Nghe Jaejoong cảnh báo, Yunho vẫn yên lặng nhìn cậu, nếu dược hiệu thực sự phát tác, cho dù định lực hắn có cao tới đâu, nếu bị Jaejoong câu dẫn thì hắn cũng không thể khống chế dược chính mình.
Bất quá đến lúc đó, thật sự ăn được tiểu mỹ nhân này cũng không tệ. khóe miệng gọi lên chút tươi cười, ánh mắt thâm trầm nhìn Jaejoong.
Jaejoong ngồi trên cưa sổ, dựa vào vách tường nhìn ra ngoài, ánh mặt trời chiếu qua cửa kính hắt lên người cậu khiến Yunho nhất thời có cảm giác rất thư thái, vừa ấm áp vừa thoải mái.
Kỳ thật Jaejoong bên trong cũng không có bình tĩnh như vậy, cậu tận lực bình phục hô hấp chính mình, bởi vì loại hương tinh dầu này có thể thẩm thấu qua da cho nên cậu ân ẩn cảm giác được thân thể khô nóng.
Yunho giật nhẹ áo sơ mi, chết tiệt, dược hiệu phát tác rồi. nhìn hai gò má nhiễm hồng của Jaejoong, Yunho nắm chặt tay, cưỡng chế đem ánh mắt từ trên người Jaejoong dời đi.
Trong căn phòng rộng rãi, hai người đều không lên tiếng, chỉ cố gắng áp chế du͙© vọиɠ đang không ngừng bốc lên trong mình.
“Ưm…” Jaejoong cắn môi, khó nén thân thể khô nóng, cửa sổ đã bị khóa mở không được, cậu cảm giác trong không khí tràn ngập hơi thở ái muội khiến cậu hít thở không thông.
Gục đầu xuống, nhắm mắt lại, hít thở thật sâu, khi cậu ngẩng đầu lên, Yunho đã đứng trước mặt, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, đôi mắt to tròn khó hiểu nhìn nam nhân đồng dạng bị *** chi phối.
Yunho nhếch miệng, cúi người bắt lấy đôi môi mê người kia, đầu lưỡi tham lam đi vào, cuốn cái lưỡi nhỏ xinh sang miệng mình.
“Ân…ngô…” Jaejoong cảm giác khô nóng trong người được phóng thích, cũng không quản vừa rồi cảnh cáo Yunho ra sao, hai tay vươn ra hoàn trụ cổ Yunho.
“Ha….” Đầu lưỡi ị Yunho mυ'ŧ mát cuốn lấy, hai người trao đổi nước bọt, Yunho cắn cắn bờ môi dưới của Jaejoong kí©ɧ ŧɧí©ɧ, một phen ôm lấy cậu.
Jaejoong bởi vì nụ hôn mà trong đầu hỗn loạn, hơn nữa do dược hiệu thúc giục, sớm không còn phân biệt đông tây nam bắc, dịu ngoan dựa vào trong lòng Yunho, để hắn bế cậu lên giường, mặc hắn cởϊ áσ cùng thắt lưng cho.
Nhìn tiểu mỹ nhân ý loạn tình mê, không còn nét kiêu ngạo hàng ngày, Yunho lớn mật vừa hôn khắp người cậu vừa tự giải khai quần áo bản thân.
Hai thân thể lửa nóng dán vào nhau, Yunho không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ những điểm mẫn cảm trên người Jaejoong, khiến cậu ngửa đầu ra sau mà thoải mái rêи ɾỉ, hắn còn muốn nhiều hơn, nhiều hơn nữa.
Yunho lưu luyến không ngừng vuốt ve làn da trắng tuyết mịn màng của Jaejoong, khiến Jaejoong một trận run rẩy, nhưng du͙© vọиɠ dưới thân không ngừng kêu gào, nhưng lúc này mà tiến vào thân thể cậu chắc chắn sẽ bị thương, mà chính hắn cũng không dễ chịu.
Không còn cách nào khác, chỉ có thể làm cho Jaejoong giải phóng trước, nghĩ nghĩ, hai tay hàm trụ du͙© vọиɠ Jaejoong, miệng cắn cắn lên nhũ tiêm phấn hồng trước ngực cậu.
“A…a…ân..a….”
Một đạo bạch quang lóe lên, Jaejoong thở hồng hộc nằm im trên giường, cả người cậu và Yunho đầy mồ hôi, sau khi trải qua cao trào, Jaejoong đầu óc trống rỗng thẳng tới hậu đình cảm thấy khó chịu mới phục hồi tình thần.