Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 752: Kế hoạch thương nghiệp -- huynh đệ ra tay quá nặng 01

Tô Mạt điều chế là rượu dễ uống, thanh đạm lại có mùi vị kéo dài, còn có tác dụng ngưng thần bảo dưỡng.

Đã không còn đơn thuần của rượu nữa.

Tiền cô cô đi rồi, ngũ hoàng tử cùng thất hoàng tử phái người đến hỏi xem

nàng còn thiếu cái gì, có cần cái gì, kêu nàng chỉ cần sai người đi nói

với bọn họ là xong.

Bất kể cái gì, bọn họ đều vui lòng hỗ trợ.

Tô Mạt nói cảm tạ, sai lấy tiền thưởng cho tiểu thái giám đến truyền lời, nhất là thái giám từ bên ngũ hoàng tử tới.

Mà thất hoàng tử nghe nói bị hoàng quý phi phạt nhốt tại trong cung học chữ đọc sách không được tùy tiện xuất môn.

Tô Mạt lại phái nhân về nhà đi truyền lời, nói rằng chính mình ở trong cung hết thảy mạnh khỏe, kêu mọi người không cần lo lắng.

Tô Mạt tự tính thời gian của mình, được năm ngày nghỉ, mà cuộc thi đúng là ngày thứ năm.

May mắn còn kịp. Vì thế hai ngày này nàng làm quen một chút với tình hình ở trong cung, tiện thể kêu đám người Lăng Nhược cũng lặng lẽ hỏi thăm một chút bối cảnh của những người ở trong Kỳ Bàn viện này.

Bọn họ

cẩn thận điều tra,vài người phụ cận hầu hạ quả thật là hoàng đế phái

người bên người đến. Nhưng, mấy người làm công việc nặng nhọc kia thì

rất khó nói. Phỏng chừng có một nửa là tai mắt.

Đối với Tô Mạt mà nói, phụ cận chỉ cần vài người tin cậy là được, đừng là gian tế của hoàng quý phi là được.

Người bên người Hoàng đế thì không sợ, dù sao nàng sẽ không làm mấy loại chuyện phạm thượng.

Mà hoàng quý phi cần phải đề phòng, dù sao cũng là loại nữ nhân ở trong cung đấu.

Tuy rằng nàng không có chính mắt chứng kiến, nhưng luôn cảm thấy hoàng hậu

trước nói không chừng chính là do hoàng quý phi đấu chết.

Cho nên nếu xem thường hoàng quý phi, thì chính là sự sai lầm.

Sáng sớm jai ngày sau, có người gõ cửa, tiểu thái giám đến hậu viện bẩm báo, nói là ngũ hoàng tử tới chơi.

Tô Mạt đã rửa mặt chải đầu xong xuôi, đang uống loại cháo mà Hoàng Oanh nấu cho nàng ở ngay trên bếp lò.

Nàng nghe nói Hoàng Phủ Giác đến, vội đứng dậy đi ra ngoài nghênh đón.

Nhắc tới, nàng vẫn thực cảm kích Hoàng Phủ Giác.

Tuy rằng lần trước là nàng lấy kỹ thuật hàng dệt kim để trao đổi cùng hắn để hắn nói giúp Hoàng Phủ Cẩn.

Đó là nàng không muốn thiếu ân huệ của hắn, mà thực tế hắn cũng không có ý tứ muốn nàng báo đáp.

Hoàng Phủ Giác cao lớn vững chãi, dung nhan tuấn tú, mặc một thân thường phục màu đỏ thẫm thêu hình rồng, ở trong thời tiết xuân hàn se lạnh càng lộ

thêm vẻ thanh nhã như ngọc, siêu trần thoát tục.