Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 454: Linh Hồn Bị Thương

Nhưng giờ khắc này, vô luận Hạ Lăng Phong hay gần bốn vạn người của tiên đạo lại không có bất luận kẻ nào cảm thấy Hạ Lăng Phong làm như thế có gì không ổn.

Lấy sức một người ngăn cơn sóng dữ, chẳng có ai có thể làm được.

Lấy Tạo Vật cảnh sơ kì, gϊếŧ nửa bước Nhân Tiên như gϊếŧ gà, hiếm có người nào làm được.

Một người một kiếm, ở trước mặt mấy chục vạn cao thủ Tạo Vật cảnh, đem ba nhân vật từng đứng đầu tiên đạo, chà đạp ở trong cái lật tay, không ai có thể làm được.

Ðem lão bất tử mấy trăm năm không ra kinh sợ ngay cả rắm cũng không dám đánh một cái, không có ai có thể làm được.

Nhưng Trần Hạo đã làm được, lấy lực lượng tuyệt đối, cuồng ngạo tuyệt đối, lãnh khốc tuyệt đối. Đã làm được!

Một người uy hϊếp tam giới Đông đại lục!

Mà hắn chỉ là một thiếu niên hai mươi mấy tuổi.

Trần Hạo mang theo bốn cô gái cùng bốn mươi đệ tử của Vô Cực tiên cung, dẫn đầu lăng không mà đi.

...

“Lão đại. Lợi hại! Quá lợi hại, ha ha...”

“Trần huynh, không nghĩ tới thực lực ngươi lại mạnh như thế, thật sự không thể tưởng tượng! Mặc dù là Trung đại lục cũng không ai có thể sánh bằng!”

“Cũng may mắn Trần huynh trở về kịp thời, nếu không lần này tiên đạo sẽ rất thảm...”

“Phải, các sư muội tuy cũng rất mạnh, nhưng không thể thay đổi kết cục...”

“Phốc!”

“A?”

Thời điểm mọi người ở đây rời xa trên vạn dặm, xác định không ai có thể đủ cảm ứng được, từng người bắt đầu hưng phấn nói với Trần Hạo, Trần Hạo vẻ mặt nhìn như bình tĩnh, khí tức quanh thân càng không có chút yếu bớt, nhưng ra ngoài mọi người nghĩ, hắn phun ra một mũi tên máu, sắc mặt nháy mắt tái nhợt, chân lảo đảo một cái thiếu chút nữa từ hư không rơi xuống, may là Trần Tuyết bên người giữ chặt.

“Ngươi làm sao vậy?

“Hạo Hạo...”

Ba nữ nhân cũng kinh ngạc nhìn về phía Trần Hạo, giờ phút này Hách Liên Vũ Tử cùng Hạ U U đang kéo Đạm Ðài Liên thương thế chưa khôi phục.

“Tiểu Tuyết... Đỡ ta, trước khi tam giới khôi phục bình thường... Đừng để bất luận kẻ nào biết ta bị thương nặng...”

Ngay lập tức, sau khi Trần Hạo phun ra một ngụm tinh huyết, sinh mệnh khí tức của hắn suy yếu đến mức đáng sợ, sắc mặt càng trắng bệch dọa người.

“Hạo Hạo...”

“Trần Hạo...”

“Lão đại, ngươi đừng làm chúng ta sợ...”

Bốn cô gái cùng đám người Giang Hải và Hoàng Văn Húc sắc mặt thay đổi lớn, vô luận là ai cũng không ngờ Trần Hạo vừa rồi còn như không có việc gì, đột nhiện suy yếu đến mức như thế, hơn nữa ở trong cảm ứng của bọn họ, sinh mệnh khí tức của Trần Hạo giờ phút này đã mỏng manh đến cực hạn.

“Đỡ ta... Không được lộ ra bất cứ sơ hở nào... Về Trích Tinh Môn trước... Sau khi trở về, tuyên bố... Cứ nói ta... Ta có lĩnh ngộ... Cần lập tức bế quan...”

Khóe miệng Trần Hạo trào ra máu tươi, thanh âm càng suy yếu vô cùng, đứt quãng nói, nói xong, đôi mắt đen nhánh của hắn rõ ràng mở to, nhưng lại không có tiêu cự.

Mọi người đều hoảng sợ mở to hai mắt nhìn, càng thêm khẩn trương vô cùng.

“Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy? Rõ ràng tốt lành... Chẳng lẽ... Chẳng lẽ lão đại hắn... Hắn đã thi triển bí pháp?” Hoàng Văn Húc nhìn về phía bốn người bọn Trần Tuyết, nói.

Tê!

Kéo Trần Hạo, Trần Tuyết không nói gì, liền đem năng lượng của mình rót vào trong cơ thể Trần Hạo, khống chế thân thể hắn, làm Trần Tuyết đau lòng là trong cơ thể Trần Hạo một chút năng lượng cũng không có, lục phủ ngũ tạng, thậm chí mỗi tế bào, mọi cái đều khô kiệt như sa mạc khô cạn, chỉ sót lại một luồng sinh cơ...

“Hắn... Khẳng định đã thi triển bí pháp... Trách không được cường đại đến loại trình độ đó, trách không được hắn biểu hiện cường thế như vậy...” Trong nháy mắt, ánh mắt Trần Tuyết trong suốt, đột nhiên nhìn về phía ba cô gái lo lắng, nói: “Tiểu Vũ, chúng ta kéo hắn... Cái tin tức này tuyệt đối không thể để lộ ra chút nào. Chờ kết giới tam giới tổ hợp lại, truyền tống trận khôi phục, chúng ta lập tức về Trung đại lục... Mẹ khẳng định có cách...”

“Trần sư muội, đến cùng tình huống thế nào? Rất... Rất nghiêm trọng sao?”

Mấy chục đệ tử Vô Cực tiên cung ở đây đều là đệ tử Vân Vi điện, thực lực Trần Hạo bày ra đã hoàn toàn chinh phục bọn họ. Lại thêm Vân Vi tiên tôn tôn sùng cùng coi trọng Trần Hạo, giờ phút này mắt thấy Trần Hạo đột nhiên biến thành như vậy, cũng phát ra sự quan tâm từ trong lòng.

“Vân Vi tiên tôn cùng mẹ ta... Khẳng định có cách, khẳng định có... Các ngươi đừng hoảng hốt, đều đừng hoàng hốt, phải trấn định... Bây giờ nếu để người của ma giới, yêu giới biết tình huống hắn như thế, liền thực xong rồi...” Trần Tuyết cố nén kinh sợ trong lòng, nói.

Hách Liên Vũ Tử buông ra Đạm Đài Liên nhanh chóng đi tới bên người Trần Hạo, hai người kéo Trần Hạo, rót năng lượng, duy trì thân thể Trần Hạo, cũng tản ra một cỗ khí tức sắc bén, tuy không bằng Trần Hạo nhưng cũng không có dị thường quá lớn.

...

Trần Hạo chẳng qua là Tạo Vật cảnh sơ kì, bằng vào trang bị linh bảo, nhiều nhất có thể cùng nửa bước Nhân Tiên bình thường chống lại, nhưng muốn thắng được lại không dễ, chỉ là giữ mạng tương đối đơn giản. Thời điểm Mạc Vô Tâm thiêu đốt tuổi thọ, thi triển ra tà đạo Đại Thôn Phệ Thuật hấp thu năng lượng bảy cao thủ Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong ngưng tụ thân mình, đã vô hạn tiếp cận thực lực Nhân Tiên cảnh, lại thêm thiên phú của Mạc Vô Tâm cực kỳ cường hãn, Trần Hạo khó mà thắng thoải mái.

Không ai biết, lúc đó nhìn như bình tĩnh, cuồng ngạo, không ai bì nổi, Trần Hạo đã làm cái gì.

Thiêu đốt tuổi thọ!

Mạc Vô Tâm thiêu đốt tám trăm năm tuổi thọ, mà Trần Hạo dưới sự áp bức làm ra chuyện tương tự. Đại Thôn Phệ Thuật tương tự, phương pháp tà đạo lối tắt khác cùng Mạc Vô Tâm giống nhau. Duy nhất khác nhau là hắn thông qua lão Thần cắn nuốt năng lượng linh tuyền cùng vô số linh dược.

Không những như thế, Trần Hạo còn lần đầu tiên mượn dùng lực lượng tâm thần của lão Thần, uy hϊếp kẻ địch. Thời điểm một mình xâm nhập trong đại quân mấy chục vạn người, chỉ bằng vào linh hồn lực của hắn, căn bản không phát ra được uy áp lớn như vậy, nếu không, chỉ cần bị Dã Ðiền Tà Tình lão cẩu đó cảm ứng được một chút dị thường, chỉ sợ hắn cũng bị đánh gϊếŧ tại chỗ.

Hơn nữa, hắn sở dĩ bày ra máu lạnh tàn nhẫn như vậy, đó là vì chấn nhϊếp, chấn nhϊếp Dã Điền Tà Tình, chấn nhϊếp tất cả người của yêu ma lưỡng đạo, một khi bị đối phương nhìn ra bất cứ manh mối nào, kết quả có thể nghĩ là thảm.

Thiêu đốt tám trăm năm tuổi thọ, mặc dù thiên phú, thân thể của hắn mạnh hơn nữa, cũng chẳng có thể giữ bao lâu. Thời gian so với Mạc Vô Tâm cũng không dài hơn bao nhiêu. Có thể kiên trì đến bây giờ, khổ sở hắn thừa nhận càng là mọi người không thể tưởng tượng, hầu như đã đến mức dầu hết đèn tắt.

Biết rõ linh hồn phải bị thương không thể chữa trị, hắn vẫn kiên trì làm như vậy, không có cách nào, chỉ có như thế thì Trần Tuyết, Hách Liên Vũ Tử, Hạ U U cùng Đạm Đài Liên mới có thể an toàn, đệ đệ, muội muội, huynh đệ tỷ muội, bằng hữu của hắn mới có thể an toàn, toàn bộ tiên đạo Đông đại lục mới có thể an toàn...

Không làm như vậy, hắn thực sự có thể bỏ chạy, hơn nữa bằng lực lượng của mình làm ma giới, yêu giới Đông đại lục gà chó không yên, máu chảy thành sông, đem toàn bộ người tham dự sự kiện lần này nhất nhất chém gϊếŧ. Nhưng kết cục là không thể vãn hồi sinh mệnh người thân bạn bè.

Đó là kết cục Trần Hạo vô luận như thế nào cũng không muốn thấy.

...

“Lão Thần, ngươi nên ngăn cản Trần Hạo...”

Trong đầu Trần Hạo, tham bảo kiếm linh cảm ứng khí tức Trần Hạo, có chút bất mãn nói với lão Thần.

“Ngăn cản? Ngươi cũng ngăn cản xem xem? Chuyện tiểu tử này nhận định, ai có thể ngăn cản?”

“Ta không tin ngươi không có năng lực ngăn cản! Đừng cho rằng ta không biết năng lực của ngươi bây giờ tuyệt đối không phải như ngươi nói với Trần Hạo đơn giản như vậy...”

“Thì tính sao? Nếu là chủ nhân mấy đời trước, ta quả thật sẽ ngăn cản. Cũng quyết không cho phép hắn làm cho linh hồn bản thân bị thương nặng không thể chữa trị, nhưng lần này ta không ngăn cản!”

“Vì sao?”

“Bởi vì mấy đời chủ nhân trước, nhìn như hoàn mỹ, nhưng không có một ai có thể đi đến cuối cùng... Ta từng nói với ngươi, cảm tình loài người là lực lượng cường đại nhất, thần kỳ nhất, huyền ảo nhất, linh hồn bị thương, tuy sẽ trở thành không trọn vẹn, nhưng cảm tình của hắn sẽ duy trì viên mãn... Là phúc hay họa, ta cũng không rõ, ngay từ đầu đến bây giờ, đường hắn đi đều là bản thân hắn lựa chọn, ta trước kia đã quyết định không can thiệp, bây giờ càng không can thiệp, về sau cũng không... Hơn nữa, không phải không có biện pháp chữa trị, tuy không có khả năng hoàn toàn khôi phuc, nhưng ít ra có thể đem tổn thương giảm đến có thể xem nhẹ không tính...”

“Ta... Kháo! Nói một đống lớn, ngươi sớm nói... Biện pháp gì?” Nghe được một câu cuối của lão Thần, tham bảo kiếm linh nhịn không được đối với lão Thần cường đại tuôn ra lời thô tục. Trên thực tế thật sự tiếp xúc đến bây giờ, tham bảo kiếm linh cũng phát hiện lão Thần không khủng bố như tưởng tượng, ít nhất tham bảo kiếm linh có thể khẳng định lão Thần đối với hắn vẫn không tệ, vô hình trung cũng trở nên không sợ hãi nữa.

“Biện pháp đơn giản nhất, trực tiếp nhất, ngu ngốc cũng có thể nghĩ ra, còn cần ta nói?”

“Khụ khụ... Phương pháp chữa trị linh hồn bị thương có rất nhiều...”

“Được rồi. Dù sao chuyện không liên quan chúng ta. Mặc dù không thể chữa trị, lấy ngộ tính, thân thể của hắn, rất nhanh có thể đột phá đến Nhân Tiên cảnh, theo cảnh giới tăng lên, thương tổn linh hồn cũng có thể chậm rãi khôi phục một chút... Cái gọi là không thể chữa trị cũng chỉ là khống chế ở trong cảnh giới nhất định mà thôi, chỉ cần hắn có thể không ngừng tăng lên cảnh giới, căn bản không có gì phải lo lắng...”

Thiêu đốt tuổi thọ làm linh hồn thương tổn tương tự, nhưng đối với Mạc Vô Tâm, trên cơ bản đã thành phế vật. Mà Trần Hạo lại khác. Linh hồn của hắn vốn là linh hồn biến dị dung hợp, so với người tu luyện cảnh giới ngang nhau mạnh hơn mấy lần, dù có tổn thương, so với Mạc Vô Tâm ở trạng thái đỉnh phong cũng cường đại hơn.

...

Hai canh giờ sau, thông qua truyền tống trận giữa thành trì, đám người Trần Hạo về tới Trích Tinh Môn.

Trích Tinh Môn hiện nay ở dưới số mệnh bọn Trần Hạo, Hách Liên Vũ Tử, Đạm Đài Liên rất nhiều thiên tài đệ tử quật khởi bao phủ, so với vài năm trước đã có biến hóa long trời lở đất, ánh sáng lành bao phủ, thiên địa linh khí dư thừa, tuy so với Trung đại lục vẫn có chênh lệch rất lớn, nhưng ở Đông đại lục đã là thánh địa tu luyện cấp bậc đứng đầu.

Lại thêm Trần Hạo nhờ gia gia của hoa tỷ muội Lãnh Không Dạ, thông qua thương hội chuyển về Trích Tinh Môn lượng lớn nguyên tinh thạch, đã khiến Trích Tinh Môn thật sự bước vào hàng ngũ tông môn cường đại, thiếu duy nhất là một chút nội tình, đáng tiếc, giờ phút này lâm vào trong tự mình khôi phục tầng thứ sâu, Trần Hạo không thể nhìn thấy thành quả.

Chẳng qua, giờ phút này trong toàn bộ Trích Tinh Môn lại lạnh lùng vắng vẻ, ngay cả đệ tử thủ vệ cũng không có một người.

Toàn bộ Trích Tinh Môn chỉ còn sáu gã thái thượng trưởng lão lo lắng chờ đợi tin tức cùng hơn một trăm đệ tử cùng Trần Hạo có quan hệ.

...

Lúc Hách Liên Vũ Tử dùng lệnh bài tông môn mở ra thủ hộ trận pháp cường đại của Trích Tinh Môn, thủ hộ này đã cường đại hơn rất nhiều so với trước kia, sáu thái thượng trưởng lão nhất thời từ trên Trích Tinh phong phóng lên cao, nhanh như tia chớp xuất hiện ở trước mặt mọi người.

“Trần Hạo, về... Về rồi? Chúng ta thắng rồi. Thắng rồi, có phải hay không?”

Thái thượng trưởng lão đứng đầu lúc nhìn thấy Trần Hạo cùng bốn cô gái và bốn mươi đệ tử của Vô Cực tiên cung, nhất thời vẻ mặt khẩn trương kích động hỏi, hắn chính là người đã từng cho phép Trần Hạo một tháng tu luyện trong động thiên hắn cô đọng ra.

Tình huống đánh cuộc, bọn họ đều rõ ràng, nếu không thắng, Trần Hạo cùng bốn cô gái tuyệt đối không có cơ hội trở về. Chỉ là trong lòng bọn họ hơi cảm thấy kinh ngạc, nhìn vẻ mặt của mọi người tựa như không có vui sướиɠ của thắng lợi, mặc dù vẻ mặt từng người bình tĩnh, nhưng bọn họ người già thành tinh này có thể nhìn ra được cái vẻ mặt này của mọi người là gắng giả bộ.

“Các vị tiền bối. Chúng ta thắng rồi. Trần Hạo ở trong đại chiến...” Trần Tuyết dưới sự do dự, cuối cùng vẫn là chưa nói ra chân tướng, nói: “Có điều lĩnh ngộ, giờ phút này đã đắm chìm đến trong một loại trạng thái tu luyện đặc thù, chúng ta đưa hắn về cung điện trước...”

“A? Tốt, tốt... Thắng rồi... Thắng là tốt, thắng là tốt...”

“Thái thượng trưởng lão, phiền các ngươi an bài nơi các vị sư huynh sư tỷ tạm thời nghỉ ngơi. Hẳn là không cần tới ba ngày, tông chủ bọn họ sẽ trở lại.” Hách Liên Vũ Tử nói: “Còn có, nếu là đám người Tiểu Mặc còn có đệ đệ, muội muội của Trần Hạo hỏi, nói cho bọn họ tạm thời đừng tới quấy rầy Trần Hạo, hắn cần một đoạn thời gian...”

“Không thành vấn đề... Bọn họ đều ở Trích Tinh phong, tạm thời không nói cho bọn họ là được.”

Sáu thái thượng trưởng lão mơ hồ cảm giác được một chút quái dị, nhưng Trần Tuyết cùng Hách Liên Vũ Tử đã nói như vậy, bọn họ cũng không tiện hỏi cái gì nữa. Dù sao bọn họ đối với khí tức của Trần Hạo rất quen thuộc, ít nhất trước kia là vậy, mà hiện tại, tinh khí thần của Trần Hạo tuy nhìn như no đủ, lại mơ hồ có loại cảm giác không hợp nhau. Nhất là khoảng cách gần, sáu người có thể cảm giác ra, tựa như cùng Trần Tuyết và Hách Liên Vũ Tử có liên quan.

Giang Hải cùng Hoàng Văn Húc cũng muốn đi theo, nhưng vẫn nhịn xuống, bọn họ đi theo cũng không giúp gì được, ngược lại còn thêm xấu hổ.