của Hàn Liệt đã bị lửa du͙© vọиɠ thiêu đốt.

Y không dám duỗi tay sâu vào bên trong, mà chỉ dùng quả bồ kết vẽ vòng vòng bên ngoài cửa huyệt sau đó thì dùng nước rữa sạch, nhưng lại rước lấy sự bất mãn của Hàn Liệt.

“Không sạch sẽ…”

“Hả?” Lại bị ghét bỏ rồi, bất quá đang lúc y định miễn cưỡng đưa đầu ngón tay vào chổ kia lần nữa, Hàn Liệt lại đột nhiên ôm lấy thắt lưng của y, làm cho y ghé vào mép thùng gỗ… Lúc này, vừa lúc hậu huyệt của y đang đối diện với mặt Hàn Liệt…

“Để cho ta làm cho!”

“Chờ một chút!…Như vậy…Rất xấu hổ…” Ngả Diệp ôm vẻ mặt đỏ bừng cố gắng giãy dụa phần eo, nhưng cái mông bên trái lại bị Hàn Liệt vỗ nhẹ một phát.

“Không có cái gì phải thẹn thùng cả, ta là cha ngươi!”

“Ân…” Y cố gắng thu hồi lại cảm giác thẹn thùng, bất quá ngay khi ngón tay thô ráp của Hàn Liệt lặng lẽ dò xét vào tiểu huyệt căng chặt, y đã lập tức cứng nhắc cả người, “Cha…Ta có thể tự làm mà.”

Mông bên phải lại bị vỗ lên một cái, lập tức câu chất vấn cường thế của Hàn Liệt liền truyền đến.

“Để cho ta thay ngươi rữa sách một lần cũng không được sao?” Vừa nói hắn lại đem cả người đè lên thân thể của Ngả Diệp, toàn bộ thân mình của y cơ hồ đã chìm vào trong nước.

“Được! Được! Ngươi đừng nóng giận!”haehyuk8693

Thấy Ngả Diệp đã thỏa hiệp, Hàn Liệt cuối cùng lại buông lỏng cánh tay của y ra, tiếp tục “phục vụ” hậu huyệt của Ngả Diệp.

Qua thêm hồi lâu, Ngả Diệp cũng đã không còn cảm thấy thẹn thùng như trước, thay vào đó chính là một cảm giác phiêu phiêu sảng khoái đang càn quét qua lại. Y bắt đầu buông lỏng thân thể, tiếp đó cả thân mình đều xụi lơ bên mép thùng nước, hưởng thụ âm yếm như có như không của đôi bàn tay kia. Dần dần, y lại cảm thấy mơ màng buồn ngủ.

“Tốt lắm!” Hàn Liệt ôm y ra khỏi thùng gỗ, đem cả người y đều lau khô ráo sạch sẽ, sau lại xoa xoa mái tóc đã có chút hỗn độn của y, “Đi mặc quần áo đi!”

“Hả!? Tẩy xong rồi?” Ngả Diệp không tự giác nói ra những lời này, chọc cho trong đầu đối phương dần dần nảy sinh một chủ ý xấu xa.

“Vậy ngươi đến giúp ta tẩy, có được hay không?”

“Hảo ~ ta thay ngươi chà lưng!”

Ngả Diệp không hề do dự, rất nhanh đã đứng dậy, kéo qua cái ghế gọi Hàn Liệt ngồi lên, chính mình thì quỳ gối phía sau hắn, đem mái tóc đen dài phủ hết cả sống lưng của đối phương đẩy qua một bên. Kế tiếp, y lại dùng cái muôi múc một gáo nước, bắt đầu giội lên phần cổ màu đồng sắc mê người…Kết hợp với màu bạc của sắc nước, càng làm cho Hàn Liệt trông không khác gì một bức tượng điêu khắc thiêng liêng đến bất khả xâm phạm.

“Nhích qua bên trái một chút.” haehyuk8693

“Nơi này?”

“Đúng đúng chổ đó! Thật thoải mái…Dùng thêm chút lực nửa đi~ chưa ăn cơm hả? Chờ một chút đến lát nữa ăn cơm, cơm tối ngươi phải ăn nhiều một chút, biết không?”

“Ân.”

Đột nhiên, phần vai trái của Hàn Liệt lại nổi lên một xúc cảm trơn trượt, tựa hồ như có là cái gì đó mềm mại vừa lướt qua…

Trời ạ, đó là đầu lưỡi của Ngả Diệp à!

“Tiểu Diệp…Ngươi…” Đổi lại, đến lượt Hàn Liệt bắt đầu thẹn thùng rồi, thân thể giật giật xoay trái xoay phải…rồi hắn đột nhiên phát hiện hạ thân của mình bắt đầu khô nóng. Hắn hít sâu một hơi, sờ sờ phân thân của mình bên trong quần… Quả không ngoài dự đoán, cứng lên rồi!

Ngả Diệp hiện giờ còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, không chỉ dùng đầu lưỡi liếʍ láp vết sẹo mờ trên bả vai, đôi môi mỏng còn lưu luyến từng cái từng cái va chạm với da thịt chung quanh. Mà mỗi một lần như thế, Hàn Liệt lại càng không thể không chế chình mình được nữa, hắn cảm giác bản thân hắn sắp hỏng tới nơi rồi.

“Cha?” Ngả Diệp bị Hàn Liệt bắt được cánh tay, sức lực của hắn dùng có chút nhiều, làm cho Ngả Diệp đau đớn hô lên: “Cha… Đau quá…Trên lưng của ngươi có thương tích, dưỡng phụ của ta hay nói, liếʍ liếʍ sẽ không đau nữa.”

Hàn Liệt không nói chuyện, buông lỏng cánh tay của y ra rồi đứng lên.

“Cha?” haehyuk8693

“Ngươi trước đi ra ngoài đi, thay ta chuẩn bị cơm được không?”

“Ác! Hảo!”

Đợi Ngả Diệp mặc quần áo ra cửa phòng, Hàn Liệt như nổi điên mà dùng sức xoa nắn du͙© vọиɠ của bản thân. Hắn vừa nghĩ đến thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Ngả Diệp, ánh mắt thẹn thùng của đối phương khi nhìn thấy thân hình của hắn, còn có ánh mắt phiếm theo sự ngây thơ khi hắn giúp y lau rữa thân mình.

Hàn Liệt thấp giọng hô một tiếng, một dòng dịch thể trắng đυ.c chảy đầy trên mặt đất……