Hệ Thống Chi Khổ Bức Nhân Sinh

Chương 4

Trải qua sự kiện hầu bao đổ máu lần trước, Choi Ae Young cảm nhận được, mỗi ngày tiêu pha dè dặt tiết kiệm như vậy mà để dành được cái rắm! Trứng thối mỗi ngày như vậy tiền tiêu vặt làm thành mì sợi nhét kẽ răng sao?! Vì thế tiếp tục dành tiền.

Bất tri bất giác, Choi Ae Young đã sống ở Hàn Quốc một năm. Nhà cũng đã sớm chuyển đến khu Mapo, cho nên Choi Ae Young có một chiếc xe đạp riêng. Khuôn mặt vốn có chút mụ mẫm của trẻ con bởi vì mỗi ngày đều đạp xe đạp đã biến thành khuôn mặt nhỏ nhắn.

Lúc này cô phát hiện hệ thống có một lỗi bug rất lớn!

Bởi vì nhiệm vụ thứ hai của hệ thống là muốn cô thi vào trường trung học nghệ thuật Seoul. Nhưng mà, bây giờ cô chỉ mới học đến lớp sáu, cách thời gian thi lại chỉ có 3 tháng. Chẳng lẽ là muốn cô được đặc cách chiêu sinh sao?! Đặc cách chiêu sinh phải là người giỏi nghệ thuật mới có thể. Tế bào nghệ thuật của Choi Ae Young bằng không, nhưng trải qua một năm nỗ lực học tập, thành tích của cô đỗ vào trường trung học nghệ thuật Seoul vẫn rất có khả năng.

Nói tóm lại, cô lại bị hệ thống đùa giỡn sao......?

Đây là nhiệm vụ không thể hoàn thành, chỉ có thể nhận cảm giác trừng phạt thôi, Choi Ae Young chỉ có thể nói cô có chút chờ mong?

Từng vượt qua khó khăn gọi đường dài quốc tế, vụиɠ ŧяộʍ tiền trong nhà gọi điện thoại, nhưng không có kết quả. Gọi tất cả các số điện thoại có thể nhớ được, toàn bộ đều không có kết quả. Cho nên mới thật sự hiểu được rằng, thế giới này không phải là thế giới trước kia.

Ở Hàn Quốc một năm, vô số lần nhớ đến người nhà và bạn bè ở Trung Quốc, cộng thêm vật tư phong phú ở Trung Quốc kia!

Vô cùng hối hận thời gian thường xuyên đọc sách và căn tin đầy thịt nướng trước kia! Bây giờ vô cùng nhớ!

Còn có trước kia mua rất nhiều mặt nạ và táo! Bây giờ các ngươi còn tốt không...... Nếu cô có thể sống trở về...... Nhất định sẽ sử dụng hết các ngươi không cần cảm tạ......

Ngươi có thể tưởng tượng hoa quả định sắn giá mua ở Hàn Quốc, trọng điểm là nỗi thống khổ không mua nổi!

Nếu nhiệm vụ không hoàn thành thì sẽ như thế nào đây? Đôi khi Choi Ae Young cũng thường xuyên nghĩ như vậy. Có phải có thể trở về thế giới trước kia không, có phải cho dù nhiệm vụ không hoàn thành cũng không có gì đáng ngại hay không......

Nhất là sau khi Choi Ae Young này ngu xuẩn phát hiện hệ thống bug, muốn tận lực bù lại nhưng không có khả năng.

Thầy giáo chủ nhiệm lớp đang nghe Choi Ae Young tỏ vẻ muốn thi trước nửa năm, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc. Nhìn Choi Ae Young tỏ vẻ đau lòng, thầy giáo ngài kinh ngạc có thể không cần biểu đạt rõ ràng sinh động như thế được hay không?

Nhưng thầy giáo không thể cảm nhận được tâm ý đau khổ của đồng chí Choi Ae Young. Còn tiểu bằng hữu Choi Ae Young đang miệt nài cố gắng học tập, cũng giảng giải trước một chút nghệ thuật cho một nhóm học sinh. Đả kích nhất là tính tích cực của tiểu bằng hữu Choi Ae Young.

Mặc kệ, nhiệm vụ hoàn thành không xong thì cùng chết đi! Choi Ae Young tà ác tỏ vẻ nhiệm vụ thất bại, trừng phạt nghiêm trọng thì đầu độc đi! Viên đan ooxx xin mời sáng lên nóng lên đi!

Sau khi trường trung học nghệ thuật Seoul kết thúc chiêu sinh, cũng chính là thời điểm nhiệm vụ thất bại.

Hệ thống đã giả chết chín tháng lại xuất hiện ra trước mặt.

[Hệ thống]: thời hạn nhiệm vụ hai đã đến, chưa nhận được thư báo trúng tuyển của trường trung học nghệ thuật Seoul, phán định thất bại!

[Hệ thống] ban bố trừng phạt thất bại.

[Hệ thống] trừng phạt: Không thể trở lại thế giới trước kia.

[Hệ thống] cảnh cáo: Sau khi nhiệm vụ lại thất bại, trừng phạt gạt bỏ!

Choi Ae Young:......

Hệ thống ngươi chính là đến cắn chết cô đi?!

Gặp qua người sau khi xuyên không bị bức thành Đậu Nga chưa?!

Trong lòng nói không nên lời là hương vị gì, hình như là một loại vốn nên như thế lại có cảm giác thật không cam lòng. Thời gian một năm nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm. Trong khoảng thời gian ở đây, cô ở chung với ba Choi và mẹ Choi càng tự nhiên, cảm giác xấu hổ cũng sớm biến mất.

Nhưng trong lòng vẫn rất nhớ người thân và bạn bè ở một thời không khác. Cho dù không biểu hiện ra ngoài, nhưng vẫn rất muốn trở về thế giới trước kia, tuy rằng rất luyến tiếc gia đình Choi và tiểu bằng hữu Sung Yu Hi.

Vốn chuẩn bị tinh thần trở về thật tốt, nhưng hiện tại lại bị báo cho biết không thể trở về. Độ mạnh yếu của trừng phạt thật sự thật nghiêm trọng...... Sớm biết thế thì nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ......

Nguyên nhân này, làm cho tinh thần Choi Ae Young sa sút trong một trạng thái dài. Sợ hãi ba Choi và mẹ Choi, mẹ Choi còn gọi điện thoại đến trường học, hi vọng thầy giáo chủ nhiệm lớp có thể hướng dẫn con gái nhà mình nhiều hơn một chút.

Vì thế sau khi cô hoàn thành khoá học, thầy giáo chủ nhiệm lớp liền gọi đồng chí Choi Ae Young đến văn phòng để biết tiền căn hậu quả, sau đó an ủi nói.

“Ae Young à, không cần thương tâm, thành tích văn hoá của em vẫn có hi vọng đỗ trường trung học nghệ thuật Seoul! Cho dù muốn học nghệ thuật phải mất hai, ba năm, muốn đặc cách vào vẫn thật khó khăn. Cho nên cố lên đi! Hiện tại thành tích của em muốn đỗ có chút khó khăn.”

Choi Ae Young:......

Nhiệm vụ đã thất bại, có thi vào trường trung học nghệ thuật Seoul hay không đã không còn là trọng yếu. Không thể có cảm giác luyến tiếc một chút sao......

Đương nhiên là đùa, thôi tiểu cường này vẫn thật tiếc mệnh. Cô không muốn mạc danh kỳ diệu chết đi, tuy rằng tự mang loại hệ thống không hay ho này đã đủ mạc danh kỳ diệu.

Xác thực mà nói là ngã tám đời! Đã không thể không nhìn hệ thống, cùng với cái nhiệm vụ kia, như vậy về sau bắt nó làm giúp việc cho mình vậy?

Vì thế rõ ràng là khuôn mặt loli, lại không hiểu vì sao có một phần tang thương......

Sau khi kì thi tốt nghiệp kết thúc, cuối cùng thành tích của Choi Ae Young cũng không thi được vào trường trung học nghệ thuật Seoul. Mà là một trường kém hơn trường trung học nghệ thuật Seoul một chút trường trung học nghệ thuật quốc gia.

Về phần vì sao đều là nghệ thuật Choi Ae Young thật sự là vô năng châm chọc.

Ba Choi và mẹ Choi cảm thấy con gái cực cố chấp với nghệ thuật, đối với chính mình luôn luôn không phát hiện niềm yêu thích nghệ thuật của con gái mà tỏ vẻ xấu hổ. Vì thế ngay khi con gái điền trường học là trường trung học nghệ thuật quốc gia, trường học này cũng không phải xa nhà quá. Bất quá bởi vì là hệ thống minh tinh, trường nghệ thuật càng hợp khẩu vị của hệ thống đi?

Cuối cùng sau khi biết là trường học này, Choi Ae Young yên lặng tiếp nhận.

Kết quả chính là, bởi vì thành tích văn hoá của Choi Ae Young ưu tú nhận được thư trúng tuyển của trường trung học nghệ thuật quốc gia.

Vì thế, giai đại hoan hỉ.

Mới là lạ!

Bởi vì hệ thống lại ban bố nhiệm vụ mới!

[Nhiệm vụ trong giai đoạn này]: Một: học giỏi một môn trong trường [Kỳ hạn: Trong vòng năm tháng]

Hai: tiến vào công ty SM trở thành thực tập sinh [Kỳ hạn: Tron vòng ba tháng]

[Trừng phạt thất bại]?

[Nhiệm vụ thưởng cho]?

Đối giới giải trí Hàn QuốcChoi Ae Young chưa hiểu hết tỏ vẻ, công ty SM là loại [Cười hắc hắc không giải thích] công ty này sao?

Còn có thực tập sinh là cái gì?

Cuối cùng sau khi biết vào công ty SM tàn khốc như thế nào nước mắt Choi Ae Young rơi xuống!

Căn cứ thời hạn nhiệm vụ, không thể không bắt đầu nắm chặt thời gian tiến hành nhiệm vụ, lần này Choi Ae Young là sợ hệ thống.

Nhưng hai nhiệm vụ này thật sự là thoáng hố cha...... Giới âm nhạc Hàn Quốc thật sự là không rõ ràng. Chuyện này chỉ có thể xin nhờ mẹ Choi, hiện tại biểu hiện ra rất có hứng thú với âm nhạc trong nước hẳn là không quan hệ đi?

Trời biết mấy ngày liền cô vẫn chưa hiểu rõ hết âm nhạc trong nước, Choi Ae Young tỏ vẻ không cần thiết nhân sinh trong giới nghệ thuật của cô chỉ có một!

Tuy như thế, không qua vài ngày, mẹ Choi liền đăng ký một lớp học đàn cho cô. Khi bắt đầu ngón tay của Choi Ae Young sưng vù thành móng heo.

Bởi vì trường Yu Hi thi không phải là trường trung học nghệ thuật quốc gia, cho nên thời điểm tốt nghiệp ôm Choi Ae Young khóc thật lâu.

Choi Ae Young tỏ vẻ, tuy rằng học trung học không cùng một khu, nhưng bởi vì khoảng cách không phải rất xa, vẫn là có thể đi đến chỗ nhau chơi.

Thiếu nữ Yu Hi khóc kể: Như vậy sẽ không thể cùng đi toilet, cùng mua này nọ ăn, ô ô!

Choi Ae Young: Thiếu nữ chẳng lẽ tác dụng của tớ là bồi đi toilet sao!

Yu Hi cảm thấy thời gian gặp mặt sau trung học sẽ giảm bớt rất nhiều, vì thế yêu cầu nghỉ hè nhất định phải gặp mặt nhiều hơn.

Cho nên mang bộ dạng lớn tuổi, sau khi ăn cơm chiều, mặt trời sắp xuống núi, nhiệt độ trong không khí cũng không cao, lười trạch Choi mới từ nhà đi ra. Đi đến công viên ước định gặp mặt Yu Hi.

“Ae Young, qua vài ngày nữa anh trai tài năng của tớ về nhà! Cho nên chờ anh ấy trở lại, hỏi lại anh ấy đi?”

Tiểu bằng hữu Yu Hi đi đến sau công viên xấu hổ nói. Tuy rằng kỳ quái vì sao Ae Young bỗng nhiên muốn làm thực tập sinh trong công ty SM, bất quá anh trai cô chính là thực tập sinh của công ty đó.

“Ừ, không quan hệ, chờ anh trai cậu trở về thì hỏi lại.” Mặt ngoài không cần, kì thực trong lòng lười trạch Choi bức bách khổ sở.

Nếu trước đây, đã sớm trực tiếp tìm hiểu một chút, hiện tại suy nghĩ một chút đều thật khó khăn!

“Nhưng Ae Young à, tớ đã hỏi mẹ, làm thực tập sinh giống như thật vất vả.” Yu Hi không đành lòng đả kích bạn tốt, cho nên nói ra một chút. Tuy rằng mỗi lần anh trai về nhà đều biểu hiện thực nhẹ nhàng, nhưng bình thường ba mẹ biểu hiện như thế nào Yu Hi vẫn chưa hiểu rõ hết, làm thực tập sinh chẳng phải là chuyện thoải mái gì.

“À, tớ biết, bất quá đây là giấc mộng của tớ.” Choi Ae Young có lệ nói. Chẳng lẽ muốn cô nói trên thế giới còn tồn tại một hệ thống đen tối bức cô làm như vậy sao?

Bất quá lời của cô lại thành qua được con mắt tinh tường của tiểu bằng hữu Yu Hi.

“Ae Young có giấc mộng, tớ còn không biết về sau muốn làm cái gì?”

Choi Ae Young bỗng nhiên cảm thấy, hai chữ giấc mộng này bị làm bẩn. Hiện tại đang khóc ở trong lòng......

“Ae Young, phải làm thực tập sinh, như vậy phải hiểu ca hát khiêu vũ sao? Ae Young biểu diễn cho tớ xem một đoạn đi!”

“......”

“Ae Young ~ Ae Young à ~”

“Được rồi......” Thật sự là chịu không nổi ánh mắt chờ mong của Yu Hi, Choi Ae Young bất đắc dĩ đáp ứng.

Nguyên nhân quan trọng nhất đại khái là vì hiện tại trong công viên cũng không có ai, đại bộ phận đều đi ăn tối. Như vậy sẽ không mất mặt......

Sau khi nhiệm vụ đưa ra, Choi Ae Young cũng không dám lập tức đến hỏi mẹ Choi, chỉ sợ phá hệ thống liêm sỉ, yêu cầu của công ty SM thật là công ty ha ha cười kia. Như vậy sau đó sẽ không đơn giản là măng sao hạt dẻ có thể giải quyết.

Khi Yu Hi đề cập qua, cô kinh hỉ phát hiện hoá ra anh trai cậu ấy làm thực tập sinh trong công ty SM.

Tiếp theo đại khái hiểu được đây là một công ty bồi dưỡng nghệ sĩ. Nghệ sĩ, cơ bản muốn hết một câu, thật sự không được, dù sao ngươi cũng phải lấy được hạng nhất trong đó đi?

Vì thế Choi Ae Young liền bắt đầu ở nhà gào khóc thảm thiết cộng thêm vặn vẹo thân thể kỳ quái. Đây là cảnh tượng ba Choi và mẹ Choi nhìn thấy!

Nhưng tiểu bằng hữu Sung Yu Hi cũng không biết.

Sau đó Choi Ae Young bắt đầu vặn vẹo thân thể, cộng thêm mở miệng sói tru.

......

Tiểu bằng hữu Sung Yu Hi và trinh thám của công ty SM đi ngang qua công viên đồng loạt tỏ vẻ: Cô/hắn còn có thể nói gì, cô/hắn đã mất khả năng nói chuyện!

Đương nhiên tình huống thật không nghiêm trọng như vậy. Kỳ thật trinh thám đương thời cảm thụ là, thân thể xoay thật sự tốt, bất quá nhìn độ mềm mại này hẳn không sai. Về phần hát? Thanh âm còn có thể bất quá thanh tuyến này thật sự là có cảm nhận tiết tấu! Một khi tiếp nhận rồi còn ra vẻ đỉnh đảng thôi [⊙_⊙]?

Về phần Yu Hi lại cảm thấy tương lai thực tập sinh của bạn tốt nhà mình thật sự là xa vời!

Sung Yu Hi: Cố lên đi, Ae Young!

[Che giấu] mỗ trinh thám: Muốn gia nhập công ty huấn luyện sao? Sờ cằm suy xét ing......

Choi Ae Young: Nhìn biểu cảm của Yu Hi chẳng lẽ là bị mình biểu diễn chinh phục sao?

Nhưng mặc kệ nói như thế nào, quả nhiên là hệ thống minh tinh, vẫn là đi lên vòng giải trí này không đường về...... Suy nghĩ lại, không bằng lúc trước chọn hình thức học tập đi......

Tuy rằng trước kai không phải thật hiểu biết K-biz, nhưng đại khái nghe nói qua. Ở Hàn Quốc làm nghệ sĩ không có khổ bức, chỉ có càng khổ bức! Về phần làm sao khổ bức, Choi Ae Young không thật hiểu biết, chính là trước kia từng thấy tin tức nghệ sĩ Hàn Quốc tự sát.

Giống như, thật là phải đi trên con đường không đường về......