Ôm Ba Ba Tí Hon Đi Gặp Cha

Chương 41: Ai, mắc cỡ chết người

“Này, anh sờ xuống nữa em sẽ không tự chủ được đâu.” Đàm Minh Triết chẳng biết lúc nào tỉnh lại, người vẫn có chút mơ hồ, nhưng tựa hồ bất cứ lúc nào cậu đều có thể không đứng đắn như thế, phát sốt cũng có thể đùa giỡn người khác.

“Tiểu Duệ thật là do em sinh?” Thẩm Đường Cửu bị lời của cậu đánh gãy tâm tư, lại không thu hồi tay, vẫn để ở trên vết tích kia, hắn lại hỏi cái vấn đề này.

Lần này, chỉ cần Đàm Minh Triết nói, hắn sẽ tin, trăm phần trăm tin tưởng.

“Đúng a.” Đàm Minh Triết nhìn hắn, nhếch miệng lên,

nụ cười treo ở ngoài miệng, “Anh không tin thì phải cố gắng một chút, em sẽ sinh cho anh một đứa nhỏ nữa.”

Thẩm Đường Cửu dở khóc dở cười.

“Cảm giác khỏe chưa?” Thẩm Đường Cửu cầm miếng bông vừa cẩn thận giúp cậu xoa xoa ngực bụng và cánh tay, sau đó mới cầm chăn che lên cho cậu, “Có lạnh hay không?”

“Không lạnh, hiện tại cảm giác cả người rất nóng...” Đàm Minh Triết hỏi hắn, “Lục Dương đâu? Còn có Duệ Duệ đi đâu rồi?”

“Anh để cho bọn họ dẫn con đi ăn cơm tối. Em có đói bụng hay không? Muốn ăn chút gì không? Anh gọi thức ăn ngoài nhé.” Thẩm Đường Cửu lấy qua điện thoại di động, lật xem địa chỉ thức ăn bên ngoài.

“Tùy tiện gọi đi, a, thôi, em muốn ăn bánh bao, sủi cảo hấp.” Đàm Minh Triết nói.

“Được, gọi thêm một phần cháo.” Thẩm Đường Cửu tìm tới một tiệm đồ ăn Trung Quốc, gọi bánh bao nhân thịt, sủi cảo hấp, sau đó gọi hai phần cháo để cho bọn họ đưa tới.

Đàm Minh Triết tiếp tục hỏi hắn: “Lục Dương kiểm tra ra kết quả gì không?”

“Cụ thể cậu ta chưa nói, chỉ nói đối với nghiên cứu của cậu ta có trợ giúp. Em thật sự rất hợp làm chuột bạch.” Thẩm Đường Cửu hiếm thấy đùa giỡn nói.

Đàm Minh Triết nở nụ cười.

“Ai, vừa nãy em chỉ muốn hỏi anh, anh làm cái gì vậy?” Đàm Minh Triết hơi ngồi dậy liếc mắt nhìn tay Thẩm Đường Cửu, “Đó là điện thoại di động của em đúng không?”

“Ừ, là điện thoại di động của em. Anh đem bức ảnh của Tiểu Duệ với em trước kia gửi vào điện thoại di động của anh.” Thẩm Đường Cửu một bên thao tác điện thoại di động vừa nói, “Hồi đó ở suối nước nóng xem xong anh chỉ muốn làm luôn, sau đó vội vàng thi đấu lại vội vàng chăm sóc em, thiếu chút nữa quên mất. Ngược lại hiện tại không có chuyện gì, vừa vặn gϊếŧ thời gian. Em nếu khát nước thì nói với anh. Nếu không lại ngủ thêm một lát cũng được.”

“Không ngủ được, quá nóng.” Đàm Minh Triết hơi di chuyển phía bên ngoài giường, “Anh để máy điều hòa điều bao nhiêu độ vậy?”

“Ba mươi độ.”

“Giảm xuống được không?”

“Em đổ mồ hôi cũng tốt. Phòng nghỉ ngơi này chỉ thỉnh thoảng dùng để ngủ trưa, chăn quá mỏng, coi như đem áo lông đắp trên người em cũng không hữu hiệu. Chớ lộn xộn.” Thẩm Đường Cửu để điện thoại di động xuống, tiến lên đem cánh tay không thành thật của Đàm Minh Triết nhét về chăn, lại đem áo lông sửa sang lại, nhìn thấy vết hồng trên cổ Đàm Minh Triết, ánh mắt Thẩm Đường Cửu thoáng có chút phức tạp, “Ai, em có cẩn thận thanh lý thân thể không?”Đàm Minh Triết vui vẻ: “Đương nhiên là có a. Em còn không có ngốc như vậy, thân thể chưa xác định khôi phục hẳn, không cẩn thận lại mang thai lần nữa mất.”

Ngẫm lại nếu như trở về làm người tí hon lại mang cái bụng lớn, hình ảnh kia... Quá kinh khủng!

Đàm Minh Triết nghĩ đến hình ảnh người tí hon mang cái bụng lớn, nhất thời cả người cảm thấy ghê sợ, không nhịn được rùng mình lạnh lẽo.

Thẩm Đường Cửu giúp cậu đắp chăn che cổ, muốn nói lại thôi: “... Còn tưởng rằng là em lần đầu khai trai, bị anh chơi đùa lợi hại, thân thể không chịu nổi...”

Cho nên mới nóng sốt!

Đàm Minh Triết lườm một cái: “Em còn không kém như vậy! Đại thiếu gia!”

Thẩm Đường Cửu khóe miệng nhếch lên, không tỏ rõ ý kiến.

Đàm Minh Triết khinh thường không nhịn được trêu chọc Thẩm Đường Cửu: “Không tin anh giúp em kiểm tra một chút xem.”

Dù sao mới vừa rồi hắn cũng lột sạch quần áo cậu, giúp cậu bôi rượu...

Thẩm Đường Cửu: “...”

Đàm Minh Triết nói xong tự mình vui vẻ, cậu cứ vui vẻ mà xem bộ dạng quẫn bách của Thẩm Đường Cửu.

Bất quá lúc này Thẩm Đường Cửu thật giống như không khách khí, cũng không cảm thấy không tiện, còn thật sự đem cậu lật lại, nỗ lực kiểm tra.

“Ai ai ai, Đại thiếu gia, đừng nhúc nhích, đau đầu quá... Em đùa thôi, đùa thôi mà..” Đàm Minh Triết vội vã mà mở miệng, đầu choáng váng là thật.

“Đều đã làm, thẹn thùng cái gì?” Thẩm Đường Cửu đem cậu làm nằm sấp xuống, xốc chăn ra, ngón tay gỡ bỏ qυầи ɭóŧ Đàm Minh Triết -- nói đến qυầи ɭóŧ này vẫn là quần của hắn -- lộ ra hai mảnh mông mẩy, Thẩm Đường Cửu dùng tay đi kiểm tra.

“Ai... Tê... Đại thiếu gia nhẹ chút...” Đàm Minh Triết hừ hừ, vừa giận dữ vừa xấu hổ hận không thể trốn xuống gf giường.

“Thanh lý ngược lại sạch sẽ, chỉ là có chút sưng tấy, anh đi mua chút thuốc mỡ bôi lên cho em?” Thẩm Đường Cửu trịnh trọng mở miệng, “Đây coi như là lần thứ nhất của em đi?”

“... Phí lời.”

“Anh cũng là lần thứ nhất, lực đạo nắm không tốt, làm em bị thương, làm sao lúc trước em không nói?” Thẩm Đường Cửu mặc qυầи ɭóŧ lại cho cậu, lại kéo chăn qua đắp kín, “Còn liên tiếp mà câu dẫn anh.”

“Em không thích thôi!” Đàm Minh Triết tức giận nói, người này, thực sự là không thể xem bề ngoài, đường đường đại thiếu gia cũng có thể “thẳng thắn” như thế, quả thực không thể nhìn mặt mà bắt hình dong...

“Anh đi mua thuốc.” Thẩm Đường Cửu đứng dậy, hắn nhớ tới bên cạnh công ty có một tiệm thuốc, dù sao nơi này là công ty vệ sĩ, bị thương là chuyện bình thường, tiệm thuốc cũng sản sinh ra theo thời thế.

Chính là không biết có thuốc hắn yêu cầu hay không.

“Không cần...” Đàm Minh Triết không kịp gọi người lại, chỉ nhìn thấy Thẩm Đường Cửu đem cửa khóa lại rời đi.“...” Đàm Minh Triết đem đầu tiến vào bên trong gối, ai, mắc cỡ chết người!

Thẩm Đường Cửu trở về rất nhanh, còn thật sự cầm thuốc mỡ muốn bôi lên cho cậu.

Đàm Minh Triết đem cảm giác mất mặt ném tới chín tầng mây, quyết định vui vẻ hưởng thụ.

-- bạn trai ôn nhu săn sóc như vậy, cậu quả thực may mắn chết rồi, còn thẹn thùng cái rắm a!

Thẩm Đường Cửu xử lý xong cho cậu, liền đi rửa tay.

Trở về nhìn thấy Đàm Minh Triết còn nằm úp sấp, hắn nở nụ cười, xoa đầu Đàm Minh Triết: “Em muốn nằm như vậy sao?”

“Ừm.”

Thẩm Đường Cửu đem cậu lật trở về, lần thứ hai lấy tay sờ một chút nhiệt độ trên trán của cậu: “Hình như khá hơn rồi!”

“Còn ngủ à?” Thẩm Đường Cửu xem thời gian, gần tám giờ, thức ăn gọi bên ngoài làm sao còn chưa tới?

“Không muốn ngủ.” Đàm Minh Triết nháy mắt mấy cái, “Nói chuyện phiếm với em đi”

“Được, em muốn tán gẫu cái gì?”

“Anh... Thời điểm nào phát hiện mình là gay?” Đàm Minh Triết hiếu kỳ nói.

“Thời điểm lên đại học.” Thẩm Đường Cửu ngược lại là cũng không che giấu, hắn thản nhiên nói, “Lúc anh vẫn cho rằng mình thích nữ sinh, thời điểm cấp ba cũng có cùng nữ sinh học tập đi dạo sân luyện tập vân vân, sau đó lên đại học, tiếp xúc nhiều loại người, cho nên liền nghe nói đến từ đồng tính luyến ái. Ban đầu không cảm thấy cái gì, sau đó, tại nhà tắm nhìn thấy thân thể người đồng tính liền cảm thấy hưng phấn, như vậy mới biết không đúng...”

“Vậy anh chưa từng giao du với người nào sao?” Đàm Minh Triết không tin lắm, “Anh đẹp trai, lại có công việc ổn định như vậy, nếu muốn tìm đối tượng, coi như là nam cũng khẳng định có không ít mà!”

“Đâu dễ như vậy!” Thẩm Đường Cửu kéo qua một cái ghế ngồi xuống, hắn đem cằm đặt ở trên ghế dựa, hơi rủ xuống con ngươi suy nghĩ,nhớ lại thời điểm hắn nhận ra mình là người đồng tính, thấp giọng nói, “Hồi đó anh đột nhiên biết mình cùng người khác không giống nhau còn tưởng rằng là bệnh, trong lòng vô cùng hoảng loạn, anh điên cuồng điều tra tư liệu cũng xem qua phim, cuối cùng xác định không phải ảo giác. Cho nên làm bộ chính mình rất bận, cũng đè nén tình cảm, sau đó chính xác cũng là rất bận, còn chưa tốt nghiệp anh liền đến công ty của ba anh hỗ trợ, chậm rãi tiếp thu rất nhiều nhiệm vụ, vội vàng bôn ba các quốc gia, vội vàng bảo vệ người ủy nhiệm, vội vàng huấn luyện người mới, cũng là không rãnh suy nghĩ chuyện tình cảm. Ngoại trừ thời điểm mẹ anh thúc giục anh tìm đối tượng có chút bất đắc dĩ, cái khác ngược lại là hoàn hảo.”

“Về phần em nói cảm giác an toàn gì đó... Anh nhớ lúc đầu sở dĩ không có cùng bạn gái giao du, chỉ sợ là đang lo lắng bọn anh làm nghề bảo vệ tính mạng của người khác, vốn dĩ không có cảm giác an toàn.” Thẩm Đường Cửu nói bổ sung, bất quá Đàm Minh Triết có thể cho hắn đánh giá cao như vậy đáy lòng hắn vẫn là rất vui vẻ.

“Vậy đối tượng trong trí tưởng tượng của anh là người như thế nào?” Đàm Minh Triết cũng có chút rõ ràng tình hình đất nước B, đối xử với đồng tính luyến ái vẫn còn chưa thoải mái. Cậu ở nước A đã tốt lắm rồi, có thể thấy được không ai đi quan tâm đồng tính khác phái cái gì, họ chỉ nghĩ đơn giản yêu nhau thì cần gì quan tâm đến giới tính!Thẩm Đường Cửu ngước mắt nhìn cậu, còn chưa nói chuyện, Đàm Minh Triết trước tiên nở nụ cười, tự luyến nói: “Hiểu rồi, người trong lý tưởng của anh, chính là em phải không?”

“Cũng có thể.” Thẩm Đường Cửu cười nói, đột nhiên điện thoại di động hắn vang lên, là thức ăn bên ngoài gọi đến.

Thẩm Đường Cửu đứng dậy đi cửa quẹt thẻ mở cửa, tiếp nhận thức ăn, trả tiền rồi mới tiễn đối phương đi.

Vừa đúng lúc này, Âu Dương Văn gọi điện thoại cho hắn, hỏi có cẩn bọn họ mang thức ăn tới hay không?

Thẩm Đường Cửu cự tuyệt: “Tôi gọi thức ăn bên ngoài rồi, các người cố gắng ăn đi. Không cần phải để ý đến chúng tôi.”

Âu Dương Văn để điện thoại xuống, nhìn sang Tiểu Duệ bên cạnh nói: “Nghe thấy rồi đúng không? Đã nói cha cháu không ngốc mà, cháu mau ăn đi.”

Tɧẩʍ ɖυệ yên lòng, gắp một khối thịt kho tàu, chuyên tâm ăn.

“Đến, ăn cơm.” Thẩm Đường Cửu dời cái bàn nhỏ để tới trên giường, đỡ Đàm Minh Triết dậy, sau đó mở hộp đựng sủi cảo ra, lại lấy túi đựng dấm chua đổ vào trong sủi cảo, “Ăn đi. Ăn nhiều một chút.”

Thẩm Đường Cửu lại đem hai phần cháo mở ra, một phần là cháo hạt sen, một phần là cháo táo đỏ củ từ, hắn đem cháo táo đỏ củ từ đẩy qua: “Đến, bồi bổ cho em.”

“...” Đàm Minh Triết cắn cái sủi cảo suýt chút nữa bị nghẹn.

Thẩm Đường Cửu nở nụ cười: “Em nghĩ cái gì đây, anh là nói ngày hôm nay em bị Lục Dương rút đi một ống máu, mau ăn vào để bồi bổ lại.”

Đàm Minh Triết oán hận cắn sủi cảo, cho rằng miếng sủi cảo đó chính là Thẩm Đường Cửu.

Đàm Minh Triết ngược lại vẫn ăn được, ăn hai phần sủi cảo hấp, uống cạn một bát cháo, sau đó liền để đũa cùng cái thìa xuống: “No rồi, không ăn được nữa.”

“Vậy thì ngủ tiếp đi.” Thẩm Đường Cửu cũng ăn no, hắn dọn dẹp những thứ đồ này, “Ngày hôm nay em ở đây nghỉ ngơi tạm một đêm đi. Nếu ngày mai hạ sốt thì sẽ về nhà.”

“Được.”

Gian phòng nghỉ ngơi này không lớn, nhưng đủ để bọn họ ngủ. Thêm vào Thẩm Đường Cửu cùng Tɧẩʍ ɖυệ, tuyệt đối không thành vấn đề.

Đàm Minh Triết cảm giác mình buổi tối mơ mơ màng màng nghe thấy Tɧẩʍ ɖυệ nói chuyện với Thẩm Đường Cửu, sau đó bên người xuất hiện một luồng nhiệt cao lớn, nghĩ đến thằng bé ngủ ở bên cạnh, đoán chừng Thẩm Đường Cửu cũng sợ mình đem bệnh lây cho đứa nhỏ.

Nửa đêm, Thẩm Đường Cửu còn cho Đàm Minh Triết uống nước ấm vài lần.

Ngược lại Đàm Minh Triết chỉ nhớ rõ mình chỉ biết há mồm uống nước, uống hết ngã đầu liền ngủ, uống nhiều như vậy cũng không đi vệ sinh, ngược lại chỉ ra một thân mồ hôi.

Đến thời điểm sáng sớm, Thẩm Đường Cửu lấy tay sờ cái trán của cậu, cậu cảm giác được Thẩm Đường Cửu thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra hẳn là hạ sốt.

Lục Dương cùng Âu Dương Văn cũng ngủ ở công ty, ngoại trừ Thẩm Đường Cửu có phòng nghỉ ngơi, Âu Dương Văn cũng có phòng nghỉ ngơi.

Phòng nghỉ ngơi của Âu Dương Văn giường hơi nhỏ, là giường cá nhân, Âu Dương Văn cảm thấy chính mình khổ người lớn, sợ mình chen chết con gà đeo kính kia, cho nên không nói hai lời, tùy tiện lấy chăn đệm nằm ở dưới đất, để Lục Dương ngủ ở trên giường.

Sáng sớm Lục Dương liền đi gõ cửa phòng nghỉ ngơi của Thẩm Đường Cửu.

Sáng sớm còn chưa ăn cơm, vừa vặn lần thứ hai lấy máu để thử máu đo lường một chút.

Thẩm Đường Cửu mở cửa cho hắn: “Cậu dậy thật sớm.”

“Ha ha, tôi đây không phải là sợ cậu ta đột nhiên biến nhỏ thì sẽ không có cách nào lấy được huyết dịch sạch sẽ sao?” Lục Dương đi vào, đi tới bên cạnh bàn, nơi đó còn để các loại thiết bị của hắn, một lần nữa hắn cầm một cái ống tiêm, sau khi tiêu độc liền đi tới bên giường.

Đàm Minh Triết cũng tỉnh rồi, tự giác duỗi ra một cái cánh tay, một bên hơi nhắm mắt vừa nói: “Sớm biết ngày hôm qua sẽ không để cho anh lấy máu.”

Vô duyên vô cớ bị lấy máu hai lần, quả thực vô tội chết rồi.

“Nếu như cậu lại biến nhỏ, vậy, ngày hôm qua lấy máu dẫu gì cũng có chút dùng.” Lục Dương không nhẹ dạ như vậy, không chút do dự mà đem kim tiêm đâm vào cánh tay Đàm Minh Triết, hút một ống máu, sau đó đem ngoáy tai đặt ở nơi vừa lấy máu, thầm nghĩ, vẫn là thời điểm trở về bình thường tốt nhất, tùy tiện lất máu, hút hai lần đều không có chuyện.

Đàm Minh Triết lườm hắn một cái, tự mình dùng bông ngoáy tai ấn lại vết thương: “Đừng nguyền rủa tôi, ai nói tôi nhất định sẽ nhỏ đi! Nói không chắc ma xui quỷ sẽ phục hồi như cũ đấy!”

Lục Dương bĩu môi, không tỏ rõ ý kiến.

Nếu thật tốt như vậy, vậy còn cần nhân viên nghiên cứu khoa học lợi hại làm chi? Mỗi người tùy tiện mân mê máy móc từ trường, không sợ chết bị phóng xạ một phen, trải nghiệm thế giới của người tí hon một chút, sau đó tìm suối nước nóng ngâm vào, lấy bình rượu đỏ uống một chút, liền trở nên lớn!

Nhưng mà Đàm Minh Triết tuy rằng khí thế hùng hổ, nhưng cậu vừa dứt lời không bao lâu, cũng cảm giác tầm nhìn đột nhiên rơi xuống, tay chân trong nháy mắt rút ngắn, người cũng thu nhỏ trở về hình dạng người tí hon ba tấc!

“Trời ạ!” Đàm Minh Triết tức đến nổ phổi âm thanh từ bên trong chăn truyền đến.

Lục Dương không nhịn được cười ha ha lên: “Trời! Cậu lại bị biến nhỏ rồi! Ai, anh chàng đẹp trai, cậu quá không biết điều, cho nên ông trời thu hồi ý tốt đó.”

Thẩm Đường Cửu ánh mắt buồn bã, hắn bước nhanh về phía trước, nhấc chăn lên, nhìn thấy người tí hon ba tấc từ bên trong qυầи ɭóŧ màu nhạt của hắn chui ra, một mặt buồn rầu.

-- bởi vì tối hôm qua lúc ngủ cởi hết, chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ, hiện nay đột nhiên thu nhỏ, qυầи ɭóŧ giống như là một tấm chăn lớn che đi Đàm Minh Triết.

Thẩm Đường Cửu vốn là đang tiếc hận tại sao lại nhanh như vậy lại biến thành người tí hon, còn tưởng rằng phát sốt chỉ là bởi vì thanh lý thân thể không tốt, dù sao hiện tại cũng hạ sốt rồi... Thế nhưng thấy dáng dấp này của Đàm Minh Triết liền không nhịn được lấy tay che miệng, nhẫn cười rất khổ cực.

Đàm Minh Triết cúi đầu liếc mắt nhìn cánh tay của mình, chỗ vừa bị đâm cũng bị biến nhỏ đi, không cần bông ngoáy tai cũng không sao, cậu không khỏi than thở -- quả nhiên thời điểm trở lại bình thường hút máu thích hợp nhất.

Ngẩng đầu lên nhìn thấy Thẩm Đường Cửu cười không nhịn được, cậu tức giận, than thở nói: “Được, cười đi cười đi, các người cứ cười trên sự đau khổ của người khác đi.”

Hết chương 41.

Edit có lời muốn nói: Lại biến nhỏ rồi. Lần này chỉ có thể nhìn không thể ăn