Hoa Khôi Nắm Quyền: Vương Gia Người Thật Xấu!!

Chương 83: Ao ôn tuyền tục duyên

Thủy Liên Y nhờ tình yêu mà càng đẹp hơn! Trên người càng có nhiều hơi thở quyến rũ mê người.

Buổi sáng không biết Sở Mị Dạ xuất môn đi nơi nào! Thủy Liên Y nhớ tới trong vương phủ có một ao ôn tuyền! Lôi kéo Tiểu Kinh chạy đi ngâm ôn tuyền.

Tiểu Kinh và nàng chơi đùa ở ao ôn tuyền của vương phủ, hai người không mặc quần áo đùa giỡn ở trong nước.

"Tiểu thư! Ta thật sự thật hâm mộ người nha! Dáng người tốt như vậy! Bộ ngực đầy đặn như vậy! Thân thể mảnh mai như thế" ánh mắt Tiểu Kinh liếc hướng bộ ngực của Thủy Liên Y.

Thủy Liên Y hắt nước vào nàng! "Tiểu nha đầu! Ta tình nguyện nhỏ một chút! A tốt nhất! Như vậy bớt đi gánh nặng rất nhiều!" Suy nghĩ một chút ở hiện đại, lúc đó nàng chỉ mới có D đã bị mọi người kỳ thị! Nay thân thể này có E! Cúi đầu nhìn đẫy đà của mình, nàng lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.

Lớn như vậy có ích lợi gì a! Thân thể nếu cường tráng một chút hoàn hảo! Thân thể gầy như vậy, một trận gió có thể thổi bay! Nếu nàng có thể cường tráng một chút, uy lực của Taekwondo sẽ lớn hơn nhiều!

"Tiểu Kinh! Kỳ thật bộ ngực lớn như vậy mệt chết đi! Không riêng gì thân thể mệt, gánh nặng rất nặng! Nhưng sẽ bị người nhìn bằng ánh mắt khác thường!" Nhìn xem thân thể gầy teo, lại có bộ ngực đầy đặn như thế! Thật là bi kịch! Bất kể là ánh mắt của nam nhân hay là nữ nhân đều nhìn nàng rất quái lạ, khuôn mặt xinh đẹp cũng làm cho người ta ghen ghét! Lại có dáng người ma quỷ như vậy! Ai! Mạng khổ a!

Tiểu Kinh thật sự là không thể lĩnh hội được tâm tình của Thủy Liên Y! Ở trong mắt của nàng, tiểu thư là hóa thân hoàn mỹ, bất kỳ nữ nhân nào cũng không thể đánh đồng với tiểu thư!

Ở Ngao Nam quốc tiểu thư chính là đệ nhất mỹ nhân cả nước, trừ bỏ hoàng hậu Ngao quốc, cũng chính là tỷ tỷ Thủy Thanh Doanh của tiểu thư, không thấy nữ nhân nào có thể so sánh với tiểu thư! Nàng không biết, vì sao tiểu thư còn buồn rầu vì dáng người như vậy nha!

Ngay khi Tiểu Kinh và Thủy Liên Y ngâm mình ở trong ao ôn tuyền, bên ngoài truyền đến thanh âm của nha hoàn.

"Vương gia! Vương Phi và Tiểu Kinh cô nương đang tẩy ôn tuyền.

"Ồ? Đi nói cho Vương Phi, bổn vương đã trở lại!" Trong thanh âm của Sở Mị Dạ có ý cười.

Trời ạ! Vương gia đến đây! Tiểu Kinh vừa nghe đến thanh âm của Sở Mị Dạ, sợ tới mức giống bị rắn cắn leo ra ao ôn tuyền, kích động mặc quần áo tử tế.

"Tiểu Kinh! Muội làm gì thế?"Thủy Liên Y trợn mắt há mồm nhìn Tiểu Kinh dùng tốc độ cực nhanh mặc quần áo!" Tiểu Kinh! Tốc độ của muội có thể đi tham gia thế vận hội Olimpic vì nước làm vẻ vang rồi!"

"Thế vận hội Olimpic gì?" Tiểu Kinh kiểm tra quần áo của mình, phát hiện không có gì bại lộ." Tiểu thư! Vương gia đến đây! Ta lui xuống trước nha!"

"Tiểu Kinh!" Thủy Liên Y đột nhiên đỏ mặt! Từ lần trước cùng Sở Mị Dạ triền miên một đêm, nàng không có cùng hắn một mình tiếp xúc qua đâu!" Muội lưu lại theo giúp ta!"

Tiểu Kinh vẻ mặt như khổ qua "Tiểu thư! Người đừng hại Tiểu Kinh a! Vương gia trừng ta một cái ta đều đã sợ tới mức té xỉu! Huống hồ......!"Tiểu Kinh đột nhiên nhíu mày "tiểu thư! Vương gia mấy ngày không cùng người ở một mình, nhất định rất nhớ người!"

"Tiểu Kinh!” Thủy Liên Y gọi lại nha hoàn vô lương đã muốn chạy đi "tốt xấu đem quần áo đưa cho ta, để cho ta mặc vào!"

Tiểu Kinh lộ ra nụ cười xấu xa "tiểu thư! Mặc vào cũng mất công thôi, Vương gia còn phải cởi cho người! Đừng tốn công nữa a!" Nói xong như tên trộm ôm quần áo của Thủy Liên Y chạy ra ngoài.

Ở cửa thấy được Sở Mị Dạ, "Vương gia!" Tiểu Kinh cúi đầu, Sở Vương này trừ bỏ với tiểu thư nhà mình, bình thường đối tất cả mọi người đều lạnh lùng!

Nhìn đến Tiểu Kinh ôm quần áo của Thủy Liên Y, Sở Mị Dạ bất động thanh sắc, trong lòng mừng thầm. Xem ra tiểu nữ nhân kia không có mặc quần áo a!

"Các ngươi đều lui xuống trước đi, hai canh giờ sau đưa quần áo sạch sẽ của bổn vương và vương phi lại đây!" Phúc hắc một chút biểu tình cũng không có.

"Dạ! Vương gia!"Mọi người thối lui, Tiểu Kinh xoay người trộm vui mừng! Hai canh giờ? Vương gia thật đúng là cường!

Sở Mị Dạ thấy mọi người đều rời đi, trên mặt lộ ra ý cười, đi vào bên trong!

Trong ao ôn tuyền to như vậy, sương trắng lượn lờ! Sở Mị Dạ nhìn đến lưng ngọc tuyết trắng đối diện hắn, cái lưng xinh đẹp tựa vào bên cạnh ao, tóc dài vòng trên đầu lộ ra cái cổ mê người!

Thủy Liên Y nghe được tiếng bước chân truyền đến, không khỏi có chút khẩn trương! Nàng không có mặc quần áo đâu! Hiện tại bộ dáng chật vật thế này, có chút ngượng ngùng!

"Tiểu Y!" Thanh âm Sở Mị Dạ từ phía sau nàng truyền đến.

"Tiểu Dạ! Ta! Người ta! Không có mặc quần áo!"Nàng ngượng ngùng không dám quay đầu nhìn hắn.

"Kia! Ta cũng không mặc quần áo bồi Tiểu Y!" Trong thanh âm của Sở Mị Dạ có nồng đậm trêu chọc.

Thủy Liên Y nghe được thanh âm cởϊ qυầи áo của hắn, ngay sau đó nghe thấy thanh âm xuống nước, hắn thật sự xuống!

Sở Mị Dạ chậm rãi đi tới trước mặt nàng, nhìn đến Thủy Liên Y, đáy mắt của hắn thâm thúy tựa như lốc xoáy.

Hắn đi tới, phía sau dòng nước tạo nên gợn sóng, đập vào trên thân thể của Thủy Liên Y, thế nhưng làm cho nàng cảm thấy một cỗ tê dại.

"Tiểu Y!" Sở mị Dạ vươn tay đỡ hai vai trắng mịn của nàng.

"Tiểu Dạ!" Mặt Thủy Liên Y đỏ bừng không biết có phải bị nước ao ôn tuyền hun đỏ hay không! Đẫy đà của nàng sắp đυ.ng tới l*иg ngực của hắn rồi!

Sở Mị Dạ nhìn cảnh đẹp trước mắt, yết hầu trượt xuống nuốt một ngụm nước bọt, bụng dưới căng thẳng, hắn phát hiện cái kia của mình đã muốn đứng lên rồi!

Từ mấy ngày trước đây chân chân chính chính chiếm được nàng, hắn vẫn nhẫn nại, sợ thân thể của nàng liên tục vui thích, sẽ chịu không nổi! Hôm nay, hắn không nghĩ nhịn nữa rồi, tiểu nữ nhân này làm cho hắn sắp nổi điên!

"Tiểu Y!" Hai tay Sở Mị Dạ bắt lấy hai vai của nàng, nhẹ nhàng ôm nàng vào trong lòng, thân thể nháy mắt tiếp xúc, làm cho hai người cùng hít vào một hơi.

# đã che chắn #

"Tiểu Dạ!"Thủy Liên Y đưa tay ôm cổ hắn! Vì sao cả người bắt đầu như nhũn ra trở nên vô lực rồi!

Sở Mị Dạ nhìn Thủy Liên Y! Lúm đồng tiền say lòng người, thu ba lưu động! Hai tròng mắt lóe ra như sao, hai má ửng đỏ, cánh môi đỏ sẫm hơi hơi rung động, có ngượng ngùng có say mê! Nhẹ nhàng cúi đầu, đôi môi nóng rực dán trên cánh môi run run kia.

A! Hơi hơi mở ra cái miệng nhỏ nhắn, làm cho đầu lưỡi của hắn thăm dò vào, lời lẽ dây dưa làm cho hai người ở trong nước hồ giật giật, tiếng nước ào ào truyền đến, nước ao bị bọn họ tạo nên vô số gợn sóng! Thân thể Thủy Liên Y như nhũn ra hoàn toàn dựa vào ở trên người hắn.

Bàn tay to của Sở Mị Dạ vuốt ve ở sau lưng nàng, chậm rãi đi tới cái mông của nàng.

# đã che chắn #

"Tiểu Dạ!"Thì thào ra tiếng, nàng thật xấu hổ a! Ngẫm lại lần đầu tiên của nàng cũng ở trong hồ nước, bây giờ còn phải ở chỗ này tới một lần sao?

# đã che chắn #

"Tiểu Dạ!"Thủy Liên Y bắt lấy bờ vai của hắn.

# đã che chắn #

Thủy Liên Y nhẹ giọng rêи ɾỉ cùng Sở Mị Dạ thở thật thấp đan vào lại với nhau, hai người tình ý kéo dài như keo như sơn.

Hoan ái kiều diễm ở trong ao ôn tuyền dưới khí trời càng dũ phát ra liêu nhân cùng mê say!