Phụ nữ trên phương diện tình cảm hoàn toàn khác biệt so với nam nhân, từ trước đến nay đều là ý nghĩ đơn giản, tư tưởng thường phức tạp không lý trí, loại này đặc biệt ở trên người Ngụy Di Nhiên cùng Đào Tử An, được biểu hiện thập phần sâu sắc.
Cho nên mới nói, tâm tư của phụ nữ, nam nhân đừng hòng đoán, dù có đoán tới đoán lui cũng không hiểu được; Đương nhiên, cũng không phải tất cả mọi người phụ nữ đều như vậy, ít nhất cũng tồn tại những người cá biệt ngoại lệ, chẳng hạn như Ôn Tuệ Liên.
Kỳ thật Lí Kì cũng không nghĩ muốn ngay lúc này gọi điện thoại cho Ôn Tuệ Liên, nhưng xem tình hình hiện tại, thật sự nếu không thông báo cho cô về tình huống hiện tại của Nếp Hề Viễn, chỉ sợ Nếp Hề Viễn sẽ càng lún càng sâu.
Liền ví dụ như, cả ngày hôm nay Nếp Hề Viễn đều vô tình, dường như đang có tâm sự gì đó; Lấy kinh ngiệm Lí Kì đi theo Nếp Hề Viễn nhiều năm như vậy, anh đoán, nguyên nhân trong đó nhất định cùng Đào Tử An có quan hệ.
Nếp Hề Viễn cũng không phải người đem chuyện riêng tư ảnh hưởng tới công việc, chính là anh hôm nay phản ứng thật sự quá bất thường! Không chỉ có trên mặt nhìn không tới chiêu bài tươi cười ấm áp, khi họp còn thường ngẩn người, thất thần, liền ngay cả tập văn kiện vẫn luôn tự thân giải quyết nay cũng ném cho anh, sau đó ngồi ở bàn công tác tiếp tục nỗi lòng tâm sự.
Lí Kì chưa từng yêu đương qua, tự nhiên cũng không hiểu, nam nữ trong lúc đó cảm tình rối rắm phức tạp ra sao; anh nghĩ điều không rõ chính là, Đào Tử An rốt cuộc có bao nhiêu ma lực, có thể làm cho Nếp Hề Viễn như thế nóng ruột nóng gan? Ít nhất từ anh thấy, xem ra, Đào Tử An còn hơn Ôn Tuệ Liên, quả thực kém cách xa vạn dặm!
Nói đến Ôn Tuệ Liên, Lí Kì tự nhiên sinh ra một loại tình cảm kính nể; Cô là cháu gái chủ tịch tập đoàn Ôn thị, tuy rằng thân là nữ nhi, nhưng từ nhỏ đã thông minh tài trí hơn người, sau khi tốt nghiệp đại học Yale, theo nhà mình khởi đầu sự nghiệp từ vị trí thấp nhất trong chi nhánh công ty của tập đoàn, dựa vào chính thực lực bản thân làm đến chức tổng tài tập đoàn tại Mỹ.
Về điểm này, Ôn Tuệ Liên cùng Nếp Hề Viễn đều cùng đạt được thành tích kinh người giống nhau, cũng bằng vào điểm ấy, cả hai nhà công việc buôn bán tới lui qua lại, hai người từ từ kết bạn cũng yêu mến nhau dẫn tới đính hôn.
Đào Tử An cùng Ôn Tuệ Liên không cần tới lui so sánh điều gì, chỉ về địa vị trong xã hội, Đào Tử An cũng đã bại dưới Ôn Tuệ Liên, huống chi Ôn Tuệ Liên khéo léo hào phóng, làm việc có chừng mực, hoàn toàn không có chút tính cách vênh váo kiêu ngạo do vốn được nuông chiều của thiên kim tiểu thư một đại gia tộc.
Nếp Hề Viễn trước khi đến Đài Loan, Ôn Tuệ Liên từng lén đi tìm Lí Kì, thực chân thành nhờ anh, ở Đài Bắc hảo hảo chiếu cố Nếp Hề Viễn; cũng thập phần uyển chuyển thỉnh cầu anh đem mọi cử chỉ khác thường của Nếp Hề Viễn, cũng thông báo cho cô.
Mặc kệ nói như thế nào, Ôn Tuệ Liên đều thực thông minh, ít nhất, cô ở trước mặt Nếp Hề Viễn cũng không bộc lộ tài năng, cũng không có dùng tiền tài mua chuộc Lí Kì, chính là lấy hình thức cùng quan hệ cá nhân thỉnh cầu anh.
Lí Kì lúc ấy nhận định, Ôn Tuệ Liên sẽ trở thành lão bà của Nếp Hề Viễn trong tương lai, anh trợ giúp Ôn Tuệ Liên, đối với chính mình trong tương lai cũng sẽ chỉ có lợi! Chính là không dự đoán trước được, Nếp Hề Viễn từ xa tới đến Đài Bắc lại hội ngộ Đào Tử An, hơn nữa sự tình lại phát triển tới mức không thể đoán trước được.
Thừa dịp Nếp Hề Viễn đang ngẩn người, Lí Kì trộm trở lại văn phòng của mình, lấy di động, không chút do dự gọi điện thoại cho Ôn Tuệ Liên.
Di động đầu bên kia vang lên thật lâu mới được tiếp máy, thanh âm tao nhã từ đầu dây bên kia truyền đến: "Lí trợ lý, muộn như vậy gọi điện thoại đến, nhất định đã xảy ra chuyện gì không tốt đi?"
Lí Kì trong lòng tán thưởng, Ôn Tuệ Liên quả nhiên không thể khinh thường! Cho dù biết sự tình không hề tốt, thái độ qua điện thoại vẫn là khéo léo vạn phần. Anh có chút ngượng ngùng trả lời: "Thực có lỗi vì đã khuya như vậy còn quấy rầy cô nghỉ ngơi."
"Lí trợ lý không cần khách khí, anh đêm khuya gọi điện thoại đến, nhất định là có sự việc quan trọng muốn nói cho tôi biết, tôi cảm tạ anh còn không kịp, tại sao lại muốn trách cứ anh? Chính là công ty gần đây vẫn bề bộn nhiều việc, cho nên cũng không chủ động liên lạc cho anh trước, nói thực có lỗi hẳn phải là là tôi." Ôn Tuệ Liên thanh âm phi thường mềm nhẹ, như là xuân phong lý (ngọn gió xuân) phiêu đãng ngoài hiên,vừa mạnh mẽ lại vừa ôn nhu tiến thẳng vào trong tâm.
Lí Kì bình ổn tâm trạng, trình báo chi tiết: "Ôn tiểu thư quá khách khí, tôi thực không dám nhận; chuyện này tôi đã sớm nên hướng cô thông báo, chính là không nghĩ tới tổng giám đốc......"
Nếp Hề Viễn vẫn coi Lí Kì là tâm phúc của mình, gần như tất cả sự việc trọng đại đều giao cho anh đi làm, cũng chưa từng hoài nghi lòng trung thành của anh. Cái gọi là"Dùng người thì không nghi ngờ người" chính là đạo lý này, chính là Nếp Hề Viễn không nghĩ tới, đúng là cái gọi là tâm phúc này, đang sắp hướng vị hôn thê của anh báo cáo hết toàn bộ nhất cử nhất động.
Kỳ thật Lí Kì vẫn là trung thành, bởi vì chỉ khi đối với Nếp Hề Viễn một mực trung thành, anh mới có thể càng hy vọng Nếp Hề Viễn không vì sắc đẹp mà lạc lối, huống chi, anh hiện tại biết là Đào Tử An không là sắc đẹp xa hoa, ít nhất một chút cũng hoàn toàn không thể so sánh với Ôn Tuệ Liên.
Lí Kì đối với Nếp Hề Viễn rốt cuộc có bao nhiêu trung thành, hoàn toàn có thể từ báo cáo của anh với Ôn Tuệ Liên mà nhìn ra được, anh một chữ không bỏ sót mà tự mình đem toàn bộ sự tình nói cho Ôn Tuệ Liên, thậm chí ngay cả chuyện Đào Tử An đã từng ly hôn.(LL: mún tặng anh nì quả bo0m ghê…>”