“Ai phái ngươi tới?” Lý Dật trầm giọng nói.
Tên nam tử áo gió khẽ nhắm mắt, nói: “Là một người tên Lão Quỷ." Dứt lời, không biết hắn mượn khí lực từ nơi nào, bỗng nhiên gắt gao nhìn Chằm chằm vào Lý Dật:“ Gϊếŧ ta đi "
“Như ngươi mong muốn.” Lý Dật cười lạnh vung đao lướt qua động mạch trên cổ của gã nam tử.
“Xì” Trong nháy mắt động mạch trên cổ gã nam tử phun trào máu tươi.
“Mày.....là thằng chó má.” Tên nam tử áO gió vẻ mặt thống khổ mắng.
“Ngươi sẽ thể nghiệm được cái gì gọi là cảm giác sống không bằng chết." Lý Dật chậm rãi đem thanh chủy thủ lau ở trên người tên nam tử vài cái, nói tiếp: “Ngoài ra, quên nói cho ngươi biết, ta cũng là một sát thủ chuyên nghiệp.”
Dứt lời. Lý Dật bước ra khỏi gian phòng.
“Gϊếŧ tao! Gϊếŧ tao! Tao van Xin mày hãy gϊếŧ tao đi!”
Khi Lý Dật bước ra kho hàng, trong văn phòng truyền đến một loại thanh âm khiến cho người ta sởn tóc gáy. Thế nhưng, biểu tình của Lý Dật cũng phi thường bình tĩnh. Bởi vì đối với địch nhân, trong từ điển của hắn không có hai chữ “nhân từ".
Trên bầu trời đen kịt không một ngôi sao, những giọt mưa li ti bay là tà giữa không trung, theo gió phiêu lãng, rơi trên mặt đất, nhiễm ướt những con đường tại Los Angeles. Mưa Xuân thình lình rơi Xuống làm nhiệt độ không khí Los Angeles thoáng giảm Xuống một ít. Một ít người thích sống về đêm cũng nhân trận mưa Xuân này đành bỎ qua ý nghĩ ra ngoài đi chơi, vẫn ở yên trong nhà.
Dưới tình hình này, sinh ý ở các hộp đêm liền kém hơn bình thường một ít. Quán bar Scotland là một quán bar cũng không tính nổi danh tại Los Angeles, bất quá bởi vì ở vào khu vực thành thị, sinh ý coi như không tệ. Mặc dù trời đang mưa, thế nhưng quan bar Scotland cũng có hơn phân nữa khách ngồi trong quán.
Bởi thời gian còn sớm, ngay giữa sàn nhảy trong quan bar cũng không có khách khiêu vũ. cũng chưa bắt đầu làm việc. chỉ có một nữ lang tóc vàng mặc một thân nội y gợi cảm đang khiêu vũ múa cột.
“Mẹ kiếp, khí trời chết tiệt!" Kroff đi tới chiếc bàn góc tây bắc, phẩy mái tóc như cỏ dại, tức giận mắng. Mắng Xong, Kroff đặt mông ngồi đối diện một gã nam tử có mái tóc đen, mặc tây trang. Hắn cầm lên chai rượu trên bàn, ngữa cổ, hung hăng uống ừng ực.
"Òng ọc"
Sau một loạt những tiếng ừng ực trôi qua, chai rượu đã rút Xuống hơn phân nữa. Cử động thô tục của Kroff nhất thời hấp dẫn không ít ánh mắt khách nhân nhìn tới, theo những người này Xem ra, người uống rượu kiểu Kroff đúng là chà đạp của trời. Mà Kroff đại gia tựa hồ cũng không lưu ý. mà thập phần bất nhã lau lau miệng. Nam nhân tóc đen ngồi đối diện Kroff hơi nhíu mày, trầm giọng nói: “Kroff, anh tìm tôi rốt cục có chuyện gì?”
Kroff không lập tức trả lời nam nhân tóc đen nói, mà không chút hoang mang từ trong túi tiền móc ra một điếu Xì gà châm lửa, thích ý rít một hơi. mới nói: “A ha. Ðường Hổ. lẽ nào đầu óc anh cháy hỏng rồi sao?"
“Kroff, tên hỗn đãn!” Đường Hổ vẻ tức giận, nếu như không phải kiêng kỵ thế lực thần bí phía sau Kroff, hắn nhất định sẽ chụp chai rượu đập cho đầu Kroff nở hoa
Kroff cũng không hề để ý chuyện Ðường Hổ phát hỏa, mà không chút hoang mang nói: “Ðường Hổ, đúng là ngu ngốc. Kroff đại gia tìm anh, ngoài trừ báo tình báo cho anh. còn có thể có chuyện gì?"
“Báo tình báo cho tôi?” Ðường Hổ ngây ra: “Là tình báo gì?”
“A ha. Đường Hổ thân ái của tôi, hiện tại tội thực sự hoài nghi đầu của anh có phải bị hậu môn nữ nhân làm u mê hay không đây.” Kroff có chút phiền muộn nói: “Ngày trước không phải anh ủy thác cho tôi giúp anh tra ra hung thủ gϊếŧ chết người đàn bà của anh sao? Thế nào. chẳng lẽ anh đã quên? Cũng phải, hay là anh có người mới, không dự định báo thù cho người đàn bà cũ kia?"
KrOff nói làm lông mày Ðường Hổ nhất thời nhíu lại. Nữ nhân trước kia của hắn là một lưu học sinh Trung Quốc. người thật Xinh đẹp, hơn nữa tính cách rộng rãi, rất được Ðường Hổ yêu thích. Thậm chí, ngày trước Ðường Hổ từng cầu hôn nàng, chỉ là nàng nói phải chờ đến lúc tốt nghiệp mới quyết định có gả cho Ðường Hổ hay không.
Nhưng Ðường Hổ không đợi được cô gái kia tốt nghiệp, bởi vì cô gái kia ở mấy tháng trước đã bị gϊếŧ chết, hơn nữa căn cứ theo pháp y giám định là tiền da^ʍ hậu sát ( bị cưỡиɠ ɖâʍ rồi gϊếŧ chết).
Ngày trước, sau khi Ðường Hổ nhìn thấy thi thể bạn gái, hắn từng phát thệ, nếu như biết hung thủ là ai, nhất định phải đem đối phương bằm thây vạn đoạn! Để báo thù, Đường Hổ không tiếc dùng số tiền lớn đi điều tra hung thủ, đồng thời tìm được Kroff, thế nhưng Vẫn không tra được chút dấu vết.
Vì thế bây giờ Kroff nói muốn báo tình báo cho Ðường Hổ, Ðường Hổ cũng không ngờ lại là chuyện này.
“Là ai?" Dưới ngọn đèn, biểu tình Đường Hổ trở nên vô cùng âm trầm, hai tay chăm chú nắm chặt lại, thân thể không thể khống chế run rẫy lên.
Ðối mặt vẻ sát khí của Đường Hổ, Kroff đầu tiên hung hăng uống một ngụm rượu, sau đó vươn tay phải nhẹ nhàng chà Xát. phảng phất như nói cho Ðường Hổ: “***, Kroff đại gia ngươi làm nghề bán tình báo mà sống. Không đưa tiền muốn có tình báo? Không có cửa đâu!”
Đường Hổ chỉ là nhất thời kích động, quên đi điểm này, lúc này thấy Kroff làm ra động tác muốn tiền, thoáng phun ra một ngụm trọc khí, con ngươi đỏ hồng nói: “Năm mươi vạn, Mỹ kim!”
“Thao!” Nhớ tới lời Lý Dật nói với hắn, đầu Kroff lắc như trống nói: “Không đủ."
“Sáu mươi Vạn!”
“Tám mươi vạn!"
“Đường Hổ thân ái, hiện tại sinh ý của Hoa Nhân Bang không sai, sao anh có thể keo kiệt như thế?”
“Mẹ nó. Kroff, một trăm vạn, đây là điểm mấu chốt của tôi!” Kroff kɧıêυ ҡɧí©ɧ làm Đường Hổ vốn đang mất đi lý trí cũng triệt để nói
Kroff cố ý lộ ra dáng dấp thập phần ủy khuất, thở dài nói: “Ðược rồi, Ðường Hổ thân ái, nể tình tôi với anh cũng không phải là lần đầu tiên hợp tác, tôi bán cho anh một trăm vạn! Bất quá anh phải đáp ứng tôi một điều kiện!”
Nói đến đây, Kroff lộ ra biểu tình nghiêm túc.
“Ðiều kiện gì?” Đường Hổ có chút không nhịn được.
Kroff trầm giọng nói: “Anh cũng biết rõ, Kroff tôi là dựa vào tình báo mà sống. Cho nên anh phải bảo mật chuyện này.”
Nghe được KrOff nói. Ðường Hổ rất thẳng thắn đáp ứng, thứ nhất hắn không có tâm tình lãng phí nước bọt với Kroff, thứ hai, Kroff nói chính là quy củ giang hồ. Vì hắn cần có loại tình báo này, một ngày nếu mua được, tất nhiên sẽ tai nạn chết người, nếu như tiết lộ thân phận người bán tình báo, sẽ mang đến cho người bán phiền phức không tất yếu. “
“Đây là tài khoản của tôi, hiện tại gọi điện chuyển khoản cho tôi.” Kroff đưa một tờ giấy ghi tài khoản ngân hàng cho Đường Hổ.
Đường Hổ nhíu mày liếc mắt nhìn Kroff, tựa hồ có chút lo lắng Kroff đang gạt hắn.
“***! Đường Hổ, mời tin tưởng chuyên nghiệp!” Kroff ngẩng cao đầu, vẻ mặt phẫn nộ: “Kroff đại gia luôn uy tín, anh không cần hoài nghi."
Thẳng đến nghe Kroff vừa nói như thế, Đường Hổ cũng không nói gì nữa, mà nhanh chóng lấy ra điện thoại bắt đầu chuyển khoản cho Kroff, bởi vì hắn hiểu được, tín dự của Kroff tại Los Angeles rất tốt. đây là điều được công nhận.
“Ðược rồi.” Sau khi chuyển khoản Xong, Đường Hổ có chút khẩn cấp nói: “Kroff, nói cho tôi biết. rốt cục là tên tạp chủng nào làm!”
“Không nên gấp gáp, tôi tra lại Xem đã có tiền chưa.” Kroff cười cuời, sau đó nói:“ Không nên dùng loại ánh mắt này nhìn tôi, đây là quy củ."
Trong lòng Ðường Hổ tuy rằng bực bội, thế nhưng không thể trách được, chỉ đành tùy ý cho Kroff gọi điện thoại kiểm toán.
“A ha, Ðường thân ái, hợp tác cùng anh quả thực là quá khoái trá!" Kroff nhẹ nhàng phun ra vài hơi thuốc, sau đó từ trong lòng móc ra một hộp đĩa CD. nói: “Xem Xong đĩa CD này, anh sẽ biết hung thủ là ai.”
Đường Hổ đỏ mắt, đưa tay chụp lấy đĩa CD, dáng dấp như muốn ăn thịt người.
“Đường thân ái, tôi nhắc nhở anh, lúc Xem đĩa CD, hay nhất cho thủ hạ anh rời Xa một chút." Kroff nói Xong đứng lên, một hơi uống cạn số rượu trong chai, sau đó nhìn Đường Hổ khoát tay nói: “Ðược rồi, chúc anh sớm ngày gϊếŧ chết tên hỗn đãn kia. Tôi phải đi gặp nữ nhân của tôi!”
Kroff dứt lời, đứng đậy đi ra ngoài cửa quán bar. Trong lúc bước đi, lại hướng nữ lang đang múa cột huýt sáo một tiếng. cười mắng: “A ha, kỹ nữ, cô mặc ba cái qυầи ɭóŧ, đây là hành vi lừa dối người mua, cô biết không?”
“Ngu ngốc!”
Nghe được Kroff nói, không ít khán giả trong quán bar đều mắng to lên. Bởi vì nữ lang kia một lát sẽ còn thoát y vũ, nói chung, vũ nữ thoát y đều sẽ mặc tới mấy chiếc qυầи ɭóŧ. Cách làm như vậy có thể kích phát tâm trạng của khách nhân, dù sao nhìn nữ nhân thoát y vũ thì nam nhân đều khẩn cấp muốn nhìn thấy hoa viên thần bí.
Mà vũ nữ thoát y biết nắm lấy nhược điểm này của nam nhân, nên mới chơi trò kéo thời gian, đương nhiên, cuối cùng vẫn phải cởi sạch toàn bộ, chỉ là thời gian kéo dài một chút.
Dùng một câu tục khi hình dung: những gì quá dễ đạt được sẽ không tốt, thứ gì càng khó được sẽ càng trân quý.
Đối mặt lời chửi mắng của khách nhân, Kroff cũng không lưu ý. mà ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra khỏi quán bar.
Đồng thời. Đường Hổ cũng theo Kroff rời khỏi quán bar.
Mắt thấy Đường Hổ ngồi Xe sốt ruột rời đi, Kroff cười lạnh trở lại Xe mình gọi điện thoại cho Lý Dật.
“Lý, Sự tình đã làm thỏa đáng.” Đợi sau khi điện thoại chuyển được, Kroff mỉm cười nói.
Đầu kia điện thoại, Lý Dật nghe được Kroff hồi báo cũng không biểu hiện vẻ kích động, mà trầm giọng nói: “Kroff, nói cho tôi biết biểu hiện của hắn.”
“Hắn rất kích động, ân, rất kích động!” Kroff vẻ mặt tự tin nói: “Lý, tin tưởng tôi. Không ai có thể ngăn cản được Ðường Hổ báo thù."
Nghe Kroff nói như thế, lại liên tưởng đến tính cách Xung động của Ðường Hổ, Lý Dật thở phào nhẹ nhõm nói: “Cảm tạ anh, Kroff”
“Lý, chúng ta là bạn, anh không nên khách khí đối với tôi." Kroff dùng giọng nói thật nghiêm túc hiếm thấy: “Mặt khác, Lý. Tôi đợi ngày anh gϊếŧ chết tên vương bát đãn Đường Hải kia!”
Hai tiếng đồng hồ sau. khu phố Tàu, trong biệt thự của Ðường Hải. Đường Hải sắc mặt âm trầm ngồi trên ghế trong phòng sách, tay phải nhẹ nhàng gõ lên bàn gỗ, chẳng biết đang suy nghĩ chuyện gì. Nguyên bản, Ðường Hải cũng không muốn sử dụng biện pháp thuê sát thủ gϊếŧ chết Lý Dật, bởi vì hắn sợ sau khi gϊếŧ chết Lý Dật sẽ dính dáng tới hậu trường của Lý Dật. Thế nhưng, khi hắn biết người phụ trách của gia tộc Gambino tại Los Angeles là Seaman đối với Lý Dật thập phần khách khí, hắn biết, hắn chỉ có thể đập nồi dìm thuyền.
Bởi vì. theo hắn Xem ra, mặc dù hậu trường của Lý Dật có thể tra ra hung thủ chân chính, nhưng khi liên quan đến lợi ích thật lớn, có thể sẽ không hạ thủ đối với Hoa Nhân Bang. Dù sao, Xã hội này rất hiện thực. rất ít có người sẽ vì một người chết làm ra chuyện gì không có lợi ích. Mà nếu như hắn tiếp tục để yên cho Lý Dật phát triển, Lý Dật sớm muộn sẽ nuốt chửng hắn!..
chỉ làm cho hắn thật không ngờ chính là. Lý Dật không chết.
Lão Quỷ đứng đối diện Ðường Hải, thấy Ðường Hải không nói lời nào, vẻ mặt hổ thẹn cúi đầu. Tên nam tử áO gió đi ám sát Lý Dật là do lão Quỷ từ một tổ chức sát thủ Châu Âu liên hệ tới. Trước khi liên hệ sát thủ, lão Quỷ đã vỗ ngực bảo chứng với Đường Hải, tên sát thủ kia từ sau khi Xuất đạo tới nay chưa từng thất thủ qua, thế nhưng hôm nay lại thất bại.
“Tên tiểu tử ngày hôm nay đang làm gì?” Đường Hải phun ta một ngụm trọc khí, trầm giọng nhìn lão Quỷ nói. Vùng lông mày của hắn gắt gao nhíu chặt vào nhau, hình thành như một chữ “Xuyên”, hiển nhiên, Lý Dật không chết, làm hắn thập phần lo lắng Lý Dật sẽ trả thù.
“Hắn mang sát thủ kia về nhà kho, sau đó vẫn ở trong nhà kho." Lão Quỷ hổ thẹn đáp.
Đường Hải nhíu mày: “Theo ông Xem, sát thủ kia sẽ tiết lộ tin tức của chúng ta không?”
"Hẳn là sẽ không." Lão Quỷ hàm hồ đáp.
Đường Hải vỗ bàn: “Đừng nói kiểu hẳn là với tôi, tôi cần câu trả lời khẳng định!”
Đường Hải đã không biết bao nhiêu năm cũng không luống cuống như ngày hôm nay, trong trí nhớ của hắn, lão Quỷ Vẫn là bảo tiêu kiêm huynh đệ tốt nhất của hắn. Thậm chí ngày trước lão Quỷ từng cứu mạng hắn. Hắn có được điạ vị ngày hôm nay, là dựa vào thủ đoạn đê tiện thượng vị, vô luận là phụ thân Mạnh Thục hay những người có uy hϊếp với hắn, đều thành đá kê chân cho hắn thượng vị. Chỉ là thẳng tới nay, hắn chưa từng nổi nóng với lão Quỷ, thậm chí chưa từng lớn tiếng
Bởi vì hắn biết lão Quỷ là người trung thành nhất với hắn trên thế giới này. Nhưng thời này khắc này, hắn lại kìm lòng không được phát hỏa với lão Quỷ, không phải hắn không ẩn nhẫn. thật sự là tình huống hiện nay đối với hắn cực kỳ bất lợi, thậm chí có thể dùng từ lửa cháy để hình dung.
“Hải ca, đám sát thủ kia nổi tiếng chuyên ngiệp. Có người nói, đám sát thủ kia từ khi thành lập tới nay chưa từng để lộ tin tức thân chủ.”
Lão Quỷ lại nhíu mày giải thích: “Sát thủ mà chúng ta thuê chính là sát thủ đứng đầu, cho nên tôi cho rằng khả năng hắn tiết lộ tin tức của chúng ta rất thấp. Hơn nữa, tiểu tử Lý Dật là một người có cừu tất báo. điểm ấy từ chỗ hắn không tiết hết thảy sự trả giá chạy khỏi quốc nội, đi tới nước Mỹ phát triển là có thể nhìn ra. Tôi cho rằng, nếu như hắn thật sự biết là chúng ta làm, tuyệt đối sẽ trả thù chúng ta!”
“Chỉ mong như thế.” Tuy rằng biết lão Quỷ phân tích đúng, thế nhưng chẳng biết vì sao. Ðường Hải Vẫn có chút tâm thần không yên, hắn cứ có cảm giác như sắp phát sinh chuyện gì.
Lão Quỷ nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Đường Hải, nỗ lực muốn an ủi gì đó, thế nhưng mở miệng ra lại không biết nên nói gì cho phải, bởi vì tình huống hôm nay Xác thực nguy hiểm
“Ðược rồi, Hồ tử hắn đang làm cái gì?” Ðường Hải bỗng nhiên nhớ tới gì đó, trầm giọng hỏi.
Lão Quỷ ngây ra, sau đó nói: “Tôi gọi điện thoại hỏi một chút.”
“Ân” Đường Hải gật đầu, sau đó nói: “Nói cho hắn, mấy ngày nay không nên đi lại lộn xộn, ở yên trong khu phố Tàu, tôi nghĩ sẽ có chuyện phát sinh."
Nói Xong Ðường Hải nhắm mắt lại tựa vào ghế, nhẹ nhàng Xoa huyệt Thái Dương Nghe được Ðường Hải phân phó, lão Quỷ vô ý thức lấy ra điện thoại di động trong túi, bấm số điện thoại của Đường HỔ, nhưng điện thoại không chuyển được.
Hai mươi mấy giây sau, Ðường Hải bỗng nhiên mở mắt, híp mắt nhìn chằm chằm lão Quỷ nói “Không ai tiếp sao?"
Lão Quỷ bất đắc dĩ gật đầu, nỗ lực gọi lại lần nữa, lại đột nhiện nghe được tiếng điện thoại reo rất nhỏ vang lên trong phòng.
Âm thanh thình lình vang lên làm trái tim Ðường Hải không tự chủ được nhảy lên, sau đó hắn kéo ngăn kéo bàn làm việc, từ bên trong lấy ra điện thoại, bấm nút chuyển.
“Hải gia, tôi là A Đông.” Sau khi điện thoại chuyển được, bên trong truyền ra thanh âm khóc tang của A Đông: “Hổ ca, hắn...hắn...”
“Mẹ nó, A Ðông, nói cho ta biết, Hổ tử hắn rốt cục làm sao?" Nghe được vẻ dị thường trong giọng nói của A Đông, thân thể Đường Hải hung hăng run rẫy lên. Hắn nhịn không được đứng lên, lớn tiếng quát.
“Hải gia. Hổ ca...hắn chết rồi.” Đầu kia điện thoại, A Đông khóc tang nói.
“Cái gì?” Ngạc nhiện nghe được A Đông nói, Đường Hải giống như bị điện giật, cả người sững sờ tại chỗ, điện thoại trực tiếp rớt ra khỏi tay hắn, rơi trên mặt đất phát ra âm thanh trầm muộn.
Lão Quỷ thấy thế, lập tức tiến lên đỡ lấy Ðường Hải. Sắc mặt Ðường Hải một mảnh tái nhợt. con mắt trừng lớn, tựa hồ không thể tin được lời A Đông nói.
Đầu kia điện thoại. A Đông nhận thấy được đầu kia không còn thanh âm của Đường Hải, càng khÓc dữ dội. Nguyên lai, trước đó sau khi Ðường Hổ rời khỏi quán bar, trực tiếp về địa bàn của mình. Sau khi Phi Châu Bang diệt vong, Đường Hải phân nữa địa bàn cướp được cho Lý Dật, phân nữa cho Đường Hổ. Đường Hổ vẫn luôn muốn báo thù cho bạn gái của mình, hôm nay biết được tin tức, làm sao có thể ngồi yên được nữa?
Hắn trở lại gian phòng của mình, đầu tiên mở máy vi tính, nhìn nội dung trong đĩa CD...
Kết quả, Đường Hổ đập nát máy vi tính tại chỗ!
Bởi vì, đĩa CD kia là đĩa phim lưu lại cảnh Tỉnh Điền hãʍ Ꮒϊếp và gϊếŧ chết bạn gái của Ðường Hổ. Mặc dù không biết Kroff làm sao có được đĩa CD này. thế nhưng Đường Hổ đang nổi trận lôi đình thì làm sao còn tâm tình đi suy nghĩ chuyện này?
Xem Xong đĩa CD, ý niệm trong đầu Ðường Hổ chỉ có một: Gϊếŧ chết Tỉnh Điền!
Đường Hổ là một người luôn Xung động. người Xung động thông thường luôn thiếu khuyết trí mưu, đây là lẽ tất nhiên. Trong tình trạng đang Xung động, Đường Hổ cũng không đem chuyện này hồi báo cho Đường Hải, mà mang theo mấy huynh đệ đi đối phó Tỉnh Điền! Kế hoạch của Ðường Hổ rất đơn giản, hắn muốn đem người đi đốt tổ chim của Tỉnh Điền!
Chỉ là Ðường Hổ nằm mơ cũng không nghĩ đến, biệt thự của Tỉnh Điền lại được phòng vệ vô cùng sâm nghiêm! Đường Hổ vốn định đánh cho Tỉnh Điền trở tay không kịp. Nhưng không nghĩ đến mang theo người tiến nhập vào biệt thự thì không còn trở ra.
Ngay trước ở trong hộp đêm, A Đông đối mặt thủ hạ của đầu mục số hai Mike của Phi Châu Bang thì tuyển chọn lùi bước, lần này đi tìm Tỉnh Điền liều mạng cũng không ngoại lệ. Cho nên. Ðường Hổ cho hắn ở ngoài để liên lạc. Kết quả, ngoại trừ một mình A Đông còn ở bên ngoài làm liên lạc nên không bị hạ độc thủ, những người khác toàn bộ đã chết. có thể nói sở dĩ A Đông có thể sống sót, hoàn toàn là bởi vì tính cách của hắn!
Lão Quỷ dìu Ðường Hải đến ghế ngồi Xuống, Đường Hải bỗng nhiên nuốt nước bọt, giọng nói trầm thấp: “Lão Quỷ, đưa điện thoại cho tôi.”
“A Đông, nói cho ta biết, rốt cục Xảy ra chuyện gì?” Đường Hải run run tiếp nhận điện thoại trong tay lão Quỷ, khàn khàn hỏi thăm
Nguyên bản, A Đông thấy thật lâu Ðường Hải cũng không nói lời nào, đang do dự có nên gác điện thoại hay không, ngạc nhiên nghe được thanh âm Ðường Hải, không khỏi lại càng hoảng sợ, sau đó khóc tang đem sự tình trải qua nói cho Ðường Hải.
Nghe Xong A Đông thuật lại, biểu tình Đường Hải lãnh tĩnh đến dọa người. Khác với Ðường Hổ, Ðường Hải vẫn am hiểu âm mưu quỷ kế, hắn tự nhiên nhìn ra chuyện này không đơn giản
“Hải ca.” Mắt thấy Đường Hải cắt đứt điện thoại, lão Quỷ nhịn không được hướng Ðường Hải kêu một tiếng.
Đường Hải đầu tiên hít sâu mấy hơi thở, đợi sau khi tâm tình thoáng ổn định một ít, nói: “Hổ tử bị người hãm hại. Truyền lệnh Xuống dưỚi, không có mệnh lệnh của ta, không cho bất luận kẻ nào phát sinh Xung đột với người Nhật Bản.”
Dứt lời, Đường Hại nhắm mắt lại, từ hàm răng phun ra mấy chữ: “Lý Dật, ngươi thật đỘCl”
Trong nhà kho của đám thủ hạ Phòng Tam
Lý Dật tay trái cầm điện thoại di động, đầu kia điện thoại Kroff đang hồi báo cho Lý Dật tin tức Ðường Hổ bị gϊếŧ chết.
Nghe được Kroff hồi báo, Lý Dật vươn tay phải, nhẹ nhàng vuốt ve lên hủ tro cốt của Trương Thiết Trụ. nhẹ giọng nói: “Thiết Trụ, cậu rất nhanh sẽ không thấy tịch mịch nữa. ngày mai Dật ca sẽ đưa Ðường Hải Xuống dưới cùng cậu.”