Hệ Thống Chi Khổ Bức Nhân Sinh

Chương 39

Quán bar của Yang cúc hoa.

“Chúc hyung sinh nhật vui vẻ ~~” Mọi người giơ ly rượu chạm cốc nói.

“Chúc mừng “Lie” đứng đầu ở MCD ~~”

Đưa xong quà, mọi người náo nhiệt nói một lát, liền tiến vào sàn nhảy theo âm nhạc bắt đầu tận tình lắc lư. Âm nhạc mạnh, sống động, khác với ban ngày bận rộn và chán nản, hiện tại là thời gian thư giãn.

*

Seung Ri ở trên sofa, cầm di động cấp tốc ấn: “Kỳ quái......”

“Không đi nhảy sao?”Top vỗ vỗ lưng Seung Ri: “Em đang làm gì vậy?”

“À, chính là mấy người chị Ae Young, thế nào hiện tại còn chưa tới? Tin nhắn cũng không trả lời.”

“Ôi?” Nghe vậy, Top nhìn nhìn thời gian: “Hẳn là rất nhanh liền đến thôi.”

“Ai. Còn tưởng có thể nhảy điệu nhảy nóng bỏng với chị Ae Young......” Seung Ri lắc đầu thở dài.

“......” Kia vẫn là đừng tới thì tốt......?

*

Buổi chiều, ký túc xá 2BG.

Choi Ae Young ngồi trước bàn trang điểm cầm chì vẽ mắt các loại. Sao giống như quá đậm vậy...... Đợi chút, cổ cái này váy có phải quá thấp hay không? Nếu không đổi bộ khác thì hơn......?

“Ae Young đến cùng cậu chuẩn bị xong chưa......” Mong Ea nhìn Choi Ae Young ép buộc hai tiếng, bất lực dựa tường: “Cần dụng tâm như vậy sao?” Chẳng lẽ sinh nhật có người Ae Young để ý? Thế nào không nghe cô nhắc qua......

Nghe vậy, Choi Ae Young cúi xuống: “Ta cái này gọi là thua người không thua trận.”

“?”

“MCD không phải thua sao, đương nhiên muốn thắng trở về, không thắng bọn họ tớ sẽ không gọi là Choi Ae Young.” Chính là thầm mến, Choi Ae Young sẽ không nói cho bất luận kẻ nào. Nói, thế nào cũng phải tới tay lại......? Đợi chút...... Tới tay cái gì...... Hấp lưu, nuốt nước miếng trước.

“......”

Lý do này...... Mong Ea giựt khóe miệng đến rơi xuống đất, nhìn dáng vẻ của mình, sờ cằm...... Ae Young nói rất có đạo lý? Có phải cô cũng nên thay bộ váy khác để đi gặp Big Bang hay không? Nhưng mà mặt loli này......

Mong Ea nâng khuôn mặt vưu hiển non nớt của mình, chậc chậc ra tiếng: “Nhiệm vụ gian khổ này liền giao cho cậu! Ae Young!”

Choi Ae Young buông chì vẽ mắt, lại đến tủ quần áo bắt đầu tìm kiếm váy.

“Cái kia...... Ae Young, quần áo này cậu đều thử qua. Còn không cần thiết tớ nhắc nhở cậu đi...... Đến giờ rồi.”

Choi Ae Young nhìn thời gian, căm giận thay quần áo. Ni mã thật sự là đến khi dung mới hận thiếu, sớm biết vậy trước kia liền cùng Mong Ea đi ra ngoài mua bộ đồ mới.

Sau khi hai người vội vã ra ngoài ngồi trên xe taxi, đến nửa đường Choi Ae Young phát hiện chính mình quên mang quà......

Nhìn dáng vẻ Choi Ae Young phát điên: “Nếu không chúng ta cùng đưa đi.” Mong Ea lắc lắc quà của mình, đề nghị nói.

Choi Ae Young trừng mắt, Mong Ea mạo hiểm lau mồ hôi nói: “Nếu không này cho cậu đưa?”

“Bác tài ngừng ở phía trước một chút.” Choi Ae Young thở dài: “Cậu đi trước đi, tớ trở về lấy quà.”

Nghe vậy, Mong Ea giữ tay Choi Ae Young: “Đi thật tốt, bảo trọng!” Gà mẹ thôi chạy nhanh rời đi đi!

“......”

*

Cầm gói quà, Choi Ae Young ra ngoài đứng ở trên đường đợi xe taxi. Em gái, đều đã nửa ngày thế nào một chiếc đều không có? Nghĩ nghĩ, cau mày, Choi Ae Young một bên đi tới quán bar một bên còn không quên nhìn xe taxi.

A a...... Nói nếu ngồi giao thông công cộng hẳn là sẽ không bị nhận ra đi? Còn có đi nhờ xe cái gì......

Chính là chẳng được bao lâu, một bóng dáng đi theo Choi Ae Young lắc mình qua. Cùng lúc đó túi xách Choi Ae Young cũng bị người nọ túm ở trong tay.

Giằng co vài giây, tên kia quyết đoán, tấn công vào gói to trên tay Choi Ae Young. Không nghĩ tới tên kia còn có thể thay đổi mục tiêu, vô ý một cái, gói quà trên tay Choi Ae Young đã bị đoạt đi.

“......” Vốn định dùng giày cao gót công kích địch Choi Ae Young lại thấy không nói gì.

Thứ áo! Phản ứng tới Choi Ae Young lập tức chạy đuổi theo.

“Đau đau đau......” Đuổi theo một lát, Choi Ae Young xoa mắt cá chân nhíu mày ra tiếng. Sớm biết vậy sẽ không mặc váy đeo giày cao gót...... Hơn nữa trên đường đi gặp thưởng bao đảng cái gì...... Làm sao có thể không hay ho như vậy? Nhưng mà nói đến cùng...... Còn không đều là bởi vì cô gà mẹ......

“Comebaby~”

“Này?” Choi Ae Young mở bao lấy di động.

“Sao cậu không trả lời tin nhắn? Ai nha -- Seung Ri đầu cậu cách xa chị một chút. Ae Young chừng nào thì cậu đến?”

“Rất nhanh liền đến.” Choi Ae Young đứng ở ven đường cắn răng nói.

“Rất ầm ĩ, nghe không rõ cậu đang nói cái gì, nhớ đến nhanh chút ~ bye bye ~ cái kia -- cho tôi một ly cám ơn!”

“Đô đô đô --” Nghe trong di động truyền đến tiếng, Choi Ae Young giựt giựt khóe miệng.

*

Lúc tới quán bar, Choi Ae Young gọi điện thoại Mong Ea.

“Sao bây giờ cậu mới đến?” Nói xong, Mong Ea lôi kéo Choi Ae Young đi đến bên cạnh Kwon Ji Yong.

Vừa đến trước mặt Kwon Ji Yong, Choi Ae Young liền thấy Kwon Ji Yong cùng một người nữ sinh nói nói cười cười, thiếu chút nữa buồn bực đến.

“Ji Yong, Ae Young có quà muốn tặng cho anh!” Mong Ea vỗ vỗ lưng Kwon Ji Yong, cao hứng nói. Ae Young coi trọng quà như vậy, tuyệt đối không phải vật phàm! Không cần đại ý dùng quà ra mắt Kwon Ji Yong đi Aha ha ha --

Kwon Ji Yong nghiêng người nhìn về phía Choi Ae Young.

Choi Ae Young: Cái này là thật muốn tiêu tường.

“Cái kia, chúc cậu sinh nhật vui vẻ.” Choi Ae Young nuốt nước miếng, khô cằn nói một câu nưa: “Sinh nhật vui vẻ! Kwon Ji Yong.”

“Cám ơn.” Kwon Ji Yong híp mắt cười cười. Không nghĩ tới Choi Ae Young sẽ tới...... Tuy rằng hai ngày trước nghe Seung Ri nhắc tới, nhưng lúc trước lơ đãng luôn luôn tìm kiếm trong sàn nhảy cũng không phát hiện Choi Ae Young. Còn tưởng rằng cô sẽ không đến......

“Quà đâu?” Mong Ea chọc chọc Choi Ae Young, nhắc nhở cô nên lấy quà ra.

Giờ này khắc này Choi Ae Young rất muốn xoay người bóp chết Mong Ea. Không...... Tự bóp chết vong càng mau lẹ.

“Không phải cậu...... Không chuẩn bị quà sao?” Kwon Ji Yong giựt giựt khóe miệng.

“Không...... Đương nhiên không phải.” Nói bị lấy cắp quà có thể tin sao? Giống như nghe chuyện cười...... Nào có sao mà khéo như vậy...... Nghĩ đến đây, Choi Ae Young quay đầu nhìn về phía Mong Ea.

“Aha ha, vừa rồi Seung Ri không biết tìm tớ có việc gì. Các cậu chậm rãi tán gẫu, tớ đi trước, bye bye!” Mong Ea thấy tình thế không tốt, chạy nhanh chuồn mất. Tuy rằng buồn bực Choi Ae Young đến trễ...... Nhưng mà vẫn là tránh đi trước thì tốt hơn!

“Cậu thật sự không mang quà?” Kwon Ji Yong không biết giờ phút này trong lòng mình là cái tư vị gì.

Để sát mặt: “Choi Ae Young da mặt cậu thật dày.”

Choi Ae Young nhìn gương mặt gần trong gang tấc, tâm mạnh mẽ gia tốc nhảy lên vài cái: “Cái kia, đến gần tôi như vậy làm gì?” Nói xong, vươn tay đẩy Kwon Ji Yong.

“Còn có da mặt dày cái gì...... Tôi chuẩn bị quà được không?”

“Quà gì?”

Nhìn quyền gầy teo chuyên chú nhìn. Choi Ae Young rất muốn nói ra, tâm nói đến xúc động.

“Tôi...... Vũ đạo, tôi biểu diễn một đoạn vũ đạo.”

“......” Này tính quà sao? Kỳ thật Choi Ae Young cậu thật sự không chuẩn bị quà đã tới rồi đúng không?

*

Choi Ae Young nhấp mím môi, xoay người đi đến sân khấu. Kwon Ji Yong nhìn bóng lưng Choi Ae Young...... Nói Choi Ae Young hôm nay cậu mặc cũng quá gợi cảm đi?!

Choi Ae Young đi lên đài, giờ phút này âm nhạc chuyển thành nhạc bốc lửa. Theo nhịp, Choi Ae Young ở dưới ánh đèn vặn vẹo thân thể. Thân thể nhảy, vung động tóc, tầm mắt cũng chặt chẽ nhìn Kwon Ji Yong. Ở dưới đài nhìn Choi Ae Young giờ phút này trên sân khấu gợi cảm, tim Kwon Ji Yong không khỏi thùng thùng gia tốc nhảy lên.

Vô thức bắt tay đặt ở ngực hơi hơi bồn chồn, giờ phút này Kwon Ji Yong cảm thấy một tia nghi hoặc. Vì sao hiểu ý khiêu gia tốc? Là vì dáng vẻ hiện tại của cô sao?

Hình như là...... Lại giống như không phải. Nghĩ tới vấn đề này, trong đầu anh không khỏi nghĩ tới trong trí nhớ cánh tay thiếu nữ ngồi ở ven đường khúc.

Thiếu nữ bưu hãn, còn có hiện thời cô nhảy trên sân khấu. Này không giống phụ nữ bìn thường...... Choi Ae Young...... Đến cùng là người thế nào?

*

Còn là mười chín tuổi, nhưng là giờ phút này Choi Ae Young lại làm cho người ta có cảm giác gợi cảm.

Hạ thắt lưng, ngửa đầu, đong đưa vòng eo, Choi Ae Young phất tóc giơ lên khóe môi cười cười với mọi người hoan hô dưới đài.

Một điệu kết thúc, Choi Ae Young vô thức chào ngươi dưới đài. Lấy microphone qua, Choi Ae Young hơi hơi thở phì phò nói: “Kwon Ji Yong chúc cậu sinh nhật vui vẻ!”

*

“Hyung, anh xem chị Ae Young thật gợi cảm đúng không?” Nói xong, ở dưới đài Seung Ri ôm bả vai Top hắc hắc cười nói: “Một lát em muốn tìm chị ấy khiêu vũ ~”

“Cậu còn không hết hy vọng sao?”

Đi xuống sân khấu, Choi Ae Young đi đến trước mặt Kwon Ji Yong: “Thế nào?”

“Cái gì thế nào?” Kwon Ji Yong không được tự nhiên nói.

Rõ ràng là quán bar vẫn huyên náo như trước, nhưng lúc này Kwon Ji Yong giống như có thể cảm nhận được trên người Choi Ae Young truyền đến nhiệt độ, nhìn đến hai gò má cô xuất hiện phấn hồng.

“Này......” Choi Ae Young híp mắt đẩy đẩy Kwon Ji Yong: “Tôi nói vũ đạo, chưa từng nhận được quà sinh nhật loại này đi?”

“Bình thường.” Kwon Ji Yong vươn tay phẩy phẩy mặt, che giấu nội tâm thình lình xảy ra cảm giác khẩn trương: “Khát muốn chết.”

“Thích.” Choi Ae Young nhìn Kwon Ji Yong xoay người rời đi, vô thức đi lên. Động tác này rất khó được không? Không có nhãn lực thưởng thức...... Nhưng mà dùng vũ đạo làm quà cái gì...... Lại còn có thể vì độc nhất vô nhị mà mừng thầm...... Choi Ae Young đột nhiên cảm giác mặt mình giống như muốn phát sốt.

Đi theo Kwon Ji Yong ngồi vào ghế dài, Choi Ae Young cũng cho mình một ly rượu.

“Thế nào lại ra đây, để em phải tìm -- đúng rồi, Ae Young unnie, chị vừa mới nhảy thật sεメy!” Một lát sau, Seung Ri liền vui mừng đi đến trước mặt Choi Ae Young. Đầu tiên là vỗ mông ngựa đi qua, sau đó mới bày lòng muông dạ thú của mình: “Chị Ae Young chúng ta đi sàn nhảy khiêu vũ đi?”

“Không được.” Choi Ae Young khoát tay, nhấp một ngụm rượu: “Để chị nghỉ một lát, Seung Ri cậu đi trước đi.”

“À --” Seung Ri cầu xin: “Vậy chị Ae Young một lát nữa em tới tìm chị.”

“Không cần, một lát chị đi tìm cậu.”

“Được rồi.”

Seung Ri vuốt đầu, buồn bực rời đi. Một thoáng chốc ngay tại trong sàn nhảy hưng phấn nhảy, phỏng chừng sớm đã quên Choi Ae Young.

Kwon Ji Yong lui ở trong sofa, nâng ly rượu nhìn như không để ý, kì thực chú ý Choi Ae Young và Seung Ri đối thoại. Choi Ae Young gặp Seung Ri rời đi sau, nhìn về phía Kwon Ji Yong. Emma...... Dáng vẻ lui ở trong sofa cầm ly rượu giống như một thương nhân......

“Quyền thương...... Ngạch...... Kwon Ji Yong, ca khúc mới thật không sai.” Choi Ae Young đối với Kwon Ji Yong giơ giơ lên ly rượu, ý bảo chạm cốc.

Kwon Ji Yong phiết miệng vươn cái cốc: “Cám ơn khích lệ. “Honey” cũng không sai.”

“Thật sự?” Choi Ae Young nở nụ cười một chút: “Như vậy cậu xem kỳ The Music Trend tiếp theo “honey” có thể pk hạ ca khúc mới của các cậu không?”

“......” Chưa từng nghe qua vấn đề vô sỉ như vậy, Kwon Ji Yong căm giận một ngụm uống xong ly rượu, không đáng trả lời.

“Không cần uống quá mau, miễn cho say.”

Choi Ae Young liếc bình rượu một cái, loại rượu này số ghi giống như có chút cao?

Đây là bị xem thường sao? Kwon Ji Yong ngẩng đầu nhìn Choi Ae Young liếc mắt một cái: “Cậu mới là muốn chậm rãi uống mới đúng.”

“......”

*

Không chịu thua hai người cũng không biết bắt đầu thế nào, phân cao thấp hợp lại mang rượu đến. Cuối cùng uống đông oai tây hai người cuộn mình ở trên sofa, đầu ỷ ở cùng một chỗ.

“Kwon Ji Yong......”

“Ừ?”

“Vì giấc mộng mà phấn đấu, cho dù vất vả, cũng thật cao hứng đi?”

Choi Ae Young xem qua thực lực Kwon Ji Yong xuất đạo, cũng nhìn một ít tư liệu của anh, biết anh đi đến hiện thời là có cỡ nào không dễ dàng. So sánh với chính mình xuôi gió xuôi nước chậm rãi nổi danh, Kwon Ji Yong làm leader Big Bang trả giá bao nhiêu nỗ lực......

“...... Ừ. Cậu cũng không vì giấc mộng của mình mà phấn đấu sao?”

“......” Choi Ae Young không nói gì, cô vì giấc mộng phấn đấu? Bởi vì giấc mộng cho nên ở trong vòng giải trí phấn đấu? “Tôi không phải ý tứ kia...... Tôi là nói? Ai -- được rồi, tôi đã phấn đấu.” Nhưng mà không phải vì giấc mộng có thể ở trong vòng giải trí nổi danh.

Nghe được cô trả lời, Kwon Ji Yong dựa vào Choi Ae Young, bỗng nhiên có một loại cảm giác không phải một người phấn đấu quái đản.

Vì trở thành một nghệ sĩ, Choi Ae Young cũng trả giá rất nhiều nỗ lực đi? Trước kia gặp được cô, chưa từng nghĩ tới hai người sẽ lấy hình thức nghệ sĩ lại gặp mặt. Tưởng hai người ở hai thế giới, cuối cùng lại đều cùng một phương hướng nỗ lực.

Choi Ae Young...... Quái lực nữ...... Nghĩ đến đây, Kwon Ji Yong giơ lên khóe môi không tiếng động nở nụ cười.

Lặng im một lát.

“Ca khúc của cậu rất tuyệt!” Choi Ae Young nghiêng đầu đυ.ng phải đầu Kwon Ji Yong, rượu sau mới thành thật thừa nhận tài hoa của anh: “Nói dối bài hát này thật sự tốt lắm.”

“Ừ...... Kỳ thật nói dối...... Tôi muốn làm bài hát solo...... Muốn lấy cá nhân xuất đạo...... Nhưng mà, cuối cùng......”

Choi Ae Young lăng hạ, tiếp lời nói: “Cậu thật chói mắt, Big Bang cũng thật chói mắt. Bất luận là hình thức gì, cậu trên sân khấu, đều thật hấp dẫn. Mọi người đều biết đến, tài hoa của cậu, bất luận là solo hay là nhóm, cậu đều sẽ không bị che lấp.”

“......” Ừ, cám ơn cậu.

“Choi Ae Young.”

“Ừ?”

Kwon Ji Yong quay đầu đi, Choi Ae Young lệch phía dưới thiếu chút nữa ngã vào một bên. Kwon Ji Yong cười cười, phủng qua mặt Choi Ae Young. Choi Ae Young, tôi giống như...... Có chút động tâm...... Không biết khi nào thì đối với cậu...... Giống như động tâm......

“Cậu, cậu làm gì?” Choi Ae Young loạn hô hấp, nhìn Kwon Ji Yong, còn có môi gần trong gang tấc.

Không trả lời cô, Kwon Ji Yong chậm rãi tới gần Choi Ae Young.

Ở trên ghế dài, hai người phun ra nhiệt khí nhanh chóng lên men thành hơi thở ái muội.

Khoảng cách càng ngày càng gần, Kwon Ji Yong thậm chí có thể ngửi được trên người đối phương nhàn nhạt mùi nước hoa. Trong lòng cảm thấy ngứa......

Ngọn đèn ái muội, âm nhạc phức tạp, cùng với nhiệt khí thở dốc quanh quẩn chóp mũi. Cánh môi không ngừng dán vào, Choi Ae Young vươn cánh tay ôm cổ Kwon Ji Yong, tận tình giao triền trong thế giới của hai người.