Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Trần Hạo nhìn Trần Tuyết sắc mặt đỏ bừng quay đầu giận dữ lườm về phía hắn. Lại nhìn Long Đình trong ánh mắt tràn ngập ý cười tiểu ác ma, hắn thật sự buồn bực. Nha đầu này chủ động cởi sạch, trần như nhộng muốn cường bạo hắn, hơn nữa còn ở trước mặt Trần Tuyết, nàng vốn nên rất khó xử, mất mặt, sau đó xấu hổ đến không dám gặp hắn cùng Trần Tuyết thì hợp lý. Nhưng vậy mà ngược lại đem hai người công kích. Trần Hạo cũng biết là nha đầu này đang kiếm sự cân bằng. Một là làm cho Trần Tuyết biết, tuy không thấy được bộ dáng Trần Tuyết hoàn toàn cởi, nhưng tiếng rêи ɾỉ xấu hổ của Trần Tuyết là nàng đã nghe được, Trần Tuyết dám cười nàng thì nàng cũng có thể cười Trần Tuyết. Hai là đem nguyên nhân sự việc dẫn tới trên người Trần Hạo, nói cho Trần Tuyết, dù là nàng hay Trần Tuyết, sở dĩ xấu mặt, đều là Trần Hạo cố ý làm.
“Nên!”
Trần Tuyết nghẹn hồi lâu, rốt cuộc lựa chọn cùng Long Ðình một cái chiến hào.
Kết quả là Trần Hạo ngay cả cơ hội giải thích cũng không có, hai nàng liền bổ nhào lên, thi triển ra các chiêu của nữ nhân như cấu, vặn, véo, đánh thành một mảng, đánh quên cả đất trời. Thẳng đến lệnh bài của Long Ðình cùng Trần Tuyết đồng thời truyền đến chấn động, hai nàng mới bỏ qua.
“Trần Lâm thông báo yến hội, đại sảnh yến hội tầng đỉnh của tửu lâu.” Long Ðình nói.
“Ừm. Không có việc của ngươi...” Trần Tuyết lên tiếng, nhìn về phía Trần Hạo, nói.
“Hai vị đoàn trưởng đại nhân, các ngươi đi là được, bản tiểu binh tắm rửa sạch sẽ lên giường chờ...”
“Sắc lang!”
“Lưu manh!”
“Lời ấy sai rồi, hai vị đoàn trưởng đại nhân, dù là sắc lang hay lưu manh, đều là chỉ hành vi không phải quan hệ đạo lữ tính gian phi lễ, giữa đạo lữ thì bình thường, nghĩa vụ trao đổi cảm tình cần thiết...” Trần Hạo nghiêm trang nói.
Ðổi lấy tự nhiên là hai nàng lườm, Trần Tuyết không đấu võ miệng nữa, nhìn về phía Long Ðình nói: “Chúng ta đi đi...”
Trần Lâm là lấy lệnh bài sư trưởng gửi đi tin tức, trên danh nghĩa là triệu tập toàn bộ người tu luyện trên chính phó đại đội trưởng tụ tập, để tiện sau khi bước vào nguyên thủy bí cảnh hợp tác, cái này tương đương với quân lệnh, nếu không đi, hiển nhiên không thích hợp, hơn nữa chính đoàn trưởng Long Đình cần đem chỉ lệnh truyền đạt đến trên lệnh bài chính phó đại đội trưởng nàng chủ quản.
“Đợi chút.” Long Đình trả lời Trần Tuyết một tiếng, nhìn về phía Trần Hạo, vẻ mặt nghiêm túc, nói: “Trần Hạo tiểu binh, nghe lệnh!”
“Đoàn trưởng đại nhân có gì phân phó?” Trần Hạo khó hiểu nói.
“Bản đoàn trưởng ra lệnh ngươi, bồi bản đoàn cùng phó đoàn cùng nhau hướng tới, không thể trái lệnh!”
“Khụ khụ... Ðình muội, đừng đùa, các ngươi đi mau, đi nhanh về nhanh...” Trần Hạo nói: “Chờ các ngươi trở về, muốn chơi như thế nào thì chơi như thế đó... Ca tùy ý các ngươi xử trí!”
“Ði thôi, Long Đình...” Trần Tuyết cũng nói.
“Cái kia... Hạo ca ca, không được... Mấy người bạn của ta muốn làm quen ngươi một chút... Ta đã nói với bọn họ mang ngươi đi rồi...” Long Đình nhất thời biến sắc, tội nghiệp nhìn Trần Hạo nói.
“Đình muội, ta chỉ là thành viên bình thường, cái yến hội này là trên đại đội trưởng các ngươi tụ hội, hẳn là thảo luận đều là đại sự, ta đi không tốt, cũng không thích hợp... Bằng hữu ngươi đáp ứng, yến hội qua, chúng ta gặp một chút là được..." Trần Hạo khôi phục đứng đắn, nói. Tuy không che giấu bản thân, nhưng hắn không cần thiết cố ý đi xuất đầu lộ diện.
“Được rồi...” Long Đình do dự một chút, đáp. Ban đầu đã biết Trần Hạo không muốn xen vào loại náo nhiệt này, giờ phút này nghe được Trần Hạo nói như thế, nàng cũng không miễn cưỡng.
...
Người tham gia yến hội, chức vụ chính phó đại đội trưởng trở lên, tổng cộng 222 người, trong đó 22 người là đệ tử thánh điện sai phái, cũng là đêm nay yến hội chủ yếu giới thiệu nhân vật, mà sư trưởng Trần Lâm là tồn tại chúng tinh phủng nguyệt.
Trong tiệc, Trần Lâm giống như Long Ðình đoán trước, liên tiếp đối với nàng bày tỏ tốt, tuy làm không quá khích, nhưng cũng là con rận trên đầu trọc, ngay cả Trần Tuyết cũng có thể nhìn ra. Trần Tuyết thông minh, lúc này tự nhiên hiểu mục đích thật sự mà Long Ðình bảo Trần Hạo tới. Ðáng tiếc, Long Đình không nói thẳng, nếu không, Trần Tuyết kết luận, lấy tính cách của Trần Hạo thì không cần phải nghĩ, sẽ lập tức tham dự yến hội. Hai người nhìn thời điểm không sai biệt lắm, liền dẫn đầu cùng bọn người Mạc Vi Vi với các đội trưởng bản đoàn đánh tiếng, lấy cớ có việc, đi về phía cửa ra vào của đại sảnh yến hội.
“Long Đình, không đánh tiếng với sư trưởng?”
“Để ý đến hắn làm chi...”
“Nhưng hắn đã đến rồi.” Trần Tuyết cùng Long Đình sóng vai mà đi, truyền âm nói.
“Hắn tới là hắn tới, chúng ta chủ động chào hỏi là chủ động chào hỏi, ta cũng không muốn để hắn cho rằng bổn tiểu thư đối với hắn như thế này như thế kia...”
“Ðình sư muội, Tiểu Bạch sư muội, các ngươi bây giờ phải đi rồi?” Trân Lâm đang bận rộn xã giao, xuân phong đầy mặt, bước nhanh đuổi theo hai người, nói.
“Phải, Trần Lâm sư huynh, ngươi bận việc của ngươi, đạo lữ của ta thúc giục vài lần rồi, thật ngại...” Long Ðình bắt được cơ hội, mỉm cười nói.
“Đạo lữ của ngươi?”
“Ồ... Trần Lâm sư huynh có thể còn chưa biết, đạo lữ của ta cũng tới tham gia nguyên thủy bí cảnh lần này, thật ngại quá, lại đang thúc giục... Cáo từ!” Long Đình nói xong liền kéo Trần Tuyết mà đi, thân hình nhoáng lên một cái, liền rời khỏi. Ðể lại Trần Lâm khẽ nhíu mày.
“Ðạo lữ của nàng... Trên danh dự chỉ có một người, đó là đệ tử tinh cầu nhỏ khu vực Á Dĩnh tinh, Trần Hạo... Trần Hạo... Chẳng lẽ là ta hôm nay lúc đưa tin gặp được? Ðúng! Tất nhiên là hắn! Hô...”
Hầu như trong nháy mắt, Trần Lâm liền nghĩ tới lúc ấy nhìn thấy thiếu niên cũng tên là Trần Hạo, chỉ là lúc ấy hắn không cho rằng đó là Trần Hạo Á Dĩnh tinh có thành tích sơ thí danh chấn Hạo Vũ tinh hệ. Nhưng Long Đình vừa rồi nói, liền đem loại khả năng này tăng lên tới trăm phần trăm... Tin tức của Trần Hạo... cảnh giới, khí tức giờ phút này.
Một lần này, Trần Lâm thật sự ngạc nhiên. Lúc đầu nhìn thấy Trần Hạo, đã kinh ngạc khí tức hắn cường hãn không phù hợp cảnh giới, nhưng cũng chỉ kinh ngạc có thể nhìn thấy đệ tử không phải thánh điện như thế. Nhưng bây giờ, sau khi xác định thân phận của Trần Hạo, lại hoàn toàn là hai cái khái niệm. Bởi vì hắn vốn từng tìm hiểu tư liệu của Trần Hạo, tất nhiên biết kẻ này kinh người bao nhiêu. Đây là thứ đơn thuần bằng vào cảm ứng không thể xác định, tuổi chỉ có thể xác định đại khái nhưng không cách nào cụ thể, hơn nữa theo tu vi tăng lên, loại cảm ứng này sẽ càng ngày càng mơ hồ, ít nhất cũng là ngàn năm làm đơn vị phân chia. Nhưng theo tin tức hắn biết, Trần Hạo dù là trăm tuổi cũng chưa tới. Quan trọng hơn là hơn ba năm trước, Trần Hạo mới bước vào Á Dĩnh tinh tiến hành sơ thí, mà bây giờ đã là cao thủ Địa Tiên cảnh sơ kì, tốc độ tấn thăng như vậy đã xem như kinh người, chẳng qua đối với đệ tử thiên tài của thánh điện, nhất là Trần Lâm thiên tài như vậy thì không tính là gì, nhưng mấu chốt là khí tức Trần Hạo ở Ðịa Tiên cảnh sơ kỳ có được.
Đủ loại nhân tố tổng hợp lại cùng một chỗ, thật sự làm cho Trần Lâm ngạc nhiên.
Thiên phú kinh người như vậy, dù so với hắn, cũng chỉ có hơn, mà không có kém “Hô... Vốn tưởng rằng có thể thu phục Long Ðình, bây giờ xem ra không có hy vọng... Chẳng qua... Nếu có cơ hội mà nói, cũng không phải không thể...” Trần Lâm thầm nghĩ, có chút buồn bực lắc lắc đầu, lại tiến vào trong đám người hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ của thủ lĩnh tối cao mang đến.
Ngay tại thời điểm yến hội chấm dứt. “Ừm? Lệnh bài quân trưởng phát đến tin tức? Xem ra là xác định quân trưởng chủ quản Ðông Lưu thành là ai rồi... Mạt Lăng Đạp Tuyết, vậy mà là Mạt Lăng huynh? Ha ha... Vận khí không tệ!”
“Các vị! Bây giờ tuyên bố một cái tin tức, quân đoàn trưởng thuộc về Ðông Lưu sư chúng ta đã xác định, đó là hảo hữu tri kỷ của bản nhân, cao thủ xếp hạng top mười Ðịa Tiên cảnh của thánh điện! Cái này đối với chúng ta mà nói là chuyện tốt, chỉ cần mọi người đoàn kết lại, phục tùng hiệu lệnh, đến lúc đó, phương diện phân phối sẽ tuyệt đối không bạc đãi chúng ta! Đương nhiên, đề cập đến quân đoàn xuất động, tất nhiên là di tích bảo tàng đứng đầu trong nguyên thủy bí cảnh...”
Nếu Long Đình giờ phút này còn có mặt ở đây, tất nhiên sẽ buồn bực. Mạt Lăng Đạp Tuyết chính là gia hỏa ghê tởm đồng môn của nàng, là cành cao leo lên của Bách Lý Ngưng Băng, lần trước còn giúp Bách Lý Ngưng Băng cản trở nàng.
...
“Gì gì gì? Loại sự tình này, muội sao không nói sớm?”
Sau khi hai nàng trở lại phòng, Trần Tuyết lộ ra một chút tin tức, Trần Hạo như nàng dự đoán, liền nhảy dựng lên.
“Không như huynh nghĩ khoa trương như vậy, chỉ là cảm giác hắn có một chút loại ý tứ đó mà thôi, cũng không phải việc gì to tát... Hơn nữa, khi trở về, ta đã nói rõ đạo lữ của ta đang thúc giục ta... Ài, nếu không phải vì tu luyện, Hạo ca ca, chúng ta gạo nấu thành cơm trước thì sẽ không có loại phiền toái này... Hắc hắc...”
“Ừm. Lời này nói đúng. Nếu không, dứt khoát đêm nay chúng ta liền làm việc đi... Quản con mẹ nó cái gì tu luyện hay không, các nàng nói phải không?”
“Ðược đó, được đó...” Long Ðình nói xong liền dựa về phía Trần Hạo.
Trần Tuyết vẻ mặt không còn gì để nói nhìn Long Đình. Nha đầu này có lẽ không thích bị ngược đãi, nha đầu này bình thường không vô sỉ, nhưng nếu vô sỉ hẳn lên, không ai có thể địch. Tựa như bảo nàng loại sự tình ngày đó là nha đầu không vừa ý. Nhưng làm Trần Tuyết kinh ngạc là Trần Hạo lên tiếng: “Này này, Ðình muội, ca chỉ nói chơi một chút, vẫn là quên đi... Muội người vừa uống thuốc, ta thừa nhận không nổi... Phòng tu luyện cho muội, phòng ngủ thì ta và Tiểu Tuyết ngủ một giấc thật ngon, sáng mai nhẹ nhàng ra trận! Ðừng có ý kiến, muội bây giờ lực dụ hoặc quá mạnh mẽ, ta cũng không muốn phát tác... Đi thôi đi thôi...”
“Ta có ý kiến, ta và Long Ðình cùng đi phòng tu luyện, bản thân ngươi đi phòng ngủ!” Trần Tuyết thấy ánh mắt Trần Hạo lơ đãng nhìn về phía mình, trong lòng lộp bộp một cái, sợ tới mức vội vàng nói.
“Ta là chủ một nhà, có ý kiến giữ lại đi!”
Xẹt!
Trần Hạo liền phát ra năng lượng, đem Trần Tuyết thoáng cái giữ chặt.
“Được rồi... Các ngươi chơi với lửa chơi rất không có ý nghĩa, ta thấy Tiểu Tuyết tuy đã là Địa Tiên cảnh sơ kỳ đỉnh phong, khí tức cũng rất mạnh, lại có chút phập phù, không bằng các người đùa thật đi... Nhớ khởi động cấm chế, cũng đừng để cho ta nghe thấy nữa, ha ha ha...”
...
Xẹt Xẹt Xẹt...
Sáng sớm hôm sau, quảng trường phi hành khí thật lớn ở trung tâm liên minh Đông Lưu thành, vô số phi hành khí đã đánh dấu số quân đoàn đỗ như rừng trong đó, ước chừng một ngàn cái, sắp xếp chỉnh tề.
Trăm vạn người tu luyện Địa Tiên cảnh đều hóa thành từng tia sáng, bay về phía phi hành khí của đội mình.
“Tất cả cẩn thận. Ði thôi...”
“Ừm”
Sau khi bước vào quảng trường, Trần Hạo cùng Trần Tuyết và Long Ðình tách nhau ra.
Người tu luyện trên chính phó đại đội trưởng thì ngồi cùng chiếc phi hành khí, cũng là phi hành khí cường đại nhất trong 1000 chiếc phi hành khí. Cấp bậc tiểu đội trưởng thì cùng mười cái tiểu đội dưới trướng đại đội trưởng tổng cộng 1000 người ngồi cùng chiếc phi hành khí.
Thời gian phi hành không gian hỗn loạn ít nhất mấy tháng, Trần Hạo là không có cách nào cùng một chỗ với hai nàng. Sau khi tiến vào nguyên thủy bí cảnh thì cần xem tình huống. Không xảy ra vấn đề thì Trần Hạo trên cơ bản là muốn hành động một mình.
...
“Chào tiểu đội trưởng!”
“Oa... Tiểu đội trưởng của chúng ta trẻ tuổi như vậy, bảnh như vậy...”
“Chào tiểu đội trưởng!”
“Há chỉ là bảnh, Địa Tiên cảnh sơ kì đỉnh phong, cái khí tức này... Quá mạnh mẽ rồi!”
“Khụ khụ, các vị đạo hữu, các ngươi lầm rồi, ta cùng mọi người giống nhau, là tiểu binh bình thường!”
Trần Hạo ở thời điểm bước vào phi hành khí, đã có mấy trăm người ở trong phi hành khí. Trần Hạo xấu hổ, vì chưa che giấu khí tức nên hắn liền dẫn lên chấn động, tức thì bị đại đa số người nhận lầm thành tiểu đội trưởng.
“Không có khả năng chứ? Huynh đệ ngươi mạnh như vậy... Ồ, ta hiểu rồi, khẳng định là ngươi chủ động từ bỏ chức vụ...”
“Phải, thật ngại.”
Trần Hạo bất đắc dĩ nói, hắn đã quyết định lấy trạng thái tự nhiên xuất hiện, nhưng hắn phát hiện thời điểm nên thu liễm thì nên thu liễm một chút, tựa như loại trường hợp ngư long hỗn tạp này, hoàn toàn không cần thiết quá khiến người ta chú ý.
“Tiểu huynh đệ, ngươi xưng hô như thế nào? Ta tên Mai Triều Phượng, có thể cùng nhau với ngươi không? Ngươi yên tâm, ta chỉ cần tùy tùng cạnh ngươi là được... Cam đoan sẽ không liên lụy ngươi, dù ngươi cần gì, chỉ cần ta có thể làm, đều có thể làm cho ngươi...”
“Tiểu huynh đệ, chúng ta ở không gian hỗn loạn là gần nửa năm thời gian, ta cùng nhau với ngươi được không? Ta tuy không phải nguyên âm chi thể, nhưng tinh thông phép song tu, tin tưởng đối với ngươi tu luyện có thể có ích lợi... Hoặc là ngươi ra cái giá, chỉ cần ta trả được, tất nhiên cho ngươi! Đây chỉ là giao dịch, sẽ không tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì đối với ngươi... Kính nhờ, giúp ta chút, ta đã giam cầm ở Ðịa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong quá lâu rồi, chỉ có ngươi thiên tài như vậy mới có thể giúp ta... Ðạo lữ của ta rất nhiều năm trước đã chết, ta cũng không phải nữ nhân lạm tình...”
“Xin lỗi, Xin lỗi...”
Trần Hạo mồ hôi lạnh thiếu chút nữa toát ra, vì hai thanh âm ngọt ngào lần lượt từ hai hướng truyền vào trong tai hắn, thế mà cầu giao, đúng là cánh rừng lớn chim gì cũng có, hắn không phải là người tùy tiện như vậy.
Có điều, Trần Hạo tuy chưa nhìn, nhưng trong thần thức cảm ứng, hai người tu luyện nữ đều có chút tư sắc. Nếu là nam nhân khác không câu nệ tiểu tiết, e rằng sẽ không từ chối. Đáng tiếc, đối với Trần Hạo thì không có bất cứ lực dụ hoặc gì, dù xinh đẹp gấp mười, hắn cũng không thể đáp ứng, hắn cùng ngưu lang chẳng có gì khác nhau.