Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 495: Quan Lễ, Nghịch Thiên

Thân thể Trần Hạo khẽ run lên, hiển nhiên lão Thần cùng tham bảo kiếm linh xuất hiện làm hắn kích động một chút: “Thực chậm! Ngươi không phải nói một tháng có thể xử lí sao? Bây giờ hơn hai tháng rồi... Mẹ, hại chết ta rồi...”

“A... xảy ra chuyện gì?”

“Các ngươi nhìn xem chung quanh. Ta cho rằng các ngươi hơn một tháng trước đã có thể hoàn thành, liền hứa hẹn bọn họ thời gian ta dẫn động thiên phạt, kết quả... Đám gia hỏa này chờ một tháng rồi... May mà các ngươi thành công không phải quá muộn...” Trần Hạo nói.

“Khụ khụ, cái này... Ta cũng không ngờ tới... Thời điểm dung hợp thế giới bất tử bất diệt này thúc đẩy cấm chế bản thân ta, đạt được thu hoạch ngoài ý muốn...”

“Có ý tứ gì?”

“Liên tục dung hợp hai đạo! Có thể nói đã đến cực hạn ngươi và ta thật sự dung hợp! Cực hạn Tạo Vật cảnh! Ta thật không nghĩ tới cái truyền thừa bất tử bất diệt thế giới này ẩn chứa vô số tài liệu trân quý ngươi ta dung hợp...”

“A? Vậy chẳng phải nói năng lực của ngươi...?”

“Hắc hắc... Bình thường bình thường, lực lượng tâm thần cũng miễn cưỡng so với ngươi cao hơn một chút, tới Thiên Tiên cảnh mà thôi. Đương nhiên, cái này không phải quan trọng nhất, cam đoan cho ngươi chấn động hơn nữa, kích động vạn phần là ta có một cái công năng ngươi rất cần...”

“Công năng gì?”

“Ngao du tinh không!”

“Ngao du tinh không?”

“Không sai! Bản thể của ta đã có thể hiện thân, ít nhất có thể so với cực phẩm thánh khí của vũ trụ này, hơn nữa là một loại giá trị lớn nhất... Mang ngươi xuyên qua tinh không là không có bất cứ vấn đề gì, đương nhiên, chỉ có thể vụиɠ ŧяộʍ sử dụng, không thể để cho cao thủ phát hiện, nếu không, lấy năng lực của ngươi bây giờ không bảo đảm ta, ngược lại dẫn tới họa sát thân...”

“Không phải chứ? Lão Thần, tình huống thế giới này ngươi cũng rõ ràng?” Trần Hạo kinh ngạc nói. Trước kia, Trần Hạo không phải chưa từng hỏi, nhưng lão Thần chưa bao giờ nói chuyện vượt qua tu vi cảnh giới của bản thân Trần Hạo, ví dụ như tình huống sau khi bước ra khỏi Vô Cực tinh, lão Thần chưa từng lộ ra. Mà bây giờ lời của lão Thần cho thấy hắn biết rõ tình huống không gian vũ trụ này.

“Đương nhiên rõ ràng... Chẳng qua, đừng trách ta trước kia không tiết lộ, phải biết rằng các loại năng lực của ta đều bị ngươi hạn chế, chỉ có theo tu vi của ngươi tăng lên cùng với từng lần dung hợp tiến thêm một bước, ta mới có thể đạt được năng lực tương ứng...”

...

“Hô...”

Sau khi cùng lão Thần ở trong đầu thần niệm trao đổi một lát, Trần Hạo rốt cuộc thở ra một hơi thật dài, mở hai mắt, giương mắt nhìn hướng hư không vô tận.

“Động rồi... Trần Hạo động rồi...”

“Sắp bắt đầu rồi sao?”

“Hô... Mau bắt đầu đi, đã lãng phí một tháng thời gian rồi.”

“Phải, hy vọng cảm ngộ thiên phú của hắn có thể có chỗ thu hoạch, nếu không thì thiệt to, ta chính là đã lãng phí cơ hội tu luyện thánh địa...”

Oành!

Không cho mọi người quá nhiều thời gian nghị luận, Trần Hạo đang khoanh chân ngồi đột nhiên đứng dậy, quanh thân tinh khí thần ở khoảnh khắc đứng dậy như là lũ bất ngờ vỡ đê bùng nổ ra.

Hơn một tháng ấp ủ rốt cuộc không kiêng nể gì bùng nổ!

“Thật mạnh!”

Chỉ trong nháy mắt, người tu luyện xa xa xem lễ bao gồm một số cao thủ Nhân Tiên, Địa Tiên, đều kinh ngạc mở to mắt.

Hầu như trong chớp mắt, tinh khí thần thoáng như thực chất của Trần Hạo liền ngưng tụ thành tinh mang tận trời, hơn nữa còn là tinh mang bảy màu trong truyền thuyết!

Cùng lúc đó, lấy Trần Hạo làm trung tâm, thiên địa năng lượng bắt đầu dao động, quay cuồng, ngưng tụ, lan tràn...

Nhanh!

Nhanh đến không thể tưởng tượng!

Trăm dặm, ngàn dặm, vạn dặm nháy mắt mà qua.

Hai vạn dặm, ba vạn dặm... Mười vạn dặm!

Đến lúc này đã làm mọi người trợn mắt há hốc miệng, thậm chí Nguyên Như thiên tôn phụ trách tổ chức lần xem lễ này cũng kinh hãi hít ngược một ngụm khí lạnh. Không phải kinh ngạc phạm vi dao động mười vạn dặm, mà kinh ngạc thời điểm đến mười vạn dặm, thiên địa năng lượng dao động vẫn còn lấy tốc độ kinh người hướng về bốn phía lan tràn...

Đây là cái khái niệm...

Một người nửa bước Nhân Tiên dẫn động thiên phạt, nhiều nhất phạm vi bao phủ là mấy vạn dặm, có thể mười vạn dặm đã là thiên tài yêu nghiệt, vượt qua mười vạn dặm ở toàn bộ Vô Cực tinh cũng ít ỏi không có mấy, nhưng dù vượt qua cũng dừng lại ở ngay ngoài mười vạn dặm. Nhưng Trần Hạo thì...

Chỉ cần bằng vào thế không giảm chút nào bây giờ, không ai biết đến tột cùng có thể bao nhiêu.

“Nghe nói, lúc đại sư huynh bước vào Nhân Tiên, dẫn động thiên phạt bao phủ mười sáu vạn dặm, là cao nhất toàn bộ Vô Cực tinh, trừ sư phụ lão nhân gia ngài...” Nguyên Như thiên tôn cảm ứng thiên địa năng lượng dao động Trần Hạo mang đến, thầm nghĩ.

“Xem cái xu thế này, Trần Hạo vượt qua đại sư huynh đã thành chắc chắn... Như vậy mới đúng, nếu không lại có thể nào cứu lại Vô Cực tinh? Có thể nào gánh vác sứ mệnh của sư phụ... Có lẽ... Chỉ có đạt tới trình độ của sư phụ năm đó mới thực có hy vọng...”

Vô Cực lão tổ ở thời điểm bước vào Nhân Tiên, đến tột cùng phạm vi bao nhiêu, Nguyên Như thiên tôn không biết. Có thể nói toàn bộ người của Vô Cực tinh không ai biết. Nhưng Nguyên Như thiên tôn có thể căn cứ thiên tài yêu nghiệt chủng tộc cường đại khác của Hạo Vũ tinh hệ đến phán đoán.

Người tu luyện có tiềm lực trở thành cao thủ Đại La Kim Tiên cảnh lúc bước vào Nhân Tiên, phạm vi thiên phạt bao trùm bình thường đều vượt qua phạm vi hai mươi vạn dặm...

Đương nhiên, cái này không phải điều kiện cần thiết. Hạo Vũ tinh hệ không ít thiên tài yêu nghiệt chủng tộc cường đại đều có thể thoải mái đến hai mươi vạn dặm, nhưng tấn thăng Đại La Kim Tiên không có bao nhiêu. Hơn nữa, có người dù không thể đến hai mươi vạn dặm cũng bước vào Đại La Kim Tiên.

...

Oành! Oành! Oành đùng đùng...

Rốt cuộc, thời điểm Trần Hạo dẫn động thiên địa linh khí dao động lan tràn đến mười tám vạn dặm bắt đầu chậm lại. Mà thiên địa linh khí ở phụ cận Trần Hạo điên cuồng hội tụ sinh ra tiếng sấm rên to khủng bố.

Ngay phía trên đỉnh đầu Trần Hạo, kiếp vân bảy màu khủng bố dần dần ngưng tụ thành, mà chung quanh là mây đen cuồn cuộn che cả bầu trời, làm cho phạm vi hơn mười vạn đều lâm vào trong bóng tối khôn cùng, chỉ có ngàn dặm chung quanh Trần Hạo mới bao phủ quang mang bảy màu rực rỡ.

Ban đầu người tu luyện cách Trần Hạo mấy trăm dặm đến ngàn dặm không cần Nguyên Như thiên tôn phân phó liền nhanh chóng lui về phía sau.

Kiếp vân bảy màu ngưng tụ năng lượng càng lúc càng nhiều, khí tức càng lúc càng khủng bố!

Thiên địa năng lượng dao động lan tràn, tuy đã chậm lại nhưng vẫn chưa dừng...

Mười chín vạn dặm!

Hai mươi vạn dặm!

Hai mươi mốt vạn dặm!

“Lão Thần, sao có thể mạnh như vậy?”

Không ai biết Trần Hạo thân là đương sự ở một khắc này cũng cảm thấy kinh ngạc. Phải biết rằng, đối với thiên phạt của mình, đương nhiên là hắn cảm ứng rõ ràng nhất. Giờ phút này tinh khí thần của hắn sớm đã tăng lên tới cực hạn, lẽ ra sớm nên dừng lan tràn, thiên phạt buông xuống mới đúng.

“Khụ khụ... Cái này tất nhiên có liên quan tới ta. Lần này dung hợp bất tử bất diệt thế giới, bản thân chính là rất nghịch thiên, huống chi lại mở ra hai cái gông xiềng của ta, chỉ sợ...”

“Chỉ sợ cái gì?”

“Dẫn động thiên phạt không chỉ có thiên địa pháp tắc của Vô Cực tinh...”

“Ặc... Ý tứ của ngươi là khí tức chúng ta đã xúc động thiên địa pháp tắc của Hạo Vũ tinh hệ?”

“Hẳn là vậy. Tự ngươi quyết định đi, ngạnh kháng nhắm chừng nguy hiểm, làm không tốt... Thân thể phải hủy diệt. Nhưng nếu có thể ngạnh kháng qua sẽ đạt được tăng lên cũng là nghịch thiên...” Lão Thần nói. Ðến bây giờ, lão Thần đối với linh hồn, ý chí của Trần Hạo đã tương đối sùng bái, ít nhất bất cứ chủ nhân một lần nào của hắn ở cảnh giới như Trần Hạo đều không bằng Trần Hạo. Cho nên lão Thần có thể khẳng định Trần Hạo dù thân thể bị hủy diệt, linh hồn ý chí cũng có thể tồn tại tiếp.

“Hừ! Ðương nhiên là ngạnh kháng! Thiên phạt với ta chính là cơ hội, há có thể bỏ qua? Ta cũng muốn xem thiên địa pháp tắc của Hạo Vũ tinh hệ có thể mạnh tới trình độ nào!”

Oành!

Rõ ràng đã đến cực hạn, giờ phút này Trần Hạo nghe được lão Thần nói, không những không sợ ngược lại càng thêm hưng phấn hẳn lên, càng điên cuồng thúc giục lên tinh khí thần của mình.

Răng rắc! Oành đùng đùng...

Theo kiếp vân bảy màu ngưng tụ năng lượng càng lúc càng nhiều, hư không trong vòng ngàn dặm ở đỉnh đầu Trần Hạo thoáng như hóa thành thất thải ngưng tinh. Không ai biết kiếp vân này đến tột cùng ản chứa bao nhiêu năng lượng, càng không ai có thể tưởng tượng thiên phạt như vậy một khi bùng nổ sẽ là cảnh tượng khủng bố như thế nào. Cao thủ ở đây trừ Nguyện Như thiên tôn, kể cả cao thủ Địa Tiên cảnh hậu kỳ, tất cả tâm thần run rẩy dữ dội, đây dường như không còn là thiên phạt tấn thăng Nhân Tiên dẫn động. Đừng nói tấn thăng Nhân Tiên, dù là thời điểm tấn thăng Địa Tiên của bọn họ cũng kém rất xa. Hơn nữa, càng làm cho lòng bàn tay bọn họ đổ mồ hôi là thiên phạt của Trần Hạo nếu đổi thành bọn họ sợ phải hóa thành tro bụi. Chỉ là nửa bước Nhân Tiên, bọn họ không nghĩ Trần Hạo có thể ngăn cản được.

“Không đúng... Hắn có thể dẫn động thiên phạt cường đại như thế, nói rõ hắn tất nhiên có thực lực cùng nó tương xứng... Phải biết rằng thiên phạt vì từng người mà khác nhau... Chẳng lẽ thực lực thật sự của tiểu sư đệ có thể so với cao thủ Ðịa Tiên hậu kỳ đỉnh phong?” Nguyên Như thiên tôn cũng rất khó hiểu. Trần Hạo chẳng qua ở cảnh giới linh hồn là Địa Tiên đỉnh phong, hơn nữa có dấu hiệu mơ hồ đột phá, nhưng cảnh giới bản thân mới là nửa bước Nhân Tiên, nhưng bây giờ thiên phạt Trần Hạo dẫn động rõ ràng so với nửa bước Thiên Tiên bình thường dẫn động thiên phạt còn mạnh hơn...

“Hy vọng đừng ra cái gì ngoài ý muốn... Lấy cảnh giới linh hồn của tiểu sư đệ thì không ngại, chỉ sợ thân thể không chống được...”

...

Tương tự, ở cách Nguyên Như thiên tôn không xa, Hàn Mai tiên tôn, Vân Vi tiên tôn càng thêm lo lắng Trần Hạo, các nàng không có ánh mắt của Nguyên Như thiên tôn, chỉ là Địa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, cảm giác duy nhất của các nàng đó là thiên phạt của Trần Hạo quá nghịch thiên, nghịch thiên đến trình độ làm hai người bọn họ đều cảm thấy tim đập nhanh. Nhưng đối mặt thiên phạt, bất luận kẻ nào cũng bất lực, có thể làm chỉ có chờ đợi, chỉ có cầu nguyện, cầu nguyện Trần Hạo có thể chống đỡ qua!

...

Trái lại, Lãnh gia hoa tỷ muội, Trần Nam, Trần Yến cùng đám người Hô Diên Ngạo Bác đã lui đến ngoài ngàn dặm, khi nhìn thấy thiên phạt của Trần Hạo khủng bố như thế, mỗi người hưng phấn không hiểu. Cái gọi là điếc không sợ súng là hình dung chân thật của bọn họ lúc này. Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là bọn họ đối với Trần Hạo có lòng tin gần như mù quáng, vì Trần Hạo chưa từng làm bọn họ thất vọng.

...

Răng rắc!

Rốt cuộc, thời điểm phạm vi thiên địa linh khí dao động không lan tràn nữa, kiếp vân bảy màu đã ngưng tụ đến cực hạn, không ai nhìn thấy một tia sáng rực rỡ xuyên thấu vô tận hư không, đang oanh kích đến trên kiếp vân bảy màu nồng hậu. Trong phút chốc, thiên phạt của Trần Hạo rốt cuộc bạo phát!

Oành! Xẹt!

Cột sáng bảy màu to nghìn trượng từ trên trời giáng xuống, càng tiếp cận Trần Hạo, cột sáng càng cô đọng. Thời điểm sắp oanh kích đến trên người Trần Hạo, biến thành to bằng một người!

“Rống!”

Ngay tại giờ khắc này, Trần Hạo ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng thét dài vang thấu thiên địa, hướng về phía cột sáng, chưa phát ra bất cứ tuyệt học nào ngăn cản, chỉ đem tinh khí thần, chân nguyên quanh thân điên cuồng vận chuyển ở trong cơ thể, hắn muốn ngạnh kháng!

Đoàng!

Tiếng nổ khủng bố từ đỉnh núi truyền đến, núi rung đất chuyển làm cho phạm vi mấy vạn dặm cũng kịch liệt run rẩy hẳn lên.

Uy áp thiên địa vô cùng vô tận, khí tức thiên địa pháp tắc khủng bố đến cực điểm ở một khắc này thổi quét phạm vi mấy vạn dặm...

Ở một khắc này, toàn bộ đệ tử thiên tài đến xem lễ đều hưng phấn nhắm hai mắt lại, cảm thụ lĩnh ngộ thiên phạt của Trần Hạo mang đến, chỉ thời gian vài hơi thở, mọi người liền không thể không ngăn chặn mừng như điên trong lòng, sợ bỏ qua bất cứ một chút thời gian nào. Ðệ tử ban đầu oán giận lãng phí hơn một tháng thời gian giờ khắc này lại vô cùng may mắn mình kiên trì đợi tới bây giờ...

Đạo thiên phạt thứ nhất duy trì suốt hai phút!

Tiếp theo đó là đạo thứ hai!

Đạo thứ ba!

Tới thời điểm đạo thứ tư, dù là cao thủ dẫn đội Địa Tiên cảnh cũng khó tự giữ bản thân tự động nhắm hai mắt lại, kể cả Hàn Mai tiên tôn, Vân Vi tiên tôn đang lo lắng an nguy của Trần Hạo cũng không ngoại lệ. Không ai nghĩ đến thiên phạt của Trần Hạo ẩn chứa thiên địa pháp tắc mênh mông như thế, thiên địa pháp tắc cao thủ Địa Tiên cảnh cũng chưa từng lĩnh ngộ, chưa từng đυ.ng chạm...

Ðạo thứ năm!

Đạo thứ sáu!

Thời điểm tới đạo thứ bảy, Nguyên Như thiên tôn người tu luyện tu vi cao nhất ở đây, sớm trừng to mắt như chuông đồng, cưỡng chế kinh hãi trong lòng, nhắm mắt lại!

...

“Đến đi! Tới mãnh liệt hơn chút, bây giờ còn xa xa không đủ! Không đủ!”

Hầu như đã không thành hình người, Trần Hạo ở trong thiên phạt khủng bố, ánh mắt càng rực rỡ trong trẻo, lóng lánh khôn cùng cuồng ngạo cùng chấp niệm không thể lay động!