Ôm Ba Ba Tí Hon Đi Gặp Cha

Chương 54: Âm mưu

Tɧẩʍ ɖυệ đến nửa ngày mới phản ứng được, duỗi tay ra nắm khuôn mặt nhỏ của Đám Minh Triết, sau đó còn nâng cằm của cậu xoay trái xoay phải, xem xét kỹ càng.

Đàm Minh Triết đưa tay ra nắm lấy tay nhỏ làm loạn của Tɧẩʍ ɖυệ: “Ai, được rồi, bảo bối, ba ba sắp bị con xoay chóng mặt rồi. Đừng kiểm tra nữa, ba ba của con đây mà.”

Tɧẩʍ ɖυệ bĩu môi, cố ý nói: “Con mới không tin. Âm thanh cũng thay đổi, bộ dạng cũng không giống...”

“Hiếm thấy ba ba mới cải lão hoàn đồng, bây giờ có thể chơi cùng con, con không vui sao?” Đàm Minh Triết nắm cánh tay Tɧẩʍ ɖυệ, mang ý tứ nũng nịu.

“... Nhưng con không gọi ba ba được a.” Tɧẩʍ ɖυệ rút cánh tay của mình về, ngồi ở ghế sau nghiêm túc nói, “Sau này con không gọi ba ba nữa.”

“Hả?” Đàm Minh Triết không hiểu.

“Ba ba cũng đừng gọi con là bảo bối.”

“Đứa nhỏ này...”

“Ba ba phải gọi con là anh trai!” Tɧẩʍ ɖυệ dùng tay đo chiều cao của hai người lúc ngồi, cố ý ngồi thẳng dậy để mình có thể cao nhất, “Con cao hơn ba ba.”

Thẩm Đường Cửu: “...”

Không nghĩ tới Đàm Minh Triết lại không để ý, chỉ nói: “Xin chào ca ca, sau này chỉ giáo nhiều hơn, đồ chơi chia cho em phân nửa, quần áo cũng chia cho em phân nửa nha!”

Tɧẩʍ ɖυệ đưa bàn chân nhỏ đạp chân Đàm Minh Triết một cái “Hừ! Biến thành như vậy rồi mà vẫn còn giở trò lưu manh! Không ngoan chút nào!”

Đàm Minh Triết cười vui vẻ, cùng con trai ở ghế phía sau nhốn nháo loạn tùng phèo.

Có thể cùng con trai trải nghiệm tuổi ấu thơ tươi đẹp như vậy, e sợ không có người nào được đi!

Thẩm Đường Cửu yên lặng lái xe, quyết định thích ứng loại cảm giác không giải thích này.

Hắn lái xe mang hai người đi ăn cơm trưa.

Không biết có phải bởi vì có Đàm Minh Triết ở đây hay không, Tɧẩʍ ɖυệ ăn cơm rất ngon, còn cùng Đàm Minh Triết cướp đồ ăn, nói chung vô cùng hoạt bát.

“Tiểu Triết, Tiểu Triết, có cùng con đi học không?” Trên đường về nhà, Tɧẩʍ ɖυệ hiển nhiên đã tìm được từ ngữ xưng hô thích hợp với Đàm Minh Triết, hai người dựa vào nhau nói chuyện, bé đột nhiên hỏi ra một câu như vậy.

Để cho bé gọi ba ba bé không gọi được, chỉ có thể gọi Tiểu Triết.

Đàm Minh Triết không tính toán xưng hô của thằng bé, lắc đầu trả lời vấn đề của Tɧẩʍ ɖυệ: “Không đi.”

“Vậy con cũng không muốn đi.” Tɧẩʍ ɖυệ bĩu môi, bé học những thứ đó rất nhanh, mấy kiến thức đó quá dễ dàng không có tính khiêu chiến.

Hồi trước từ Lục Dương học được không ít kiến thức mới, mấy ngày nay bé cũng đọc sách về y học, từ đơn giản đến phức tạp, nói chung không nhàm chán như trước.

Cả tuần đi học, cuối tuần đi nhà ông bà nội, sinh hoạt ngược lại rất có quy luật, thời gian nhàn rồi cũng có thể làm chút chuyện mình thích, ví dụ học kiếm thức y học từ Lục Dương, so với thời điểm lúc trước chỉ biết lo lắng đề phòng còn phải bận tâm về ba ba, cuộc sống bây giờ tốt hơn rất nhiều.Về đến nhà, Tɧẩʍ ɖυệ theo thường lệ đi ngủ trưa.

Thẩm Đường Cửu đi phòng tập thể dục một hồi.

Đàm Minh Triết dỗ Tɧẩʍ ɖυệ ngủ xong, lại đi phòng tập thể hình tìm Thẩm Đường Cửu.

Thẩm Đường Cửu vừa vặn từ trên máy chạy bộ đi xuống, cầm khăn mặt lau mồ hôi, nhìn thấy Đàm Minh Triết đứng ở cạnh cửa, dùng đôi mắt to nhìn mình chằm chằm, tâm trạng căng thẳng, nghĩ đến câu nói của Đàm Minh Triết lúc vừa mới ở công ty, ánh mắt không khỏi có mấy phần âm trầm.

-- quả thật là muốn hôn môi sẽ dễ dàng hơn.

Đàm Minh Triết tiến vào đóng cửa lại, Thẩm Đường Cửu lại thuận tay khoá cửa lại, sau đó mới ôm lấy Đàm Minh Triết, đặt ở trên xe đạp tập chạy.

Đàm Minh Triết ôm cổ hắn, trước tiên hôn xuống.

Thẩm Đường Cửu đáp lại ngậm lấy đôi môi nhỏ của cậu.

Mềm mại ngọt ngào.

Chỉ có điều, hôn lên luôn có cảm giác hôn con trai của mình, Thẩm Đường Cửu thoáng nếm trải một hồi liền buông ra, có chút ảo não mà dời tầm mắt.

Sở dĩ khóa cửa chính là sợ bị Tiểu Duệ bắt gặp.

Đàm Minh Triết cười nói: “Làm sao vậy?”

“Em như vậy... Anh không quen.”

“Nhắm mắt lại thì tốt.” Đàm Minh Triết đưa tay che đôi mắt Thẩm Đường Cửu, một lần nữa hôn lên.

Thẩm Đường Cửu nghe lời cậu nhắm mắt lại, hết sức chuyên chú mà thưởng thức tư vị môi lưỡi.

Tuy rằng trong lòng vẫn có chút khó chịu, nhưng loại tư này lại giống như mỹ vị, thưởng thức rồi lại không muốn buông ra.

“Anh đang nghĩ, lúc nào có thể nói cho cha mẹ...” Hai người hôn một hồi liền buông ra, Thẩm Đường Cửu dựa vào trên máy chạy bộ, nhìn Đàm Minh Triết.

“Cũng không cần vội vã.” Đàm Minh Triết rõ ràng, cậu lau miệng nhỏ một cái, “Chờ thời điểm mẹ của anh giới thiệu đối tượng cho anh, anh liền từ chối nói không có hứng thú. Sau đó từ từ để lộ ra một chút.”

“Anh đoán phỏng chừng bà sẽ không vội vàng giới thiệu người cho anh nữa.” Thẩm Đường Cửu nói, “Tiểu Duệ là thịt trọng lòng bà, không đợi Tiểu Duệ gật đầu, bà chắc chắn sẽ không tùy tiện xuất thủ.”

“Điều này cũng đúng.” Đàm Minh Triết suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nở nụ cười, “Vậy thì chờ em triệt để trở về bình thường đã, nếu như trước khi em trở về bình thường có biến số gì, anh liền nói với mẹ Tiểu Duệ trước đây cùng ba ba sinh hoạt đã thành thói quen, không quen ở chung với phụ nữ.”

“Trước khi dẫn em đi gặp ba mẹ, anh cũng phải sớm nói cho ba mẹ về tính hướng của anh. Nếu không bọn họ sẽ đối với em có ý kiến.” Thẩm Đường Cửu suy tính cũng coi như chu toàn.

“Ừm. Anh có thể trước tiên nói cho mẹ, chờ bà tiếp nhận lại nói cho cha.” Đàm Minh Triết nhíu mày, “Phụ nữ vẫn là nhẹ dạ một ít. Chờ mẹ tiếp nhận, bà có thể châm chước cho chúng ta. Anh bộc lộ cũng trở nên dễ dàng chút.””Biện pháp này không sai.” Ánh mắt Thẩm Đường Cửu chuyển tới trên người Đàm Minh Triết, “Hiện tại chỉ mong đợi Lục Dương có thể mau chóng để em khôi phục thành bộ dạng người lớn. Em như bây giờ thật sự là...”

“Thật sự là thế nào?” Đàm Minh Triết truy hỏi, đã thấy Thẩm Đường Cửu kéo cậu lại, tiếp tục hôn lên.

Trước còn nói không quen, vào lúc này lại thuần thục như vậy!

Đàm Minh Triết trong lòng oán thầm, kịch liệt mà đáp trả.

Hai người bất tri bất giác liền lăn tới thảm trải sàn.

Sau khi tay của Đàm Minh Triết luồn vào lưng quần Thẩm Đường Cửu, hắn bỗng dưng tỉnh táo lại.

Hắn tóm lấy cánh tay nhỏ Đàm Minh Triết, âm thanh có chút trách móc, “Em cũng thật là... Chỉ biết hưởng lạc thú trước mắt không nghĩ đến hậu quả.”

“Cảm ơn khích lệ.” Đàm Minh Triết xấu xa nở nụ cười, “Anh chỉ cần nói anh rốt cuộc có muốn hay không thôi!”

“... Muốn.”

Lãnh hội mỹ diệu được tay nhỏ phục vụ, Thẩm Đường Cửu đối với việc Đàm Minh Triết biến thành đứa bé như vậy, ngược lại không có nhiều ý kiến như lúc trước.

Dù sao đúng như là Đàm Minh Triết nói -- so với thời điểm làm người tí hon thuận tiện hơn nhiều!

Tập thể dục xong Thẩm Đường Cửu ra không ít mồ hôi, bây giờ bị Đàm Minh Triết trêu chọc một phen lại sảng khoái hai lần, liền trực tiếp đi buồng tắm tắm rửa.

Đàm Minh Triết không tiếp tục tham gia trò vui, tuy rằng cậu biến thành như vậy có thể giúp Thẩm Đường Cửu thư giải, nhưng bản thân cậu lại không tiện lắm, dù sao thân thể này còn nhỏ, sinh lý chưa phát triển, nếu như bọn họ làm đến bước cuối cùng sẽ tổn hại đến sức khỏe.

Khụ khụ, vẫn là ngoan ngoãn rửa sạch tay, nghiêm túc cân nhắc chuyện có thể làm đi!

Cậu đến nước B thời gian dài như vậy, ngoại trừ đem Thẩm Đường Cửu đoạt tới tay, cái khác vẫn chưa làm gì cả.

Thẩm Đường Cửu tắm xong đi ra, không nhìn thấy Đàm Minh Triết.

Hắn đi đến phòng ngủ thay quần áo, phát hiện Đàm Minh Triết cũng không ngủ ở bên giường Tɧẩʍ ɖυệ, có chút lo lắng cho cậu.

Hắn lần lượt đi tìm từng căn phòng một, còn gọi hai tiếng, cuối cùng ở phòng sách nhìn thấy Đàm Minh Triết ngồi ở trên ghế, đang sử dụng máy vi tính, không biết đang làm gì

Thấy cậu không có chuyện gì, Thẩm Đường Cửu thoáng thở phào nhẹ nhõm.

“Đang làm gì vậy?”

“A...em tìm xem có video tương tự, hoặc tin tức giống như lần trước hay không.” Đàm Minh Triết ở trên bàn phím thao tác một hồi, hiếm thấy nghiêm túc một lần.

Thẩm Đường Cửu tiến lên một bước, không nhịn được thầm than một tiếng, tiếp tục dò hỏi: “Có kết quả không?”

“Có...” Đàm Minh Triết đem tin tức tìm được chiếu ra, để cho Thẩm Đường Cửu xem.

Trong video là mấy người đàn ông đeo khăn màu đen đang nghiêm chỉnh huấn luyện, bộ dạng của họ rất giống nhau, mập cao gầy thấp cũng đều giống nhau, ánh mắt lãnh khốc, tùy tiện một ánh mắt có thể biết rõ ý của đối phương, cho nên bọn họ phối hợp hết sức ăn ý.

Bọn họ đi cướp một sở nghiên cứu kỹ thuật, bên trong ngoại trừ có trưng bày sản phẩm khoa học mới nhất, cũng không thiếu tư liệu nhà khoa học nổi danh, cùng với sản phẩm của bọn họ mấy năm trước.

Còn có một chút tin tức nói về bác sĩ thạc sĩ nổi danh của các quốc gia mất tích, không biết sau lưng có âm mưu gì...

“Thoạt nhìn giống như là tác phong của người trong tổ chức em nói.” Thẩm Đường Cửu bình luận, “Bắt cóc thiên tài khoa học, nỗ lực tiến hành phạm tội công nghệ cao.”

“Ừm.” Đàm Minh Triết đem con chuột chuyển qua mấy video kia, dừng lại ở hình ảnh mấy người đàn ông, sau đó nói, “Anh xem mấy người này có cảm giác gì hay không?”

“Nhạy bén giảo hoạt, tàn nhẫn chuyên nghiệp.” Thẩm Đường Cửu phun ra tám chữ, hình dung xác thực vô cùng chuẩn xác.

Đàm Minh Triết lại lắc đầu nói: “Em không phải hỏi cái này.” Ánh mắt cậu hơi híp lại, than thở, “Anh có cảm thấy bọn họ kỳ giống như là một người hay không?”

Một người?!

Ánh mắt Thẩm Đường Cửu ngưng lại, lại nhìn chằm chằm mấy người trên màn ảnh một chút, thần sắc càng thêm nghiêm nghị.

Quả nhiên... Bộ dạng mấy người này đều không có gì khác nhau, lúc đầu không nhìn kỹ, bây giờ nhìn lại, khắp nơi lộ ra quỷ dị.

Lẽ nào... là đa bào thai.

“Không phải đa bào thai.” Đàm Minh Triết tiếp tục nói “Ánh mắt bọn họ nhất trí như vậy, chỉ sợ là người nhân bản vô tính.”

“Người nhân bản vô tính?!” Thẩm Đường Cửu vừa nãy không nghĩ tới người nhân bản vô tính, cũng không nghĩ bọn họ là đa bào thai, mặc dù có cái ý niệm này, nhưng rất nhanh hắn liền liền phủ định.

Hắn nghĩ tới chính là -- những người này có thể là người biến dị -- nói không chắc là một tế bào bồi dưỡng phân liệt, hoặc là là do từ trường công nghệ cao phóng xạ tạo thành.

“Ừ, hoặc là từ một bản thể biến hóa ra.” Đàm Minh Triết bổ sung nói.

“Chẳng trách bọn họ lại hiểu nhau như vậy.” Thẩm Đường Cửu có chút lo lắng, “Xem ra bọn họ khoảng thời gian này cũng không nhàn rỗi.”

Hết chương 54.

Edit có lời muốn nói: Hai bạn thật bất chấp, may là còn biết tiết chế đấy.