Hoàng Phủ Cẩn cười
cười, muốn sờ đầu nàng, bị nàng trừng tới, chỉ đành phải đổi thành gõ
vào đầu của mình,“Nếu bọn họ muốn làm cái gì, nhất định phải nắm giữ một phần binh mã, bên trong kinh thành, trong hoàng cung, tốt nhất đều phải nắm trong tay, chờ hoàng đế bệnh nặng, thừa dịp chúng hoàng tử tranh
đoạt ngôi vị hoàng đế, bọn họ thừa dịp xông vào. Cho dù là hoàng đế mới
sắc phong, đến lúc đó bọn họ cũng có thể từ trong gây khó dễ.”
Tô Mạt gật gật đầu,“Chỉ sợ lúc này Ngũ Ca cũng nhận được tin tức, khẩn trương đến đây.”
Hoàng Phủ Cẩn cùng nàng thương lượng một phen, cuối cùng, hắn đè nàng ở trên
địa đồ, ngưng mắt nhìn nàng, nhẹ giọng nói:“Mạt nhi, nếu ...... Nếu cho
nàng làm hoàng hậu......”
“Chàng muốn làm hoàng đế?” Tô Mạt nhìn hắn chằm chằm, cặp mắt trong trẻo.
Hoàng Phủ Cẩn lắc đầu, cười cười,“Làm hoàng đế có cái gì tốt, vừa mệt mỏi lại nhàm chán, đương nhiên nếu Mạt nhi chịu gánh vác một phần chính sự,
quản lý thiên hạ, ta chỉ làm hoàng đế trên danh nghĩa, cũng không bài
trừ.”
Tô Mạt vểnh miệng lên, hừ nói:“Chàng nghĩ cho tốt,
chàng đấu không lại Diệp lão nhân, sẽ lừa dối ta. Chàng làm hoàng đế, để cho ta bận việc giúp chàng. Vậy ta không làm.”
Trong lòng
nàng lại mừng thầm không thôi, vốn cho là Hoàng Phủ Cẩn nhất định cuồng
công việc, biết đâu rằng, hắn kỳ thật không phải, đối với chức vụ hoàng
đế phân phó này, hắn đều có thể đẩy liền đẩy, bây giờ đẩy không hết, mới đi ứng phó công việc.
Nói thật, nàng cũng không thể nào thích việc cuồng công việc.
Hoàng Phủ Cẩn điểm lên ngón tay nàng, đem nàng kéo vào trong lòng,“Ý cha nuôi , nếu sự việc không thể cứu vãn, vì có thể dẹp loạn hai phe thế lực,
hắn mời tạm thời cai quản hai năm, chờ bồi dưỡng người nối nghiệp liền
có thể làm chuyện của mình . Cho nên......”
Hắn hơi cười nhìn nàng, y kia không nói cũng hiểu.
Tô Mạt ngồi ở trong lòng hắn ,“Nếu như vậy, để cho bọn họ chó cắn chó đi,
chúng ta không tham dự, không ra vẻ, ai cũng đừng nghĩ uy hϊếp chúng ta. Dù sao ta nhất định phải cứu Tần Nguyên Quân, còn chuyện tạo phản nhất
định không tham dự, giúp ai đoạt quyền cũng không quản. Bọn họ đánh bọn
họ, chúng ta đóng cửa sống cuộc sống của mình, bọn họ đừng đến quấy
nhiễu chúng ta là được.”
Có thể nói ra lời như vậy...... trái tim Hoàng Phủ Cẩn nặng nề nói với nàng chuyện này trở thành hư không ,
Mạt nhi của hắn luôn có bản lĩnh như vậy, tuy rằng không giống tiểu nữ
tử, lại có thể nói ra lời nói hào khí mà khí phách như vậy.