Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Không... Không phải chứ... Con mẹ nó chứ...” Người tu luyện bị từ chối báo danh vừa rồi còn chuẩn bị xem trò cười của Trần Hạo, lúc nhìn thấy hình dáng Trần Hạo, cảm ứng được khí tức của Trần Hạo, liền trợn mắt há hốc miệng.
“Ðây... Ðây là Ðịa Tiên cảnh sơ kỳ?”
“Thật mạnh... Hắn chưa cố ý phóng thích khí tức, đã so với ta Ðịa Tiên cảnh hậu kỳ này còn mạnh hơn...”
...
“Lãnh Huyết! Huynh đệ, ngươi là Lãnh Huyết! Có phải thế không?”
Bỗng nhiên, phụ cận một người tu luyện Ðịa Tiên cảnh sơ kì tiến đến hiếu kỳ, ánh mắt cực nóng nhìn Trần Hạo, phát ra tiếng kinh hô.
“Lãnh Huyết?”
Vốn chỉ là một ít người chung quanh kinh ngạc bởi Trần Hạo chỉ là Ðịa Tiên cảnh sơ kì nhưng khí tức lại cực kỳ cường hãn. Nhưng theo tiếng kêu kinh ngạc đột nhiên đến này, nhất là Lãnh Huyết cái tên vang dội khiến cho toàn bộ Đông Lưu thành chấn động, trong phút chốc dẫn tới vô số ánh mắt nhìn về phía Trần Hạo.
“Ặc...”
Trong lòng Trần Hạo lộp bộp một chút, hắn không nghĩ bọn họ có thể nhận ra được. Nhưng chợt Trần Hạo liền hiểu là thế nào, đối phương chỉ là nhìn thấy cảnh giới của mình, cảm ứng được khí tức của mình, hơn nữa đối với người tu luyện trẻ tuổi của Ðông Lưu thành quen thuộc, nên có cái phán đoán này. Dù sao, cường độ khí tức của hắn giờ phút này e rằng cũng chỉ có Lãnh Huyết thần bí ở thế giới thứ hai cùng thiếu nữ thiên tài số một Đông Lưu thành là có thể bằng được.
“Ngươi nhận lầm người rồi...” Trần Hạo mỉm cười nói, khuôn mặt tuấn dật, thanh âm tràn ngập ấm áp, làm bất luận kẻ nào thoạt nhìn, nghe vào đều rất cảnh đẹp ý vui, như gỗ trong gió xuân.
“Đó là Lãnh Huyết? Lãnh Huyết tuổi rất lớn, hơn nữa khí tức lãnh khốc kia cùng huynh đệ này hoàn toàn khác nhau...”
“Khụ khụ... Ngại quá, ta đoán lầm rồi. Xin lỗi...”
Người nói chuyện cảm thấy mình đã mạo muội, tuy khí tức thiếu niên trước mắt rất mạnh, nhưng vô luận là thanh âm hay tướng mạo đều không có khả năng là Lãnh Huyết loại người lãnh khốc sâu trong xương tủy đó có thể ngụy trang ra. Người chung quanh cũng nghị luận ầm ầm, tuy kết luận Trần Hạo không phải Lãnh Huyết nhưng Trần Hạo trẻ tuổi như thế, hơn nữa Địa Tiên cảnh sơ kì đã có được khí tức cường hãn như thế, vẫn làm cho bọn họ kinh ngạc không ngờ.
Trần Hạo cười cười, nhìn về phía lão giả cũng có chút kinh ngạc ngây ra, nói: “Tiền bối, ta có thể báo danh không?”
“Khụ khụ... Ngươi Địa Tiên cảnh sơ kì đã có được khí tức như vậy thật là xuất sắc. Khí tức thì đủ, mời lấy ra pháp bảo mạnh nhất của ngươi, chỉ cần pháp bảo trang bị cường đại liền có thể báo danh. Ðây cũng là phụ trách cho sinh mệnh của các ngươi...”
“Được”
Tê!
Trần Hạo liền thúc giục một bộ trang bị linh bảo lúc ở Vô Cực tinh rèn luyện, bộ này bị hắn ném ở một góc, lâu chưa từng dùng. Không có cách nào, chỉ có thể dùng bộ này, kém thì hắn không có, hơi tốt một chút thì hắn cũng không có. Chỉ có so với cái này tốt hơn nhiều lần, đó là phi hành khí cỡ nhỏ, Bắc Minh Nhuyễn Giáp cấp thánh khí, Ngũ Hành Kiếm đã rèn luyện lại vô số lần là tồn tại trong cực phẩm linh bảo gần với thánh khí, thượng cổ linh bảo bản thể của lão Thần, mỗi kiện này lấy ra đều có thể dọa chết người.
Một bộ áo giáp linh bảo sau khi xuất hiện ở trên người Trần Hạo, Trần Hạo bí mật đem khí tức của mình cố ý thúc giục tăng lên ba phần, bù lại chỗ thiếu hụt của linh bảo cấp tương đối thấp. Tuy linh bảo của hắn không phải cấp cực thấp, nhưng nó phong tao mà thế giới này không hiểu. Tương tự, hắn lúc trước cấp rất thấp luyện chế trang bị linh bảo, phù văn ảo diệu tuy không đủ, nhưng công năng ẩn chứa thì người tu luyện nơi này cũng không biết.
“Ừm, miễn cưỡng đạt tới điều kiện! Ngươi có thể báo danh rồi! Hy vọng ngươi có thể thông qua khảo thí! Cũng hy vọng ngươi sau khi thông qua, nghĩ cách tìm một ít linh bảo cường đại hơn, chỉ có tăng mạnh lực lượng của bản thân, sau khi tiến vào nguyên thủy bí cảnh, mới càng thêm an toàn, thu hoạch cũng có thể tốt chút...”
“Vâng. Đa tạ tiền bối.” Trần Hạo ôm quyền lễ phép nói.
“Không cần khách khí. Tiểu huynh đệ, nói thực, nếu mở ra muộn vài năm nữa mà nói, đối với ngươi sẽ càng tốt hơn... Ðáng tiếc, ngươi bây giờ cảnh giới hơi kém một chút...”
“Thời gian không đợi người, cái này cũng là chuyện không có biện pháp...” Trần Hạo mỉm cười nói.
...
Hơn mười phút, Trần Hạo theo đội ngũ thật dài theo thứ tự tiến vào đại sảnh khảo thí.
“Có thể đạt được tư cách tiến vào nguyên thủy bí cảnh hay không, cũng không phải trung tâm liên minh Ðông Lưu thành chúng ta có thể quyết định, chúng ta chỉ đem kết quả khảo thí bẩm báo đến tổng bộ liên minh Hạo Vũ tinh hệ, cuối cùng căn cứ thành tích toàn bộ tán tu báo danh khảo thí, từ xếp hạng cao nhất trúng tuyển phân phối cho đủ danh ngạch tán tu là dừng. Khảo thí chỉ có một hạng, khảo thí chiến lực! Cái mũ giáp này là Linh Cảnh Đầu Khôi chuyên dùng khảo thí, tự mình đưa vào tin tức của bản thân ngươi, tiến hành khảo thí. Đêm mai, tổng bộ liên minh Hạo Vũ tinh hệ sẽ thống kê ra kết quả cuối cùng, còn có cái gì không rõ không? Không có việc gì, chờ những phía trước các ngươi hoàn thành khảo thí, các ngươi liền có thể bắt đầu khảo thí! Mỗi người ở trong thế giới thứ hai chỉ có năm phút đồng hồ thời gian, rất nhanh...”
Toàn bộ đại sảnh chừng một ngàn người khoanh chân ngồi thành một hàng, mang theo mũ giáp khảo thí chuyên dụng đang khảo thí. Mà Trần Hạo cùng chín trăm chín mươi chín người khác thì ở hàng đầu đội ngũ của mình chờ đợi.
Lúc này, Trần Hạo mới hiểu được, giống hắn loại người tu luyện rõ ràng không phải xuất thân thật sự Đông Lưu thành này, tham dự báo danh Ðông Lưu thành sẽ không dẫn tới người tu luyện Ðông Lưu thành dối gạt. Bởi vì đây là toàn bộ tán tu Địa Tiên cảnh Hạo Vũ tinh đích hệ cạnh tranh, dù ở nơi nào báo danh khảo thí đều không có khác nhau quá lớn. Cuối cùng có thể thông qua hay không là xem xếp hạng chỉnh thể.
Nếu không phải như thế, Trần Hạo muốn ở trong này xếp hạng khảo thí, chỉ sợ còn có thể có chút phiền toái, hơn nữa khẳng định sẽ bị tán tu xuất thân Đông Lưu thành xa lánh, thậm chí có thể báo danh được hay không cũng có vấn đề. Lúc đó, Trần Hạo chỉ sợ cũng chỉ có thể về Á Dĩnh tinh, không nói thời gian không kịp, dù là thời gian kịp, liên minh Á Dĩnh tinh sẽ không để cho hắn tham gia khảo thí.
Đương nhiên, đây chỉ là tán tu cạnh tranh. Ðối với các đại tổng tiểu thế lực, sinh mệnh tinh cầu..v..v.. phân phối danh ngạch đều không cần khảo thí, chỉ cần chờ đợi xuất phát là được.
...
“Hô...”
Sau khi người tu luyện phía trước Trần Hạo khảo thí hoàn thành, Trần Hạo liền bước đi qua, cầm lấy mũ giáp chuyên dụng.
“Không cần biểu hiện quá tốt, nhưng cũng không thể biểu hiện quá kém... Nếu không, thu mình đến mất đi tư cách thì ngu rồi...”
Trần Hạo thầm nghĩ, khí tức quanh thân chợt mạnh lên, không cần tế ra tinh huyết, chỉ cần ý niệm dung nhập trong đó là được.
Tê!
Tít tít tít!
“Hoan nghênh tiến vào không gian khảo thí chiến lực của liên minh thế giới thứ hai. Thời gian là năm phút đồng hồ, căn cứ số lượng kẻ địch ngươi chém gϊếŧ và chiến lực của nó để xác định chiến lực của ngươi. Ngươi đánh số là Hạo Vũ tinh Đông Lưu thành 6784341, xin đưa vào tin tức cá nhân chân thật của ngươi, lấy lệnh bài xuất thân làm chuẩn. Thân phận ngụy trang không thể dùng. Tra ra sẽ trực tiếp hủy bỏ tư cách.”
“Ặc...” Trần Hạo khẽ nhíu mày. Ban đầu cho rằng không cần thân phận thật, lại không nghĩ tới bị kẹt ở trên một cửa ải này. Chẳng qua, trước khi đến, hắn đã nghĩ tới cái khả năng này, dù bại lộ thân phận cũng phải tham gia. Lúc này quả quyết không thể vì cái này rời khỏi.
“Tên họ: Trần Hạo, xuất thân Á Dĩnh tinh quận Vô Cực tinh, số thông tin: “****...”
Trần Hạo dựa theo mà nêu lên, đem tin tức chân thật của mình, toàn bộ đưa vào.
Tít tít tít!
“Giám sát xong, thân phận xác nhận. Năm giây sau bắt đầu khảo thí! Mời chuẩn bị!”
Oành!
Trần Hạo nhìn không gian thật lớn trống trải giống như diễn võ trường, chừng ngàn vạn dặm, liền thúc giục năng lượng quanh thân.
Thương!
Đồng thời rút kiếm ra khỏi vỏ, không phải Ngũ Hành Kiếm, mà là Hậu Kim kiếm tách ra.
“Trong thời gian cố định, lấy số lượng chém gϊếŧ và chiến lực của nó đến xác định chiến lực của ta, vậy ta không thể lấy tâm tính ở thời điểm tu luyện đến chiến đấu...”
Chỉ hai năm thời gian, toàn tâm đắm chìm ở trong tu luyện, Trần Hạo dù là ở thời điểm lịch luyện cũng đang truy tìm đạo của mình, trừ phi lâm vào tình huống nguy cảnh, nếu không đều cho đối phương cơ hội nhẹ nhàng vui vẻ phát huy. Mà bây giờ Trần Hạo nếu làm như vậy, khẳng định sẽ bị đào thải. Đó là khác nhau của máy móc khảo hạch cùng nhân công khảo hạch.
Xem chỉ là kết quả. Quá trình sẽ không có ai quản, cũng không quản được. Nhất là số lượng người khảo thí khổng lồ như thế, nếu để người tu luyện của liên minh nhất nhất xem cuộc chiến, đơn thuần là khảo thí cũng không biết phải tới năm nào tháng nào mới xong, hơn nữa bởi vì nhân tố ở bên trong, sẽ xuất hiện thiên vị.
“Ngao!”
Oành!
Thời gian chuẩn bị năm giây hoàn thành, một quái vật thật lớn hình thể cao chừng trăm trượng chợt xuất hiện, đối với Trần Hạo phát ra tiếng gầm giận dữ, móng vuốt thật lớn liền chợt đập xuống.
“Yêu thú Ðịa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong? Chết!”
Oành! Xẹt!
Đối mặt quái thú cao trăm trượng, Trần Hạo không có bất cứ gì kinh hoảng, hai chân đột nhiên bước một bước, tựa như ống đạn pháo lấy tốc độ càng thêm khủng bố nhảy lên cao, vung kiếm như đao, lực phách xuống.
Kiếm quang rực rỡ sắc bén như một đạo ngân hà từ trên trời giáng xuống, ẩn chứa kiếm ý vô tận ảo diệu cùng sắc bén, “Roạt” một tiếng liền đem thân hình khổng lồ của yêu thú một phân thành hai, chợt “Oành đùng đùng!”
Trong tiếng nổ kịch liệt, yêu thú hóa thành một đạo bạch quang, yêu thú đã chết.
Rống! Rống! Rống! Rống...
Trần Hạo hơi kinh ngạc, vì hắn mới chém gϊếŧ xong con yêu thú thứ nhất, liền xuất hiện mười con yêu thú khí tức giống nhau như đúc. Gia tăng nhanh quả thật nhanh.
Không kịp nghĩ nhiều, Trần Hạo liền vung kiếm nghênh đón.
Quái vật lớn như thế dù đem hắn bao vây, hơn nữa đồng thời thi triển công kích cuồng bạo hung hãn với hắn, nhưng ở trong mắt Trần Hạo, trừ lực lượng tuyệt đối khá mạnh, thật sự không có bất cứ uy hϊếp nào, khắp nơi đều là sơ hở trí mạng.
Bá bá bá...
Cổ tay Trần Hạo run lên, liền mười đạo kiếm quang bay ra. Mười đạo kiếm quang này không giống lúc chém gϊếŧ con quái thú đầu tiên là cuồng ngạo, bạo lực, thậm chí mười đạo kiếm quang ẩn chứa năng lượng tổng hợp lại không bằng đạo thứ nhất, nhưng mười con quái thú trăm trượng lại hét lên rồi ngã gục ở trước mặt Trần Hạo, giống như hổ giấy.
“Quái thú như vậy, ít nhất Địa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong thực lực hơi mạnh, liền có thể dễ dàng đem nó chém gϊếŧ. Chẳng qua so với ta cố sức hơn một chút mà thôi...” Trần Hạo thầm nghĩ.
Ngay lúc này, Trần Hạo lại nhíu mày, vì đợt thứ ba liền biến thành trăm con quái thú tương tự.
Cái xu thế tăng lên này cũng quá hung mãnh.
Trần Hạo vốn định kéo dài thời gian chút, nhưng nghĩ một chút lại cảm thấy không cần thiết, dựa theo hắn phán đoán bây giờ chém gϊếŧ số lượng quái thú cùng chiến lực của nó, khẳng định còn chưa thể thông qua khảo thí. Thời điểm không sai biệt lắm, hắn lại phóng thủy cũng được. Cho nên trăm con quái thú năng lượng hùng hồn trong mắt hắn lại ngốc phải chết, chỉ dùng năm giây liền toàn bộ hóa thành bạch quạng lần nữa.
Nhưng có sự bất ngờ xảy ra.
“Dực tộc?”
“Trùng tộc?”
“Ám ma tộc?”
“U linh tộc?”
“Tinh Linh tộc?”
“Mị tộc?”
“Thần tộc?”
“Thiên Ma tộc?”
Oành...
Phút thứ năm, thời điểm còn mười giây sẽ chấm dứt, chiến hỏa bốc lên, du͙© vọиɠ chiến đấu mãnh liệt vô cùng, giờ phút này quanh thân Trần Hạo giống như đẫm máu, tràn ngập sát ý ngập trời, hai mắt càng giống như hai thanh kiếm sắc bén, gắt gao nhìn chằm chằm thiên ma cường đại té trên mặt đất, hóa thành bạch quang.
Tít tít tít!
“Chúc mừng ngươi thông quan, đạt được danh hiệu nhất lưu cao thủ Ðịa Tiên cảnh của nhân tộc.”
“Ặc...”
Vốn tưởng rằng có thêm đối thủ càng cường đại hơn, lúc này Trần Hạo bỗng nhiên bị tiếng nhắc nhở xuất hiện trong đầu làm bừng tinh.
“Ta gϊếŧ... Ta ta ta... Thế mà quên thu mình rồi...”
Bá!
Trần Hạo liền bị bắn ra khỏi thế giới thứ hai, chân thân cũng xuất hiện vẻ mặt rối rắm cùng buồn bực.
“Huynh đệ, đừng buồn bực... Ngươi chẳng qua là sinh không gặp thời mà thôi, Nhân Tiên cảnh sơ kì, khí tức ngươi như vậy đã rất trâu rồi... Nên ta khảo thí!”
“Khụ khụ... Ngại quá!”
Trần Hạo đem mũ giáp khảo thí tháo xuống, vội vàng đưa cho người tu luyện đi qua. Hắn đang buồn bực, đã sớm nghĩ phải thu mình, kiếm cái thành tích bình thường chút là được, lại không nghĩ tới đối thủ kế tiếp xuất hiện càng lúc càng mạnh. Càng lúc càng mạnh còn chưa tính, còn là cao thủ Ðịa Tiên cảnh của chín đại tinh hệ khác, hắn trái lại nghĩ tới thời điểm chiến đấu kéo dài thời gian, nhưng đối phương ra tay công kích mạnh nhất. Trần Hạo không thể làm hơn là chiến. Chung quy không thể để cho mình chết ở trên tay một tên dị tộc.
Tuy chỉ là thế giới thứ hai, Trần Hạo cũng biết đều là bắt chước, đều không phải là thật. Nhưng ở trên tâm lý là không muốn bị một tên dị tộc chém gϊếŧ. Còn có một nguyên nhân, đó là Trần Hạo đối với dị tộc chín đại tinh hệ khác cũng rất tò mò, muốn hiểu biết một chút, dù sao đây là hắn lần đầu tiên gặp phải người tu luyện dị tộc.
Làm như vậy, coi như là làm chút chuẩn bị vì sắp tiến vào nguyên thủy bí cảnh.
Trần Hạo cứ như vậy buồn bực không thu mình mà thành công, đã thông quan, còn đạt được danh hiệu nhất lưu cao thủ Ðịa Tiên cảnh của nhân tộc.
Trần Hạo cũng không hiểu cái danh hiệu này đại biểu chiến lực là phân chia như thế nào, nhưng có thể khẳng định đạt được tư cách tiến vào nguyên thủy bí cảnh là không thành vấn đề.